Khi thấy người phụ nữ trung niên kia gào lên kinh thiên động địa và cánh tay bốc lên khói trắng thì tất cả mọi người đều choáng váng, dù là Trương Minh Đà cũng không ngờ Hạ Thiên lại làm như vậy. Người duy nhất không có phản ứng là Hạ Thiên, ngoài ra còn có nha hoàn xinh đẹp Cố Hàm Sương.
Những người đứng xem nơi đây cũng coi như có kiến thức rộng rãi, nhưng bọn họ thật sự không ngờ, ai cũng trợn mắt há mồm, chẳng lẽ người kia muốn biểu hiện là dùng axit giội lên người đối phương sao?
Còn đám người Hứa gia thấy Hạ Thiên giội axit lên người con đàn bà chanh chua thì cảm thấy rất vui sướng, nhưng bọn họ cũng lo lắng cho Hạ Thiên. Phải biết rằng con trai Diêu Tân Kiệt của người phụ nữ chanh chua kia bây giờ đã bị bắt lại, sợ rằng sẽ bị giam vài năm, vị thần y này không phải muốn giam mình vào ngục luôn sao?
Phương Chí Hiên bạn trai của Mã Đình thì dùng ánh mắt quái dị nhìn Mã Đình, hắn thật sự không rõ vì sao người yêu của mình lại quen biết một kẻ điên như vậy, mà lại liên tục tán dương đối phương?
Khi mọi người còn đang sững sờ thì Hạ Thiên cũng không có gì lo lắng, hắn nói với đám phóng viên vây quanh:
- Này, các người không phải là phóng viên sao? Chụp hình đi.
Hạ Thiên hô lên như vậy làm đám phóng viên giật mình, ai cũng tranh thủ bấm máy về phía người phụ nữ trung niên, sau đó chụp Hạ Thiên điên cuồng.
- Các người đã thấy rõ người kia bị giội axit rồi chứ?
Hạ Thiên quét mắt nhìn đám người xung quanh.
- Báo cảnh sát, mau báo cảnh sát...
Người phụ nữ trung niên còn đang gào lên thảm thiết, mà một người phụ nữ ba mươi tuổi khác cũng có phản ứng, nàng nhanh chóng điện thoại báo cảnh sát.
Hạ Thiên thuận tay rút kiếm trên lưng của Cố Hàm Sương, sau đó vung vẫy, chém nát tay áo của người phụ nữ kia, để mọi thấy trực quan bàn tay bị đốt cháy của đối phương.
- Thấy rõ chưa? Các người chụp nhiều một chút, để giữ lại bằng chứng, nếu không chút nữa lại bảo là giả.
Hạ Thiên bây giờ muốn gây náo loạn lớn, hắn càng làm tốt thì mọi người sẽ biết hắn đang ở Thục Đô, chuyện ở thục đô sẽ càng thuận lợi hơn.
Nếu không phải như thế thì Hạ Thiên sẽ không chủ động đến đây, càng không cần biểu hiện làm gì cả, nhiều nhất chỉ cho đối phương một trận đòn mà thôi.
Đám người lại liên tục bấm máy, sau đó có kẻ không kiên nhẫn hỏi:
- Thần y, xin hỏi tôn tính đại danh là gì?
- Các người không biết sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt thất vọng nhìn đối phương:
- Này, trong nhóm các người ai đã từng đọc qua bản tin con nhà quan hành hung diễn viên Hongkong?
Tên kia chợt ngây người rồi nói:
- Đã đọc rồi, nhưng... ....
- Đó chính là tôi, tên khốn kia là diễn viên Hongkong, tên là Vương Khải, tôi là Hạ Thiên. À, nhưng tôi phải thanh minh, tôi phải là con nhà quan, mà là ông nội của bọn quan lại.
Hạ Thiên thuận miệng nói, sau đó lấy ra ngân châm đâm cho người phụ nữ trung niên kia hôn mê, sau đó đâm lên cánh tay bị trúng axit.
Đám phóng viên bắt đầu hưng phấn, đây là tin tức lớn, vì thế mà bọn họ kẻ thì chụp ảnh kẻ thì liên tục ghi tốc ký.
