Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Chương 1262 - Đoàn chiến – Sử Lai Khắc Học Viện vs Quái Vật Học Viện(1)
/1296
|
Tại trận đoàn chiến sẽ tiến hành đấu 3 trận đấu đơn cùng 2 trận đấu đôi và đoàn chiến.
Đấu đơn trận 1
Diệp Tinh Lan đại biểu Sử Lai Khắc Học Viện thi đấu, Tô Mộc đại biểu Quái Vật Học Viện.
Tô Mộc từng thua Đường Long chỉ vì khinh thường, hắn không có nửa điểm xem thường Diệp Tinh Lan.
Mắt Tô Mộc loé sáng, thân thể tựa hồ trong chớp mắt trở nên hư ảo sau đó khán giả liền chứng kiến năm cái đuôi chui ra phía sau hắn, nhẹ nhàng đong đưa. Tiếp theo, năm cái Hồn Hoàn bay lên. Diệp Tinh Lan lại sải bước phóng tới Tô Mộc, nàng chả buồn quan tâm tới quang đoàn ở trước mặt mình. Rút kinh nghiệm từ trận đấu với Đường Long, Tô Mộc vừa bắt đầu đã gọi ra Đấu Khải mặc vào, khi Đấu Khải dung hợp với cơ thể, quang hoàn chậm chạp hào quang toả sáng, vốn bao trùm đường kính 50 mét trong nháy mắt đã tăng gấp mấy lần, trực tiếp bao phủ Diệp Tinh Lan.
Từng điểm tinh quang trên người Diệp Tinh Lan sáng lên. Đối phương đã vận dụng Đấu Khải, nàng đương nhiên cũng không giữ lại. Thân hình loé lên, Diệp Tinh Lan đã ở giữa không trung sau đó một điểm tinh quang đã xuất hiện nhiều lần lại nở rộ.
- Đệ Nhất Hồn Kỹ – Kiếm Tinh Thần.(Diệp Tinh Lan)
Tốc độ của Diệp Tinh Lan nháy mắt bạo tăng, thân ở trên không trung đã lâm vào Nhân Kiếm Hợp Nhất, khoảng cách 100m phút chốc rút ngắn. Tô Mộc nhìn kiếm quang tới trước mặt mình, trong lòng giật mình vô cùng, hắn tuy giật mình nhưng phản ứng không chậm, hai Hồn Hoàn liên tiếp dâng lên.
- Đệ Nhị Hồn Kỹ – Hồn Lực Tróc Bong.(Tô Mộc)
- Đệ Tam Hồn Kỹ – Hồn Lực Nghịch Chuyển.(Tô Mộc)
Diệp Tinh Lan trong trạng thái Nhân Kiếm Hợp Nhất mắt thấy Tô Mộc thả ra hai Hồn Kỹ, nàng trước đó cũng quan sát cũng như nghe Đường Long tổng kết lại quá trình chiến đấu cũng như cách đối phó Tô Mộc. Tinh quang nguyên bản gần va chạm với quang đoàn đột ngột cất cao lên 5m trên không trung, hoàn hảo né tránh.
Tinh quang đột nhiên khuếch tán, mơ hồ có thể chứng kiến Đệ Tứ Hồn Hoàn trên người Diệp Tinh Lan toả sáng sau đó vô số tinh mang bắn ra mãnh liệt hướng chúng bắn đi không phải là Tô Mộc mà hướng về quang hoàn nghịch chuyển dưới chân nàng. Tô Mộc biến sắc khi Diệp Tinh Lan tấn công không phải bản thân mà là ở dưới chân nàng quang đoàn.
‘Hồn Kỹ của ta bị Sử Lai Khắc Học Viện phân tích triệt để và tìm ra cách ứng phó.’ Tô Mộc nghĩ trong lòng.
Tô Mộc trong lòng âm thầm kêu không tốt, hắn nhanh chóng vận dụng Đệ Tứ Hồn Hoàn của mình né tránh, cùng lúc vô số tinh quang rơi xuống chui vào vòng đen kịt mà Tô Mộc thả ra khi dùng tới Đệ Tứ Hồn Hoàn, nếu hắn không phản ứng nhanh thì tinh quang đã rơi ở trên người hắn.
Diệp Tinh Lan tựa hồ sớm dự liệu được phản ứng của Tô Mộc, rung thân nhoáng một cái, từng đạo kiếm quang phóng lên trời, tổng cộng là mười ba đạo. Mười ba đạo kiếm quang ở giữa không trung hóa thành một thanh Tinh Thần Kiếm cực lớn, Diệp Tinh Lan chính là đạo kiếm quang cuối cùng nhập vào trong đó. Tinh Thần Kiếm lăng không, mũi kiếm hướng phía dưới, trong chốc lát chuôi kiếm có một điểm tinh mang sáng chói nở rộ, trong chớp mắt từ trên trời giáng xuống.
Tốc độ xuất thủ của Diệp Tinh Lan quá nhanh, Kiếm Tinh Vũ mà nàng thả ra chưa kết thúc thì công kích kế tiếp đã rơi xuống mang theo uy áp khủng bố dường như muốn đâm thủng thế giới đã đến đỉnh đầu Tô Mộc.
Tô Mộc vận dụng tới Ngũ Hoàn Dung Hợp của mình, Quang Hoàn Thôn Phệ phóng lớn dung hợp những Quang Hoàn khác hóa thành phong bạo tịch quyển về phía Diệp Tinh Lan. Diệp Tinh Lan không có ý định né tránh, nàng dự tính ỷ vào Đấu Khải của mình đỉnh lấy công kích của Tô Mộc mà tấn công về phía hắn.
Oanh
Bốn vị trọng tài ở thời khắc Diệp Tinh Lan và Tô Mộc chuẩn bị đụng vào nhau sớm đã chuẩn bị ra tay cứu viện.
Hai thân ảnh tách ra, kim quang lóe lên, Diệp Tinh Lan vững vàng rơi xuống đất, Tinh Thần Kiếm trong tay chắp sau lưng, trên người mơ hồ có hào quang đặc biệt lập loè, chính là năng lượng đến từ đối thủ. Tô Mộc cũng không chịu nổi, bởi vì có mũ giáp nên không nhìn rõ sắc mặt của hắn nhưng mọi người có thể thấy rõ ràng, trước ngực hắn có một vết kiếm kéo dài từ vai phải đến bụng trái. Vết kiếm xé rách Đấu Khải, mơ hồ còn có tinh quang chập chờn.
Tình huốn rõ ràng, song phương đều dính phải công kích lẫn nhau, cả hai đều chịu thiệt lớn.
Diệp Tinh Lan đổi sang hai tay nắm Tinh Thần Kiếm, từng điểm tinh quang trên người nàng tỏa sáng, toàn thân trong chớp mắt biến thành một ngôi sao. Diệp Tinh Lan bắt đầu tụ lực, nàng đem Khí Thế – Kiếm Ý – Hồn Lực hội tụ lại.
Khi Tô Mộc vất vả áp chế Kiếm Ý ở trong người mình tứ ngược thì Tinh Thần Kiếm trong tay biến thành màu vàng kim rực rỡ, từng điểm tinh quang trên người mơ hồ tạo thành một bức bản đồ tinh vực, lực áp kinh khủng làm không khí biến dạng rất nhỏ.
Tô Mộc nhận định nếu bản thân cứng rắn ăn một đòn này của Diệp Tinh Lan, chắc chắn bản thân sẽ trọng thương và ảnh hưởng tới Đoàn chiến tiếp theo.
- Ta nhận thua.(Tô Mộc)
Theo Tô Mộc nhận thua, Kiếm quang biến mất nhưng dư thế vẫn lướt ngang qua người Tô Mộc nhưng Tô Mộc vẫn cảm giác được người mình rét run, nhất là kiếm quang lúc trước chui vào cơ thể hắn dường như bị dẫn dắt mà bạo động trong chớp mắt. Tô Mộc nhịn không được phun ra một ngụm máu, hắn đã bị nội thương.
