Càng đi vào sâu bên trong, Triệu Vô Cực ánh mắt càng lộ ra không dám tin thần sắc.
Tại sao các ngươi lại lui ra? tại sao các ngươi lại sợ hãi? Tại sao các ngươi lại chạy a.
Ta có đáng sợ thế sao?
Tống Thư Sơn liếc mắt nhìn về phía Triệu Vô Cực, ánh mắt có chút quỷ dị cùng cân nhắc.
Triệu Vô Cực tức giận nói:
“ có gì muốn nói sao?”
Tống Thư Sơn cười hì hì nói:
“ sư huynh, đám người kia xem ra là bị sự kiện lần trước dọa sợ. Không phải ai cũng có thể có được thực lực mạnh mẽ như sư huynh có thể trực tiếp đánh giết Âm ảnh ma chu.
Mà Âm ảnh ma chu giết người thủ đoạn quả thật rất khó xem, đối với đám người này lực trùng kích thị giác rất lớn, bởi vậy bọn hắn sợ chuyện cũ lặp lại cũng là bình thường a.”
Triệu Tiếu Tiếu nhược nhược nói một câu:
“ công tử, lần này ngươi phải cẩn thận a, không cần cậy mạnh. Chúng ta thu thập đủ linh nhũ là được rồi!”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ nhìn ta giống thích cậy mạnh hạng người sao? Cứ như lần trước mà làm, ta thanh tràng, các ngươi thu thập!”
Tống Thư Sơn cùng Triệu Tiếu Tiếu đi ở phía sau Triệu Vô Cực không hề có một cái gì ý kiến, bọn hắn cũng không dám ý kiến, bởi vì ở chỗ này, Triệu Vô Cực đã là chủ đạo, cho dù bọn hắn nói, chưa chắc Triệu Vô Cực lúc này đã nghe vào.
Thực chất, Triệu Vô Cực cũng không muốn cùng Âm ảnh ma chu mở làm a.
Quan trọng chính là không “làm” bọn hắn liền không có điểm tích lũy.
Không có điểm tích lũy, Triệu Vô Cực làm sao có thể nhanh chóng mạnh lên, làm sao có thể đánh tới Trung châu.
Bởi vậy, hắn bắt buộc phải làm, làm hết sức, đánh cho đám Âm ảnh ma chu này sợ thì thôi.
Ách, chỉ cần không ra trúc cơ kì Âm ảnh ma chu, hắn liền không sợ.
Nhưng nếu ra trúc cơ kì Âm ảnh ma chu, người sợ liền là hắn mà không phải đám Âm ảnh ma chu kia.
Nhưng ở đây cũng chưa nghe nói qua xuất hiện trúc cơ kì Âm ảnh ma chu bao giờ a, trừ khi là hắn vận khí cực kì thê thảm mới có thể gặp được mà thôi.
Triệu Vô Cực biểu thị hắn tuy là vận khí không quá tốt nhưng cũng không đến mức tệ như thế này.
Đoàn người cực nhanh liền đến vị trí cũ lần trước, vị trí này một thời gian này lại bị một nhóm mới Âm ảnh ma chu cho chiếm cứ, không còn ai dám ở đây thu thập linh nhũ.
Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên một cái tiếu dung, trên tay phi châm xuất hiện.
Hắn đi vào, tinh thần lực bắt đầu đối với bốn phía quét hình để đảm bảo không bỏ qua bất kì đầu nào Âm ảnh ma chu.
Hắn bây giờ là luyện khí kì thất trọng, quét hình đám này luyện khí kì nhất trọng Âm ảnh ma chu quá đơn giản.
Đi vào một chút, không gặp bất kì cản trở gì, Triệu Vô Cực bắt đầu nhắm mắt lại cảm nhận.
Phốc! phốc! phốc! phốc!
Hắn còn chưa mở mắt ra, bốn cái phi châm như là quỷ ảnh đã từ trong tay hắn lao ra, chính xác ghim vào bốn đầu Âm ảnh ma chu.
Âm ảnh ma chu hoàn toàn bị đính trên tường, không rơi xuống đất nổi.
Triệu Vô Cực mỉm cười, tinh thần thôi động, bốn cái phi châm lần nữa rút ra bay trở về.
Tiểu Hoàng đại diện thu thập đội đội trưởng tiến lên bắt đầu thu thập cùng một bên cầm lấy Âm ảnh ma chu chân bắt đầu răng rắc răng rắc gặm ăn
Đối với Tiểu Hoàng mà nói, cái này thu thập thời gian quả thật là quá vui sướng.
