Hỉ Doanh Môn

Chương 58 - Chương 57

/607


Hoa ma ma đang muốn đi dò thăm thực hư, liền nghe Minh Phỉ nói: Đã như vậy, chúng ta liền vào xem Tứ muội muội một chút đi?

Minh Ngọc nghe vậy, nói nhỏ vào bên tai Minh Phỉ: Tam tỷ tỷ, nàng hận đến muốn giết chết chúng ta, nếu chúng ta vào, chỉ sợ nàng sẽ chửi chúng ta, chúng ta cần gì tự làm mất mặt mình?

Mai tử ôm Hỉ Phúc đứng ở một bên, cũng hiếm khi mở miệng khuyên bảo: Tam tiểu thư, lúc này trong phòng tứ tiểu thứ rất loạn, đi cũng không có ai thong báo giúp, không bằng đợi lát nữa lại tới?

Minh Phỉ nghiêm túc ngẫm nghĩ một hồi, nói: Không được! Không biết còn chưa tính, đã biết rồi mà lại không nhìn tới thì không đúng. Không nói nữa, lôi kéo Minh Ngọc đi tới chỗ đông người nhất. Nàng chỉ sợ không loạn, cho nên hiện tại càng loạn càng tốt.

Mặt Hoa ma ma lập tức trầm xuống, lấy ra khí thế của ma ma nuồi dạy mà phu nhân chính thất phái xuống, cùng Kiều Đào, hai người một phải một trái che chở hai tỷ muội Minh Phỉ đi tới.

Bởi vì nhũ mẫu của Minh Tư vừa bị đuổi đi, hai đại nha đầu Tuyết Lê Tuyết Anh lại đều phục vụ ở trong phòng, cho nên bên ngoài không có ai quản lí, đám tiểu nha đầu hết chạy vào lại chạy ra, loạn thành một đoàn. Nhìn thấy mấy người đi tới đây, một tiểu nha đầu liền chạy vào phòng thông báo.

Minh Phỉ nghe thấy trong nhà rất yên tĩnh, ngay cả tiếng thở cũng không có, ngược lại rất giống bộ dạng của căn phòng mà một người bệnh nên có.

Đợi lâu mà vẫn không thấy có người mời vào, Kiều Đào liền bắt một tiểu nha đầu lại hỏi: Đi bẩm báo với Tứ tiểu thư, Tam tiểu thư cùng Lục tiểu thư nghe nói nàng bị bệnh, tới thăm nàng. Đón tiếp mấy người không mời mà đến.

Tiểu nha đầu nhìn thoáng qua các nàng, đi vào trong phòng, sau đó, bên trong liền truyền ra một loạt tiếng gào thét kinh thiên động địa. Minh Tư rống giận: Bảo cái đứa sao chổi đó cút ngay! Ta không muốn nhìn thấy nàng, nhìn thấy nàng lại bị tổn thọ! Ai gặp phải nàng thì đều bị xui xẻo... Ô ô... Giống như bị ai đó bịt miệng.

Thật là thiếu kiên nhẫn, bộ dáng như vậy còn giả bộ bị bệnh? Minh Phỉ khí định thần nhàn*, giống như người vừa bị mắng kia không phải nàng. Thật ra thì Minh Tư nói cũng không sai, kể từ khi nàng tới, quả thật là Minh Tư vẫn luôn gặp xui xẻo. Chẳng qua, nếu như Minh Tư không đến trêu chọc nàng, nếu như tính tình Minh Tư không tệ đến như vậy, sao lại xảy ra nhiều chuyện như vậy?

*Dáng vẻ bình tĩnh, nhàn nhã.

Minh Ngọc giật nhẹ vạt áo Minh Tư: Tam tỷ tỷ, hay là chúng ta rời khỏi đây đi?

Minh Tư bất động, trên mặt từ từ lộ ra vẻ bi thương uất ức. Lại nói, nàng tới đây đã lâu như vậy, còn chưa nhìn thấy Thái nhị công tử đâu, sao nàng có thể rời đi được?

Các công tử, tiểu thư Thái gia thường làm việc và nghỉ ngơi không giống nhau. Các tiểu thư mỗi ngày đều phải đi thỉnh an Trần thị, nhưng các công tử Thái gia chỉ đi vào mồng một, mười lăm hoặc là khi có chuyện mới đi, cũng không biết là ai sắp xếp như vậy. Quy định này khiến Minh Phỉ vẫn chưa được gặp Thái nhị công tử cùng Thái tam công tử đã ra ngoại viện ở. Theo như suy đoán của Minh Phỉ, có lẽ là khi Trương thị còn sống, bởi vì ghét nhìn thấy những người nào đó mà cố ý định ra quy củ này đi?

Một thiếu niên phong thần tuấn lãng* mặc một thân cẩm bào thêu hoa văn chìm màu xanh nhạt, vẻ mặt áy náy đi ra, cười nhẹ một tiếng với hai tỷ muội Minh Phỉ, ôm quyền nói: Tam muội muội, Lục muội muội.

Kiều Đào vội nói: Đây chính là Nhị công tử.

Minh Phỉ vội cúi người xuống chào: Minh Phỉ gặp qua nhị ca. Nàng có thể cảm thấy ánh mắt Thái Quang Chính đang thẳng thừng quan sát nàng, nhìn đi nhìn lại nhiều lần.

Thái Quang Chính vừa quan sát Minh Phỉ, vừa nhẹ nhàng nói: Hai vị muội muội tới không đúng lúc, Minh Tư đang không bình tĩnh, rất cáu kỉnh hồ đồ, nói ra nhiều lời mê sảng. Nếu không thì các ngươi đợi nàng khỏe hơn một chút rồi trở lại?

Minh Phỉ vừa uất ức, vừa ngượng ngùng mà nói: Ta cùng Lục muội là tới thu dọn đồ đạc, vừa lúc nghe nói nàng bị bệnh cho nên rất là lo lắng.

Thái Quang Chính mỉm cười gật đầu: Làm các ngươi lo lắng rồi.

Bọn ta là tỷ muội, phải quan tâm nhau mới phải. Minh Phỉ làm bộ không hiểu chuyện, cố ý quấn lấy Thái Quang Chính hỏi lung tung, tỷ như sáng nay Minh Tư xỉu lúc nào? Có bị ngã không? Người trông coi là ai, tại sao không đi bẩm báo sớm một chút? Hỏi đến khi Thái Quang Chính không chống đỡ được, không ngừng dùng lời qua loa tắc trách đáp lại, nói lảng sang chuyện khác. Minh Tư ở trong phòng không kềm chế được lại bắt đầu đập đồ, nàng mới hài lòng nói: Nếu Tứ muội muội không thoải mái, không tiện gặp người khác, vậy chúng ta cũng không quấy rầy nàng nữa, phiền nhị ca giúp đỡ Tứ muội muội nhiều hơn.

Thái Quang Chính thở

/607

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status