Hiền Tri Thiên Lý

Chương 169 - Chương 165

/170


Nhóm Thiên Lý lũ lượt bay ra khỏi thành Minh, lại phát hiện đàn thú cũng không xông vào nội thành, mà trực tiếp đuổi theo họ. Đội ngũ rút lui được chia làm hai cánh, một cánh đi hướng chính bắc, một cánh đi hướng lệch đông, mục tiêu chính của đàn thú lại rõ ràng là hướng Thiên Lý.

Bay được mấy ngàn mét rồi, nhưng đàn thú vẫn đuổi theo không bỏ. Một nhóm sinh vật trọc hóa biến dị về tốc độ đã vượt qua họ, chặn ở phía trước.

Nghe tiếng gầm rống lúc xa khi gần, Thiên Lý cắn răng, bỗng chốc thay đổi phương hướng, thoát khỏi đội ngũ, bay theo hướng chính đông.

Vừa rời khỏi đội, máy bộ đàm lập tức vang lên tiếng kêu của đám chú Thổ: [Thiên Lý, cháu làm gì vậy?]

Thiên Lý không đáp, chạy thẳng như bay. Sở dĩ cô làm vậy, không vì gì khác, chỉ muốn chứng thực suy đoán trong lòng.

Theo hướng cô chếch đi, đàn thú đang đuổi đằng sau cũng thay đổi phương hướng, nhanh chóng tập trung đến chỗ cô.

Thiên Lý hiểu rõ, phát chỉ thị: “Tất cả nghe kỹ đây, mục tiêu của đàn thú là tôi, những người còn lại không thay đổi lộ tuyến, tiếp tục rút lui, tôi dẫn chúng rời đi.”

[CMN, em muốn chết à? Lúc này còn định anh hùng gì nữa!] Kiệt Ngao là người đầu tiên tức giận mắng.

Mấy người chú Thổ cũng nói: [Các chú sẽ không bỏ cháu lại, muốn dẫn thì cùng dẫn.]

Nói xong, chỉ thấy trong đội có mấy trăm chiếc xe bay tách ra, theo sát sau lưng Thiên Lý.

Thiên Lý nhíu mày, không nói thêm gì nữa, tăng tốc chạy.

Cảnh họ đào vong được thiên nhãn quay lại, trực tiếp trên mạng. Cư dân rất chú ý tới sự sống còn của thành Minh, quân đội cũng động viên lính tới cứu viện, nhưng nước xa không cứu được lửa gần, ai cũng biết sự trợ giúp này chỉ là làm hết sức theo số trời thôi, có trốn được kiếp này không vẫn phải dựa vào vận may và thực lực của nhóm Thiên Lý.

Họ chăm chú nhìn vào màn hình, mấy trăm chấm nhỏ biểu thị xe bay đã rời khỏi đội ngũ, dẫn đàn thú như thủy triều theo một hướng khác, không khỏi ngừng thở.

Đúng lúc này, trước Thiên Lý bỗng vang lên tiếng ầm ầm, khói bụi lập tức mù lên, từng bức tường đất đột ngột mọc lên, ngăn trước nhóm Thiên Lý. Họ không thể không kéo chậm tốc độ lại, cẩn thận bay qua chướng ngại.

Thiên Lý có thể dùng cảm giác đi qua dễ dàng, nhưng những người còn lại thì đều bị bụi đất che hết tầm nhìn, tốc độ bay bị ngăn trở nghiêm trọng.

Thấy đàn thú cách họ càng lúc càng gần, tim Thiên Lý cũng càng ngày càng chìm xuống.

Nếu không thể trốn thoát được, vậy liều chết một trận đi! Trên mặt Thiên Lý hiện lên vẻ quyết tuyệt.

Một lần nữa, cô lại thay đổi phương hướng, bay đến một dốc núi có địa thế khá cao. Trên sườn núi là một phiến đất đá khá vuông vức, chỉ có cỏ cây thấp bé, không có đại thụ. Cô hạ xe bay xuống, đồng thời thông báo cho người đứng sau: “Tất cả tới gần tôi, hạ xuống sườn núi, chúng ta nghĩ cách xây một phòng tuyến, xem có ngăn được đàn thú không.”

Những người còn lại nghe vậy, lần lượt hạ xuống bên cạnh Thiên Lý.

Đợi đủ người, Thiên Lý lại nói: “Tất cả hệ đất và hệ kim đi ra, phá núi dựng tường.”

20 – 30 dị năng giả đi tới, dựa nhau thành một hình tròn, năng lượng phun trào, đất bằng rung chuyển, mặt đất vỡ ra, vô số đất đá từ từ tụ lại.