Việc nhẹ lương cao lại bao ăn, thử sinh chỉ thiếu một đầu mẫu thử sinh ra mấy đàn tiểu thử nữa liền viên mãn a.
Triệu Vô Cực y như lần trước một đường đẩy mạnh, không hề gặp qua cái gì cản trở.
Triệu Vô Cực cũng phải cảm thán một phen,đám này Âm ảnh ma chu không biết sào huyệt có lớn cỡ nào, hắn lúc trước giết không ít, bây giờ lại một lần nữa mọc ra đầy đủ, quả thật là thiên nhiên bãi xoát điểm tích lũy, quá cho lực.
ừm, lần trước hắn giết bao nhiêu đầu ta?
đinh~ kí củ giết 281 đầu Âm ảnh ma chu!”
ồ, 281 đầu a, lần này nhất định phải hơn 300 đầu mới tính đến chuyện thu tay a.
Phốc~ phốc ~ phốc!
Lại là 3 đầu Âm ảnh ma chu ánh mắt tràn đầy nghi hoặc cùng khó hiểu chết đi, bọn nó có nghĩ nát óc cũng không biết đối phương là làm thế nào phát hiện bọn hắn, là lúc nào ra tay, tại sao không hề có một cái dấu hiệu gì?
Triệu Vô Cực từ lúc luyện được một tay cơ bắp lực bắn ám khí của hắn vô cùng mạnh mẽ lại vô cùng bí hiểm, bởi vậy hắn xuất thủ lúc chỉ cần làm bí ẩn một chút, đám Âm ảnh ma chu này hoàn toàn không có thời cơ nhận ra cùng phản ứng.
Phản ứng kịp thời điểm, phi châm của hắn đã đem bọn nó đính ở trên tường, tám cái chân nhện mạnh mẽ đạp đạp mấy cái liền chết đi.
Triệu Vô Cực lần trước dừng lại ở luyện khí kì ngũ trọng Âm ảnh ma chu địa bàn lần này bị hắn trực tiếp đẩy mạnh tới luyện khí kì bát trọng Âm ảnh ma chu mới khiến cho hắn bước chân hơi dừng lại.
Luyện khí kì bát trọng Âm ảnh ma chu nó cao lớn đã có một mét rưỡi có hơn, dài phải đến hai ba mét.
Cái này to lớn thân hình không tiện hành động vô cùng.
Một khi muốn dựa vào âm ảnh đi săn hoàn toàn là ở đứng yên trạng thái chờ mồi.
Nếu không phải chỗ này thiên địa linh khí nồng đậm cùng có linh nhũ để bọn nó liếm láp chỉ sợ đã sớm không chịu nổi.
Triệu Vô Cực cảm nhận một chút, 3 đầu luyện khí kì bát trọng ma chu.
Hắn trên tay phi châm lóe lên, liêc tục bắn ra.
Phốc phốc phốc!
Ba cái phá không âm thanh vang lên, 2 đầu Âm ảnh ma chu trực tiếp bị Triệu Vô Cực đánh giết tại chỗ, một đầu thì lại trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thành công nhảy một cái, tránh ra Triệu Vô Cực một đầu này phi châm.
Nhưng nó còn chưa kịp tránh ra bao xa, một cái phi châm lệ vô hư phát đã ở bên cạnh xáp tới, phong tỏa nó né tránh phương hướng.
Phốc!
Đầu này luyện khí kì bát trọng Âm ảnh ma chu rít lên một tiếng, tràn đầy không cam lòng ngã xuống.
Triệu Vô Cực cười hì hì, xem ra hắn ở trên giang hồ tôi luyện ra được khả năng phán đoán biến chiêu cũng không phải là không dùng được a.
Vừa rồi một giây phút bắn ra ba cái phi châm xong hắn liền dự đoán ra đầu này Âm ảnh ma chu sẽ tránh né thành công, bởi vậy trước lúc nó động hắn liền động trước, một cái phi châm chặn đường né tránh.
Sau đó đầu này Âm ảnh ma chu cứ như là tự đưa mình vào chỗ chết, hướng phi châm xông tới, cứ như vậy mất mạng rồi.
Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm mỉm cười, quả nhiên hắn lịch luyện giang hồ là một cái quyết định chính xác
Nếu không lịch luyện giang hồ, hắn đã không có được thành tựu như bây giờ a.
