- Ây, sao lại là cô?
Hạ Thiên vừa nhìn đã nhận ra người nằm trên mặt đất, chính là Mị Nhi mà mấy ngày trước đã làm cho hắn tức điên lên.
Mị Nhi nằm trên đất không có bất kỳ phản ứng nào.
- Chẳng lẽ cô biết tôi muốn đánh cô nên đã chủ đọng đưa đến tận cửa để cho tôi đánh?
Hạ Thiên lẩm bẩm một mình rồi quỳ xuống, sau đó hắn thấy không được ổn.
- Cô bị thương rồi, không phải đó chứ, ai đã đánh cô bị thưởng chứ? Tôi còn chưa đánh cô mà cô đã bị đánh thành thế này rồi sao?
Mị Nhi đương nhiên là vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, nàng đã hôn mê bất tỉnh rồi.
Hạ Thiên bồng Mị Nhi lên đi vào trong, đồng thời cũng lẩm bẩm:
- Xem như là cô bị thương nên giờ tôi không đánh cô nữa, đợi vết thương cô chữa lành rồi hãy đợi tôi đánh thêm một trận nữa!
Hạ Thiên bồng Mị Nhi đã hôn mê vừa bước vào phòng khách đúng lúc Kiều Tiểu Kiều từ trong phòng tắm đi ra, nhìn thấy cảnh này Kiều Tiểu Kiều bất giác khẽ sững sờ:
- Chồng à, đây là ai?
- À, cô ấy tên Mị Nhi, bị người ta đánh thương rồi.
Hạ Thiên đáp.
- Bị thương rất nặng phải không?
Kiều Tiểu Kiều có chút quan tâm hỏi, thực ra nàng vốn không quen biết Mị Nhi, có điều cũng đã từng nghe đến cái tên này rồi.
- Vẫn tốt, xem ra không nghiêm trọng lắm, đã bị trúng mấy viên đạn gãy mấy khúc xương.
- A?
Kiều Tiểu Kiều sững sờ, nhất thời dở khóc dở cười, người ta đã bị trúng mấy viên đạn rồi mà còn bảo là không nghiêm trọng lắm?
- Vợ à, anh trị thương cho cô ấy trước đã, em đi ngủ trước đi, có thể lâu đó.
Hạ Thiên nói xong bèn bồng Mị Nhi đi lên lầu.
- Vâng, anh ạ. Anh mau trị thương cho cô ấy đi!
Kiều Tiểu Kiều liên tục gật đầu, nếu như không trị thì e Mị Nhi sắp chết mất rồi.
Hạ Thiên lên lầu bồng Mị Nhi đi vào phòng hắn, sau đó đặt Mị Nhi nằm thẳng trên giường.
Chỗ bị trúng đạn vẫn còn đang chảy máu, Hạ Thiên lấy ra một cây ngân châm đâm xuống dưới vết thương, chuẩn bị cầm máu cho Mị Nhi trước, chỉ là vừa đâm vào hắn liền cảm thấy có gì đó không ổn, đồ này sao chẳng dễ đâm vào vậy?
Lấy tay vò vò cái áo Hạ Thiên lẩm bẩm:
- Thì ra đây không phải là quần áo bình thường, mình vẫn phải giúp nàng ấy cởi quần áo ra trước đã.
Đối với Hạ Thiên mà nói, quần áo bình thường vốn không thể nào gây trở ngại đến việc thi châm của hắn, nhưng quần áo đã từng đặc chế mặc trên người Mị Nhi này lại có chút ảnh hưởng, tuy lấy công lực của hắn thì vẫn có thể dễ dàng đâm xuyên qua nhưng so với bình thường mà nói thì cũng khó khăn hơn.
Hơn nữa Hạ Thiên luôn muốn được nghiên cứu cơ thể của Mị Nhi, bây giờ có cơ hội tốt như vậy đương nhiên hắn không muốn bỏ lỡ, cởi tuột quần áo của nàng ra không những có thể thưởng thức được thân hình đẹp đẽ của Mị Nhi mà càng có thể tùy thích đi nghiên cứu cơ thể của nàng.