Khống chế phạm vi lớn như vậy cần đủ thời gian chuẩn bị, mà đàn thú chỉ còn cách họ không đến ngàn mét. Thân hình Kiệt Ngao chớp lên, dẫn đầu phóng đến chỗ đàn thú. Thành viên Ngu Giả hiểu ý, cũng theo sát đằng sau, tranh thủ thời gian để xây dựng phòng tuyến.

Thiên Lý phóng linh khí ra, bảo vệ mọi người. Dốc núi này vừa vặn nằm gọn trong phạm vi linh khí của cô.

Trên màn hình internet, cư dân nhìn thấy thú triều phủ kín rừng rậm, điên cuồng lao về phía nhóm Thiên Lý, như một cơn hồng thủy, nhanh chóng vây quanh dốc núi chỗ họ.

Kiệt Ngao đứng trên cao, triển khai toàn bộ lĩnh vực, tiếng rít xông thẳng vào màng nhĩ, vô số bóng đen phóng về phía đàn thú. Giữa đàn thú vốn đều bước bỗng xuất hiện hỗn loạn, chúng ngừng đuổi theo, bắt đầu tự giết lẫn nhau.

Thành viên Ngu Giả và các lính đánh thuê khác nhân cơ bắt đầu tấn công mãnh liệt, diệt gọn toàn bộ làn sóng sinh vật trọc hóa đầu tiên tới gần họ.

Trận chiến vừa mở màn đã lộ uy, khiến người người đang xem trực tiếp đều hoan hô.

Nhưng tiệc vui chóng tàn, cóc Địa Ngục xuất hiện. Ma khí trên người nó khuếch tán ra như sương mù, cuồn cuộn vọt tới đám Kiệt Ngao.

Họ lập tức lùi về vòng bảo hộ linh khí của Thiên Lý, linh khí cản ma khí ở ngoài, nhưng lại không cản được sức tiến công của bầy thú.

Trên không, trăm ngàn sinh vật trọc hóa vọt tới, uy thế khổng lồ, dường như sẽ nuốt sạch tất cả mọi người trong nháy mắt.

Đang lúc nguy cơ, mặt đất phía trước đàn thú bỗng vỡ ra, xuất hiện một chiếc hố rộng 50 – 60m, không ít sinh vật trọc hóa không kịp né, tru lên, rơi xuống vực sâu.

Thành công xây dựng phòng tuyến! Cả sườn núi bị tách ra bởi một vòng hào sâu, cách xa khỏi đàn thú. Trừ một số dã thú có sức nhảy vọt cực tốt, những sinh vật trọc hóa khác chỉ có thể tạm thời bồi hồi ở biên giới.

Có linh khí của Thiên Lý bảo hộ, họ không phải lo bị ma khí ăn mòn; lại thêm lĩnh vực của Kiệt Ngao áp chế, họ có thể chiếm cứ địa thế, phát động công kích phạm vi lớn với đàn thú.

Song nhân số họ lại quá ít, e là không kiên trì được bao lâu, nhất định phải nghĩ cách khác.

Thiên Lý nói: “Mọi người tìm cơ hội rời đi từ bên khác.”

“Để em chặn hậu?” Kiệt Ngao xùy cười.

Thiên Lý lạnh lùng nói: “Không có mọi người, một mình tôi càng dễ thoát thân.”

“Đừng có lừa người!” Hữu Vọng bĩu môi nói, “Em có lợi hại hơn nữa cũng không ngăn được một đám dã thú như vậy. Muốn vứt tôi xuống để tự đi, tuyệt đối không thể.”

Vô Ảnh duỗi vuốt tán thành.

Những người khác cũng biểu lộ kiên quyết. Khi họ lựa chọn đi theo Thiên Lý, đã sẵn sàng để chuẩn bị hi sinh.

Một lũ bướng đến chết!

Lòng Thiên Lý hơi nóng lên, khóe mắt hơi cay cay.

“Con ma vật kia định làm gì vậy?” Có người hoảng sợ nói.

Mọi người nhìn qua, thấy cóc Địa Ngục bỗng mở miệng rộng, một quả cầu năng lượng màu đen dần dần thành hình trong miệng nó. Hơi thở đông lại, sắc màu u ám không ngừng lóe lên, trông rất đáng sợ.

Tất cả đều dự cảm được nguy hiểm, rối rít mở lồng năng lượng.

Cóc Địa Ngục chỉ hít vào rồi thở ra một cái, vậy mà quả cầu năng lượng lại xuyên qua lồng linh khí, lấy tốc độ cực nhanh vọt tới chỗ họ.

Thiên Lý biến sắc, linh khí co lại, đổi vòng bảo hộ thành lá chắn, tập trung năng lượng phòng ngự.

Hai luồng lực lượng


/170

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status