Cho dù là cảnh giới thực lực hay kinh nghiệm chiến đấu, hắn đều bỏ xa đồng lứa tuổi đệ tử, đối với mấy người này hắn hoàn toàn một cái đánh mười cái, thậm chí trăm cái.
Nếu không phải là mấy cái lâu năm luyện khí kì đại sư huynh ra tay, chỉ sợ ở ngoại môn đã không ai cùng Triệu Vô Cực có thể so sánh kinh nghiệm chiến đấu.
Hắn cứ như vậy một đường hát vang đẩy mạnh về phía bên trong, đáng tiếc càng vào sâu tốc độ càng chậm, tiến lên cũng càng khó khăn, Âm ảnh ma chu tránh né cũng càng trở nên linh hoạt, khiến cho hắn khó lòng nhất kích tất sát.
Phốc~
1 đầu Âm ảnh ma chu lại bị Triệu Vô Cực đánh giết, đầu này Âm ảnh ma chu cũng không phải là cái gì luyện khí kì cửu, thập trọng mà đã là thập nhất trọng Âm ảnh ma chu.
Triệu Vô Cực một đường dùng Dạ minh châu mở đường giết tới, Âm ảnh ma chu cũng càng lúc càng to lớn càng nhanh nhẹn càng nguy hiểm
Giống như to lớn không làm cho bọn nó trở nên trì độn ngược lại càng nhanh nhẹn hơn mấy lần, khiến Triệu Vô Cực phải ra tay đến 3 4 lần mới có thể kết liễu được một đầu.
Đi vào sâu bên trong này, hoàn toàn đã diễn biến từ miểu sát thành một hồi triền đấu.
May mắn Triệu Vô Cực vẫn là có đánh phủ đầu ưu thế, Âm ảnh ma chu tuy tu vi tăng lên nhưng linh trí vẫn như cũ thấp kém, muốn lợi dụng của mình ẩn tàng thiên phú đến săn giết hắn, cuối cùng bị hắn đánh cho trở tay không kịp mới bắt đầu phản công.
Thông thường bốn đầu luyện khí kì thập nhất trọng ở cùng một chỗ mà nói, Triệu Vô Cực có thể trực tiếp đánh giết một đến hai đầu, còn lại là dựa vào ánh sáng từ dạ minh châu chiếu ra bắt đầu cảnh giác bốn phía, dựa vào phản ứng kinh người cùng chưởng pháp mạnh mẽ của mình đánh chết đối phương.
Nếu Âm ảnh ma chu không chủ động công kích hắn, vậy thì Triệu Vô Cực lại càng vui mừng.
Hắn tiểu thần thông cũng không phải là dể trưng cho đẹp, cho dù bọn nó có nấp ở đâu hắn cũng có thể tìm ra sau đó đánh giết đối phương.
Tiểu Hoàng lén lén lút lút từ phía sau đi tới, một đầu vô cùng cẩn thận dò xét tứ phía, sau đó mới nhanh tay thu thập.
Nói thật cùng chủ nhân đánh giết đám này so với nó còn vượt 4 cái tiểu cảnh giới Âm ảnh ma chu, Tiểu Hoàng có chút hoảng.
Nhưng chủ nhân vẫn còn đi tới, nó sao có thể không đi a
Lại nói, giống như là nó không chiến đấu chứ? nó chỉ là đi thu nhặt chứ?
Triệu Vô Cực chú ý tới, Tiểu Hoàng móng vuốt vậy mà còn rất sắc bén, cho dù là so với nó vượt ra bốn tiểu cảnh giới Âm ảnh ma chu xác chết nó cũng có thể một trảo chém đứt chân, lực công kích vô cùng đáng kinh ngạc.
Hẳn đây cũng là một loại đối với nó phòng ngự yếu đuối phương diện đền bù a.
Triệu Vô Cực trong lòng nghĩ thầm, bước chân thì đã hướng về phía trước đi tới.
Nhưng lần này hắn cảm giác được áp lực cực lớn, vì phía trước của hắn vậy mà có 3 đầu Âm ảnh ma chu, nhưng thứ làm cho hắn cảm giác kinh ngạc hơn chính là, phía sau 3 đầu Âm ảnh ma chu này vậy mà xuất hiện một cái vòng xoáy hình tròn cao cỡ hai người đường kính
Nếu như hắn không nhầm, đây là không gian thông đạo a.
