Cho nên Dương Lỗi không chút do dự cự tuyệt Triệu Viễn mời, muốn cho hắn làm công, đó là tuyệt đối không thể, bất quá về sau mình có khả năng luyện chế đan dược mà nói, có lẽ còn có cơ hội hợp tác.
- Không sao, lão hủ cưỡng cầu rồi, Tiểu huynh đệ là nhân vật như thế, như thế nào sẽ để mắt một thương hội chứ.
Triệu Viễn tự giễu nói.
Dương Lỗi dở khóc dở cười, Trường Phong thương hội này mời chào cao thủ chỉ sợ không ít, có thể trở thành thương hội đệ nhất đại lục, há lại đơn giản như vậy, đoán chừng cả Võ Thánh cũng có mời chào a. Đương nhiên những chuyện này Triệu Viễn sẽ không nói ra. Dù sao đều là cơ mật thương hội.
- Lời này của Triệu lão không đúng rồi, về sau tiểu tử còn có thể phải dựa vào ngươi nữa đó, về phần ta không đi thương hội, bởi vì tiểu tử có nổi khổ tâm riêng, cho nên đành phải cô phụ hảo ý của Triệu lão.
Dương Lỗi giải thích nói.
Nửa ngày sau, đội ngũ rốt cục tiến nhập kinh thành, dọc theo con đường này cũng không có gặp lại đến sự kiện đạo phỉ gì.
Nhìn xem Đô Thành Càn Nguyên Quốc phồn hoa, Dương Lỗi hào khí tăng nhiều, mình rốt cục trở về rồi, lúc này mình muốn triệt để rửa đi danh xưng phế vật kia, lấy lại tôn nghiêm của mình, muốn cho thế nhân nhìn xem, đến cùng ai mới là phế vật.
- Triệu lão, chúng ta từ biệt ở đây a.
Dương Lỗi ngừng lại, nhìn Triệu Viễn nói.
- Không cùng chúng ta đi thương hội nhìn xem sao?
- Không được, có thời gian ta sẽ đi, dù sao đã lâu chưa có trở về nhà.
Dương Lỗi lắc đầu nói, hoàn toàn chính xác, hiện tại Dương Lỗi đã có chút không thể chờ đợi được muốn thu thập Dương Thiên, nhìn xem đến cùng ai là phế vật.
- Cái kia. . . như vậy, tấm ngân tạp này ngươi nhận lấy, nương theo tấm thẻ này có thể ở bất luận chi nhánh nào của Trường Phong thương hội, mua bất cứ vật gì cũng giảm xuống còn 80%, còn nữa, cái này ngươi nhận lấy, xem như thù lao hộ tống lần này.
Triệu Viễn cho Dương Lỗi hai tấm thẻ, một tấm giống như thẻ hội viên, mà một tấm khác, thì là thông nguyên tạp, thông nguyên tạp này kỳ thật tương đương với chi phiếu trên địa cầu, có tính chất cùng loại.
- Ta đây không khách khí.
Đối với Dương Lỗi mà nói, thông nguyên tạp này ngược lại là không có gì, mà thẻ hội viên kia lại bất đồng, sau này mình mua đồ là tất yếu, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm, không cần lãng phí.
Sau khi cáo biệt Triệu Viễn, Dương Lỗi lần nữa đi tới Túy Tiên lâu.
Năm tháng qua, Túy Tiên lâu này vẫn là sinh ý nóng nảy.
- Khách quan, bên trong mời.
Dương Lỗi nhẹ gật đầu, trực tiếp đi lên lầu hai.
Sau khi chọn rượu và thức ăn, Dương Lỗi một mình uống chút rượu, hồi tưởng lại thời gian trong Yên Sơn, mình còn thật không dễ dàng, một mình vượt qua năm tháng, thay đổi là ở Địa Cầu, muốn mình một người qua lâu như vậy, căn bản chính là chuyện không thể nào, bất quá vẫn là bởi vì tín niệm cùng chấp nhất trong nội tâm, nếu như không có phần chấp nhất kia mà nói, mình tuyệt đối kiên trì không nổi.
Thời điểm uống xong chén rượu thứ hai, Dương Lỗi thấy được một người đáng ghét nhất, cái kia chính là Vương Khôi.
- Ơ, phế vật biến mất lâu như vậy rốt cục cũng xuất hiện, trốn lâu như vậy, dám ra đây rồi, hôm nay không có người giúp ngươi đi à nha.
Vương Khôi chứng kiến Dương Lỗi cũng là sửng sờ, sau đó mang theo dáng tươi cười cần ăn đòn đi tới.