- Ngươi…(Tô Mộc)
Tô Mộc biết rõ thể nội Kiếm Ý sót lại bị dẫn dắt bởi Kiếm Quang mà Diệp Tinh Lan thi triển làm tổn thương kinh mạch của hắn.
- Thi đấu cá nhân – Trận đầu, Sử Lai Khắc Học Viện thắng!(Trọng tài)
Diệp Tinh Lan về khu vực chờ, nàng nhẹ ho hai tiếng và lấy ra một cái khăn tay lau miệng. Đường Long và Cổ Nguyệt Na chú ý tới trên khăn tay có vết máu, Đường Long tiến tới đặt tay lên vai Diệp Tinh Lan, hùng hậu Hồn Lực chui vào trong cơ thể nàng di chuyển để bức công kích của Tô Mộc sót lại trong người nàng ra ngoài.
- Cảm ơn, ta tốt hơn nhiều rồi.(Diệp Tinh Lan)
- Không cần phải miễn cưỡng bản thân, dù sao có ta trấn tràng nên mọi người không cần phải liều mạng. Cần thiết, ta vận dụng Võ Hồn Chân Thân quét ngang bọn họ là được.
- Phải biết, Hồn Sư khi đạt tới Hồn Thánh và có được Võ Hồn Chân Thân là bay vọt về chất. Dù Long Dược có mạnh đến mấy cũng không xoay chuyển được cục diện.
Nguyên Ân Dạ Huy gật đầu đứng dậy bước ra khu vực chờ tiến tới Luận Bàn Lôi. Phía Quái Vật Học Viện, Hổ Vương – Đới Nguyệt Viêm đứng lên, mặt âm trầm đi về phía sân đấu.
Theo thời gian đếm ngược kết thúc, trận thứ hai cũng được bắt đầu. Khác với trận đấu trước, khi trọng tài hô vang, Nguyên Ân Dạ Huy cùng Đới Nguyệt Viêm cơ hồ đồng thời xông ra ngoài, phóng tới đối phương. Trong quá trình chạy tới, hai người Nguyên Ân Dạ Huy và Đới Nguyệt Viêm đều phóng thích Hồn Kỹ tăng phúc bản thân chuẩn bị va chạm.
Nguyên Ân Dạ Huy vận dụng Thái Thản Chi Lực cùng Kim Cương Thái Thản khiến cho mỗi bước đi rơi xuống đất cũng phát ra tiếng nổ trầm thấp. Đới Nguyệt Viêm thân thể bành trướng nhưng đôi hổ trảo mở ra.
Toàn thân Nguyên Ân Dạ Huy trầm xuống khi tiếp cận Đới Nguyệt Viêm đấm tới, thời điểm gần trúng đích thì thân thể Đái Nguyệt Viêm đột nhiên mờ đi. Chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, lách khỏi va chạm chính diện Nguyên Ân Dạ Huy đồng thời hổ trảo quét thẳng tới eo Nguyên Ân Dạ Huy. Nguyên Ân Dạ Huy thấy chính diện va chạm thất bại mà bản thân sắp trúng công kích tại chỗ đột ngột xoay tròn nửa vòng nhanh chóng tách ra hổ trảo của Đới Nguyệt Viêm.
Đới Nguyệt Viêm dựa vào Võ Hồn – Bạch Hổ mang tới tốc độ phối hợp thêm Quỷ Ảnh Mê Tung, hắn gắt gao cuốn lấy Nguyên Ân Dạ Huy, hổ trảo không ngừng đánh vào hiểm yếu. Nguyên Ân Dạ Huy xoay tròn ở không trung né tránh hổ trảo để lộ vị trí xương sườn, Đới Nguyệt Viêm bắt lấy cơ hội đánh tới nhưng hắn cảm giác một cỗ lực truyền đến, thân thể linh hoạt của hắn lập tức trở nên trì trệ, cỗ lực dẫn dắt đến gần Nguyên Ân Dạ Huy.
- Khống Hạc Cầm Long? Ngươi cũng là đệ tử Đường Môn?(Đới Nguyệt Viêm)
Nguyên Ân Dạ Huy không có trả lời vấn đề của Đới Nguyệt Viêm, nàng dựa vào Hồn Lực hùng hậu kết hợp với Khống Hạc Cầm Long và Không Khí Pháo sinh ra lực khống chế, hai tay xoay tròn hình thành vòng xoáy, nháy mắt Đới Nguyệt Viêm bị cuốn vào. Tay Nguyên Ân Dạ Huy cùng lúc đánh tới bả vai Đới Nguyệt Viêm, Đới Nguyệt Viêm bị đánh cho không kịp đề phòng nhưng hắn phản ứng rất nhanh, Bạch Hổ Liệt Quang Ba bay thẳng mặt Nguyên Ân Dạ Huy đập tới.
Khoảng cách song phương quá gần, Nguyên Ân Dạ Huy muốn né tránh nhất định phải ngưng lại động tác, Đới Nguyệt Viêm nằm trong phạm vi khống chế khó né được Không Khí Pháo.
Nguyên Ân Dạ Huy không có né tránh mà truyền Hồn Lực vào hạng liên đeo ở trên cổ, hạng liên phát sáng và một tầng hộ thuẫn mở ra thay nàng đỡ lấy Bạch Hổ Liệt Quang Ba.
Oanh
Bạch Hổ Liệt Quang Ba va vào hộ thuẫn phát sinh bạo tạc nhưng không thương tổn Nguyên Ân Dạ Huy mảy may, vì dư chấn vụ nổ làm cho một tay Nguyên Ân Dạ Huy chộp hụt nhưng tay khác bắt được bả vai Đới Nguyệt Viêm.
- Đệ Ngũ Hồn Kỹ – Bạch Hổ Ma Thần Biến.(Đới Nguyệt Viêm)
- Đệ Tứ Hồn Kỹ – Cự Ma Thái Thản.(Nguyên Ân Dạ Huy)
Oành
Đới Nguyệt Viêm thân hình bị Nguyên Ân Dạ Huy hung hãn đập nện vào Luận Bàn Lôi, cùng lúc Đới Nguyệt Viêm làm ra phản kích, Bạch Hổ Phá Diệt Sát từ đôi hổ trảo bắn ra. Nguyên Ân Dạ Huy lui về phía sau, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, cùng lúc đó, hai nắm tay đồng thời vung, cánh tay cực kỳ tráng kiện kéo xuống. Đới Nguyệt Viêm thân thể bị chấn động bay lên, Nguyên Ân Dạ Huy thừa cơ lấn tới.
Đới Nguyệt Viêm ở trên không trung, không tài nào mượn lực, hắn cuộn lại thân thể, hai tay ôm đầu gối, dùng lưng mình nhận lấy va chạm. Đới Nguyệt Viêm bị Nguyên Ân Dạ Huy đụng bay, Nguyên Ân Dạ Huy phát hiện hiệu quả tấn công được như mong muốn, nàng nhìn qua Đới Nguyệt Viêm bay đi đã mở ra tay chân, cùng lúc từng khối Đấu Khải bay ra, nhanh chóng dung hợp với cơ thể hắn.
Nguyên Ân Dạ Huy cũng mặc lên Đấu Khải, một tầng hào quang oánh nhuận lóng lánh, từng khối Đấu Khải phụ thể, nguyên vẹn bảo vệ nửa người trên của nàng.
Đới Nguyệt Viêm mặc vào Đấu Khải dẫn tới tốc độ càng tăng cao, hắn nhằm thẳng về phía Nguyên Ân Dạ Huy xông tới, hổ trảo vồ thẳng về Nguyên Ân Dạ Huy. Nguyên Ân Dâ Huy tay phải đấm ra nghênh đón hổ trảo của Đới Nguyệt Viêm. Nguyên Ân Dạ Huy và Đới Nguyệt Viêm đối oanh đều bị trùng kích bay về sau.
