Cảm giác được dưới chân mình rẽ ra làn gió, Triệu Vô Cực như là đạp sóng mà lên, ngược gió mà xông, bị đại ca điên cuồng truy sát, hắn nỗ lực sử dụng thân pháp bỏ trốn, vậy mà ở lúc này lại cảm giác được một cỗ cảm giác kì lạ, khiến cho hắn như là đốn ngộ ra vậy.
Thủy Thượng Phiêu, Thủy Thượng Phiêu, phàm nhân có thể tại thủy thượng phiêu du, nhưng cũng chỉ là phiêu mà thôi, làm sao có thể chân chính giống như tu tiên giả ngự không phi hành.
Cho dù bọn hắn thân pháp có tốt, khí như trường hà, rồi cũng có lúc phải kiệt sức mà hạ xuống lấy đà.
Một cước này bước ra tốt, vậy thì tốc độ không những không giảm trái lại càng tăng, lúc phiêu đi càng nhẹ nhàng thanh thoát.
Một cước này bước không tốt, vậy thì sẽ càng lúc càng chậm, phiêu đi khoảng cách càng lúc càng ngắn.
Mà bí quyết ở đây chỉ có một mà thôi, chính là trong sát na cùng mặt nước va chạm, phải làm sao để tạo ra được to lớn nhất sức đẩy mà không phải để cho mặt nước kéo giảm đi tốc độ cùng thế tới của mình.
Mà tất cả thứ này, đều chỉ liên quan đến hai chữ “ điểm tựa” mà thôi.
Có một cái điểm tựa tốt, võ giả mới có thể phát lực được tốt, phiêu đi càng xa.
Điểm tựa chưa chạm đã nát, giống như là mặt nước vậy, vậy thì càng phiêu sẽ càng chậm càng ngắn, không thể đạt được tới Thủy Thượng Phiêu cảnh giới tối cao.
Mà muốn phát lực tốt, có một cái điểm tự tốt, vậy thì phải hiểu rõ làm sao tương tác với mặt nước.
Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền, võ giả muốn phiêu càng xa càng nhanh, như vậy thì phải hiểu được làm thế nào để cho mặt nước bắn ngược bản thân chứ không phải là dùng mũi chân điểm phá mặt nước, để mặt nước kéo xuống chính mình.
Mà Triệu Vô Cực không nghi ngờ gì từ trước tới nay đều là đang dùng mũi chân điểm phá mặt nước, khiến cho chính mình càng lúc càng chậm càng lúc phiêu càng kém.
Mà muốn làm được mặt nước bắn ngược, đẩy lên chính bản thân mình, vậy thì phải tăng cường diện tích tiếp xúc chứ không phải như Triệu Vô Cực bây giờ mũi chân chạm xuống liền đánh vỡ mặt nước, khiến cho nó không thể nào bắn ngược lại chính mình.
Nếu có thể làm được như vậy, Triệu Vô Cực chắc chắn sẽ vén mây thấy trời, nghiên cứu ra một cảnh giới mới của Thủy Thượng Phiêu, vượt xa viên mãn cảnh giới hiện giờ của hắn, khiến cho hắn tốc độ đại tăng.
Nghĩ liền làm, đối mặt với đại ca từ phía sau điên cuồng truy sát, hắn bây giờ chỉ có thể đánh cuộc một phen mà thôi.
Triệu Vô Cực bộ pháp bỗng nhiên thay đổi, lúc trước hắn vốn dùng đầu mũi chân điểm lên mặt đất để di chuyển lúc này ngược lại hoàn toàn cả bàn chân chạm đất, đồng thời dưới chân hắn linh lực còn đang không ngừng phát tán ra, khiến hắn giống như là đang dẫm lên mặt nước, cố gắng tăng cường cùng mặt nước diện tích tiếp xúc để cho mặt nước bắn ngược chính mình.
Ầm~
Triệu Vô Cực nhấc chân lên hướng về phía trước xông tới, bởi vì là lần đầu phát động phương thức di chuyển như thế này, hắn còn chưa quen thuộc hoàn toàn, bởi vậy lập tức ở tren mặt đất kích phát ra một trận dư chấn, khiến bụi đất bay tứ tung.