Thoát y cho các mỹ nữ luôn là việc kiên cường của Hạ Thiên, rất nhanh hắn đã cởi tuột bộ đồ màu đen bó sát người bên ngoài của Mị Nhi, sau đó hắn bất giác đờ người luôn, bên trong của Mị Nhi thật sự trống trơn, hai quả cầu nhô cao lại không có bất cứ thứ gì bọc lại che chở, trên người cô còn lại duy nhất một miếng vải chính là chiếc quần lót nhỏ để che bộ phận quan trọng nhất trên cơ thể cô.
- Ảnh hưởng mỹ quan, hay là cởi luôn ra vậy.
Hạ Thiên cởi luôn miếng vải cuối cùng đó của Mị Nhi ra, sau đó Mị Nhi thật sự là không có một mảnh vải che thân nữa rồi.
Nhìn chằm chằm cơ thể của Mị Nhi, Hạ Thiên lại có chút thất thần, không phải vì cơ thể của Mị Nhi quá đẹp, đương nhiên trên thực tế thân hình của Mị Nhi được xem là tương đối không tồi, chỗ nào cần lõm thì lõm, cần nhô thì nhô, những đường cong đó lại càng giống với Lãnh Băng Băng, cũng chẳng thua kém chút nào cả, nhưng Hạ Thiên lần đầu tiên được nhìn thấy toàn bộ thân hình của Mị Nhi thì cảm giác đầu tiên của hắn không phải là sự mê hoặc của những đường cong hoàn mỹ đó mà là chỗ khác thường trên cơ thể nàng.
Lúc trước khi lần đầu tiên Hạ Thiên tháo kính râm của Mị Nhi ra thì phát hiện màu da hai bên má của Mị Nhi khác nhau, đây cũng khiến cho Mị Nhi vốn là một cấp đại mỹ nữ biến thành một Mị Nhi có chút đáng sợ, nói nàng giống như quỷ cũng không quá đáng, nhưng lúc đó hắn cũng cho rằng Mị Nhi chỉ là bị như thế này trên mặt thôi, nhưng bây giờ hắn mới phát hiện Mị Nhi vốn không chỉ trên mặt mới bị như vậy, trên người cô cũng như thế!
Lấy đường sâu giữa ngực của Mị Nhi làm khởi điểm nối dài đến cái rốn nhỏ của nàng, vạch ra một đường thẳng biến cơ thể nàng từ một phân thành hai, màu da hai bên cũng hoàn toàn không giống nhau, giống y như màu da trên mặt nàng vậy, có thể gọi là phân biệt quá rõ ràng, một bên trắng đến có chút trong suốt còn một bên thì thấp thoáng có chút màu đồng cổ.
- Đàn hồi thật tuyệt!
Hạ Thiên mò lên bộ ngực nhô cao của Mị Nhi, sau đó đâm kim xuống, chỗ đó đã trúng đạn máu còn đang chảy.
Hạ Thiên vận châm như bay, nhanh chóng đâm mười mấy mũi trên người Mị Nhi, đã cầm được máu chảy ở chỗ bị trúng đạn, sau đó ngón tay phi nhanh xuống chỗ gần vết thương ấn mấy cái, viên đạn từ bên trong phóng ra, cuối cùng hắn lại tốn thêm ít thời gian để nối liền số xương cốt bị gãy của Mị Nhi, cũng xem như là cơ bản hoàn thành quá trình trị liệu, đừng tưởng nhìn vết thương thế này có vẻ như rất nghiêm trọng nhưng đối với hắn mà nói, những vết thương loại này thực ra cũng chẳng là gì, chẳng cần thiết phải sử dụng tình trạng vết thương của Nghịch Thiên Bát Châm, đều không phải tình hình thương tích nghiêm trọng.
- Ồ, trên người có chút bẩn, tôi giúp cô tắm trước vậy.
Hạ Thiên nhìn thân hình của Mị Nhi nói giống như tự lẩm bẩm mình vậy, sau đó bèn bồng nàng lên lách người ra khỏi phòng nhảy thẳng xuống, sau đó chạy vào phòng tắm ném Mị Nhi vào trong bồn tắm.