Dương Lỗi không có để ý tới hắn, tiếp tục uống rượu của mình.
- YAA.A.A.., rõ ràng còn dám không để ý tới ta, rất hung hăng càn quấy a.
Thấy Dương Lỗi nhìn cũng không nhìn đến mình, trong nội tâm Vương Khôi tức giận:
- Ngươi dám hung hăng càn quấy.
Hướng Dương Lỗi là một cái tát phiến qua.
Lúc này trong mắt Dương Lỗi hiện lên một đạo tinh quang, tay trái duỗi ra, bắt được cổ tay Vương Khôi. Vương Khôi cũng là Vũ Sư tầng bốn, thấy Dương Lỗi rõ ràng bắt được cổ tay của mình, hơi sững sờ, nhưng rất nhanh kịp phản ứng, trở tay uốn éo, thoát khỏi Dương Lỗi.
- Không tệ ah, phế vật rõ ràng có thể động thủ cùng ta.
- Lăn.
Dương Lỗi nhìn cũng không nhìn, buông rượu, sau đó nhổ ra một chữ.
- Tốt, tốt, tốt, Dương Lỗi ngươi cái phế vật, tạp chủng này, đừng tưởng rằng vừa rồi có thể bắt được tay của ta, thì có thể khoa trương, hôm nay ta không giáo huấn ngươi một chút, ta không mang họ Vương rồi.
Sắc mặt Vương Khôi tái nhợt, nắm đấm nắm chặt, mạnh mẽ phát lực một lần, hướng trên mặt Dương Lỗi đánh tới, một quyền này lực đạo mười phần, nếu như bị đánh trúng mà nói, tất nhiên sẽ bị đánh quay cuồng.
Nhưng Dương Lỗi sẽ bị đánh trúng sao?
Con mắt Dương Lỗi khẽ động, tay phải ra quyền.
Phanh.
Lưỡng quyền chạm nhau, sau đó truyền đến thanh âm gãy xương răng rắc.
- Ah. . .
Vương Khôi lập tức kêu rên lên, hắn không thể tin được sự thật, một quyền tám phần công lực của mình rõ ràng bị chặn, hơn nữa tay phải của mình bị đánh đến gãy xương.
- Lăn.
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn:
- Bằng không ta sẽ giết ngươi.
- Thiếu Gia, ngươi không sao chớ.
Gã sai vặt bên người Vương Khôi bề bộn đỡ hắn.
- Dương Lỗi, ngươi rất tốt, rất tốt, rõ ràng giả heo ăn thịt hổ, rõ ràng dám đánh gãy tay của ta, ta nhất định sẽ cho ngươi đẹp mắt, ngươi cái nghiệt chủng, con riêng.
Vương Khôi oán độc trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó quay người oán hận ly khai.
Lúc này tiểu nhị quán rượu đã đi tới:
- Khách quan, ngươi vẫn là đi mau đi, Vương gia cũng không phải dễ trêu.
Dương Lỗi nhìn tiểu tử này một cái, ấn tượng đối với hắn cũng không tệ lắm, cười cười nói:
- Không có việc gì, Vương gia mà thôi, ở kinh thành còn không một tay che được.
Vương gia ở Càn Nguyên quốc hoàn toàn không tính toán là đại tộc gì, Càn Nguyên quốc có bốn đại gia tộc, thứ nhất là Dương gia, Uy Vũ Vương Dương Hữu với tư cách nhân vật có tiền đồ nhất Dương gia hôm nay, khiến cho Dương gia ở trong bốn đại gia tộc chiếm cứ vị trí thứ nhất.
Thứ hai chính là Đông Phương gia, cũng là gia tộc của Đông Phương Tiểu Vũ, Đông Phương gia cùng Dương gia đồng dạng, nếu không phải Đông Phương Bộ Vũ bị Dương Hữu đè xuống mà nói, vị trí thứ nhất hẳn là Đông Phương gia rồi.
Vị trí thứ ba chính là Triệu gia, Triệu gia là đan dược thế gia, hôm nay Triệu gia Gia chủ Triệu Tử Kỳ đã là Đan Sư Địa cấp bát phẩm, có thể luyện chế đan dược Địa cấp bát phẩm, nghe nói rất nhanh có thể đột phá cực hạn, đi vào Địa cấp cửu phẩm. Mà Triệu gia lão gia tử tục truyền đã là Thiên giai Đan Sư. Thiên giai Đan Sư ở toàn bộ đại lục đều được tôn kính, bị lôi kéo. Có thể nói Triệu gia ở Càn Nguyên quốc, địa vị là vững chắc nhất, không có thể rung chuyển.
