Tại Biệt Thự của Kiều
Vỹ gấp gáp cởi bỏ đôi giày da , chạy nhanh lên phòng . Nhà tắt đèn tối thui , Vỹ càng thêm lo . Nhìn quanh thì chả thấy Kiều ở đâu hết , Vỹ đoán chắc Kiều ở trên phòng
‘’Cạch’’ Mở cánh cửa ra , phòng có đèn sáng . nhìn thân hình bé bé ở trên giường đang trùm chăn kín mít
Vỹ vội chạy tới bên Kiều , mở chăn ra
Nghe tiếng động Kiều vội mở chăn ra , ôm sầm lấy Vỹ
- Huhu anh ơiii .. Nãy có con rắn bò vào nhà .. Em sợ quá - Kiều òa khóc nức nở
- Thôi .. nín .. có anh đây .. - Vỹ thở dài dỗ dành ..Chuyện có 1 tí này thôi hả trời
- Tối nay anh ở lại với em nhé ~ Ba đi công tác rồi em sợ lắm - Kiều vẫn ôm cứng lấy Vỹ , ngước mắt lên nói như năn nỉ
- Ừ - Vỹ cười khì dỗ dành , xoa đầu Kiều . Hối hận khi tới đây . Nhưng thôi .. lỡ rồi
Khuôn mặt thiên thần từ từ nhếch môi , mắt dấy lên 1 tia ghê rơn đáng sợ ‘’ Xin lỗi anh ... Em thề , những gì em nói lúc nãy là thật .. Nhưng .... nước mắt của em là giả . Chỉ có thể như vậy , anh mới chia lìa con heo đó mà về bên em :/ ‘’ Trong lòng Kiều đang cười hahả .. Cái gì Kiều muốn là phải có .. Bằng mọi cách ..
```````````````````````````````````````
Hắn 1 tay cầm volăng lái xe , 1 tay lấy cái áo khoác lên người nó . Nhìn nó ngủ say , nụ cười từ khóe môi hắn cong lên.. Cái môi be bé , đôi mắt nhắm nghiền .. hàng lông mày lâu lâu nhíu lịa nhưng vẫn giữ lại nét thanh bình
Chẳng biết từ bao giờ , hắn bắt đầu cười nhiều hơn , nói cũng nhiều hươn và đã biết quan tâm người khác .. Hắn cũng hiểu , chỉ bên nó .. hắn mới có thể như vậy
Lúc gặp nó , hắn đang bận tí việc . Nhưng nó cứ nằng nặc đòi lên xe vì ... mỏi chân . Ngồi trên xe mà cứ liếng thiếng kể chuyện của nó lúc nãy , kể xong thì lái sang mấy thứ chuyện thiên hạ .. Có vài lúc muốn bật cười lớn lên và vỗ đầu nó , nói‘’ Mày thu nhập tin tức sai rồi , cô ca sĩ đó chưa lấy chồng ‘’ ... .Nhưng rồi lại thôi
Đã biết nhà nó rồi , nên hắn không đánh thức nó dậy chỉ đường , cứ để nó ngủ đi
Lái xe tới nhà nó , hắn mở cửa ra bế nó vào ..
‘’ Èo , cũng không nặng lắm ‘’ - Hắn đánh giá nó .. Bước vào nhà vì cửa cổng mở sẵn
- Ửa - Ba mẹ nó đồng loạt lên tiếng khi thấy hắn bế nó vào nhà
- Chào cô chú - Hắn lễ phép - Phòng Quyên đâu ạ ?