Nhưng hiệu quả cũng là cực kì rõ rệt, Triệu Vô Cực thật sự như là đang được mặt nước đẩy lên, hắn tốc độ so với lúc trước bạo tăng ba thành, thân thể giống như cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, hướng về phía trước phiêu càng là xa hơn.
Hắn lúc này bỗng cảm giác được, bản thân mình lúc này mới đang là thực sự Phiêu ở trên mặt nước, làm được chân chính Thủy Thượng Phiêu.
Hắn không biết người sáng tạo ra thân pháp này có thể làm được đến mức nào, nhưng trong công pháp miêu tả, đối phương cũng chỉ mới là viên mãn cảnh giới mà thôi, phía sau yêu cầu luyện tập như thế nào để đột phá cũng không hề có.
Bởi vậy, Triệu Vô Cực tuy là học sau, nhưng hắn lại so với người sáng tạo công pháp càng mạnh mẽ, hoàn thành nghiên cứu đột phá tới một cái cảnh giới mới của Thủy Thượng Phiêu, chính là siêu phàm cảnh giới.
Triệu Vô Cực trong lòng vô cùng vui sướng, dưới chân thì không hề chậm một chút nào, hắn liền tục thi triển ra Thủy Thượng Phiêu thân pháp, nhanh chóng thích nghi cái này di chuyển cao tốc tiết tấu, kéo ra cùng đại ca khoảng cách.
Đại ca thấy cảnh này, ánh mắt trợn to không thể tin nổi, khóe mắt như muốn nứt.
Trong mắt của hắn, tràn ngập tơ máu cùng điên cuồng.
Đối phương vẫn còn giấu thực lực? hắn chỉ là luyện khí kì ngũ trọng, sao có thể nhanh được đến thế này?
Đối phương rốt cuộc là ai? tại sao lại có dạng này yêu nghiệt? Ta một cái luyện khí kì cửu trọng ăn vào Cuồng bạo đan cũng không thể đuổi kịp hắn tốc độ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a!
Hắn bỗng nhiên chú ý tới Triệu Vô Cực chạy đi phương hướng, phương hướng này chính là Thanh Vân Tông, lại nghĩ đến đối phương ra tay cứu hai người kia, hắn trong lòng liền như rơi xuống đáy vực.
Không xong, lần này gặp phải thiên tài của Thanh Vân Tông, cái này tân sinh mỏ Linh thạch chỉ sợ không giữ nổi!
hắn đối với Triệu Vô Cực nhận định chính là thiên tài, bởi vì chỉ có hai từ này mới có thể miêu tả được hắn đối với Triệu Vô Cực thể hiện ra tốc độ chấn động.
Tên tiểu tử này ở Thanh Vân Tông hẳn cũng là một cái rất có danh tiếng nhân vật a, giết hắn chỉ sợ sẽ rước lấy rất nhiều phiền phức đi.
Có nên tiếp tục đuổi tới hay không?
đại ca bắt đầu lo lắng, hắn không biết bản thân mình có nên tiếp tục truy đuổi hay không? Nhưng cái gì cũng chưa đạt được lại chết hai vị đệ đệ để hắn trong lòng không can tâm, hắn muốn trả thù.
Mà Triệu Vô Cực tốc độ này, hắn cũng đoán là đang bạo phát mà thôi, hẳn là không duy trì được lâu, chỉ cần hắn đuổi tới, nhất định có thể đuổi được.
Triệu Vô Cực một mực chạy nhanh, đại ca một mực ở phía sau đuổi.
Mà lúc này ở Thanh Vân Tông, nội môn trưởng lão chính là đang tiến hành họp.
Ngồi ở chủ vị lúc này không phải là Long Ngạo Thiên mà là hình đường trưởng lão kiêm Kiếm phong phong chủ Thái Nhất.