Tại sao các ngươi lại lui ra? tại sao các ngươi lại sợ hãi? Tại sao các ngươi lại chạy a.
Ta có đáng sợ thế sao?
Tống Thư Sơn liếc mắt nhìn về phía Triệu Vô Cực, ánh mắt có chút quỷ dị cùng cân nhắc.
Triệu Vô Cực tức giận nói:
“ có gì muốn nói sao?”
Tống Thư Sơn cười hì hì nói:
“ sư huynh, đám người kia xem ra là bị sự kiện lần trước dọa sợ. Không phải ai cũng có thể có được thực lực mạnh mẽ như sư huynh có thể trực tiếp đánh giết Âm ảnh ma chu.
Mà Âm ảnh ma chu giết người thủ đoạn quả thật rất khó xem, đối với đám người này lực trùng kích thị giác rất lớn, bởi vậy bọn hắn sợ chuyện cũ lặp lại cũng là bình thường a.”
Triệu Tiếu Tiếu nhược nhược nói một câu:
“ công tử, lần này ngươi phải cẩn thận a, không cần cậy mạnh. Chúng ta thu thập đủ linh nhũ là được rồi!”
Triệu Vô Cực gật đầu nói:
“ nhìn ta giống thích cậy mạnh hạng người sao? Cứ như lần trước mà làm, ta thanh tràng, các ngươi thu thập!”
Tống Thư Sơn cùng Triệu Tiếu Tiếu đi ở phía sau Triệu Vô Cực không hề có một cái gì ý kiến, bọn hắn cũng không dám ý kiến, bởi vì ở chỗ này, Triệu Vô Cực đã là chủ đạo, cho dù bọn hắn nói, chưa chắc Triệu Vô Cực lúc này đã nghe vào.
Thực chất, Triệu Vô Cực cũng không muốn cùng Âm ảnh ma chu mở làm a.
Quan trọng chính là không “làm” bọn hắn liền không có điểm tích lũy.
Không có điểm tích lũy, Triệu Vô Cực làm sao có thể nhanh chóng mạnh lên, làm sao có thể đánh tới Trung châu.
Bởi vậy, hắn bắt buộc phải làm, làm hết sức, đánh cho đám Âm ảnh ma chu này sợ thì thôi.
Ách, chỉ cần không ra trúc cơ kì Âm ảnh ma chu, hắn liền không sợ.
Nhưng nếu ra trúc cơ kì Âm ảnh ma chu, người sợ liền là hắn mà không phải đám Âm ảnh ma chu kia.
Nhưng ở đây cũng chưa nghe nói qua xuất hiện trúc cơ kì Âm ảnh ma chu bao giờ a, trừ khi là hắn vận khí cực kì thê thảm mới có thể gặp được mà thôi.
Triệu Vô Cực biểu thị hắn tuy là vận khí không quá tốt nhưng cũng không đến mức tệ như thế này.
Đoàn người cực nhanh liền đến vị trí cũ lần trước, vị trí này một thời gian này lại bị một nhóm mới Âm ảnh ma chu cho chiếm cứ, không còn ai dám ở đây thu thập linh nhũ.
Triệu Vô Cực khóe miệng kéo lên một cái tiếu dung, trên tay phi châm xuất hiện.
Hắn đi vào, tinh thần lực bắt đầu đối với bốn phía quét hình để đảm bảo không bỏ qua bất kì đầu nào Âm ảnh ma chu.
Hắn bây giờ là luyện khí kì thất trọng, quét hình đám này luyện khí kì nhất trọng Âm ảnh ma chu quá đơn giản.
Đi vào một chút, không gặp bất kì cản trở gì, Triệu Vô Cực bắt đầu nhắm mắt lại cảm nhận.
Phốc! phốc! phốc! phốc!
Hắn còn chưa mở mắt ra, bốn cái phi châm như là quỷ ảnh đã từ trong tay hắn lao ra, chính xác ghim vào bốn đầu Âm ảnh ma chu.
Âm ảnh ma chu hoàn toàn bị đính trên tường, không rơi xuống đất nổi.
Triệu Vô Cực mỉm cười, tinh thần thôi động, bốn cái phi châm lần nữa rút ra bay trở về.
Tiểu Hoàng đại diện thu thập đội đội trưởng tiến lên bắt đầu thu thập cùng một bên cầm lấy Âm ảnh ma chu chân bắt đầu răng rắc răng rắc gặm ăn
Đối với Tiểu Hoàng mà nói, cái này thu thập thời gian quả thật là quá vui sướng.
