*Haagen-Dazs: Một hãng kem của Mỹ.
Trên thực tế, nơi mà Phương Khải vừa ý nhất chính là từ cửa hàng nhà mình mở rộng ra ngoài, tiếp đó mới là trong thành.
Chẳng qua xung quanh cửa hàng của Phương Khải đa số là nhà ở, trừ khi vận dụng cường quyền, nếu không thì cũng không có người nguyện ý bán.
Bời vậy Phương Khải đành phải tìm cách khác, đó chính là cửa hàng đối điện bên kia đường.
Trong thành Cửu Hoa cấm phi hành, cho dù là quý tộc, cũng phải lấy xe thay cho đi bộ, xuống xe ngựa, trở về góc thành Đông đã là chạng vạng tối.
Cửa hàng đối diện so với của hàng trước kia của Phương Khải thì rộng hơn không ít.
Bình dân, cũng không có nghĩa là dân nghèo.
Rất rõ ràng, có một căn nhà ở một tòa thành lớn như này, cho dù vị trí không được đẹp cũng không thể gọi là nghèo.
Cho nên những cửa hàng mặt đường, đều là những cửa hàng liên quan đến võ giả, nhỏ một chút thì bán tạp hóa giống như cửa hàng của Phương Khải, lớn hơn một chút thì bán quán cơm có thịt yêu thú, hoặc là binh khí, thậm chí là tiệm cầm đồ.
Nhìn qua, thì cả con đường này cũng có chút nhân khí, chẳng qua Phương Khải không để ý những điều này, mà hắn để ý những chủ cửa hàng này có định bán hay không.
-----------------
Chờ Phương Khải xử lý xong mọi chuyện, khi hắn về đến cửa hàng, ngó vào xem xét.
- Tiểu Nguyệt, sao hôm nay có chút vắng tanh vậy?
Phương Khải nhìn vào trong tiệm đầy kỳ quái.
- Làm sao mỗi mình ngươi trở về?
Khương Tiểu Nguyệt trừng to mắt, không phải bọn hắn ra ngoài tìm ngươi sao? Kết quả là tìm người người không thấy, tự ngươi đã trở về rồi.
- Cái gì mà mỗi mình trở về?
Phương Khải vẫn còn độc thân, một mình trở về không phải rất bình thường sao?
- Chẳng lẽ ta đi ra ngoài một vòng còn phải mang theo bạn gái trở về?
- Bạn gái là cái gì?
Tất nhiên Khương Tiểu Nguyệt nghe không hiểu loại ngôn ngữ hiện đại này, nhìn về phía sau Phương Khải, bỗng nhiên ngây dại.
- Mang theo một đống?
- Một đống gì?
Phương Khải có cảm giác làm sao mà nói chuyện với nha đầu này càng ngày càng không rõ ràng, nghiêm túc nói.
- Bản lão bản là loại người có tiền mở hậu cung sao?
Chợt Phương Khải nghe thấy sau lưng có rất nhiều tiếng bước chân, nhìn lại, chỉ thấy ở ngoài cửa có một đoàn người đông nghịt đang đi nhanh về phía bên này.
- Lão bản ở đây!
Là người đầu tiên bước vào cửa, Nạp Lan Hồng Vũ hô to một tiếng.
Ngay sau đó mấy người An Hổ Uy, Tống Thanh Phong, An Thành, Bạch Lãng đều xông vào!
- Các ngươi làm cái quỷ gì vậy?
Phương Khải ngẩn ra.
Khương Tiểu Nguyệt nhìn mọi người phía sau Phương Khải, bỗng nhiên cười đau cả bụng!
Phương Khải đưa tay nắm lấy hai má của nàng, kéo ra hai bên:
- Lại cười thử một chút xem?
Khuôn mặt mũm mĩm hồng hồng của Khương Tiểu Nguyệt bị kéo thành một cái bánh nướng, làm sao còn cười được? Đành phải dựng ngón giữa khinh bỉ.
Lúc này Phương Khải mới bỏ ra bao lớn bao nhỏ.