Hắn chính là cao thủ số hai của Thanh Vân Tông, chỉ sau Long Ngạo Thiên, thái độ với tất cả các phong khác của Thanh Vân Tông chính là trung lập.
Bởi vì bản thân hắn nắm giữ đại quyền của môn phái, hắn lại không quá ham muốn bất cứ thứ gì kể cả quyền lực, thứ hắn muốn chỉ là cảnh giới càng cao thực lực càng thâm, khiến cho tứ phương kinh sợ, thủ hộ môn phái này mà thôi.
Bởi vậy Long Ngạo Thiên tiến vào bế quan, hắn lập tức ngồi lên chủ vị, chấp hành thay quyền chưởng môn, quản lí toàn bộ tông môn.
Đối với Thái Nhất thay quyền, ở đây cho dù là luyện khí phong, Luyện đan phong, Phù phong, cấm phong, trận phong, tất cả các phong chủ đều thống nhất âm thầm chấp nhận đối phương.
Bởi vì hắn không những cảnh giới tu luyện mạnh mẽ, ngược lại quản lí môn phái cũng rất có tâm đắc, trước giờ luôn làm được kiêm chính liêm minh, hoàn toàn là một cái hình mẫu lí tưởng không có chút sai sót nào để bắt bẻ.
Bởi vậy đám người đương nhiên không ai dám đối với hắn thay quyền chưởng môn có bất kì dị nghị.
Thái Nhất lên tiếng:
“ các vị, tháng này tài nguyên tu luyện đã phát xuống, không biết các vị có cái gì thắc mắc hay không?”
Phù phong phong chủ Hạ Chu âm dương quái khí lên tiếng:
“ ngoài tài nguyên tu luyện của Triệu trưởng lão cùng Sở trưởng lão nhiều đến người ta khó tin, so với Bạch trưởng lão cùng La trưởng lão còn nhiều thì có vấn đề gì a!”
Triệu, Sở trưởng lão trong miệng hắn chính là Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền, cũng chính là phụ mẫu kiếp này của Triệu Vô Cực.
Bọn hắn đều là Nguyên anh kì nhất trọng, tân tấn nội môn trưởng lão.
Mà Bạch, La trưởng lão trong miệng hắn chính là Bạch Vô Thường cùng La Thiên, lần lượt là sư phụ của Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương.
Thái Nhất biết rõ đám người này ở giữa không ưa, nhưng hắn vẫn là theo tục lệ đến giải thích:
“ Triệu, Sở hai vị trưởng lão bởi vì phát hiện mỏ Linh thạch, bởi vậy bọn hắn thời gian này tài nguyên tu luyện đương nhiên sẽ nhiều hơn một chút.
Chờ khi mỏ Linh thạch khai khá xong, đến lúc đó mọi người sẽ trở lại như bình thường mà thôi!”
cùng phe với Hạ Chu chính là Cấm phong phong chủ Mộc Thanh Hà, nàng cũng là ăn dấm chua nói:
“ khai thác hết? Cái kia mỏ Linh thạch tuy là tiểu hình mỏ Linh thạch, nhưng dựa theo tông môn vừa khai thác vừa bảo tồn phương thức, đến ngưu niên mã nguyệt nào mới có thể khai thác hết?”
Bạch Vô Thường vốn cũng không quan tâm cái này họp thường nguyệt, vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, thấy đối phương khó chịu như vậy cũng là không nhịn nổi mở mắt ra nói:
“ ồ, không lẽ tông môn nên dùng phương thức giết gà lấy trứng khai thác sao? Nếu tiên hiền của Thanh Vân Tông chúng ta đều làm thế, bây giờ còn có Thanh Vân Tông chúng ta sao? Còn có đám trưởng lão chúng ta có thể ngồi đây an nhàn phân phối tài nguyên tu luyện sao?”
Luyện Khí phong phong chủ La thiên cũng là không chịu thua kém đáp trả:
“ há há, sao ta nghe mùi chua chua ở đâu đây, giống như có người đang ghen tị a!”
Mộc Thanh Hà biết đối phương nói chính là mình, tức giận “hừ” lạnh một tiếng.