Ký thực cơ thể Mị Nhi rất sạch sẽ, chỉ có chút vết máu mà thôi, chỉ cần dùng dùng rửa lại một chút là xem như cơ bản đã sạch hoàn toàn rồi, nhưng Hạ Thiên vẫn cứng rắn dùng hai tay thăm dò tỉ mỉ cơ thể nàng, hắn mò một lượt không bỏ sót bất kỳ chỗ nào trên người nàng, có điều hắn cũng không chỉ đơn thuần là vì muốn chiếm tiện nghi Mị Nhi, trên thực tế hắn làm như vậy là đang nghiên cứu cơ thể của Mị Nhi.
Cơ thể của Mị Nhi rất kỳ quái vì thế mà Hạ Thiên nghiên cứu cũng tương đối rất tỉ mỉ, chỉ là thực quá tỉ mỉ đôi chút, nếu như Mị Nhi tỉnh lại nhất định sẽ muốn giết Hạ Thiên ngay.
- Bên trái lành lạnh còn bên phải lại có chút nong nóng, rõ ràng là cơ thể âm cực, trong cơ thể lại có khí chí cương, hai cái vốn chắc chắn là như nước với lửa nhưng lại đạt đến sự cân bằng tương đối.
Hạ Thiên tự làu bàu.
- Cơ thể âm cực sẽ không ngừng sản sinh ra khí âm cực, trừ phi tu luyện công pháp đặc biệt mới có thể luyện hóa được khí âm cực này, rất rõ ràng Mị Nhi vốn không có tu luyện công pháp giải hóa âm cực vì thế nên dựa theo tình hình bình thường khí âm cực rất có khả năng sẽ biến nàng thành cây kem vậy, vì thế nàng đã tu luyện một loại công pháp chí cương lợi dụng khí chí cương sản sinh ra trong lúc tu luyện để ngăn lại khí âm cực, ồ, thực ra thì cũng na ná với Băng Hỏa Linh Thể của mình!
Nghiên cứu một hồi lâu Hạ Thiên xem như đã cơ bản hiểu rõ được tình trạng cơ thể của Mị Nhi, sau đó hắn bắt đầu nghĩ đến một vấn đề, có cần biến Mị Nhi thành mỹ nữ cao cấp thực thụ không ta.
Hạ Thiên vừa nhìn đã nhận ra người nằm trên mặt đất, chính là Mị Nhi mà mấy ngày trước đã làm cho hắn tức điên lên.
Mị Nhi nằm trên đất không có bất kỳ phản ứng nào.
- Chẳng lẽ cô biết tôi muốn đánh cô nên đã chủ đọng đưa đến tận cửa để cho tôi đánh?
Hạ Thiên lẩm bẩm một mình rồi quỳ xuống, sau đó hắn thấy không được ổn.
- Cô bị thương rồi, không phải đó chứ, ai đã đánh cô bị thưởng chứ? Tôi còn chưa đánh cô mà cô đã bị đánh thành thế này rồi sao?
Mị Nhi đương nhiên là vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, nàng đã hôn mê bất tỉnh rồi.
Hạ Thiên bồng Mị Nhi lên đi vào trong, đồng thời cũng lẩm bẩm:
- Xem như là cô bị thương nên giờ tôi không đánh cô nữa, đợi vết thương cô chữa lành rồi hãy đợi tôi đánh thêm một trận nữa!
Hạ Thiên bồng Mị Nhi đã hôn mê vừa bước vào phòng khách đúng lúc Kiều Tiểu Kiều từ trong phòng tắm đi ra, nhìn thấy cảnh này Kiều Tiểu Kiều bất giác khẽ sững sờ:
- Chồng à, đây là ai?
- À, cô ấy tên Mị Nhi, bị người ta đánh thương rồi.
Hạ Thiên đáp.
- Bị thương rất nặng phải không?
Kiều Tiểu Kiều có chút quan tâm hỏi, thực ra nàng vốn không quen biết Mị Nhi, có điều cũng đã từng nghe đến cái tên này rồi.
- Vẫn tốt, xem ra không nghiêm trọng lắm, đã bị trúng mấy viên đạn gãy mấy khúc xương.
- A?
Kiều Tiểu Kiều sững sờ, nhất thời dở khóc dở cười, người ta đã bị trúng mấy viên đạn rồi mà còn bảo là không nghiêm trọng lắm?