Nhất Tự Đấu Khải đã cân bằng thực lực giữa Nguyên Ân Dạ Huy với Đới Nguyệt Viêm.
Thân hình Đới Nguyệt Viêm lập loè, chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, đôi Hổ trảo sắc bén tung bay cao thấp, khởi phát công kích tới Nguyên Ân Dạ Huy. Bằng vào Cự Ma Thái Thản tăng thêm Đấu Khải, Nguyên Ân Dạ Huy vững như bàn thạch. Hai tay thi triển Khống Hạc Cầm Long, tận khả năng làm giảm tốc độ của đối phương.
Đới Nguyệt Viêm dựa vào hổ trảo được tăng phúc tới Đấu Khải đã để lại trảo ấn ở trên cẳng giáp tay của Nguyên Ân Dạ Huy. Đới Nguyệt Viêm phát ra một tiếng thét dài, phóng người lên, hào quang trên người toả sáng.
- Đệ Tứ Hồn Kỹ – Bạch Hổ Phá Diệt Sát.(Đới Nguyệt Viêm)
Đới Nguyệt Viêm muốn dựa vào Bạch Hổ Phá Diệt Sát đánh bại Nguyên Ân Dạ Huy nhanh chóng kết thúc chiến đấu. Đúng lúc, cơ thể Nguyên Ân Dạ Huy cấp tốc thu nhỏ, đôi cánh đen kịt ở sau lưng mở ra.
- Sớm chờ ngươi thả ra Đệ Nhị Võ Hồn.(Đới Nguyệt Viêm)
Bạch Hổ Phá Diệt Sát được Đới Nguyệt Viêm thi triển như cũ nhưng hào quang đen trắng vốn áp súc lại khuếch tán ra bên ngoài, vô số Hổ trảo bao trùm trên không trung. Nguyên Ân Dạ Huy cắt sang Võ Hồn – Đọa Lạc Thiên Sứ mang đến sự linh hoạt nhưng lực phòng ngự giảm xuống, nàng đối mặt hổ trảo trụy lạc xuống thì trên người Đệ Tứ Hồn Hoàn sáng lên.
- Đệ Tứ Hồn Kỹ – Địa Ngục Chi Môn.(Nguyên Ân Dạ Huy)
Sau khi đại môn màu đen mở ra, tất cả trảo ảnh đều rơi vào trong đó, lại giống như trâu đất xuống biển, biến mất không còn thấy gì. Nhìn thấy công kích của mình bị đại môn nuốt mất, Đới Nguyệt Viêm theo bản năng lui về sau. Thân hình Nguyên Ân Dạ Huy xuất hiện bên cạnh đại môn đồng thời một bắp chân mảnh khảnh từ bên trong bước ra. Làn da trắng nõn, bắp chân thon dài, sau đó một thân ảnh mảnh khảnh từ bên trong đi ra. Nàng chỉ mặc một chút đồ che lại bộ phận trọng yếu, tóc dài ám tử sắc tung bay. Tướng mạo của nàng giống hệt Nguyên Ân Dạ Huy, chỉ là trên trán có thêm hai sừng nhỏ màu đỏ tươi.
Khu vực chờ
- Địa Ngục Chi Môn. Nàng thậm chí còn có hồn kỹ như vậy, khó trách bình thường không dùng.(Nhạc Chính Vũ)
- Địa Ngục Chi Môn là cái gì?(Hứa Tiểu Ngôn)
- Địa Ngục Chi Môn bắt nguồn từ Ác Ma Chi Lực có thể triệu hoán một Ma Hóa Phân Thân cùng bản thể tác chiến nhưng Hồn Kỹ này liên thông tới một Vị Diện khác.
- Ác Ma Chi Lực là con dao hai lưỡi. Dùng tốt sẽ là trợ lực cho Hồn Lực đánh bại kẻ địch. Dùng không tốt mà bản thân ý chí không kiên định thi triển nhiều lần thì linh hồn sẽ bị ảnh hưởng, bản thân sẽ bị đồng hoá, cuối cùng biến thành sứ giả của ác ma ở nhân gian.
Nhạc Chính Vũ tâm tình có chút phức tạp, dựa theo gia quy của nhà hắn thì một khi phát hiện Hồn Sư có kỹ năng Địa Ngục Chi Môn nhất định phải phế bỏ tu vi, để tránh tương lai có khả năng bị ác ma hóa mà gây tổn thất cho Hồn Sư Giới.
- Đợi thi đấu kết thúc rồi bàn sau.(Cổ Nguyệt Na)
Mắt thấy đối thủ nhiều thêm một người, trong lòng Đới Nguyệt Viêm không khỏi nghiêm nghị nhưng Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy cũng không có Đấu Khải. Đới Nguyệt Viêm há mồm, Bạch Hổ Liệt Quang Ba phun về phía Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy. Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy cười một tiếng, khi nhìn thấy nụ cười của Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy thì Đới Nguyệt Viêm không khỏi ngẩn ngơ.
Trong ánh mắt u oán của Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy, Bạch Hổ Liệt Quang Ba rơi trên người nàng sau đó liền nổ tung, hoá thành một đoàn sương mù màu đen trong nháy mắt ngưng tụ lại thành hình. Nguyên Ân Dạ Huy cũng động đậy, thân hình bay lên trời, Ám Hắc Ma Kiếm rơi vào tay, trong hư không chém ra một kiếm về phía Đới Nguyệt Viêm.
Đới Nguyệt Viêm vung Hổ trảo tay phải lên ngăn trở công kích của Ám Hắc Ma Kiếm. Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy loé lên một cái đã đến trước mặt Đới Nguyệt Viêm, một quang hoàn màu tím từ người nàng toả ra. Lập tức, Đới Nguyệt Viêm cảm giác được rõ ràng thân thể mình trở nên suy yếu, dù là Đấu Khải cũng không ngăn cản được.
Đới Nguyệt Viêm giơ lên hổ trảo bị Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy mỉm cười cho mị hoặc ảnh hưởng. Nguyên Ân Dạ Huy trong chớp mắt từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt khi Đới Nguyệt Viêm bị Ma Âm Quán Não ảnh hưởng, nàng đã lần nữa hoá thành Thái Thản Cự Viên, nấm đấm mạnh mẽ đập vào người Đới Nguyệt Viêm đưa hắn đập bay ra ngoài.
Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy tay phải nâng lên, một thanh Ám Hắc Ma Kiếm cũng xuất hiện trên tay nàng, Nguyên Ân Dạ Huy hai nấm đấm siết chặt tùy thời tấn công. Đới Nguyệt Viêm hiện tại đang phải đối mặt hai Nguyên Ân Dạ Huy, một cái Võ Hồn – Thái Thản Cự Viên, một cái là Võ Hồn – Đọa Lạc Thiên Sứ phiên bản tăng cường.
Nguyên Ân Dạ Huy vừa sải bước ra, từng bước trầm trọng phóng tới Đái Nguyệt Viêm. Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy vỗ hai cánh sau lưng, người đã lên không, Ám Hắc Ma Kiếm trong tay chỉ về phía Đới Nguyệt Viêm.
Đới Nguyệt Viêm một mình đấu hai Nguyên Ân Dạ Huy mà hắn đối mặt là một Cường Công một Khống Chế. Mỗi lần, hắn chuẩn bị làm ra động tác ứng đối là y như rằng Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy sẽ cường khống để hắn nhất thời mê muội tạo cơ hội cho Nguyên Ân Dạ Huy.
