Hỉ Doanh Môn

Chương 65 - Chương 64

/607


Editor: Trịnh Phương.

Thái Quốc Đống kiểm tra bài tập của Thái Quang Đình xong, cảm thấy hết sức hài lòng, vẫn mặt lạnh nghiêm nghị dặn dò: Có câu nói: “Tiễn mễ trường nhân đích chí khí, nhi nữ trường nhân đích uy phong”*. Tuy là nhà chúng ta không thiếu những thứ này, nhưng ta cũng đến lúc con cái báo hiếu với phụ mẫu! Vận khí của người rất tốt, mới làm bài kiểm tra thì đã vượt qua thi Hương, không cần khổ sở chịu đựng thêm ba năm. Sau này ngươi đi phải học hành chăm chỉ, không có chuyện gì thì ít đi ra ngoài đi dạo, toàn lực chú trọng vào cuộc thi Hương trong tháng Tám, không làm ta mất thể diện! Trong mấy nhi tử của ông, người có thiên phú học tập nhất chính là Thái Quang Đình. Là trưởng tử, ông khó tránh khỏi ôm hi vọng rất lớn đối với Thái Quang Đình.

*Tạm dịch: Tiền bạc làm nên tham vọng của con người, con cái làm nên uy tinscuar con người.

Thái Quang Đình rất cung kính đáp: Phụ thân yên tâm, nhi tử nhất định không phụ sự kỳ vọng của ngài.

Minh Phỉ ở một bên không yên lòng nghe Trần thị giảng giải kĩ thuật thêu thùa, một bên lo lắng Thái Quang Đình phải chịu áp lực quá lớn, ngược lại gây hại cho chính hắn. Nàng hiểu rất rõ loại người như Thái Quang Đình... Áp lực, hắn vẫn cho rằng chỉ có học hết sách, thi đậu công danh, mới có thể bảo vệ nàng và Minh Ngọc.

Không biết có phải bởi vì Thái Quang Đình làm bài tập rất tốt hay không, tâm tình Thái Quốc Đống cũng không tệ, lại kể một đoạn chuyện xưa về các kì nữ, liệt nữ ở triều đại trước cho hai tỷ muội Minh Phỉ cùng Minh Ngọc nghe, lại dặn dò tỷ muội hai người phải đoàn kết tiến tới: Mặc kệ tương lai các ngươi đi tới đâu, các ngươi đều phải nhớ, các ngươi là nữ nhi Thái gia, vinh quang của Thái gia chính là vinh quang của các ngươi, không có Thái gia cũng không có các ngươi! di$end&anl2e!quy9dO0n

Trần thị sẵng giọng: Lão gia, bọn nhỏ còn nhỏ, nói cái này với các nàng làm gì?

Thái Quốc Đống thở dài nói: Không nhỏ, có một số đạo lý, hiện tại không dạy, tương lai lớn lên cũng đã muộn. Hắn liền nghĩ tới Minh Tư. Minh Tư vẫn luôn là nữ nhi hắn sủng ái nhất. Ngày trước, hắn chỉ nghĩ rằng tính tình của Minh Tư kiêu ngạo, lại không nghĩ rằng thế nhưng nàng ta lại tranh cường ác đấu không để ý đại cục như vậy, thậm chí không để ý tình tỷ muội.

Minh Phỉ thấy cảm xúc của ông đột nhiên trầm xuống, liền thử dò xét mà nói: Phụ thân đang nhớ tới Tứ muội sao?

Thái Quốc Đống không nói gì. Ánh mắt của Trần thị phóng điện quét tới, không đợi Minh Phỉ nói tiếp, bà liền cười nói: Lão gia chớ lo lắng, thiếp thân tin rằng, trải qua chuyện lần này, Minh Tư nhất định sẽ hiểu chuyện hơn rất nhiều. Nếu ngài lo lắng về nàng thì hãy đi nhìn nàng một chút, nàng nhất định sẽ rất vui.

Thái Quốc Đống cười nhẹ một tiếng, quả thật đứng lên nói: Ta đi xem nàng. Yêu thương nhiều năm như vậy, dù có tức giận, cũng thể nói bỏ là có thể bỏ xuống được. Ông đã muốn đi nhìn từ sớm, nhưng lại cảm thấy không bỏ được mặt mũi, đề nghị này của Trần thị xem như đã chạm đến tâm khảm ông rồi.