- Trên lầu phòng 1 - Ba nó nói như cái mày , chỉ biết trả lời , cốc trà trên tay vẫn còn run .. . Bóng lưng hắn biến mất thì ba nó mới lên tiếng - Em này , cậu đó là con trai của chủ tịch công ti anh .. Quái lạ , sao con Quyên lại quen với câu ấy
Vì đã có mấy lần thấy hắn vào công ti cũng Chủ tịch , cộng thêm vẻ mặt cực đẹp và lạnh nên Ba nó không thể không nhớ
- Em cũng đâu biết - Mẹ nó vẫn còn bàng hoàng .. Nó quen với cậu chủ công ti ba nó làm .. có lẽ sẽ có lợi .. Đằng này lại đưa về tận nhà , bế lên tận phòng , chắc thân lắm
````````````````
Đặt nó lên chiếc giường hồng , lấy chiếc chăn hình Kitty đắp lên cho nó ... Nhìn quanh căn phòng 1 hồi .. Hắn quay bước đi ra và không quên đóng cửa
Xuống nhà lễ phép chào bamẹ nó .. Hắn đi về
Vỹ gấp gáp cởi bỏ đôi giày da , chạy nhanh lên phòng . Nhà tắt đèn tối thui , Vỹ càng thêm lo . Nhìn quanh thì chả thấy Kiều ở đâu hết , Vỹ đoán chắc Kiều ở trên phòng
‘’Cạch’’ Mở cánh cửa ra , phòng có đèn sáng . nhìn thân hình bé bé ở trên giường đang trùm chăn kín mít
Vỹ vội chạy tới bên Kiều , mở chăn ra
Nghe tiếng động Kiều vội mở chăn ra , ôm sầm lấy Vỹ
- Huhu anh ơiii .. Nãy có con rắn bò vào nhà .. Em sợ quá - Kiều òa khóc nức nở
- Thôi .. nín .. có anh đây .. - Vỹ thở dài dỗ dành ..Chuyện có 1 tí này thôi hả trời
- Tối nay anh ở lại với em nhé ~ Ba đi công tác rồi em sợ lắm - Kiều vẫn ôm cứng lấy Vỹ , ngước mắt lên nói như năn nỉ
- Ừ - Vỹ cười khì dỗ dành , xoa đầu Kiều . Hối hận khi tới đây . Nhưng thôi .. lỡ rồi
Khuôn mặt thiên thần từ từ nhếch môi , mắt dấy lên 1 tia ghê rơn đáng sợ ‘’ Xin lỗi anh ... Em thề , những gì em nói lúc nãy là thật .. Nhưng .... nước mắt của em là giả . Chỉ có thể như vậy , anh mới chia lìa con heo đó mà về bên em :/ ‘’ Trong lòng Kiều đang cười hahả .. Cái gì Kiều muốn là phải có .. Bằng mọi cách ..
```````````````````````````````````````
Hắn 1 tay cầm volăng lái xe , 1 tay lấy cái áo khoác lên người nó . Nhìn nó ngủ say , nụ cười từ khóe môi hắn cong lên.. Cái môi be bé , đôi mắt nhắm nghiền .. hàng lông mày lâu lâu nhíu lịa nhưng vẫn giữ lại nét thanh bình
Chẳng biết từ bao giờ , hắn bắt đầu cười nhiều hơn , nói cũng nhiều hươn và đã biết quan tâm người khác .. Hắn cũng hiểu , chỉ bên nó .. hắn mới có thể như vậy
Lúc gặp nó , hắn đang bận tí việc . Nhưng nó cứ nằng nặc đòi lên xe vì ... mỏi chân . Ngồi trên xe mà cứ liếng thiếng kể chuyện của nó lúc nãy , kể xong thì lái sang mấy thứ chuyện thiên hạ .. Có vài lúc muốn bật cười lớn lên và vỗ đầu nó , nói‘’ Mày thu nhập tin tức sai rồi , cô ca sĩ đó chưa lấy chồng ‘’ ... .Nhưng rồi lại thôi
Đã biết nhà nó rồi , nên hắn không đánh thức nó dậy chỉ đường , cứ để nó ngủ đi
Lái xe tới nhà nó , hắn mở cửa ra bế nó vào ..
‘’ Èo , cũng không nặng lắm ‘’ - Hắn đánh giá nó .. Bước vào nhà vì cửa cổng mở sẵn
- Ửa - Ba mẹ nó đồng loạt lên tiếng khi thấy hắn bế nó vào nhà
- Chào cô chú - Hắn lễ phép - Phòng Quyên đâu ạ ?
- Trên lầu phòng 1 - Ba nó nói như cái mày , chỉ biết trả lời , cốc trà trên tay vẫn còn run .. . Bóng lưng hắn biến mất thì ba nó mới lên tiếng - Em này , cậu đó là con trai của chủ tịch công ti anh .. Quái lạ , sao con Quyên lại quen với câu ấy
Vì đã có mấy lần thấy hắn vào công ti cũng Chủ tịch , cộng thêm vẻ mặt cực đẹp và lạnh nên Ba nó không thể không nhớ
- Em cũng đâu biết - Mẹ nó vẫn còn bàng hoàng .. Nó quen với cậu chủ công ti ba nó làm .. có lẽ sẽ có lợi .. Đằng này lại đưa về tận nhà , bế lên tận phòng , chắc thân lắm
````````````````
Đặt nó lên chiếc giường hồng , lấy chiếc chăn hình Kitty đắp lên cho nó ... Nhìn quanh căn phòng 1 hồi .. Hắn quay bước đi ra và không quên đóng cửa
Xuống nhà lễ phép chào bamẹ nó .. Hắn đi về
/34
|