- Không sao, lão hủ cưỡng cầu rồi, Tiểu huynh đệ là nhân vật như thế, như thế nào sẽ để mắt một thương hội chứ.
Triệu Viễn tự giễu nói.
Dương Lỗi dở khóc dở cười, Trường Phong thương hội này mời chào cao thủ chỉ sợ không ít, có thể trở thành thương hội đệ nhất đại lục, há lại đơn giản như vậy, đoán chừng cả Võ Thánh cũng có mời chào a. Đương nhiên những chuyện này Triệu Viễn sẽ không nói ra. Dù sao đều là cơ mật thương hội.
- Lời này của Triệu lão không đúng rồi, về sau tiểu tử còn có thể phải dựa vào ngươi nữa đó, về phần ta không đi thương hội, bởi vì tiểu tử có nổi khổ tâm riêng, cho nên đành phải cô phụ hảo ý của Triệu lão.
Dương Lỗi giải thích nói.
Nửa ngày sau, đội ngũ rốt cục tiến nhập kinh thành, dọc theo con đường này cũng không có gặp lại đến sự kiện đạo phỉ gì.
Nhìn xem Đô Thành Càn Nguyên Quốc phồn hoa, Dương Lỗi hào khí tăng nhiều, mình rốt cục trở về rồi, lúc này mình muốn triệt để rửa đi danh xưng phế vật kia, lấy lại tôn nghiêm của mình, muốn cho thế nhân nhìn xem, đến cùng ai mới là phế vật.
- Triệu lão, chúng ta từ biệt ở đây a.
Dương Lỗi ngừng lại, nhìn Triệu Viễn nói.
- Không cùng chúng ta đi thương hội nhìn xem sao?
- Không được, có thời gian ta sẽ đi, dù sao đã lâu chưa có trở về nhà.
Dương Lỗi lắc đầu nói, hoàn toàn chính xác, hiện tại Dương Lỗi đã có chút không thể chờ đợi được muốn thu thập Dương Thiên, nhìn xem đến cùng ai là phế vật.
- Cái kia. . . như vậy, tấm ngân tạp này ngươi nhận lấy, nương theo tấm thẻ này có thể ở bất luận chi nhánh nào của Trường Phong thương hội, mua bất cứ vật gì cũng giảm xuống còn 80%, còn nữa, cái này ngươi nhận lấy, xem như thù lao hộ tống lần này.
Triệu Viễn cho Dương Lỗi hai tấm thẻ, một tấm giống như thẻ hội viên, mà một tấm khác, thì là thông nguyên tạp, thông nguyên tạp này kỳ thật tương đương với chi phiếu trên địa cầu, có tính chất cùng loại.
- Ta đây không khách khí.
Đối với Dương Lỗi mà nói, thông nguyên tạp này ngược lại là không có gì, mà thẻ hội viên kia lại bất đồng, sau này mình mua đồ là tất yếu, có thể tiết kiệm thì nên tiết kiệm, không cần lãng phí.
Sau khi cáo biệt Triệu Viễn, Dương Lỗi lần nữa đi tới Túy Tiên lâu.
Năm tháng qua, Túy Tiên lâu này vẫn là sinh ý nóng nảy.
- Khách quan, bên trong mời.
Dương Lỗi nhẹ gật đầu, trực tiếp đi lên lầu hai.
Sau khi chọn rượu và thức ăn, Dương Lỗi một mình uống chút rượu, hồi tưởng lại thời gian trong Yên Sơn, mình còn thật không dễ dàng, một mình vượt qua năm tháng, thay đổi là ở Địa Cầu, muốn mình một người qua lâu như vậy, căn bản chính là chuyện không thể nào, bất quá vẫn là bởi vì tín niệm cùng chấp nhất trong nội tâm, nếu như không có phần chấp nhất kia mà nói, mình tuyệt đối kiên trì không nổi.
Thời điểm uống xong chén rượu thứ hai, Dương Lỗi thấy được một người đáng ghét nhất, cái kia chính là Vương Khôi.
- Ơ, phế vật biến mất lâu như vậy rốt cục cũng xuất hiện, trốn lâu như vậy, dám ra đây rồi, hôm nay không có người giúp ngươi đi à nha.
Vương Khôi chứng kiến Dương Lỗi cũng là sửng sờ, sau đó mang theo dáng tươi cười cần ăn đòn đi tới.
Dương Lỗi không có để ý tới hắn, tiếp tục uống rượu của mình.