- Mang cho ngươi mỹ thực đặc sản của khu Thiên Phủ, còn cười nữa là không cho ăn.
-...
- Cảm ơn lão bản.
Mặc dù trong lòng vẫn còn tức giận vì bị véo má, những nàng vẫn tranh thủ thời gian hí ha hí hưng mà ăn.
--------------
- Tiểu tử này, hôm nay ngươi chạy đi đâu đấy? Ngay cả thành vệ quân cũng không tìm được ngươi?
An Hổ Uy nóng ruột kéo Phương Khải nói.
- Tới tới, xem hộ ta mấy phương án tăng điểm!
- Mở trò chơi trước! Để lão bản mở trò chơi trước.
Lập tức có người hô to.
- Không được... Ta vừa mới trở về, cần nghỉ ngơi một lát, chơi trò chơi cái gì?
Mặt Phương Khải đen thui.
- Còn có cách tăng điểm này của ngươi, đây là tăng điểm sao? Còn hỏi cái nào tốt? Cái nào cũng không tốt!
- Đúng đấy, cha cũng đừng tham gia náo nhiệt như thế, lãng phí thời gian của chúng ta, ngài xem ngay cả Diệp tông chủ cũng thức thời trở về tông rồi, để cho Phương lão bản mở trò chơi trước.
An Thành mở miệng nói.
Bởi vì trong tông môn có một số việc cần xử lý, cho nên Diệp Tùng Đào đã dẫn người trờ về, đương nhiên, trước khi đi vẫn không quên buông lời bảo ngày mai quay lại tìm Phương Khải tính sổ.
- Mở trò chơi gì?
- Diablo a! Tranh thủ thời gian chơi đi.
Nạp Lan Hồng Vũ dựng râu trừng mắt nói.
- Hôm nay vẫn xoát Duriel chứ? Ta với Lý thiếu vẫn đang đợi để xem.
Lâm Thiệu mở miệng nói.
Phương Khải nhìn bảng hệ thống một chút:
Nhiệm vụ 1: Tổng người chơi Diablo 2 đạt đến 1000/1000 (đã hoàn thành).
Nhiệm vụ ban thưởng: Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện 1 giả lập hiện thực bản remake.
Nhiệm vụ 2: Điều chính tâm cảnh (đã hoàn thành).
Nhiệm vụ thuyết minh: Thực lực tăng trưởng quá nhanh cùng với thời gian giết chóc kéo dài trong trò chơi đã ảnh hưởng đến tâm cảnh của kí chủ, mời kí chủ hãy điều chỉnh tâm cảnh.
Nhiệm vụ ban thưởng: Kem Haagen-Dazs hương thảo (chỉ cung ứng vào mùa hè)
Có nhận hay không?
- Suýt nữa thì quên, đã hoàn thành hết nhiệm vụ, nhận!
Phương Khải liếc mắt nhìn giá của Tiên Kiếm cùng với Haagen-Dazs:
Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện 1 giả lập hiện thực bản remake.
Giá kích hoạt: 20 Linh Tinh.
Kem Haagen-Dazs hương thảo.
Giá: 5 Linh Tinh.
- Mặc dù biết cái loại đồ ăn vặt cao cấp như kem Haagen-Dazs giá sẽ không rẻ, nhưng cái giá này... là đạo lý gì?
Phương Khải há hốc mồm nói với hệ thống.
Kích hoạt Tiên Kiếm 1 mất 20 Linh Tinh có thể lý giải, dù sao thì hai phần Diablo cũng mất 18 Linh Tinh, nhưng sao đồ ăn vặt lại bán đắt thế?
Đúng lúc này, Phương Khải nhìn thấy, phía dưới kem Haagen-Dazs trên bảng hệ thống xuất hiện một dòng chữ nhỏ:
Kem của bản hệ thống áp dụng phương pháp nguyên bản của kem Haagen-Dazs, lại thêm việc chọn lựa nguyên liệu vô cùng nghiêm ngặt, sữa được lấy từ bò đặc biệt, bắt đầu từ bò Hà Lan tốt nhất, tiến hành giao phối lựa chọn, tuyển ra loại bò sữa tốt nhất, rồi tiến hành lấy sữa một cách hạn chế chặt chẽ, đảm bảo sữa bò tự nhiên, không ảnh hưởng đến sức khỏe của bò cho ra sữa.