Bọn hắn quả thật đối với Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền đụng vận cứt chó phát hiện mỏ Linh thạch cái này sự việc hâm mộ vô cùng, ước gì người gặp phải là bọn hắn, nhưng đáng tiếc người gặp phải lại là của bọn hắn đối thủ đệ tử, khiến cho bọn hắn có bao nhiêu hâm mộ liền có bấy nhiêu ghen tị
Bởi vậy tuy biết nói vài câu chua chua là không có tác dụng gì, nhưng vẫn là không nhịn được nói mà thôi.
Dù sao tu sĩ quan trọng nhất vẫn là tài nguyên tu luyện, nhìn đối phương mới chỉ nguyên anh kì nhất trọng lại có được đám kia tài nguyên lớn như vậy, không đỏ mắt sao được.
Thái Nhất thấy tình hình có diễn biến căng thẳng, lập tức tằng hắng một cái:
“ a hèm, các vị, gần nhất chúng đệ tử tu luyện thế nào?”
Trận phong phong chủ Hoàng thiên vốn giống như Thái Nhất ở trung lập trạng thái lên tiếng:
“ đám đệ tử tài nguyên gia tăng, mỗi người đều đang tích cực tu luyện.
Năm nay thu vào một nhóm mới tân tấn đệ tử, không ít người rất có tư chất, chỉ đáng tiếc chính là, đám người nãy mỗi người một tính cách, lại có chút quái dị a!”
Sở Phi Huyền lúc này cũng không nhịn được nhả rãnh:
“ nói quái dị ai có thể so với chưởng môn thu nhận tên kia tiểu bạch kiểm, từ lúc hắn gia nhập Thanh Vân Tông chúng ta, số lượng nữ tu sĩ mê trai càng lúc càng đông đảo, đang ghét nhất là tên này tiểu bạch kiểm lại còn quen biết Vô Cực nhà chúng ta, ta thật đối với Vô Cực lo lắng a!”
nói đến đây, Sở Phi Huyền cũng không nhịn được thở dài mấy hơi.
Cái tên kia tiểu bạch kiểm quả thật quá đẹp trai, so với phu quân của nàng còn đẹp... ách, không đúng, còn thua một chút, hắn gia nhập môn phái xong còn thường xuyên tới chỗ này bái phỏng khiến cho hai người cảm giác hắn quan hệ với Triệu Vô Cực còn không tệ đây.
Quả thật có dạng này một cái tiểu bạch kiểm bằng hữu ở bên cạnh, Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương quả thật đối với Triệu Vô Cực càng thêm lo lắng.
Lo lắng hắn có một ngày nào đó không ưa thích nữ nhân nữa mà chuyển sang ưa thích nam nhân a!
Triệu Phi Dương nghe đến đây cũng là xanh mặt, bởi vì hắn cũng không dám phủ nhận đối phương mị lực, quả thật rất tuấn tú.
Thái Nhất vốn đang thấy tình hình ổn định nhấp một ngụm trà, nghe Sở Phi Huyền nói như vậy trực tiếp phun ngay cả ngụm trà mình đang uống ra ngoài.
“phốc~ Sở trưởng lão, dù sao đối phương cũng là chưởng môn chân truyền đệ tử, không cần nói trực tiếp như vậy a!”
Sở Phi Huyền tức giận thở phì phì nói:
“ Thái trưởng lão, nói hắn ít đến chỗ chúng ta một chút, Vô Cực lúc nào trở lại môn phái chúng ta làm sao có thể biết được, hắn dăm hôm ba bữa lại mò tới, khiến ta cùng Phi Dương đều nhanh muốn bế quan không về nhà đây!”
Thái Nhất lau lau khóe miệng của mình:
“ được rồi được rồi, để ta cùng hắn nói. Mà nói đi cũng phải nói lại, tên tiểu tử này quả thật là một cái thiên tài kiếm tu hiếm thấy a, kiếm pháp nhập môn bản môn rơi vào trong tay hắn không bao lâu thời gian thì bị hắn luyện đến mức xuất thần nhập hóa, có thể dùng yếu đánh mạnh a, nếu như hôm đó ta có thể thu hắn làm đồ, vậy thì một thân kiếm pháp này chắc chắn có người kế thừa a, đáng tiếc chưởng môn so với ta càng nhanh tay.