- YAA.A.A.., rõ ràng còn dám không để ý tới ta, rất hung hăng càn quấy a.
Thấy Dương Lỗi nhìn cũng không nhìn đến mình, trong nội tâm Vương Khôi tức giận:
- Ngươi dám hung hăng càn quấy.
Hướng Dương Lỗi là một cái tát phiến qua.
Lúc này trong mắt Dương Lỗi hiện lên một đạo tinh quang, tay trái duỗi ra, bắt được cổ tay Vương Khôi. Vương Khôi cũng là Vũ Sư tầng bốn, thấy Dương Lỗi rõ ràng bắt được cổ tay của mình, hơi sững sờ, nhưng rất nhanh kịp phản ứng, trở tay uốn éo, thoát khỏi Dương Lỗi.
- Không tệ ah, phế vật rõ ràng có thể động thủ cùng ta.
- Lăn.
Dương Lỗi nhìn cũng không nhìn, buông rượu, sau đó nhổ ra một chữ.
- Tốt, tốt, tốt, Dương Lỗi ngươi cái phế vật, tạp chủng này, đừng tưởng rằng vừa rồi có thể bắt được tay của ta, thì có thể khoa trương, hôm nay ta không giáo huấn ngươi một chút, ta không mang họ Vương rồi.
Sắc mặt Vương Khôi tái nhợt, nắm đấm nắm chặt, mạnh mẽ phát lực một lần, hướng trên mặt Dương Lỗi đánh tới, một quyền này lực đạo mười phần, nếu như bị đánh trúng mà nói, tất nhiên sẽ bị đánh quay cuồng.
Nhưng Dương Lỗi sẽ bị đánh trúng sao?
Con mắt Dương Lỗi khẽ động, tay phải ra quyền.
Phanh.
Lưỡng quyền chạm nhau, sau đó truyền đến thanh âm gãy xương răng rắc.
- Ah. . .
Vương Khôi lập tức kêu rên lên, hắn không thể tin được sự thật, một quyền tám phần công lực của mình rõ ràng bị chặn, hơn nữa tay phải của mình bị đánh đến gãy xương.
- Lăn.
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn:
- Bằng không ta sẽ giết ngươi.
- Thiếu Gia, ngươi không sao chớ.
Gã sai vặt bên người Vương Khôi bề bộn đỡ hắn.
- Dương Lỗi, ngươi rất tốt, rất tốt, rõ ràng giả heo ăn thịt hổ, rõ ràng dám đánh gãy tay của ta, ta nhất định sẽ cho ngươi đẹp mắt, ngươi cái nghiệt chủng, con riêng.
Vương Khôi oán độc trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó quay người oán hận ly khai.
Lúc này tiểu nhị quán rượu đã đi tới:
- Khách quan, ngươi vẫn là đi mau đi, Vương gia cũng không phải dễ trêu.
Dương Lỗi nhìn tiểu tử này một cái, ấn tượng đối với hắn cũng không tệ lắm, cười cười nói:
- Không có việc gì, Vương gia mà thôi, ở kinh thành còn không một tay che được.
Vương gia ở Càn Nguyên quốc hoàn toàn không tính toán là đại tộc gì, Càn Nguyên quốc có bốn đại gia tộc, thứ nhất là Dương gia, Uy Vũ Vương Dương Hữu với tư cách nhân vật có tiền đồ nhất Dương gia hôm nay, khiến cho Dương gia ở trong bốn đại gia tộc chiếm cứ vị trí thứ nhất.
Thứ hai chính là Đông Phương gia, cũng là gia tộc của Đông Phương Tiểu Vũ, Đông Phương gia cùng Dương gia đồng dạng, nếu không phải Đông Phương Bộ Vũ bị Dương Hữu đè xuống mà nói, vị trí thứ nhất hẳn là Đông Phương gia rồi.
Vị trí thứ ba chính là Triệu gia, Triệu gia là đan dược thế gia, hôm nay Triệu gia Gia chủ Triệu Tử Kỳ đã là Đan Sư Địa cấp bát phẩm, có thể luyện chế đan dược Địa cấp bát phẩm, nghe nói rất nhanh có thể đột phá cực hạn, đi vào Địa cấp cửu phẩm. Mà Triệu gia lão gia tử tục truyền đã là Thiên giai Đan Sư. Thiên giai Đan Sư ở toàn bộ đại lục đều được tôn kính, bị lôi kéo. Có thể nói Triệu gia ở Càn Nguyên quốc, địa vị là vững chắc nhất, không có thể rung chuyển.
/1190
|