Vết thương mới luôn dễ chữa hơn vết thương cũ, mà lần này có hơi ít axit, cũng không đặc, vì vậy tuy người phụ nữ trung niên kia bị axit đốt cháy đáng thương nhưng đối với Hạ Thiên thì chữa trị rất dễ dàng. Ít nhất so với Hứa Thiến Thiến thì dễ hơn nhiều, vì vậy mà chưa đến vài phút đã xong quá trình chữa trị.
- Này, tay của bà ta thế nào?
Hạ Thiên thu hồi ngân châm rồi hỏi.
Đám người lao sang, ai cũng trợn mắt há mồm.
- Thật sự...
- Không phải chứ, y thật quá thần kỳ...
- Những kẻ bị bỏng thật có phúc...
- Thật lợi hại, không tận mắt nhìn thấy tôi cũng không thể tin...
Vì tai nghe không bằng mắt thấy, trước đó mọi người dù không tin nhưng bây giờ sự thật bày ra trước mắt, không còn ai không tin. Vô tình Hạ Thiên đã khác biệt trong mắt mọi người, trước đó ai cũng coi hắn là kẻ điên, nhưng bây giờ ai cũng nghi ngờ hắn là thần tiên hạ phàm.
- Mau, mau bắt hắn lại, hắn là kẻ dội axit chị tôi.
Lúc này người phụ nữ đi cùng người phụ nữ trung niên vừa rồi chợt la lên, mọi người nhìn sang, thì ra là vài tên cảnh sát.
- Là cậu tạt axit người ta?
Có hai tên cảnh sát đi về phía Hạ Thiên.
- Tôi chỉ biểu hiện chút y thuật mà thôi.
Hạ Thiên lười biếng nói:
- Bây giờ đã xong, tôi cũng muốn đi, hôm nay tôi muốn nổi tiếng, vì vậy các người cẩn thận kẻo bị đòn.
"Muốn nổi tiếng nên đánh cả cảnh sát?"
Mọi người đều ngây ra, những năm nay có nhiều ca "lẻ" muốn lên ca "sĩ", vì vậy mà tạo ra đủ mọi xì căng đan, nào là ngủ với anh vợ, ngủ với ba anh một lúc, chơi tay ba, nude đủ kiểu.v.v. Nhưng đánh cảnh sát để nổi tiếng thì đúng là quá trâu chó.
Một tên cảnh sát cũng vui vẻ nói:
- Chú em muốn nổi tiếng sao? Anh cũng muốn nổi tiếng.
- Chú em cũng muốn nổi tiếng?
Hạ Thiên cảm thấy kỳ quái:
- À, anh thành toàn cho chú, anh đánh chú vì tội bố láo, chú cũng có thể nổi tiếng.
Hạ Thiên ra tay, chỉ một đấm đã cho tên cảnh sát "lên dĩa".
- Mày...
Tên cảnh sát còn lại chợt cảm thấy hôn mê, người này thật sự có gan đánh cảnh sát, nhưng hắn vừa nói được một chữ thì Hạ Thiên đã vung đấm, đã ngã theo đồng bạn.
Mọi người chợt sững sờ, động tác của Hạ Thiên cũng không dừng lại, hắn tiếp tục đánh đấm vài tên cảnh sát còn lại, sau đó cũng đánh cả người phụ nữ trung niên và người phụ nữ đi theo, thậm chí còn đánh ngã hai tên phóng viên.
- Tiểu tử, muốn làm trò gì vậy?
Trương Minh Đà cuối cùng mất kiên nhẫn nói.
- Hôm nay có người mắng tôi, tôi hơi bực, nên đánh người cho sướng tay.
Hạ Thiên thuận miệng nói, sau đó duỗi lưng:
- Thôi được rồi, đánh chán tay, về khách sạn thôi.
Hạ Thiên quay đầu nhìn Hứa Thiến Thiến:
- Này, cô đi theo giúp tôi, hôm nay cô giúp tôi mắng người, sau này không cần cảm ơn tôi đã chữa bệnh cho cô.
Hạ Thiên nói đi thì đi, hắn ôm Cố Hàm Sương nghênh ngang bỏ đi, mà Trương Minh Đà cũng đưa Hứa Thiến Thiến và đám người bỏ đi theo, vài tên cảnh sát còn chưa thể đứng lên, tất nhiên không có ai cản chân bọn họ.
Tất nhiên nơi đây có nhiều phóng viên, vì vậy mà tất cả những hành động của Hạ Thiên ở Thục Đô được truyền đi rất nhanh.