Đới Nguyệt Viêm bị Nguyên Ân Dạ Huy tiếp cận, kế tiếp là một tràng huyết ngược. Đới Nguyệt Viêm bị Nguyên Ân Dạ Huy hành hung cực thảm, cơ thể liên tiếp tiếp xúc thân mật với Luận Bàn Lôi. Bốn trọng tài đồng thời nhảy vào trong sân thi đấy, chạy vội tới chỗ Nguyên Ân Dạ Huy. Tay phải Nguyên Ân Dạ Huy hất lên đem Đới Nguyệt Viêm ném ra ngoài.
- Thật không tiện, ta vừa rồi không khống chế được tâm tình.(Nguyên Ân Dạ Huy)
Trận đấu cá nhân thứ ba, Long Dược ra sân mà Cổ Nguyệt Na sắp xếp thay đổi để Từ Lạp Trí ra sân, lên được một lúc thì Từ Lạp Trí chủ động nhận thua, Từ Lạp Trí một loạt tao thao tác trước đó mới nhận thua làm cho Tinh La Đế Quốc cư nhân một trận chửi rủa.
Sau đấu đơn là là đấu đôi, Long Dược vẫn đứng ở trên Luận Bàn Lôi và Đới Vân Nhi cũng bước lên. Đường Long và Cổ Nguyệt Na sóng vai đi lên Luận Bàn Lôi.
- Song phương chuẩn bị, thi đấu hai đối hai. Năm, bốn, ba, hai, một, bắt đầu!(Trọng tài)
Đường Long liếc mắt nhìn Cổ Nguyệt Na, cô nàng gật đầu khi nhận ra ý tứ trong mắt Đường Long. Cổ Nguyệt Na đưa tay về trước, một thanh trường thương màu bạc được nàng nắm trong tay, Cổ Nguyệt Na triệu hoán ra Ngân Long Thương. Đường Long đồng dạng đưa tay về trước, một thanh trường thương hoàng kim xuất hiện trong tay, Đường Long cầm trong tay là Hoàng Kim Long Thương.
Long Dược cơ thể rung rẩy khi Hoàng Kim Long Thương cùng Ngân Long Thương xuất hiện trong tay Đường Long và Cổ Nguyệt Na.
Võ Hồn – Sơn Long Vương được Long Dược kích phát, Đới Vân Nhi nhanh nhẹn lui về phía sau hai bước, dẫn động Võ Hồn của mình. Võ Hồn – U Minh Linh Miêu phóng thích, con mắt của nàng cũng sáng lên. Đới Vân Nhi ánh mắt liếc nhìn Đường Long một cái càng hoảng hồn, vì Võ Hồn – Linh Mâu của nàng tại thông qua Linh Hồn Dò Xét nhìn về phía Đường Long chỉ thấy Long Uy cùng Kiếm Ý áp bách khiến nàng không cách nào cảm nhận được lộ trình vận chuyển Huyết Mạch Chi Lực trong cơ thể.
Đường Long giang hai tay ra, Hồn Linh – Thanh Long xuất hiện hống lên một tiếng chấp nhiếp Long Dược cùng Đới Vân Nhi sau đó dung hợp với Đường Long. Đường Long cơ thể trên người dần có thanh sắc long lân bao phủ, hai tay hóa thành long trảo. Tay phải nắm Hoàng Kim Long Thương trong tay, bàn chân dẫm xuống Luận Bàn Lôi, trong tay Hoàng Kim Long Thương đâm về phía Long Dược.
Long Dược nắm trong tay trường mâu, thân hình loé lên, trường mâu hóa thành hào quang cùng Hoàng Kim Long Thương đụng vào nhau.
Đanh
Đường Long thế lao tới bị Long Dược ngăn lại nhưng Long Dược cũng bị chấn lùi về sau. Đường Long giao thủ với Long Dược tại đấu đôi không có dự tính lưu thủ. Mắt thấy Hoàng Kim Long Thương bị cản lại lập tức xoay người, trường thương quét ngang mà tay phải nắm cuối chuôi thương tăng cao độ trúng đích.
Đới Vân biết bản thân không xen vào được trận đấu giữa Đường Long vs Long Dược, nàng vòng qua hai người dựa vào tốc độ của U Minh Linh Miêu thẳng tới Cổ Nguyệt Na. Khi khoảng cách tiếp cận gần đủ, Đới Vân Nhi thả ra Linh Hồn Trùng Kích hòng khống chế Cổ Nguyệt Na sau đó dựa vào cận thân vận lộn của U Minh Linh Miêu phối hợp Tinh Thần Dò Xét có thể chiến thắng trong thời gian ngắn.
Đới Vân Nhi không biết một điều, Tinh Thần Lực của Cổ Nguyệt Na đạt tới độ cao mà Hồn Sư không với tới được. Cổ Nguyệt Na đối với Linh Hồn Trùng Kích của Đới Vân Nhi không thèm phản ứng mà tùy ý rơi vào trên người mình, nhất thời Đới Vân Nhi cảm giác Tinh Thần Lực của mình dường như xông vào biển cả mênh mông sau đó nhanh chóng bị cắn nuốt. Cùng lúc xuất hiện một vòng xoáy cực lớn, điên cuồng hấp thu Tinh Thần Lực của Đới Vân Nhi khiến nàng hoàn toàn rơi vào trong tay giặc.
Ngân quang lóe lên, một thân ảnh đã xuất hiện bên người Đới Vân Nhi. Tay phải vừa nhấc liền nắm cổ của nàng nhấc lên.
- Ở trước mặt ta chơi Tinh Thần Lực? Ngươi quá ngây thơ cũng như tự tin vào Tinh Thần Lực bản thân.(Cổ Nguyệt Na)
Đường Long đang giao thủ với Long Dược đột ngột bạo khởi bức hắn lùi về sau, Hiên Viên Kiếm và Đế Long Kiếm xuất hiện ở trong tay cấp tốc hợp thành Hiên Viên Đế Long Kiếm, thân hình Đường Long lóe lên lui về sau mà gác kiếm lên cổ Đới Vân Nhi, trên người tản ra sát khí nồng đậm.
- Không được cử động!
Đường Long mặt hiện lên hung ác trừng Long Dược.
- Long Dược, nhớ ngày đó ngươi kém chút đối xử với ta thế nào không? Nếu không phải ta kỹ cao một bậc thì thảm bại hẵn là ta mà không phải là ngươi. Không biết hôm nay cô nàng này chết thì ngươi gánh bao nhiêu trách nhiệm?
- Ngươi dám.(Long Dược)
- Ta có gì không dám?
Đường Long cười cợt, Hiên Viên Đế Long Kiếm tỏa ra hào quang làm ra tư thế chuẩn bị chém đầu. Trên đài hội nghị, Hoàng Đế Đới Thiên Linh đứng lên trước tiên, trên mặt đầy kinh ngạc. Viện trưởng Ân Từ lóe thân lên xông vào sân thi đấu, bốn trọng tài trong sân cũng đồng thời phóng về phía Đường Long nhưng cả đám tiến lên rất chậm, dù bọn họ tu vi cao cũng không ngăn cản Đường Long gần Đới Vân Nhi có thể dễ xuất thủ đánh chết.
Có điều, ngoài ý liệu của mọi người là Đường Long không có tiến thêm một bước xuất thủ mà thu lại Hiên Viên Đế Long Kiếm đồng thời cúi người.
- Cảm tạ chư vị đã phối hợp.
Ân Từ trong lòng thầm kêu một tiếng không tốt. Đám trọng tài nhảy vào trên thi đấu còn có thể hiểu, dù sao bọn họ cũng phải duy trì so tài nhưng Ân Từ là người ngoài lại nhảy vào sân thi đấu, không hề nghi ngờ là đã phá hủy trận đấu.
Cổ Nguyệt Na buông ra Đới Vân Nhi, Đới Vân Nhi tham lam hít thở không khí.
- Thật xấu hổ, Công Chúa Điện Hạ, không hù đến ngài a? Ta làm sao có thể thật sự lạt thủ tồi hoa?
Đường Long xoay người cùng Cổ Nguyệt Na đi xuống Luận Bàn Lôi.