Lão gia đi tới đó thì nên nói lời nhẹ nhàng một chút, da mặt của nữ hài tử rất mỏng. Trần thị vội dẫn đầu mọi người đưa Thái Quốc Đống ra cửa.

Thái Quốc Đống đi không được mấy bước, rồi lại quay đầu, cau mày nhìn Thái Quang Đình: Ngươi còn không trở về?

Thái Quang Đình xua tay nói: Nhi tử sẽ trở về sau, hiện tại nhi tử phải dạy Tam muội muội viết chữ trước.

Ánh mắt Thái Quốc Đống dừng lại trên người Trần thị cùng nữ nhi thứ ba, hồi lâu không lên tiếng.

Đây là thế nào? Minh Phỉ ngẩng đầu lên nhìn về phía Trần thị, vừa đúng đụng phải ánh mắt Trần thị, cũng là ánh mắt nghi ngờ.

May là tình hình như vậy cũng không kéo dài lâu, Thái Quốc Đống lặng yên không tiếng động xoay người rời đi.

Sau khi Thái Quang Đình dẫn Minh Phỉ cùng Minh Ngọc khách khí từ biệt Trần thị, hắn liền mang theo hai người trở về phòng Minh Phỉ.

Trần thị vừa xoay người, đã thấy Dư ma ma đợi ở cửa: Phu nhân. Không kịp chờ đợi liền đỡ Trần thị vào trong, đuổi bọn nha đầu ra ngoài, run giọng nói nhỏ: Hôm nay nô tỳ nghe được một chuyện động trời.

Trần thị nghe xong, hai mắt như điện nhìn Dư ma ma: Thật chứ? di4end5anl;1eQ99uy*do(n

Vô cùng chính xác! Muốn đi đưa nha đầu kia đến cho ngài tự mình hỏi một chút không ạ?

Trần thị cười một tiếng: Không cần, nếu như là thật, khó tránh khỏi bứt dây động rừng; nếu như là giả, kêu đi qua hỏi cũng hỏi không ra manh mối gì. Hơn nữa, Kiều Hạnh cũng chỉ biết là nàng có hành động, mà không biết vrõ nàng rốt cuộc muốn làm gì. Cho người tới hỏi thì có thể hỏi được gì?

Vậy chúng ta làm thế nào? Dư ma ma không còn gấp gáp nữa: Ngài cảm thấy, nàng nói Tứ di nương khóc đến đứt ruột, vậy sẽ là chuyện gì?

Trần thị hạ mí mắt nghĩ thật lâu, mới nói: Yên lặng theo dõi biến hóa thôi. Ngày mai ngươi cho người nhìn kỹ, muốn cho nàng động, chớ cản trở nàng, nhưng lại phải cẩn thận để chớ bị nàng hãm hại ngược lại. Nếu để người nhìn chằm chằm Kiều Hạnh, nếu là thật sự xảy ra chuyện, ngươi giam nàng lại trước cho ta! Dù sao cũng không phòng được, không bằng hành động.

Dư ma ma cố gắng thuyết phục Trần thị: Thật ra thì nếu khi an bài chuyện như vậy thì có thể. . . . . .

Thì có thể đắc lợi , mấu chốt là bố trí như thế nào.

Quá muộn, không kịp bố trí nữa rồi. Trần thị nâng trán thở dài: Ánh mắt nhìn xa một chút, người chúng ta có thể dùng không nhiều, coi chừng ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo. Ngươi làm theo lời ta nói là được.

Thái Quang Đình cầm bảng chữ mẫu của Minh Phỉ nhận xét mấy câu, cười nói: Ta mang theo hai cuốn sách cho muội, đã đưa cho Kiều Đào rồi, lúc không có việc gì làm thì muội xem một chút.

Minh Phỉ cảm tạ. Cảm thấy có nhiều chuyện muốn nói với Thái Quang Đình, khổ nỗi Hoa ma ma ở một bên giương mắt coi chừng, không tiện nói ra. Không thể làm gì khác hơn, nói: Ca ca đừng học quá sức, thân thể mới là quan trọng nhất,




/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status