Nửa giờ sau ở phòng tổng thống khách sạn Hoa Đô, trong nhóm người ngoài Hạ Thiên, Cố Hàm Sương và đám Hứa gia, còn có hai nhân viên phục vụ, bọn họ có nhiệm vụ phục thị cho đám người Hạ Thiên vấn đề ăn uống.
Trương Minh Đà và lão tình nhân khẽ nói chuyện phiếm, Hứa Thiến Thiến thì dùng ánh mắt quái dị nhìn Hạ Thiên, còn bạn trai Hứa Thiến Thiến và bạn trai của Mã Đình thì dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hạ thiên, vì bọn họ thấy Hạ Thiên thật sự qua thư thái.
Hạ Thiên nằm nhưng được gối đầu lên đùi của Cố Hàm Sương, hơn nữa muốn ăn gì cũng được Cố Hàm Sương phục vụ tận răng, vì vậy mà hai tên đàn ông còn lại dù có bạn gái nhưng không được như vậy, tất nhiên chỉ có thể hâm mộ và ghen ghét không thôi.
Càng làm cho bọn họ bực bội chính là phát hiện Hạ Thiên đã chiếm dụng hai người yêu của mình, bọn họ phải giúp Hạ Thiên mắng chửi Vương Khải.
- Hạ Thiên, đã đăng ký rồi.
Mã Đình mở miệng nói.
Thật sự đã đăng ký nick name cho Hạ Thiên ở một trang mạng xã hội micro-blogging phổ biến cho các bài viết ngắn, tên là Hạ thần y đệ nhất thiên hạ, mà Mã Đình và Hứa Thiến Thiến cũng bắt đầu giúp Hạ Thiên mắng chửi.
- Tôi là Hạ Thiên, hôm qua đánh tên khốn Vương Khải, vì thằng ngu này thích ăn đòn, vì thế chỉ có thể đổ lỗi cho nó quá ngu mà thôi. Nhưng anh không phải con nhà quan, mà là ông nội nhà quan.
Đây là nội dung bài đầu tiên.
Sau đó Hạ Thiên hỏi Hứa Thiến Thiến:
- Như vậy là xong sao? Thằng ngu Vương Khải phản ứng thế nào? Có người nào nữa không?
- Điều này, bây giờ cậu chưa có ai thích cả, có lẽ cũng không có mấy ai lui tới.
Hứa Thiến Thiến nói.
- Này, Hạ Thiên, sao anh lại đánh tên Vương Khải kia?
Mã Đình dùng giọng hiếu kỳ hỏi:
- Bây giờ có rất nhiều người chửi mắng anh, không ít diễn viên giúp cho Vương Khải, hơn nữa nghe nói anh là con nhà quan thì bọn họ càng chửi, vì danh tiếng của bọn con nhà quan thật sự thua xa đám diễn viên.
- Thằng ngu này hôm qua ở một gian phòng tổng thống khác, lại không cho chúng tôi ở nơi đây, sau đó bị tôi đánh. Sau này lại muốn Sương nha đầu làm diễn viên, muốn xử lý chúng tôi, vì vậy tôi muốn cho hắn biết tay.
Hạ Thiên thuận miệng nói:
- Nhưng tên ngu kia bị phía Hongkong xử lý, bên này còn có người giúp hắn.
Lúc này Hạ Thiên hỏi Hứa Thiến Thiến:
- Có biện pháp nào có thể cho đám thành viên trang mạng này giúp anh không?
- Điều này, trong thời gian ngắn anh sẽ không có nhiều người ủng hộ, vì vậy chỉ có thể chờ mà thôi.
Hứa Thiến Thiến nói:
- Nếu anh có thể có người giúp thì tốt?
- Là sao?
Hạ Thiên hỏi.
Hứa Thiến Thiến nói ra vài cái tên, Hạ Thiên chưa từng nghe qua, vì vậy mà hắn có chút buồn bực, đúng là thất sách, hình như phương án này mất đi hiệu lực, chẳng lẽ hắn phải đánh thức Tiểu Yêu Tinh đang ngủ dậy để hỗ trợ?
- À, số lượng fan hâm mộ của Triệu Vũ Cơ là rất nhiều, chị ta mới lập nickname hôm qua, hôm nay đã hơn mười triệu fan, nếu dựa theo tình huống này thì vài ngày nữa sẽ vượt qua tên diễn viên kia.
Mã Đình lại hô lên.