Hưởng thảo của kem được lấy từ linh thảo lâu năm sinh ra ở trên Linh Sơn, mùi thơm so với hương thảo Masdagasca càng thêm thuần khiết nồng đậm hơn.
Phương Khải nhìn mấy dòng giới thiệu mà ngẩn cả người:
- Nhìn nhiều như vậy nhưng vẫn không thể tăng tu vi, mà ngay cả tác dụng an thần như Sprite cũng không có!
Hệ thống trả lời: Kem có đầy đủ khẩu vị ưu tú nhất, có thể hóa mục nát thành thần kỳ, không cần những chức năng khác.
Phương Khải giơ ngón tay cái lên, nói:
-... Không có chức năng khác mà còn bán với giá đắt hơn, ngươi thật trâu!
- Mời thử qua rồi hãng đánh giá.
Âm thanh của hệ thống vang lên.
-...
Trong lòng mọi người thì nóng như lửa đốt, nhưng họ thấy Phương Khải không đi ra bàn máy tính, mà lại đi ra trước tủ lạnh.
- Ngươi làm gì thế? Chẳng lẽ lại có Sprite?
Mọi người không hiểu chuyện gì.
- Vậy tranh thủ thời gian cho chúng ta mỗi người một chai Sprite, rồi nhanh chóng chơi trò chơi đi!
Nạp Lan Hồng Vũ quát.
Đúng lúc này, mọi người nhìn thấy Phương Khải lấy ra từ tủ lạnh một cái hộp tròn nhỏ được đóng gói tinh xảo.
- Đấy là cái gì?
Mọi người nhìn nhau.
- Hôm nay có sản phẩm mới.
Phương Khải nói ra từng chữ.
- Haagen-Dazs!
Trên thực tế, nơi mà Phương Khải vừa ý nhất chính là từ cửa hàng nhà mình mở rộng ra ngoài, tiếp đó mới là trong thành.
Chẳng qua xung quanh cửa hàng của Phương Khải đa số là nhà ở, trừ khi vận dụng cường quyền, nếu không thì cũng không có người nguyện ý bán.
Bời vậy Phương Khải đành phải tìm cách khác, đó chính là cửa hàng đối điện bên kia đường.
Trong thành Cửu Hoa cấm phi hành, cho dù là quý tộc, cũng phải lấy xe thay cho đi bộ, xuống xe ngựa, trở về góc thành Đông đã là chạng vạng tối.
Cửa hàng đối diện so với của hàng trước kia của Phương Khải thì rộng hơn không ít.
Bình dân, cũng không có nghĩa là dân nghèo.
Rất rõ ràng, có một căn nhà ở một tòa thành lớn như này, cho dù vị trí không được đẹp cũng không thể gọi là nghèo.
Cho nên những cửa hàng mặt đường, đều là những cửa hàng liên quan đến võ giả, nhỏ một chút thì bán tạp hóa giống như cửa hàng của Phương Khải, lớn hơn một chút thì bán quán cơm có thịt yêu thú, hoặc là binh khí, thậm chí là tiệm cầm đồ.
Nhìn qua, thì cả con đường này cũng có chút nhân khí, chẳng qua Phương Khải không để ý những điều này, mà hắn để ý những chủ cửa hàng này có định bán hay không.
-----------------
Chờ Phương Khải xử lý xong mọi chuyện, khi hắn về đến cửa hàng, ngó vào xem xét.
- Tiểu Nguyệt, sao hôm nay có chút vắng tanh vậy?
Phương Khải nhìn vào trong tiệm đầy kỳ quái.
- Làm sao mỗi mình ngươi trở về?
Khương Tiểu Nguyệt trừng to mắt, không phải bọn hắn ra ngoài tìm ngươi sao? Kết quả là tìm người người không thấy, tự ngươi đã trở về rồi.