- Vợ à, anh trị thương cho cô ấy trước đã, em đi ngủ trước đi, có thể lâu đó.
Hạ Thiên nói xong bèn bồng Mị Nhi đi lên lầu.
- Vâng, anh ạ. Anh mau trị thương cho cô ấy đi!
Kiều Tiểu Kiều liên tục gật đầu, nếu như không trị thì e Mị Nhi sắp chết mất rồi.
Hạ Thiên lên lầu bồng Mị Nhi đi vào phòng hắn, sau đó đặt Mị Nhi nằm thẳng trên giường.
Chỗ bị trúng đạn vẫn còn đang chảy máu, Hạ Thiên lấy ra một cây ngân châm đâm xuống dưới vết thương, chuẩn bị cầm máu cho Mị Nhi trước, chỉ là vừa đâm vào hắn liền cảm thấy có gì đó không ổn, đồ này sao chẳng dễ đâm vào vậy?
Lấy tay vò vò cái áo Hạ Thiên lẩm bẩm:
- Thì ra đây không phải là quần áo bình thường, mình vẫn phải giúp nàng ấy cởi quần áo ra trước đã.
Đối với Hạ Thiên mà nói, quần áo bình thường vốn không thể nào gây trở ngại đến việc thi châm của hắn, nhưng quần áo đã từng đặc chế mặc trên người Mị Nhi này lại có chút ảnh hưởng, tuy lấy công lực của hắn thì vẫn có thể dễ dàng đâm xuyên qua nhưng so với bình thường mà nói thì cũng khó khăn hơn.
Hơn nữa Hạ Thiên luôn muốn được nghiên cứu cơ thể của Mị Nhi, bây giờ có cơ hội tốt như vậy đương nhiên hắn không muốn bỏ lỡ, cởi tuột quần áo của nàng ra không những có thể thưởng thức được thân hình đẹp đẽ của Mị Nhi mà càng có thể tùy thích đi nghiên cứu cơ thể của nàng.
Thoát y cho các mỹ nữ luôn là việc kiên cường của Hạ Thiên, rất nhanh hắn đã cởi tuột bộ đồ màu đen bó sát người bên ngoài của Mị Nhi, sau đó hắn bất giác đờ người luôn, bên trong của Mị Nhi thật sự trống trơn, hai quả cầu nhô cao lại không có bất cứ thứ gì bọc lại che chở, trên người cô còn lại duy nhất một miếng vải chính là chiếc quần lót nhỏ để che bộ phận quan trọng nhất trên cơ thể cô.
- Ảnh hưởng mỹ quan, hay là cởi luôn ra vậy.
Hạ Thiên cởi luôn miếng vải cuối cùng đó của Mị Nhi ra, sau đó Mị Nhi thật sự là không có một mảnh vải che thân nữa rồi.
Nhìn chằm chằm cơ thể của Mị Nhi, Hạ Thiên lại có chút thất thần, không phải vì cơ thể của Mị Nhi quá đẹp, đương nhiên trên thực tế thân hình của Mị Nhi được xem là tương đối không tồi, chỗ nào cần lõm thì lõm, cần nhô thì nhô, những đường cong đó lại càng giống với Lãnh Băng Băng, cũng chẳng thua kém chút nào cả, nhưng Hạ Thiên lần đầu tiên được nhìn thấy toàn bộ thân hình của Mị Nhi thì cảm giác đầu tiên của hắn không phải là sự mê hoặc của những đường cong hoàn mỹ đó mà là chỗ khác thường trên cơ thể nàng.
Lúc trước khi lần đầu tiên Hạ Thiên tháo kính râm của Mị Nhi ra thì phát hiện màu da hai bên má của Mị Nhi khác nhau, đây cũng khiến cho Mị Nhi vốn là một cấp đại mỹ nữ biến thành một Mị Nhi có chút đáng sợ, nói nàng giống như quỷ cũng không quá đáng, nhưng lúc đó hắn cũng cho rằng Mị Nhi chỉ là bị như thế này trên mặt thôi, nhưng bây giờ hắn mới phát hiện Mị Nhi vốn không chỉ trên mặt mới bị như vậy, trên người cô cũng như thế!