Hắn bây giờ đã bắt đầu tu luyện sơ cấp kiếm pháp của bổn môn, không biết mất bao lâu thì lại có thể xuất đầu, ta thật mong chờ ngày đó a!”
Thái Nhất cùng đám người thảo luận người không ai khác chính là Từ Tiểu Bạch.
Từ Tiểu Bạch vậy mà thần kì đúng hẹn tham gia Thanh Vân Tông thu đồ đại điển, mà Triệu Vô Cực thì lại trở về muộn.
Nếu không phải Sở Phi Huyền nói cho hắn biết Triệu Vô Cực hồn đăng vẫn còn đang cháy, chỉ sợ hắn đã nghĩ Triệu Vô Cực có mệnh hệ gì rồi.
Nhưng bọn hắn đang thảo luận sôi nổi thời khắc, một cái đưa tin phù vượt qua cấm chế bay thẳng vào đạo điện.
Tất cả trưởng lão ở đây sắc mặt lập tức biến ảo. Có thể xuyên qua cấm chế xông thẳng vào chỗ này hiển nhiên là đặc thù đưa tin phù, chỉ có trưởng lão của Thanh Vân Tông cấp bậc nhân vật ở bên trên để lại của mình đặc biệt tinh thần ấn kí mới có thể làm được điều này.
Đưa tin phù ở giữa đại điện lắc lư một cái sau đó hướng Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền ngồi vị trí bay tới, ở giữa hai người lắc lư qua lại như là không biết nên bay về phía người nào.
Triệu Phi Dương nhíu mày, hắn bấm một cái pháp quyết, một ngụm linh lực hướng về cái này đưa tin phù bay tới.
Lập tức đưa tin phù sáng lên, một đạo trầm thấp lại gấp gáp âm thanh vang lên:
“ phụ thân, mẫu thân, cứu ta!”
Thủy Thượng Phiêu, Thủy Thượng Phiêu, phàm nhân có thể tại thủy thượng phiêu du, nhưng cũng chỉ là phiêu mà thôi, làm sao có thể chân chính giống như tu tiên giả ngự không phi hành.
Cho dù bọn hắn thân pháp có tốt, khí như trường hà, rồi cũng có lúc phải kiệt sức mà hạ xuống lấy đà.
Một cước này bước ra tốt, vậy thì tốc độ không những không giảm trái lại càng tăng, lúc phiêu đi càng nhẹ nhàng thanh thoát.
Một cước này bước không tốt, vậy thì sẽ càng lúc càng chậm, phiêu đi khoảng cách càng lúc càng ngắn.
Mà bí quyết ở đây chỉ có một mà thôi, chính là trong sát na cùng mặt nước va chạm, phải làm sao để tạo ra được to lớn nhất sức đẩy mà không phải để cho mặt nước kéo giảm đi tốc độ cùng thế tới của mình.
Mà tất cả thứ này, đều chỉ liên quan đến hai chữ “ điểm tựa” mà thôi.
Có một cái điểm tựa tốt, võ giả mới có thể phát lực được tốt, phiêu đi càng xa.
Điểm tựa chưa chạm đã nát, giống như là mặt nước vậy, vậy thì càng phiêu sẽ càng chậm càng ngắn, không thể đạt được tới Thủy Thượng Phiêu cảnh giới tối cao.
Mà muốn phát lực tốt, có một cái điểm tự tốt, vậy thì phải hiểu rõ làm sao tương tác với mặt nước.
Nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền, võ giả muốn phiêu càng xa càng nhanh, như vậy thì phải hiểu được làm thế nào để cho mặt nước bắn ngược bản thân chứ không phải là dùng mũi chân điểm phá mặt nước, để mặt nước kéo xuống chính mình.