- Cái gì mà mỗi mình trở về?
Phương Khải vẫn còn độc thân, một mình trở về không phải rất bình thường sao?
- Chẳng lẽ ta đi ra ngoài một vòng còn phải mang theo bạn gái trở về?
- Bạn gái là cái gì?
Tất nhiên Khương Tiểu Nguyệt nghe không hiểu loại ngôn ngữ hiện đại này, nhìn về phía sau Phương Khải, bỗng nhiên ngây dại.
- Mang theo một đống?
- Một đống gì?
Phương Khải có cảm giác làm sao mà nói chuyện với nha đầu này càng ngày càng không rõ ràng, nghiêm túc nói.
- Bản lão bản là loại người có tiền mở hậu cung sao?
Chợt Phương Khải nghe thấy sau lưng có rất nhiều tiếng bước chân, nhìn lại, chỉ thấy ở ngoài cửa có một đoàn người đông nghịt đang đi nhanh về phía bên này.
- Lão bản ở đây!
Là người đầu tiên bước vào cửa, Nạp Lan Hồng Vũ hô to một tiếng.
Ngay sau đó mấy người An Hổ Uy, Tống Thanh Phong, An Thành, Bạch Lãng đều xông vào!
- Các ngươi làm cái quỷ gì vậy?
Phương Khải ngẩn ra.
Khương Tiểu Nguyệt nhìn mọi người phía sau Phương Khải, bỗng nhiên cười đau cả bụng!
Phương Khải đưa tay nắm lấy hai má của nàng, kéo ra hai bên:
- Lại cười thử một chút xem?
Khuôn mặt mũm mĩm hồng hồng của Khương Tiểu Nguyệt bị kéo thành một cái bánh nướng, làm sao còn cười được? Đành phải dựng ngón giữa khinh bỉ.
Lúc này Phương Khải mới bỏ ra bao lớn bao nhỏ.
- Mang cho ngươi mỹ thực đặc sản của khu Thiên Phủ, còn cười nữa là không cho ăn.
-...
- Cảm ơn lão bản.
Mặc dù trong lòng vẫn còn tức giận vì bị véo má, những nàng vẫn tranh thủ thời gian hí ha hí hưng mà ăn.
--------------
- Tiểu tử này, hôm nay ngươi chạy đi đâu đấy? Ngay cả thành vệ quân cũng không tìm được ngươi?
An Hổ Uy nóng ruột kéo Phương Khải nói.
- Tới tới, xem hộ ta mấy phương án tăng điểm!
- Mở trò chơi trước! Để lão bản mở trò chơi trước.
Lập tức có người hô to.
- Không được... Ta vừa mới trở về, cần nghỉ ngơi một lát, chơi trò chơi cái gì?
Mặt Phương Khải đen thui.
- Còn có cách tăng điểm này của ngươi, đây là tăng điểm sao? Còn hỏi cái nào tốt? Cái nào cũng không tốt!
- Đúng đấy, cha cũng đừng tham gia náo nhiệt như thế, lãng phí thời gian của chúng ta, ngài xem ngay cả Diệp tông chủ cũng thức thời trở về tông rồi, để cho Phương lão bản mở trò chơi trước.
An Thành mở miệng nói.
Bởi vì trong tông môn có một số việc cần xử lý, cho nên Diệp Tùng Đào đã dẫn người trờ về, đương nhiên, trước khi đi vẫn không quên buông lời bảo ngày mai quay lại tìm Phương Khải tính sổ.
- Mở trò chơi gì?
- Diablo a! Tranh thủ thời gian chơi đi.
Nạp Lan Hồng Vũ dựng râu trừng mắt nói.
- Hôm nay vẫn xoát Duriel chứ? Ta với Lý thiếu vẫn đang đợi để xem.
Lâm Thiệu mở miệng nói.
Phương Khải nhìn bảng hệ thống một chút:
Nhiệm vụ 1: Tổng người chơi Diablo 2 đạt đến 1000/1000 (đã hoàn thành).