Hạ Thiên nghe nói như vậy thì không còn buồn bực, không cần tìm vợ Tiểu Yêu Tinh, nên tìm vợ Đại Yêu Tinh thì hay hơn.
Những người đứng xem nơi đây cũng coi như có kiến thức rộng rãi, nhưng bọn họ thật sự không ngờ, ai cũng trợn mắt há mồm, chẳng lẽ người kia muốn biểu hiện là dùng axit giội lên người đối phương sao?
Còn đám người Hứa gia thấy Hạ Thiên giội axit lên người con đàn bà chanh chua thì cảm thấy rất vui sướng, nhưng bọn họ cũng lo lắng cho Hạ Thiên. Phải biết rằng con trai Diêu Tân Kiệt của người phụ nữ chanh chua kia bây giờ đã bị bắt lại, sợ rằng sẽ bị giam vài năm, vị thần y này không phải muốn giam mình vào ngục luôn sao?
Phương Chí Hiên bạn trai của Mã Đình thì dùng ánh mắt quái dị nhìn Mã Đình, hắn thật sự không rõ vì sao người yêu của mình lại quen biết một kẻ điên như vậy, mà lại liên tục tán dương đối phương?
Khi mọi người còn đang sững sờ thì Hạ Thiên cũng không có gì lo lắng, hắn nói với đám phóng viên vây quanh:
- Này, các người không phải là phóng viên sao? Chụp hình đi.
Hạ Thiên hô lên như vậy làm đám phóng viên giật mình, ai cũng tranh thủ bấm máy về phía người phụ nữ trung niên, sau đó chụp Hạ Thiên điên cuồng.
- Các người đã thấy rõ người kia bị giội axit rồi chứ?
Hạ Thiên quét mắt nhìn đám người xung quanh.
- Báo cảnh sát, mau báo cảnh sát...
Người phụ nữ trung niên còn đang gào lên thảm thiết, mà một người phụ nữ ba mươi tuổi khác cũng có phản ứng, nàng nhanh chóng điện thoại báo cảnh sát.
Hạ Thiên thuận tay rút kiếm trên lưng của Cố Hàm Sương, sau đó vung vẫy, chém nát tay áo của người phụ nữ kia, để mọi thấy trực quan bàn tay bị đốt cháy của đối phương.
- Thấy rõ chưa? Các người chụp nhiều một chút, để giữ lại bằng chứng, nếu không chút nữa lại bảo là giả.
Hạ Thiên bây giờ muốn gây náo loạn lớn, hắn càng làm tốt thì mọi người sẽ biết hắn đang ở Thục Đô, chuyện ở thục đô sẽ càng thuận lợi hơn.
Nếu không phải như thế thì Hạ Thiên sẽ không chủ động đến đây, càng không cần biểu hiện làm gì cả, nhiều nhất chỉ cho đối phương một trận đòn mà thôi.
Đám người lại liên tục bấm máy, sau đó có kẻ không kiên nhẫn hỏi:
- Thần y, xin hỏi tôn tính đại danh là gì?
- Các người không biết sao?
Hạ Thiên dùng ánh mắt thất vọng nhìn đối phương:
- Này, trong nhóm các người ai đã từng đọc qua bản tin con nhà quan hành hung diễn viên Hongkong?
Tên kia chợt ngây người rồi nói:
- Đã đọc rồi, nhưng... ....
- Đó chính là tôi, tên khốn kia là diễn viên Hongkong, tên là Vương Khải, tôi là Hạ Thiên. À, nhưng tôi phải thanh minh, tôi phải là con nhà quan, mà là ông nội của bọn quan lại.
Hạ Thiên thuận miệng nói, sau đó lấy ra ngân châm đâm cho người phụ nữ trung niên kia hôn mê, sau đó đâm lên cánh tay bị trúng axit.
Đám phóng viên bắt đầu hưng phấn, đây là tin tức lớn, vì thế mà bọn họ kẻ thì chụp ảnh kẻ thì liên tục ghi tốc ký.
Vết thương mới luôn dễ chữa hơn vết thương cũ, mà lần này có hơi ít axit, cũng không đặc, vì vậy tuy người phụ nữ trung niên kia bị axit đốt cháy đáng thương nhưng đối với Hạ Thiên thì chữa trị rất dễ dàng. Ít nhất so với Hứa Thiến Thiến thì dễ hơn nhiều, vì vậy mà chưa đến vài phút đã xong quá trình chữa trị.