- ĐƯỜNG LONG.(Long Dược)
- Thi đấu Đoàn đội gặp.
Đấu đơn trận 1
Diệp Tinh Lan đại biểu Sử Lai Khắc Học Viện thi đấu, Tô Mộc đại biểu Quái Vật Học Viện.
Tô Mộc từng thua Đường Long chỉ vì khinh thường, hắn không có nửa điểm xem thường Diệp Tinh Lan.
Mắt Tô Mộc loé sáng, thân thể tựa hồ trong chớp mắt trở nên hư ảo sau đó khán giả liền chứng kiến năm cái đuôi chui ra phía sau hắn, nhẹ nhàng đong đưa. Tiếp theo, năm cái Hồn Hoàn bay lên. Diệp Tinh Lan lại sải bước phóng tới Tô Mộc, nàng chả buồn quan tâm tới quang đoàn ở trước mặt mình. Rút kinh nghiệm từ trận đấu với Đường Long, Tô Mộc vừa bắt đầu đã gọi ra Đấu Khải mặc vào, khi Đấu Khải dung hợp với cơ thể, quang hoàn chậm chạp hào quang toả sáng, vốn bao trùm đường kính 50 mét trong nháy mắt đã tăng gấp mấy lần, trực tiếp bao phủ Diệp Tinh Lan.
Từng điểm tinh quang trên người Diệp Tinh Lan sáng lên. Đối phương đã vận dụng Đấu Khải, nàng đương nhiên cũng không giữ lại. Thân hình loé lên, Diệp Tinh Lan đã ở giữa không trung sau đó một điểm tinh quang đã xuất hiện nhiều lần lại nở rộ.
- Đệ Nhất Hồn Kỹ – Kiếm Tinh Thần.(Diệp Tinh Lan)
Tốc độ của Diệp Tinh Lan nháy mắt bạo tăng, thân ở trên không trung đã lâm vào Nhân Kiếm Hợp Nhất, khoảng cách 100m phút chốc rút ngắn. Tô Mộc nhìn kiếm quang tới trước mặt mình, trong lòng giật mình vô cùng, hắn tuy giật mình nhưng phản ứng không chậm, hai Hồn Hoàn liên tiếp dâng lên.
- Đệ Nhị Hồn Kỹ – Hồn Lực Tróc Bong.(Tô Mộc)
- Đệ Tam Hồn Kỹ – Hồn Lực Nghịch Chuyển.(Tô Mộc)
Diệp Tinh Lan trong trạng thái Nhân Kiếm Hợp Nhất mắt thấy Tô Mộc thả ra hai Hồn Kỹ, nàng trước đó cũng quan sát cũng như nghe Đường Long tổng kết lại quá trình chiến đấu cũng như cách đối phó Tô Mộc. Tinh quang nguyên bản gần va chạm với quang đoàn đột ngột cất cao lên 5m trên không trung, hoàn hảo né tránh.
Tinh quang đột nhiên khuếch tán, mơ hồ có thể chứng kiến Đệ Tứ Hồn Hoàn trên người Diệp Tinh Lan toả sáng sau đó vô số tinh mang bắn ra mãnh liệt hướng chúng bắn đi không phải là Tô Mộc mà hướng về quang hoàn nghịch chuyển dưới chân nàng. Tô Mộc biến sắc khi Diệp Tinh Lan tấn công không phải bản thân mà là ở dưới chân nàng quang đoàn.
‘Hồn Kỹ của ta bị Sử Lai Khắc Học Viện phân tích triệt để và tìm ra cách ứng phó.’ Tô Mộc nghĩ trong lòng.
Tô Mộc trong lòng âm thầm kêu không tốt, hắn nhanh chóng vận dụng Đệ Tứ Hồn Hoàn của mình né tránh, cùng lúc vô số tinh quang rơi xuống chui vào vòng đen kịt mà Tô Mộc thả ra khi dùng tới Đệ Tứ Hồn Hoàn, nếu hắn không phản ứng nhanh thì tinh quang đã rơi ở trên người hắn.
Diệp Tinh Lan tựa hồ sớm dự liệu được phản ứng của Tô Mộc, rung thân nhoáng một cái, từng đạo kiếm quang phóng lên trời, tổng cộng là mười ba đạo. Mười ba đạo kiếm quang ở giữa không trung hóa thành một thanh Tinh Thần Kiếm cực lớn, Diệp Tinh Lan chính là đạo kiếm quang cuối cùng nhập vào trong đó. Tinh Thần Kiếm lăng không, mũi kiếm hướng phía dưới, trong chốc lát chuôi kiếm có một điểm tinh mang sáng chói nở rộ, trong chớp mắt từ trên trời giáng xuống.
Tốc độ xuất thủ của Diệp Tinh Lan quá nhanh, Kiếm Tinh Vũ mà nàng thả ra chưa kết thúc thì công kích kế tiếp đã rơi xuống mang theo uy áp khủng bố dường như muốn đâm thủng thế giới đã đến đỉnh đầu Tô Mộc.
Tô Mộc vận dụng tới Ngũ Hoàn Dung Hợp của mình, Quang Hoàn Thôn Phệ phóng lớn dung hợp những Quang Hoàn khác hóa thành phong bạo tịch quyển về phía Diệp Tinh Lan. Diệp Tinh Lan không có ý định né tránh, nàng dự tính ỷ vào Đấu Khải của mình đỉnh lấy công kích của Tô Mộc mà tấn công về phía hắn.
Oanh
Bốn vị trọng tài ở thời khắc Diệp Tinh Lan và Tô Mộc chuẩn bị đụng vào nhau sớm đã chuẩn bị ra tay cứu viện.
Hai thân ảnh tách ra, kim quang lóe lên, Diệp Tinh Lan vững vàng rơi xuống đất, Tinh Thần Kiếm trong tay chắp sau lưng, trên người mơ hồ có hào quang đặc biệt lập loè, chính là năng lượng đến từ đối thủ. Tô Mộc cũng không chịu nổi, bởi vì có mũ giáp nên không nhìn rõ sắc mặt của hắn nhưng mọi người có thể thấy rõ ràng, trước ngực hắn có một vết kiếm kéo dài từ vai phải đến bụng trái. Vết kiếm xé rách Đấu Khải, mơ hồ còn có tinh quang chập chờn.
Tình huốn rõ ràng, song phương đều dính phải công kích lẫn nhau, cả hai đều chịu thiệt lớn.
Diệp Tinh Lan đổi sang hai tay nắm Tinh Thần Kiếm, từng điểm tinh quang trên người nàng tỏa sáng, toàn thân trong chớp mắt biến thành một ngôi sao. Diệp Tinh Lan bắt đầu tụ lực, nàng đem Khí Thế – Kiếm Ý – Hồn Lực hội tụ lại.
Khi Tô Mộc vất vả áp chế Kiếm Ý ở trong người mình tứ ngược thì Tinh Thần Kiếm trong tay biến thành màu vàng kim rực rỡ, từng điểm tinh quang trên người mơ hồ tạo thành một bức bản đồ tinh vực, lực áp kinh khủng làm không khí biến dạng rất nhỏ.
Tô Mộc nhận định nếu bản thân cứng rắn ăn một đòn này của Diệp Tinh Lan, chắc chắn bản thân sẽ trọng thương và ảnh hưởng tới Đoàn chiến tiếp theo.
- Ta nhận thua.(Tô Mộc)
Theo Tô Mộc nhận thua, Kiếm quang biến mất nhưng dư thế vẫn lướt ngang qua người Tô Mộc nhưng Tô Mộc vẫn cảm giác được người mình rét run, nhất là kiếm quang lúc trước chui vào cơ thể hắn dường như bị dẫn dắt mà bạo động trong chớp mắt. Tô Mộc nhịn không được phun ra một ngụm máu, hắn đã bị nội thương.