Việc nhẹ lương cao lại bao ăn, thử sinh chỉ thiếu một đầu mẫu thử sinh ra mấy đàn tiểu thử nữa liền viên mãn a.
Triệu Vô Cực y như lần trước một đường đẩy mạnh, không hề gặp qua cái gì cản trở.
Triệu Vô Cực cũng phải cảm thán một phen,đám này Âm ảnh ma chu không biết sào huyệt có lớn cỡ nào, hắn lúc trước giết không ít, bây giờ lại một lần nữa mọc ra đầy đủ, quả thật là thiên nhiên bãi xoát điểm tích lũy, quá cho lực.
ừm, lần trước hắn giết bao nhiêu đầu ta?
đinh~ kí củ giết 281 đầu Âm ảnh ma chu!”
ồ, 281 đầu a, lần này nhất định phải hơn 300 đầu mới tính đến chuyện thu tay a.
Phốc~ phốc ~ phốc!
Lại là 3 đầu Âm ảnh ma chu ánh mắt tràn đầy nghi hoặc cùng khó hiểu chết đi, bọn nó có nghĩ nát óc cũng không biết đối phương là làm thế nào phát hiện bọn hắn, là lúc nào ra tay, tại sao không hề có một cái dấu hiệu gì?
Triệu Vô Cực từ lúc luyện được một tay cơ bắp lực bắn ám khí của hắn vô cùng mạnh mẽ lại vô cùng bí hiểm, bởi vậy hắn xuất thủ lúc chỉ cần làm bí ẩn một chút, đám Âm ảnh ma chu này hoàn toàn không có thời cơ nhận ra cùng phản ứng.
Phản ứng kịp thời điểm, phi châm của hắn đã đem bọn nó đính ở trên tường, tám cái chân nhện mạnh mẽ đạp đạp mấy cái liền chết đi.
Triệu Vô Cực lần trước dừng lại ở luyện khí kì ngũ trọng Âm ảnh ma chu địa bàn lần này bị hắn trực tiếp đẩy mạnh tới luyện khí kì bát trọng Âm ảnh ma chu mới khiến cho hắn bước chân hơi dừng lại.
Luyện khí kì bát trọng Âm ảnh ma chu nó cao lớn đã có một mét rưỡi có hơn, dài phải đến hai ba mét.
Cái này to lớn thân hình không tiện hành động vô cùng.
Một khi muốn dựa vào âm ảnh đi săn hoàn toàn là ở đứng yên trạng thái chờ mồi.
Nếu không phải chỗ này thiên địa linh khí nồng đậm cùng có linh nhũ để bọn nó liếm láp chỉ sợ đã sớm không chịu nổi.
Triệu Vô Cực cảm nhận một chút, 3 đầu luyện khí kì bát trọng ma chu.
Hắn trên tay phi châm lóe lên, liêc tục bắn ra.
Phốc phốc phốc!
Ba cái phá không âm thanh vang lên, 2 đầu Âm ảnh ma chu trực tiếp bị Triệu Vô Cực đánh giết tại chỗ, một đầu thì lại trong lúc ngàn cân treo sợi tóc thành công nhảy một cái, tránh ra Triệu Vô Cực một đầu này phi châm.
Nhưng nó còn chưa kịp tránh ra bao xa, một cái phi châm lệ vô hư phát đã ở bên cạnh xáp tới, phong tỏa nó né tránh phương hướng.
Phốc!
Đầu này luyện khí kì bát trọng Âm ảnh ma chu rít lên một tiếng, tràn đầy không cam lòng ngã xuống.
Triệu Vô Cực cười hì hì, xem ra hắn ở trên giang hồ tôi luyện ra được khả năng phán đoán biến chiêu cũng không phải là không dùng được a.
Vừa rồi một giây phút bắn ra ba cái phi châm xong hắn liền dự đoán ra đầu này Âm ảnh ma chu sẽ tránh né thành công, bởi vậy trước lúc nó động hắn liền động trước, một cái phi châm chặn đường né tránh.
Sau đó đầu này Âm ảnh ma chu cứ như là tự đưa mình vào chỗ chết, hướng phi châm xông tới, cứ như vậy mất mạng rồi.
Triệu Vô Cực trong lòng âm thầm mỉm cười, quả nhiên hắn lịch luyện giang hồ là một cái quyết định chính xác
Nếu không lịch luyện giang hồ, hắn đã không có được thành tựu như bây giờ a.