- Này, tay của bà ta thế nào?
Hạ Thiên thu hồi ngân châm rồi hỏi.
Đám người lao sang, ai cũng trợn mắt há mồm.
- Thật sự...
- Không phải chứ, y thật quá thần kỳ...
- Những kẻ bị bỏng thật có phúc...
- Thật lợi hại, không tận mắt nhìn thấy tôi cũng không thể tin...
Vì tai nghe không bằng mắt thấy, trước đó mọi người dù không tin nhưng bây giờ sự thật bày ra trước mắt, không còn ai không tin. Vô tình Hạ Thiên đã khác biệt trong mắt mọi người, trước đó ai cũng coi hắn là kẻ điên, nhưng bây giờ ai cũng nghi ngờ hắn là thần tiên hạ phàm.
- Mau, mau bắt hắn lại, hắn là kẻ dội axit chị tôi.
Lúc này người phụ nữ đi cùng người phụ nữ trung niên vừa rồi chợt la lên, mọi người nhìn sang, thì ra là vài tên cảnh sát.
- Là cậu tạt axit người ta?
Có hai tên cảnh sát đi về phía Hạ Thiên.
- Tôi chỉ biểu hiện chút y thuật mà thôi.
Hạ Thiên lười biếng nói:
- Bây giờ đã xong, tôi cũng muốn đi, hôm nay tôi muốn nổi tiếng, vì vậy các người cẩn thận kẻo bị đòn.
"Muốn nổi tiếng nên đánh cả cảnh sát?"
Mọi người đều ngây ra, những năm nay có nhiều ca "lẻ" muốn lên ca "sĩ", vì vậy mà tạo ra đủ mọi xì căng đan, nào là ngủ với anh vợ, ngủ với ba anh một lúc, chơi tay ba, nude đủ kiểu.v.v. Nhưng đánh cảnh sát để nổi tiếng thì đúng là quá trâu chó.
Một tên cảnh sát cũng vui vẻ nói:
- Chú em muốn nổi tiếng sao? Anh cũng muốn nổi tiếng.
- Chú em cũng muốn nổi tiếng?
Hạ Thiên cảm thấy kỳ quái:
- À, anh thành toàn cho chú, anh đánh chú vì tội bố láo, chú cũng có thể nổi tiếng.
Hạ Thiên ra tay, chỉ một đấm đã cho tên cảnh sát "lên dĩa".
- Mày...
Tên cảnh sát còn lại chợt cảm thấy hôn mê, người này thật sự có gan đánh cảnh sát, nhưng hắn vừa nói được một chữ thì Hạ Thiên đã vung đấm, đã ngã theo đồng bạn.
Mọi người chợt sững sờ, động tác của Hạ Thiên cũng không dừng lại, hắn tiếp tục đánh đấm vài tên cảnh sát còn lại, sau đó cũng đánh cả người phụ nữ trung niên và người phụ nữ đi theo, thậm chí còn đánh ngã hai tên phóng viên.
- Tiểu tử, muốn làm trò gì vậy?
Trương Minh Đà cuối cùng mất kiên nhẫn nói.
- Hôm nay có người mắng tôi, tôi hơi bực, nên đánh người cho sướng tay.
Hạ Thiên thuận miệng nói, sau đó duỗi lưng:
- Thôi được rồi, đánh chán tay, về khách sạn thôi.
Hạ Thiên quay đầu nhìn Hứa Thiến Thiến:
- Này, cô đi theo giúp tôi, hôm nay cô giúp tôi mắng người, sau này không cần cảm ơn tôi đã chữa bệnh cho cô.
Hạ Thiên nói đi thì đi, hắn ôm Cố Hàm Sương nghênh ngang bỏ đi, mà Trương Minh Đà cũng đưa Hứa Thiến Thiến và đám người bỏ đi theo, vài tên cảnh sát còn chưa thể đứng lên, tất nhiên không có ai cản chân bọn họ.
Tất nhiên nơi đây có nhiều phóng viên, vì vậy mà tất cả những hành động của Hạ Thiên ở Thục Đô được truyền đi rất nhanh.
Nửa giờ sau ở phòng tổng thống khách sạn Hoa Đô, trong nhóm người ngoài Hạ Thiên, Cố Hàm Sương và đám Hứa gia, còn có hai nhân viên phục vụ, bọn họ có nhiệm vụ phục thị cho đám người Hạ Thiên vấn đề ăn uống.