- Ngươi…(Tô Mộc)
Tô Mộc biết rõ thể nội Kiếm Ý sót lại bị dẫn dắt bởi Kiếm Quang mà Diệp Tinh Lan thi triển làm tổn thương kinh mạch của hắn.
- Thi đấu cá nhân – Trận đầu, Sử Lai Khắc Học Viện thắng!(Trọng tài)
Diệp Tinh Lan về khu vực chờ, nàng nhẹ ho hai tiếng và lấy ra một cái khăn tay lau miệng. Đường Long và Cổ Nguyệt Na chú ý tới trên khăn tay có vết máu, Đường Long tiến tới đặt tay lên vai Diệp Tinh Lan, hùng hậu Hồn Lực chui vào trong cơ thể nàng di chuyển để bức công kích của Tô Mộc sót lại trong người nàng ra ngoài.
- Cảm ơn, ta tốt hơn nhiều rồi.(Diệp Tinh Lan)
- Không cần phải miễn cưỡng bản thân, dù sao có ta trấn tràng nên mọi người không cần phải liều mạng. Cần thiết, ta vận dụng Võ Hồn Chân Thân quét ngang bọn họ là được.
- Phải biết, Hồn Sư khi đạt tới Hồn Thánh và có được Võ Hồn Chân Thân là bay vọt về chất. Dù Long Dược có mạnh đến mấy cũng không xoay chuyển được cục diện.
Nguyên Ân Dạ Huy gật đầu đứng dậy bước ra khu vực chờ tiến tới Luận Bàn Lôi. Phía Quái Vật Học Viện, Hổ Vương – Đới Nguyệt Viêm đứng lên, mặt âm trầm đi về phía sân đấu.
Theo thời gian đếm ngược kết thúc, trận thứ hai cũng được bắt đầu. Khác với trận đấu trước, khi trọng tài hô vang, Nguyên Ân Dạ Huy cùng Đới Nguyệt Viêm cơ hồ đồng thời xông ra ngoài, phóng tới đối phương. Trong quá trình chạy tới, hai người Nguyên Ân Dạ Huy và Đới Nguyệt Viêm đều phóng thích Hồn Kỹ tăng phúc bản thân chuẩn bị va chạm.
Nguyên Ân Dạ Huy vận dụng Thái Thản Chi Lực cùng Kim Cương Thái Thản khiến cho mỗi bước đi rơi xuống đất cũng phát ra tiếng nổ trầm thấp. Đới Nguyệt Viêm thân thể bành trướng nhưng đôi hổ trảo mở ra.
Toàn thân Nguyên Ân Dạ Huy trầm xuống khi tiếp cận Đới Nguyệt Viêm đấm tới, thời điểm gần trúng đích thì thân thể Đái Nguyệt Viêm đột nhiên mờ đi. Chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, lách khỏi va chạm chính diện Nguyên Ân Dạ Huy đồng thời hổ trảo quét thẳng tới eo Nguyên Ân Dạ Huy. Nguyên Ân Dạ Huy thấy chính diện va chạm thất bại mà bản thân sắp trúng công kích tại chỗ đột ngột xoay tròn nửa vòng nhanh chóng tách ra hổ trảo của Đới Nguyệt Viêm.
Đới Nguyệt Viêm dựa vào Võ Hồn – Bạch Hổ mang tới tốc độ phối hợp thêm Quỷ Ảnh Mê Tung, hắn gắt gao cuốn lấy Nguyên Ân Dạ Huy, hổ trảo không ngừng đánh vào hiểm yếu. Nguyên Ân Dạ Huy xoay tròn ở không trung né tránh hổ trảo để lộ vị trí xương sườn, Đới Nguyệt Viêm bắt lấy cơ hội đánh tới nhưng hắn cảm giác một cỗ lực truyền đến, thân thể linh hoạt của hắn lập tức trở nên trì trệ, cỗ lực dẫn dắt đến gần Nguyên Ân Dạ Huy.
- Khống Hạc Cầm Long? Ngươi cũng là đệ tử Đường Môn?(Đới Nguyệt Viêm)
Nguyên Ân Dạ Huy không có trả lời vấn đề của Đới Nguyệt Viêm, nàng dựa vào Hồn Lực hùng hậu kết hợp với Khống Hạc Cầm Long và Không Khí Pháo sinh ra lực khống chế, hai tay xoay tròn hình thành vòng xoáy, nháy mắt Đới Nguyệt Viêm bị cuốn vào. Tay Nguyên Ân Dạ Huy cùng lúc đánh tới bả vai Đới Nguyệt Viêm, Đới Nguyệt Viêm bị đánh cho không kịp đề phòng nhưng hắn phản ứng rất nhanh, Bạch Hổ Liệt Quang Ba bay thẳng mặt Nguyên Ân Dạ Huy đập tới.
Khoảng cách song phương quá gần, Nguyên Ân Dạ Huy muốn né tránh nhất định phải ngưng lại động tác, Đới Nguyệt Viêm nằm trong phạm vi khống chế khó né được Không Khí Pháo.
Nguyên Ân Dạ Huy không có né tránh mà truyền Hồn Lực vào hạng liên đeo ở trên cổ, hạng liên phát sáng và một tầng hộ thuẫn mở ra thay nàng đỡ lấy Bạch Hổ Liệt Quang Ba.
Oanh
Bạch Hổ Liệt Quang Ba va vào hộ thuẫn phát sinh bạo tạc nhưng không thương tổn Nguyên Ân Dạ Huy mảy may, vì dư chấn vụ nổ làm cho một tay Nguyên Ân Dạ Huy chộp hụt nhưng tay khác bắt được bả vai Đới Nguyệt Viêm.
- Đệ Ngũ Hồn Kỹ – Bạch Hổ Ma Thần Biến.(Đới Nguyệt Viêm)
- Đệ Tứ Hồn Kỹ – Cự Ma Thái Thản.(Nguyên Ân Dạ Huy)
Oành
Đới Nguyệt Viêm thân hình bị Nguyên Ân Dạ Huy hung hãn đập nện vào Luận Bàn Lôi, cùng lúc Đới Nguyệt Viêm làm ra phản kích, Bạch Hổ Phá Diệt Sát từ đôi hổ trảo bắn ra. Nguyên Ân Dạ Huy lui về phía sau, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, cùng lúc đó, hai nắm tay đồng thời vung, cánh tay cực kỳ tráng kiện kéo xuống. Đới Nguyệt Viêm thân thể bị chấn động bay lên, Nguyên Ân Dạ Huy thừa cơ lấn tới.
Đới Nguyệt Viêm ở trên không trung, không tài nào mượn lực, hắn cuộn lại thân thể, hai tay ôm đầu gối, dùng lưng mình nhận lấy va chạm. Đới Nguyệt Viêm bị Nguyên Ân Dạ Huy đụng bay, Nguyên Ân Dạ Huy phát hiện hiệu quả tấn công được như mong muốn, nàng nhìn qua Đới Nguyệt Viêm bay đi đã mở ra tay chân, cùng lúc từng khối Đấu Khải bay ra, nhanh chóng dung hợp với cơ thể hắn.
Nguyên Ân Dạ Huy cũng mặc lên Đấu Khải, một tầng hào quang oánh nhuận lóng lánh, từng khối Đấu Khải phụ thể, nguyên vẹn bảo vệ nửa người trên của nàng.
Đới Nguyệt Viêm mặc vào Đấu Khải dẫn tới tốc độ càng tăng cao, hắn nhằm thẳng về phía Nguyên Ân Dạ Huy xông tới, hổ trảo vồ thẳng về Nguyên Ân Dạ Huy. Nguyên Ân Dâ Huy tay phải đấm ra nghênh đón hổ trảo của Đới Nguyệt Viêm. Nguyên Ân Dạ Huy và Đới Nguyệt Viêm đối oanh đều bị trùng kích bay về sau.