Cho dù là cảnh giới thực lực hay kinh nghiệm chiến đấu, hắn đều bỏ xa đồng lứa tuổi đệ tử, đối với mấy người này hắn hoàn toàn một cái đánh mười cái, thậm chí trăm cái.
Nếu không phải là mấy cái lâu năm luyện khí kì đại sư huynh ra tay, chỉ sợ ở ngoại môn đã không ai cùng Triệu Vô Cực có thể so sánh kinh nghiệm chiến đấu.
Hắn cứ như vậy một đường hát vang đẩy mạnh về phía bên trong, đáng tiếc càng vào sâu tốc độ càng chậm, tiến lên cũng càng khó khăn, Âm ảnh ma chu tránh né cũng càng trở nên linh hoạt, khiến cho hắn khó lòng nhất kích tất sát.
Phốc~
1 đầu Âm ảnh ma chu lại bị Triệu Vô Cực đánh giết, đầu này Âm ảnh ma chu cũng không phải là cái gì luyện khí kì cửu, thập trọng mà đã là thập nhất trọng Âm ảnh ma chu.
Triệu Vô Cực một đường dùng Dạ minh châu mở đường giết tới, Âm ảnh ma chu cũng càng lúc càng to lớn càng nhanh nhẹn càng nguy hiểm
Giống như to lớn không làm cho bọn nó trở nên trì độn ngược lại càng nhanh nhẹn hơn mấy lần, khiến Triệu Vô Cực phải ra tay đến 3 4 lần mới có thể kết liễu được một đầu.
Đi vào sâu bên trong này, hoàn toàn đã diễn biến từ miểu sát thành một hồi triền đấu.
May mắn Triệu Vô Cực vẫn là có đánh phủ đầu ưu thế, Âm ảnh ma chu tuy tu vi tăng lên nhưng linh trí vẫn như cũ thấp kém, muốn lợi dụng của mình ẩn tàng thiên phú đến săn giết hắn, cuối cùng bị hắn đánh cho trở tay không kịp mới bắt đầu phản công.
Thông thường bốn đầu luyện khí kì thập nhất trọng ở cùng một chỗ mà nói, Triệu Vô Cực có thể trực tiếp đánh giết một đến hai đầu, còn lại là dựa vào ánh sáng từ dạ minh châu chiếu ra bắt đầu cảnh giác bốn phía, dựa vào phản ứng kinh người cùng chưởng pháp mạnh mẽ của mình đánh chết đối phương.
Nếu Âm ảnh ma chu không chủ động công kích hắn, vậy thì Triệu Vô Cực lại càng vui mừng.
Hắn tiểu thần thông cũng không phải là dể trưng cho đẹp, cho dù bọn nó có nấp ở đâu hắn cũng có thể tìm ra sau đó đánh giết đối phương.
Tiểu Hoàng lén lén lút lút từ phía sau đi tới, một đầu vô cùng cẩn thận dò xét tứ phía, sau đó mới nhanh tay thu thập.
Nói thật cùng chủ nhân đánh giết đám này so với nó còn vượt 4 cái tiểu cảnh giới Âm ảnh ma chu, Tiểu Hoàng có chút hoảng.
Nhưng chủ nhân vẫn còn đi tới, nó sao có thể không đi a
Lại nói, giống như là nó không chiến đấu chứ? nó chỉ là đi thu nhặt chứ?
Triệu Vô Cực chú ý tới, Tiểu Hoàng móng vuốt vậy mà còn rất sắc bén, cho dù là so với nó vượt ra bốn tiểu cảnh giới Âm ảnh ma chu xác chết nó cũng có thể một trảo chém đứt chân, lực công kích vô cùng đáng kinh ngạc.
Hẳn đây cũng là một loại đối với nó phòng ngự yếu đuối phương diện đền bù a.
Triệu Vô Cực trong lòng nghĩ thầm, bước chân thì đã hướng về phía trước đi tới.
Nhưng lần này hắn cảm giác được áp lực cực lớn, vì phía trước của hắn vậy mà có 3 đầu Âm ảnh ma chu, nhưng thứ làm cho hắn cảm giác kinh ngạc hơn chính là, phía sau 3 đầu Âm ảnh ma chu này vậy mà xuất hiện một cái vòng xoáy hình tròn cao cỡ hai người đường kính
Nếu như hắn không nhầm, đây là không gian thông đạo a.
/850
|