Bụp một tiếng, Thiên Lý ngã xuống giữa một đống hoa và cây cảnh, làn da bị cành lá quét qua hơi đau nói nhưng trong lòng cô lại thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ là vì các loại năng lượng va chạm với nhau khiến cho địa điểm truyền tống bị sai lệch, cô bị truyền tống đến vườn hoa gần nhà ăn. Có bóng tối che dấu, không ai có thể nhìn thấy dáng vẻ quần áo không chỉnh tề lúc này của cô.
Thiên Lý vội vàng sửa sang lại quần áo, may mà áo lót và quần lót vẫn còn treo trên người, chỉ là váy hơi nhăn, tóc tai hơi rối. Trong đầu không nhịn được nhớ lại hình ảnh thân mật với Tra Nhĩ, trên mặt hơi nóng lên, nơi bí ẩn phía dưới cũng hơi đau đớn.
Sờ sờ viên ngọc trong lòng bàn tay, Thiên Lý thầm thở dài, đột nhiên cảm thấy vừa áy náy vừa ngượng ngùng.
A, ở bên này! Giọng nói hưng phấn của Vệ Không truyền đến: Vừa rồi còn tưởng là truyền tống thất bại, không ngờ lại thành công rồi!
Cậu đang làm cái gì vậy? Thiên Lý để mặc cậu kéo cô ra ngoài, giọng điệu hơi trách cứ, nói: Cậu lại dùng dị năng lung tung, nếu như tôi đang tắm thì sao?
Ha ha, sẽ không đâu, tôi đã tính toán thời gian rồi mới truyền tống mà. Vệ Không đắc ý nói.
Cậu kéo Thiên Lý vào nhà ăn, lập tức vang lên mấy tiếng Bộp Bộp , vài dải ruy băng bay tới rải đầy người Thiên Lý.
Thiên Lý, sinh nhật vui vẻ! Hữu Vọng, Tả Miện, Hữu Ý còn có nhóm chú Thổ cùng nói chúc mừng.
Thiên Lý hơi ngẩn ngơ: Sao mọi người biết hôm nay là sinh nhật tôi?
Vệ Không cười nói: Tôi thấy Tra Nhĩ lén lút, không biết muốn làm gì liền cố tình tìm nhóm chú Thổ hỏi thăm, kết quả phát hiện hôm nay là sinh nhật em.
Cho nên mọi người cố ý chuẩn bị tiệc để chúc mừng sao? Thiên Lý nhìn đại sảnh nhà ăn một vòng. ngoại trừ thành viên của Ngu Giả ra thì một vài nhân viên nòng cốt của Thành Minh cũng đến đủ.
Mọi người đều mỉm cười nhìn cô.
Hữu Ý đi tới, nhẹ nhàng nói: Vừa rồi chị bị ngã sao? Quần áo với tóc đều rối loạn. Nói xong còn không quên trách móc nhìn Vệ Không: Đã bảo anh trực tiếp đi gọi vậy mà anh cứ muốn dùng dị năng, hại chị Thiên Lý bị giật Mình rồi.
Vệ Không nói thầm: Có Tra Nhĩ ở đó, có thể thuận lợi truyền tống Thiên Lý tới đây đã là không tồi rồi....
Tả Miện đập cậu một cái, Vệ Không lập tức im miệng, lộ ra biểu tình biết sai.
Được rồi, không nói nhiều nữa, đêm nay mọi người chơi đùa thật vui vẻ đi! Chú Thủy tay cầm dao phay, vô cùng khí thế tuyên bố: Bây giờ bắt đầu cắt bánh ngọt.
Mọi người hoan hô,, vội vàng đẩy Thiên Lý qua.
Đây là sinh nhật náo nhiệt nhất từ khi Thiên Lý 10 tuổi đến giờ.
Thiên Lý cảm thấy trong lòng ấm áp, tạm thời vứt bỏ mọi phiền não. cùng mọi người nâng ly chúc mừng.
Hữu Vọng, Vô Ảnh và Vệ Không đều có tính trẻ con, có bọn họ ở đây, bữa tiệc vốn rất quy củ không lâu sau đã biến thành đại chiến thức ăn. Chú Thủy vẫn còn tính trẻ con nên không hề do dự, tham gia vào cuộc chiến. Còn nhóm chú Kim, Mộc, Hỏa chững chạc hơn thì đã sớm tránh qua một bên, vừa cười vừa quan sát cuộc chiến.
Người bình tĩnh nhất là chú Thổ, ông bắt chéo chân ngồi bên bàn ăn, tỉnh bơ làm như không thấy đống thức ăn đang bay về phía mình, chậm rãi uống trà.