Nhất Tự Đấu Khải đã cân bằng thực lực giữa Nguyên Ân Dạ Huy với Đới Nguyệt Viêm.
Thân hình Đới Nguyệt Viêm lập loè, chân đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, đôi Hổ trảo sắc bén tung bay cao thấp, khởi phát công kích tới Nguyên Ân Dạ Huy. Bằng vào Cự Ma Thái Thản tăng thêm Đấu Khải, Nguyên Ân Dạ Huy vững như bàn thạch. Hai tay thi triển Khống Hạc Cầm Long, tận khả năng làm giảm tốc độ của đối phương.
Đới Nguyệt Viêm dựa vào hổ trảo được tăng phúc tới Đấu Khải đã để lại trảo ấn ở trên cẳng giáp tay của Nguyên Ân Dạ Huy. Đới Nguyệt Viêm phát ra một tiếng thét dài, phóng người lên, hào quang trên người toả sáng.
- Đệ Tứ Hồn Kỹ – Bạch Hổ Phá Diệt Sát.(Đới Nguyệt Viêm)
Đới Nguyệt Viêm muốn dựa vào Bạch Hổ Phá Diệt Sát đánh bại Nguyên Ân Dạ Huy nhanh chóng kết thúc chiến đấu. Đúng lúc, cơ thể Nguyên Ân Dạ Huy cấp tốc thu nhỏ, đôi cánh đen kịt ở sau lưng mở ra.
- Sớm chờ ngươi thả ra Đệ Nhị Võ Hồn.(Đới Nguyệt Viêm)
Bạch Hổ Phá Diệt Sát được Đới Nguyệt Viêm thi triển như cũ nhưng hào quang đen trắng vốn áp súc lại khuếch tán ra bên ngoài, vô số Hổ trảo bao trùm trên không trung. Nguyên Ân Dạ Huy cắt sang Võ Hồn – Đọa Lạc Thiên Sứ mang đến sự linh hoạt nhưng lực phòng ngự giảm xuống, nàng đối mặt hổ trảo trụy lạc xuống thì trên người Đệ Tứ Hồn Hoàn sáng lên.
- Đệ Tứ Hồn Kỹ – Địa Ngục Chi Môn.(Nguyên Ân Dạ Huy)
Sau khi đại môn màu đen mở ra, tất cả trảo ảnh đều rơi vào trong đó, lại giống như trâu đất xuống biển, biến mất không còn thấy gì. Nhìn thấy công kích của mình bị đại môn nuốt mất, Đới Nguyệt Viêm theo bản năng lui về sau. Thân hình Nguyên Ân Dạ Huy xuất hiện bên cạnh đại môn đồng thời một bắp chân mảnh khảnh từ bên trong bước ra. Làn da trắng nõn, bắp chân thon dài, sau đó một thân ảnh mảnh khảnh từ bên trong đi ra. Nàng chỉ mặc một chút đồ che lại bộ phận trọng yếu, tóc dài ám tử sắc tung bay. Tướng mạo của nàng giống hệt Nguyên Ân Dạ Huy, chỉ là trên trán có thêm hai sừng nhỏ màu đỏ tươi.
Khu vực chờ
- Địa Ngục Chi Môn. Nàng thậm chí còn có hồn kỹ như vậy, khó trách bình thường không dùng.(Nhạc Chính Vũ)
- Địa Ngục Chi Môn là cái gì?(Hứa Tiểu Ngôn)
- Địa Ngục Chi Môn bắt nguồn từ Ác Ma Chi Lực có thể triệu hoán một Ma Hóa Phân Thân cùng bản thể tác chiến nhưng Hồn Kỹ này liên thông tới một Vị Diện khác.
- Ác Ma Chi Lực là con dao hai lưỡi. Dùng tốt sẽ là trợ lực cho Hồn Lực đánh bại kẻ địch. Dùng không tốt mà bản thân ý chí không kiên định thi triển nhiều lần thì linh hồn sẽ bị ảnh hưởng, bản thân sẽ bị đồng hoá, cuối cùng biến thành sứ giả của ác ma ở nhân gian.
Nhạc Chính Vũ tâm tình có chút phức tạp, dựa theo gia quy của nhà hắn thì một khi phát hiện Hồn Sư có kỹ năng Địa Ngục Chi Môn nhất định phải phế bỏ tu vi, để tránh tương lai có khả năng bị ác ma hóa mà gây tổn thất cho Hồn Sư Giới.
- Đợi thi đấu kết thúc rồi bàn sau.(Cổ Nguyệt Na)
Mắt thấy đối thủ nhiều thêm một người, trong lòng Đới Nguyệt Viêm không khỏi nghiêm nghị nhưng Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy cũng không có Đấu Khải. Đới Nguyệt Viêm há mồm, Bạch Hổ Liệt Quang Ba phun về phía Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy. Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy cười một tiếng, khi nhìn thấy nụ cười của Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy thì Đới Nguyệt Viêm không khỏi ngẩn ngơ.
Trong ánh mắt u oán của Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy, Bạch Hổ Liệt Quang Ba rơi trên người nàng sau đó liền nổ tung, hoá thành một đoàn sương mù màu đen trong nháy mắt ngưng tụ lại thành hình. Nguyên Ân Dạ Huy cũng động đậy, thân hình bay lên trời, Ám Hắc Ma Kiếm rơi vào tay, trong hư không chém ra một kiếm về phía Đới Nguyệt Viêm.
Đới Nguyệt Viêm vung Hổ trảo tay phải lên ngăn trở công kích của Ám Hắc Ma Kiếm. Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy loé lên một cái đã đến trước mặt Đới Nguyệt Viêm, một quang hoàn màu tím từ người nàng toả ra. Lập tức, Đới Nguyệt Viêm cảm giác được rõ ràng thân thể mình trở nên suy yếu, dù là Đấu Khải cũng không ngăn cản được.
Đới Nguyệt Viêm giơ lên hổ trảo bị Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy mỉm cười cho mị hoặc ảnh hưởng. Nguyên Ân Dạ Huy trong chớp mắt từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt khi Đới Nguyệt Viêm bị Ma Âm Quán Não ảnh hưởng, nàng đã lần nữa hoá thành Thái Thản Cự Viên, nấm đấm mạnh mẽ đập vào người Đới Nguyệt Viêm đưa hắn đập bay ra ngoài.
Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy tay phải nâng lên, một thanh Ám Hắc Ma Kiếm cũng xuất hiện trên tay nàng, Nguyên Ân Dạ Huy hai nấm đấm siết chặt tùy thời tấn công. Đới Nguyệt Viêm hiện tại đang phải đối mặt hai Nguyên Ân Dạ Huy, một cái Võ Hồn – Thái Thản Cự Viên, một cái là Võ Hồn – Đọa Lạc Thiên Sứ phiên bản tăng cường.
Nguyên Ân Dạ Huy vừa sải bước ra, từng bước trầm trọng phóng tới Đái Nguyệt Viêm. Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy vỗ hai cánh sau lưng, người đã lên không, Ám Hắc Ma Kiếm trong tay chỉ về phía Đới Nguyệt Viêm.
Đới Nguyệt Viêm một mình đấu hai Nguyên Ân Dạ Huy mà hắn đối mặt là một Cường Công một Khống Chế. Mỗi lần, hắn chuẩn bị làm ra động tác ứng đối là y như rằng Ma Hóa – Nguyên Ân Dạ Huy sẽ cường khống để hắn nhất thời mê muội tạo cơ hội cho Nguyên Ân Dạ Huy.
Đới Nguyệt Viêm bị Nguyên Ân Dạ Huy tiếp cận, kế tiếp là một tràng huyết ngược. Đới Nguyệt Viêm bị Nguyên Ân Dạ Huy hành hung cực thảm, cơ thể liên tiếp tiếp xúc thân mật với Luận Bàn Lôi. Bốn trọng tài đồng thời nhảy vào trong sân thi đấy, chạy vội tới chỗ Nguyên Ân Dạ Huy. Tay phải Nguyên Ân Dạ Huy hất lên đem Đới Nguyệt Viêm ném ra ngoài.