Lấy đường sâu giữa ngực của Mị Nhi làm khởi điểm nối dài đến cái rốn nhỏ của nàng, vạch ra một đường thẳng biến cơ thể nàng từ một phân thành hai, màu da hai bên cũng hoàn toàn không giống nhau, giống y như màu da trên mặt nàng vậy, có thể gọi là phân biệt quá rõ ràng, một bên trắng đến có chút trong suốt còn một bên thì thấp thoáng có chút màu đồng cổ.
- Đàn hồi thật tuyệt!
Hạ Thiên mò lên bộ ngực nhô cao của Mị Nhi, sau đó đâm kim xuống, chỗ đó đã trúng đạn máu còn đang chảy.
Hạ Thiên vận châm như bay, nhanh chóng đâm mười mấy mũi trên người Mị Nhi, đã cầm được máu chảy ở chỗ bị trúng đạn, sau đó ngón tay phi nhanh xuống chỗ gần vết thương ấn mấy cái, viên đạn từ bên trong phóng ra, cuối cùng hắn lại tốn thêm ít thời gian để nối liền số xương cốt bị gãy của Mị Nhi, cũng xem như là cơ bản hoàn thành quá trình trị liệu, đừng tưởng nhìn vết thương thế này có vẻ như rất nghiêm trọng nhưng đối với hắn mà nói, những vết thương loại này thực ra cũng chẳng là gì, chẳng cần thiết phải sử dụng tình trạng vết thương của Nghịch Thiên Bát Châm, đều không phải tình hình thương tích nghiêm trọng.
- Ồ, trên người có chút bẩn, tôi giúp cô tắm trước vậy.
Hạ Thiên nhìn thân hình của Mị Nhi nói giống như tự lẩm bẩm mình vậy, sau đó bèn bồng nàng lên lách người ra khỏi phòng nhảy thẳng xuống, sau đó chạy vào phòng tắm ném Mị Nhi vào trong bồn tắm.
Ký thực cơ thể Mị Nhi rất sạch sẽ, chỉ có chút vết máu mà thôi, chỉ cần dùng dùng rửa lại một chút là xem như cơ bản đã sạch hoàn toàn rồi, nhưng Hạ Thiên vẫn cứng rắn dùng hai tay thăm dò tỉ mỉ cơ thể nàng, hắn mò một lượt không bỏ sót bất kỳ chỗ nào trên người nàng, có điều hắn cũng không chỉ đơn thuần là vì muốn chiếm tiện nghi Mị Nhi, trên thực tế hắn làm như vậy là đang nghiên cứu cơ thể của Mị Nhi.
Cơ thể của Mị Nhi rất kỳ quái vì thế mà Hạ Thiên nghiên cứu cũng tương đối rất tỉ mỉ, chỉ là thực quá tỉ mỉ đôi chút, nếu như Mị Nhi tỉnh lại nhất định sẽ muốn giết Hạ Thiên ngay.
- Bên trái lành lạnh còn bên phải lại có chút nong nóng, rõ ràng là cơ thể âm cực, trong cơ thể lại có khí chí cương, hai cái vốn chắc chắn là như nước với lửa nhưng lại đạt đến sự cân bằng tương đối.
Hạ Thiên tự làu bàu.
- Cơ thể âm cực sẽ không ngừng sản sinh ra khí âm cực, trừ phi tu luyện công pháp đặc biệt mới có thể luyện hóa được khí âm cực này, rất rõ ràng Mị Nhi vốn không có tu luyện công pháp giải hóa âm cực vì thế nên dựa theo tình hình bình thường khí âm cực rất có khả năng sẽ biến nàng thành cây kem vậy, vì thế nàng đã tu luyện một loại công pháp chí cương lợi dụng khí chí cương sản sinh ra trong lúc tu luyện để ngăn lại khí âm cực, ồ, thực ra thì cũng na ná với Băng Hỏa Linh Thể của mình!
Nghiên cứu một hồi lâu Hạ Thiên xem như đã cơ bản hiểu rõ được tình trạng cơ thể của Mị Nhi, sau đó hắn bắt đầu nghĩ đến một vấn đề, có cần biến Mị Nhi thành mỹ nữ cao cấp thực thụ không ta.
/1475
|