Thiên Lý ngồi ở một góc kín đáo bóc từng món quà tặng.
Lúc này bóng dáng Kiệt Ngao đột nhiên xuất hiện bên người cô, nhỏ giọng hỏi: Em và Tra Nhĩ làm rồi sao?
Động tác của Thiên Lý hơi khựng lại, rồi thản nhiên nói: Anh nói linh tinh gì vậy.
Ha ha, đừng có chối, tôi vừa nghe tiếng là đoán được rồi. Kiệt Ngao cười nói: Huống hồ dưới xương quai xanh của em còn có dấu hôn kìa.
Thiên Lý sờ sờ xương quai xanh theo bản năng, không trả lời.
Kiệt Ngao thổi hơi bên tai cô nói: Tên nhóc Tra Nhĩ kia chính là dã thú, hẳn là rất thô lỗ. Khi nào thì thử với tôi xem.
Thiên Lý cầm lấy một thứ có hình bàn tay trong đống quà đánh về phía mặt Kiệt Ngao.
Trong nháy mắt, trên mặt Kiệt Ngao lập tức xuất hiện dấu ấn bàn tay đen xì.
Chú Thủy thấy thế cười hì hì nói: Thiên Lý, đó là Chưởng Thượng Càn Khôn mà chú tặng cháu đó, dùng để đối phó với Tra Nhĩ thì quá thích hợp. Về sau nếu thằng bé bắt nạt cháu thì liền dùng cái đó đánh nó, bảo đảm là có thể cho nó một bài học.
Đúng là có lòng! Thiên Lý không nói gì, chú còn có thể già mà không nên nết hơn nữa được sao?
Nghĩ đến Tra Nhĩ, hiện tại anh đang đứng ở bên ngoài nhà ăn, cô đơn lẻ bóng, dường như vô cùng cô độc. Không biết va chạm năng lượng vừa rồi có làm anh bị thương không, Thiên Lý cảm thấy hơi chột dạ nhưng lại ngại ra ngoài tìm anh.
Đại khái là Tra Nhĩ cũng giận dỗi, nếu không thì hắn đã sớm chạy sao, sao có thể cho Kiệt Ngao có cơ hội lại gần cô.
A? Xem ra là hai người làm không thành rồi. Kiệt Ngao ngồi xuống bên cạnh Thiên Lý, cười cười nói: Ha ha, thứ kia của hắn không được sao?
Kiệt Ngao, anh còn nói thêm một câu nào nữa thì tôi sẽ lập tức bảo Tra Nhĩ
Thiên Lý vội vàng sửa sang lại quần áo, may mà áo lót và quần lót vẫn còn treo trên người, chỉ là váy hơi nhăn, tóc tai hơi rối. Trong đầu không nhịn được nhớ lại hình ảnh thân mật với Tra Nhĩ, trên mặt hơi nóng lên, nơi bí ẩn phía dưới cũng hơi đau đớn.
Sờ sờ viên ngọc trong lòng bàn tay, Thiên Lý thầm thở dài, đột nhiên cảm thấy vừa áy náy vừa ngượng ngùng.
A, ở bên này! Giọng nói hưng phấn của Vệ Không truyền đến: Vừa rồi còn tưởng là truyền tống thất bại, không ngờ lại thành công rồi!
Cậu đang làm cái gì vậy? Thiên Lý để mặc cậu kéo cô ra ngoài, giọng điệu hơi trách cứ, nói: Cậu lại dùng dị năng lung tung, nếu như tôi đang tắm thì sao?
Ha ha, sẽ không đâu, tôi đã tính toán thời gian rồi mới truyền tống mà. Vệ Không đắc ý nói.
Cậu kéo Thiên Lý vào nhà ăn, lập tức vang lên mấy tiếng Bộp Bộp , vài dải ruy băng bay tới rải đầy người Thiên Lý.
Thiên Lý, sinh nhật vui vẻ! Hữu Vọng, Tả Miện, Hữu Ý còn có nhóm chú Thổ cùng nói chúc mừng.
Thiên Lý hơi ngẩn ngơ: Sao mọi người biết hôm nay là sinh nhật tôi?
Vệ Không cười nói: Tôi thấy Tra Nhĩ lén lút, không biết muốn làm gì liền cố tình tìm nhóm chú Thổ hỏi thăm, kết quả phát hiện hôm nay là sinh nhật em.
Cho nên mọi người cố ý chuẩn bị tiệc để chúc mừng sao? Thiên Lý nhìn đại sảnh nhà ăn một vòng. ngoại trừ thành viên của Ngu Giả ra thì một vài nhân viên nòng cốt của Thành Minh cũng đến đủ.