- Thật không tiện, ta vừa rồi không khống chế được tâm tình.(Nguyên Ân Dạ Huy)
Trận đấu cá nhân thứ ba, Long Dược ra sân mà Cổ Nguyệt Na sắp xếp thay đổi để Từ Lạp Trí ra sân, lên được một lúc thì Từ Lạp Trí chủ động nhận thua, Từ Lạp Trí một loạt tao thao tác trước đó mới nhận thua làm cho Tinh La Đế Quốc cư nhân một trận chửi rủa.
Sau đấu đơn là là đấu đôi, Long Dược vẫn đứng ở trên Luận Bàn Lôi và Đới Vân Nhi cũng bước lên. Đường Long và Cổ Nguyệt Na sóng vai đi lên Luận Bàn Lôi.
- Song phương chuẩn bị, thi đấu hai đối hai. Năm, bốn, ba, hai, một, bắt đầu!(Trọng tài)
Đường Long liếc mắt nhìn Cổ Nguyệt Na, cô nàng gật đầu khi nhận ra ý tứ trong mắt Đường Long. Cổ Nguyệt Na đưa tay về trước, một thanh trường thương màu bạc được nàng nắm trong tay, Cổ Nguyệt Na triệu hoán ra Ngân Long Thương. Đường Long đồng dạng đưa tay về trước, một thanh trường thương hoàng kim xuất hiện trong tay, Đường Long cầm trong tay là Hoàng Kim Long Thương.
Long Dược cơ thể rung rẩy khi Hoàng Kim Long Thương cùng Ngân Long Thương xuất hiện trong tay Đường Long và Cổ Nguyệt Na.
Võ Hồn – Sơn Long Vương được Long Dược kích phát, Đới Vân Nhi nhanh nhẹn lui về phía sau hai bước, dẫn động Võ Hồn của mình. Võ Hồn – U Minh Linh Miêu phóng thích, con mắt của nàng cũng sáng lên. Đới Vân Nhi ánh mắt liếc nhìn Đường Long một cái càng hoảng hồn, vì Võ Hồn – Linh Mâu của nàng tại thông qua Linh Hồn Dò Xét nhìn về phía Đường Long chỉ thấy Long Uy cùng Kiếm Ý áp bách khiến nàng không cách nào cảm nhận được lộ trình vận chuyển Huyết Mạch Chi Lực trong cơ thể.
Đường Long giang hai tay ra, Hồn Linh – Thanh Long xuất hiện hống lên một tiếng chấp nhiếp Long Dược cùng Đới Vân Nhi sau đó dung hợp với Đường Long. Đường Long cơ thể trên người dần có thanh sắc long lân bao phủ, hai tay hóa thành long trảo. Tay phải nắm Hoàng Kim Long Thương trong tay, bàn chân dẫm xuống Luận Bàn Lôi, trong tay Hoàng Kim Long Thương đâm về phía Long Dược.
Long Dược nắm trong tay trường mâu, thân hình loé lên, trường mâu hóa thành hào quang cùng Hoàng Kim Long Thương đụng vào nhau.
Đanh
Đường Long thế lao tới bị Long Dược ngăn lại nhưng Long Dược cũng bị chấn lùi về sau. Đường Long giao thủ với Long Dược tại đấu đôi không có dự tính lưu thủ. Mắt thấy Hoàng Kim Long Thương bị cản lại lập tức xoay người, trường thương quét ngang mà tay phải nắm cuối chuôi thương tăng cao độ trúng đích.
Đới Vân biết bản thân không xen vào được trận đấu giữa Đường Long vs Long Dược, nàng vòng qua hai người dựa vào tốc độ của U Minh Linh Miêu thẳng tới Cổ Nguyệt Na. Khi khoảng cách tiếp cận gần đủ, Đới Vân Nhi thả ra Linh Hồn Trùng Kích hòng khống chế Cổ Nguyệt Na sau đó dựa vào cận thân vận lộn của U Minh Linh Miêu phối hợp Tinh Thần Dò Xét có thể chiến thắng trong thời gian ngắn.
Đới Vân Nhi không biết một điều, Tinh Thần Lực của Cổ Nguyệt Na đạt tới độ cao mà Hồn Sư không với tới được. Cổ Nguyệt Na đối với Linh Hồn Trùng Kích của Đới Vân Nhi không thèm phản ứng mà tùy ý rơi vào trên người mình, nhất thời Đới Vân Nhi cảm giác Tinh Thần Lực của mình dường như xông vào biển cả mênh mông sau đó nhanh chóng bị cắn nuốt. Cùng lúc xuất hiện một vòng xoáy cực lớn, điên cuồng hấp thu Tinh Thần Lực của Đới Vân Nhi khiến nàng hoàn toàn rơi vào trong tay giặc.
Ngân quang lóe lên, một thân ảnh đã xuất hiện bên người Đới Vân Nhi. Tay phải vừa nhấc liền nắm cổ của nàng nhấc lên.
- Ở trước mặt ta chơi Tinh Thần Lực? Ngươi quá ngây thơ cũng như tự tin vào Tinh Thần Lực bản thân.(Cổ Nguyệt Na)
Đường Long đang giao thủ với Long Dược đột ngột bạo khởi bức hắn lùi về sau, Hiên Viên Kiếm và Đế Long Kiếm xuất hiện ở trong tay cấp tốc hợp thành Hiên Viên Đế Long Kiếm, thân hình Đường Long lóe lên lui về sau mà gác kiếm lên cổ Đới Vân Nhi, trên người tản ra sát khí nồng đậm.
- Không được cử động!
Đường Long mặt hiện lên hung ác trừng Long Dược.
- Long Dược, nhớ ngày đó ngươi kém chút đối xử với ta thế nào không? Nếu không phải ta kỹ cao một bậc thì thảm bại hẵn là ta mà không phải là ngươi. Không biết hôm nay cô nàng này chết thì ngươi gánh bao nhiêu trách nhiệm?
- Ngươi dám.(Long Dược)
- Ta có gì không dám?
Đường Long cười cợt, Hiên Viên Đế Long Kiếm tỏa ra hào quang làm ra tư thế chuẩn bị chém đầu. Trên đài hội nghị, Hoàng Đế Đới Thiên Linh đứng lên trước tiên, trên mặt đầy kinh ngạc. Viện trưởng Ân Từ lóe thân lên xông vào sân thi đấu, bốn trọng tài trong sân cũng đồng thời phóng về phía Đường Long nhưng cả đám tiến lên rất chậm, dù bọn họ tu vi cao cũng không ngăn cản Đường Long gần Đới Vân Nhi có thể dễ xuất thủ đánh chết.
Có điều, ngoài ý liệu của mọi người là Đường Long không có tiến thêm một bước xuất thủ mà thu lại Hiên Viên Đế Long Kiếm đồng thời cúi người.
- Cảm tạ chư vị đã phối hợp.
Ân Từ trong lòng thầm kêu một tiếng không tốt. Đám trọng tài nhảy vào trên thi đấu còn có thể hiểu, dù sao bọn họ cũng phải duy trì so tài nhưng Ân Từ là người ngoài lại nhảy vào sân thi đấu, không hề nghi ngờ là đã phá hủy trận đấu.
Cổ Nguyệt Na buông ra Đới Vân Nhi, Đới Vân Nhi tham lam hít thở không khí.
- Thật xấu hổ, Công Chúa Điện Hạ, không hù đến ngài a? Ta làm sao có thể thật sự lạt thủ tồi hoa?
Đường Long xoay người cùng Cổ Nguyệt Na đi xuống Luận Bàn Lôi.
- ĐƯỜNG LONG.(Long Dược)
- Thi đấu Đoàn đội gặp.
/1296
|