Trương Minh Đà và lão tình nhân khẽ nói chuyện phiếm, Hứa Thiến Thiến thì dùng ánh mắt quái dị nhìn Hạ Thiên, còn bạn trai Hứa Thiến Thiến và bạn trai của Mã Đình thì dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hạ thiên, vì bọn họ thấy Hạ Thiên thật sự qua thư thái.
Hạ Thiên nằm nhưng được gối đầu lên đùi của Cố Hàm Sương, hơn nữa muốn ăn gì cũng được Cố Hàm Sương phục vụ tận răng, vì vậy mà hai tên đàn ông còn lại dù có bạn gái nhưng không được như vậy, tất nhiên chỉ có thể hâm mộ và ghen ghét không thôi.
Càng làm cho bọn họ bực bội chính là phát hiện Hạ Thiên đã chiếm dụng hai người yêu của mình, bọn họ phải giúp Hạ Thiên mắng chửi Vương Khải.
- Hạ Thiên, đã đăng ký rồi.
Mã Đình mở miệng nói.
Thật sự đã đăng ký nick name cho Hạ Thiên ở một trang mạng xã hội micro-blogging phổ biến cho các bài viết ngắn, tên là Hạ thần y đệ nhất thiên hạ, mà Mã Đình và Hứa Thiến Thiến cũng bắt đầu giúp Hạ Thiên mắng chửi.
- Tôi là Hạ Thiên, hôm qua đánh tên khốn Vương Khải, vì thằng ngu này thích ăn đòn, vì thế chỉ có thể đổ lỗi cho nó quá ngu mà thôi. Nhưng anh không phải con nhà quan, mà là ông nội nhà quan.
Đây là nội dung bài đầu tiên.
Sau đó Hạ Thiên hỏi Hứa Thiến Thiến:
- Như vậy là xong sao? Thằng ngu Vương Khải phản ứng thế nào? Có người nào nữa không?
- Điều này, bây giờ cậu chưa có ai thích cả, có lẽ cũng không có mấy ai lui tới.
Hứa Thiến Thiến nói.
- Này, Hạ Thiên, sao anh lại đánh tên Vương Khải kia?
Mã Đình dùng giọng hiếu kỳ hỏi:
- Bây giờ có rất nhiều người chửi mắng anh, không ít diễn viên giúp cho Vương Khải, hơn nữa nghe nói anh là con nhà quan thì bọn họ càng chửi, vì danh tiếng của bọn con nhà quan thật sự thua xa đám diễn viên.
- Thằng ngu này hôm qua ở một gian phòng tổng thống khác, lại không cho chúng tôi ở nơi đây, sau đó bị tôi đánh. Sau này lại muốn Sương nha đầu làm diễn viên, muốn xử lý chúng tôi, vì vậy tôi muốn cho hắn biết tay.
Hạ Thiên thuận miệng nói:
- Nhưng tên ngu kia bị phía Hongkong xử lý, bên này còn có người giúp hắn.
Lúc này Hạ Thiên hỏi Hứa Thiến Thiến:
- Có biện pháp nào có thể cho đám thành viên trang mạng này giúp anh không?
- Điều này, trong thời gian ngắn anh sẽ không có nhiều người ủng hộ, vì vậy chỉ có thể chờ mà thôi.
Hứa Thiến Thiến nói:
- Nếu anh có thể có người giúp thì tốt?
- Là sao?
Hạ Thiên hỏi.
Hứa Thiến Thiến nói ra vài cái tên, Hạ Thiên chưa từng nghe qua, vì vậy mà hắn có chút buồn bực, đúng là thất sách, hình như phương án này mất đi hiệu lực, chẳng lẽ hắn phải đánh thức Tiểu Yêu Tinh đang ngủ dậy để hỗ trợ?
- À, số lượng fan hâm mộ của Triệu Vũ Cơ là rất nhiều, chị ta mới lập nickname hôm qua, hôm nay đã hơn mười triệu fan, nếu dựa theo tình huống này thì vài ngày nữa sẽ vượt qua tên diễn viên kia.
Mã Đình lại hô lên.
Hạ Thiên nghe nói như vậy thì không còn buồn bực, không cần tìm vợ Tiểu Yêu Tinh, nên tìm vợ Đại Yêu Tinh thì hay hơn.
/1475
|