Mọi người đều mỉm cười nhìn cô.
Hữu Ý đi tới, nhẹ nhàng nói: Vừa rồi chị bị ngã sao? Quần áo với tóc đều rối loạn. Nói xong còn không quên trách móc nhìn Vệ Không: Đã bảo anh trực tiếp đi gọi vậy mà anh cứ muốn dùng dị năng, hại chị Thiên Lý bị giật Mình rồi.
Vệ Không nói thầm: Có Tra Nhĩ ở đó, có thể thuận lợi truyền tống Thiên Lý tới đây đã là không tồi rồi....
Tả Miện đập cậu một cái, Vệ Không lập tức im miệng, lộ ra biểu tình biết sai.
Được rồi, không nói nhiều nữa, đêm nay mọi người chơi đùa thật vui vẻ đi! Chú Thủy tay cầm dao phay, vô cùng khí thế tuyên bố: Bây giờ bắt đầu cắt bánh ngọt.
Mọi người hoan hô,, vội vàng đẩy Thiên Lý qua.
Đây là sinh nhật náo nhiệt nhất từ khi Thiên Lý 10 tuổi đến giờ.
Thiên Lý cảm thấy trong lòng ấm áp, tạm thời vứt bỏ mọi phiền não. cùng mọi người nâng ly chúc mừng.
Hữu Vọng, Vô Ảnh và Vệ Không đều có tính trẻ con, có bọn họ ở đây, bữa tiệc vốn rất quy củ không lâu sau đã biến thành đại chiến thức ăn. Chú Thủy vẫn còn tính trẻ con nên không hề do dự, tham gia vào cuộc chiến. Còn nhóm chú Kim, Mộc, Hỏa chững chạc hơn thì đã sớm tránh qua một bên, vừa cười vừa quan sát cuộc chiến.
Người bình tĩnh nhất là chú Thổ, ông bắt chéo chân ngồi bên bàn ăn, tỉnh bơ làm như không thấy đống thức ăn đang bay về phía mình, chậm rãi uống trà.
Thiên Lý ngồi ở một góc kín đáo bóc từng món quà tặng.
Lúc này bóng dáng Kiệt Ngao đột nhiên xuất hiện bên người cô, nhỏ giọng hỏi: Em và Tra Nhĩ làm rồi sao?
Động tác của Thiên Lý hơi khựng lại, rồi thản nhiên nói: Anh nói linh tinh gì vậy.
Ha ha, đừng có chối, tôi vừa nghe tiếng là đoán được rồi. Kiệt Ngao cười nói: Huống hồ dưới xương quai xanh của em còn có dấu hôn kìa.
Thiên Lý sờ sờ xương quai xanh theo bản năng, không trả lời.
Kiệt Ngao thổi hơi bên tai cô nói: Tên nhóc Tra Nhĩ kia chính là dã thú, hẳn là rất thô lỗ. Khi nào thì thử với tôi xem.
Thiên Lý cầm lấy một thứ có hình bàn tay trong đống quà đánh về phía mặt Kiệt Ngao.
Trong nháy mắt, trên mặt Kiệt Ngao lập tức xuất hiện dấu ấn bàn tay đen xì.
Chú Thủy thấy thế cười hì hì nói: Thiên Lý, đó là Chưởng Thượng Càn Khôn mà chú tặng cháu đó, dùng để đối phó với Tra Nhĩ thì quá thích hợp. Về sau nếu thằng bé bắt nạt cháu thì liền dùng cái đó đánh nó, bảo đảm là có thể cho nó một bài học.
Đúng là có lòng! Thiên Lý không nói gì, chú còn có thể già mà không nên nết hơn nữa được sao?
Nghĩ đến Tra Nhĩ, hiện tại anh đang đứng ở bên ngoài nhà ăn, cô đơn lẻ bóng, dường như vô cùng cô độc. Không biết va chạm năng lượng vừa rồi có làm anh bị thương không, Thiên Lý cảm thấy hơi chột dạ nhưng lại ngại ra ngoài tìm anh.
Đại khái là Tra Nhĩ cũng giận dỗi, nếu không thì hắn đã sớm chạy sao, sao có thể cho Kiệt Ngao có cơ hội lại gần cô.
A? Xem ra là hai người làm không thành rồi. Kiệt Ngao ngồi xuống bên cạnh Thiên Lý, cười cười nói: Ha ha, thứ kia của hắn không được sao?
Kiệt Ngao, anh còn nói thêm một câu nào nữa thì tôi sẽ lập tức bảo Tra Nhĩ
/170
|