Nhiệm vụ ban thưởng: Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện 1 giả lập hiện thực bản remake.
Nhiệm vụ 2: Điều chính tâm cảnh (đã hoàn thành).
Nhiệm vụ thuyết minh: Thực lực tăng trưởng quá nhanh cùng với thời gian giết chóc kéo dài trong trò chơi đã ảnh hưởng đến tâm cảnh của kí chủ, mời kí chủ hãy điều chỉnh tâm cảnh.
Nhiệm vụ ban thưởng: Kem Haagen-Dazs hương thảo (chỉ cung ứng vào mùa hè)
Có nhận hay không?
- Suýt nữa thì quên, đã hoàn thành hết nhiệm vụ, nhận!
Phương Khải liếc mắt nhìn giá của Tiên Kiếm cùng với Haagen-Dazs:
Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện 1 giả lập hiện thực bản remake.
Giá kích hoạt: 20 Linh Tinh.
Kem Haagen-Dazs hương thảo.
Giá: 5 Linh Tinh.
- Mặc dù biết cái loại đồ ăn vặt cao cấp như kem Haagen-Dazs giá sẽ không rẻ, nhưng cái giá này... là đạo lý gì?
Phương Khải há hốc mồm nói với hệ thống.
Kích hoạt Tiên Kiếm 1 mất 20 Linh Tinh có thể lý giải, dù sao thì hai phần Diablo cũng mất 18 Linh Tinh, nhưng sao đồ ăn vặt lại bán đắt thế?
Đúng lúc này, Phương Khải nhìn thấy, phía dưới kem Haagen-Dazs trên bảng hệ thống xuất hiện một dòng chữ nhỏ:
Kem của bản hệ thống áp dụng phương pháp nguyên bản của kem Haagen-Dazs, lại thêm việc chọn lựa nguyên liệu vô cùng nghiêm ngặt, sữa được lấy từ bò đặc biệt, bắt đầu từ bò Hà Lan tốt nhất, tiến hành giao phối lựa chọn, tuyển ra loại bò sữa tốt nhất, rồi tiến hành lấy sữa một cách hạn chế chặt chẽ, đảm bảo sữa bò tự nhiên, không ảnh hưởng đến sức khỏe của bò cho ra sữa.
Hưởng thảo của kem được lấy từ linh thảo lâu năm sinh ra ở trên Linh Sơn, mùi thơm so với hương thảo Masdagasca càng thêm thuần khiết nồng đậm hơn.
Phương Khải nhìn mấy dòng giới thiệu mà ngẩn cả người:
- Nhìn nhiều như vậy nhưng vẫn không thể tăng tu vi, mà ngay cả tác dụng an thần như Sprite cũng không có!
Hệ thống trả lời: Kem có đầy đủ khẩu vị ưu tú nhất, có thể hóa mục nát thành thần kỳ, không cần những chức năng khác.
Phương Khải giơ ngón tay cái lên, nói:
-... Không có chức năng khác mà còn bán với giá đắt hơn, ngươi thật trâu!
- Mời thử qua rồi hãng đánh giá.
Âm thanh của hệ thống vang lên.
-...
Trong lòng mọi người thì nóng như lửa đốt, nhưng họ thấy Phương Khải không đi ra bàn máy tính, mà lại đi ra trước tủ lạnh.
- Ngươi làm gì thế? Chẳng lẽ lại có Sprite?
Mọi người không hiểu chuyện gì.
- Vậy tranh thủ thời gian cho chúng ta mỗi người một chai Sprite, rồi nhanh chóng chơi trò chơi đi!
Nạp Lan Hồng Vũ quát.
Đúng lúc này, mọi người nhìn thấy Phương Khải lấy ra từ tủ lạnh một cái hộp tròn nhỏ được đóng gói tinh xảo.
- Đấy là cái gì?
Mọi người nhìn nhau.
- Hôm nay có sản phẩm mới.
Phương Khải nói ra từng chữ.
- Haagen-Dazs!
/331
|