Mà Triệu Vô Cực không nghi ngờ gì từ trước tới nay đều là đang dùng mũi chân điểm phá mặt nước, khiến cho chính mình càng lúc càng chậm càng lúc phiêu càng kém.
Mà muốn làm được mặt nước bắn ngược, đẩy lên chính bản thân mình, vậy thì phải tăng cường diện tích tiếp xúc chứ không phải như Triệu Vô Cực bây giờ mũi chân chạm xuống liền đánh vỡ mặt nước, khiến cho nó không thể nào bắn ngược lại chính mình.
Nếu có thể làm được như vậy, Triệu Vô Cực chắc chắn sẽ vén mây thấy trời, nghiên cứu ra một cảnh giới mới của Thủy Thượng Phiêu, vượt xa viên mãn cảnh giới hiện giờ của hắn, khiến cho hắn tốc độ đại tăng.
Nghĩ liền làm, đối mặt với đại ca từ phía sau điên cuồng truy sát, hắn bây giờ chỉ có thể đánh cuộc một phen mà thôi.
Triệu Vô Cực bộ pháp bỗng nhiên thay đổi, lúc trước hắn vốn dùng đầu mũi chân điểm lên mặt đất để di chuyển lúc này ngược lại hoàn toàn cả bàn chân chạm đất, đồng thời dưới chân hắn linh lực còn đang không ngừng phát tán ra, khiến hắn giống như là đang dẫm lên mặt nước, cố gắng tăng cường cùng mặt nước diện tích tiếp xúc để cho mặt nước bắn ngược chính mình.
Ầm~
Triệu Vô Cực nhấc chân lên hướng về phía trước xông tới, bởi vì là lần đầu phát động phương thức di chuyển như thế này, hắn còn chưa quen thuộc hoàn toàn, bởi vậy lập tức ở tren mặt đất kích phát ra một trận dư chấn, khiến bụi đất bay tứ tung.
Nhưng hiệu quả cũng là cực kì rõ rệt, Triệu Vô Cực thật sự như là đang được mặt nước đẩy lên, hắn tốc độ so với lúc trước bạo tăng ba thành, thân thể giống như cũng trở nên nhẹ nhàng hơn, hướng về phía trước phiêu càng là xa hơn.
Hắn lúc này bỗng cảm giác được, bản thân mình lúc này mới đang là thực sự Phiêu ở trên mặt nước, làm được chân chính Thủy Thượng Phiêu.
Hắn không biết người sáng tạo ra thân pháp này có thể làm được đến mức nào, nhưng trong công pháp miêu tả, đối phương cũng chỉ mới là viên mãn cảnh giới mà thôi, phía sau yêu cầu luyện tập như thế nào để đột phá cũng không hề có.
Bởi vậy, Triệu Vô Cực tuy là học sau, nhưng hắn lại so với người sáng tạo công pháp càng mạnh mẽ, hoàn thành nghiên cứu đột phá tới một cái cảnh giới mới của Thủy Thượng Phiêu, chính là siêu phàm cảnh giới.
Triệu Vô Cực trong lòng vô cùng vui sướng, dưới chân thì không hề chậm một chút nào, hắn liền tục thi triển ra Thủy Thượng Phiêu thân pháp, nhanh chóng thích nghi cái này di chuyển cao tốc tiết tấu, kéo ra cùng đại ca khoảng cách.
Đại ca thấy cảnh này, ánh mắt trợn to không thể tin nổi, khóe mắt như muốn nứt.
Trong mắt của hắn, tràn ngập tơ máu cùng điên cuồng.
Đối phương vẫn còn giấu thực lực? hắn chỉ là luyện khí kì ngũ trọng, sao có thể nhanh được đến thế này?
Đối phương rốt cuộc là ai? tại sao lại có dạng này yêu nghiệt? Ta một cái luyện khí kì cửu trọng ăn vào Cuồng bạo đan cũng không thể đuổi kịp hắn tốc độ, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a!
Hắn bỗng nhiên chú ý tới Triệu Vô Cực chạy đi phương hướng, phương hướng này chính là Thanh Vân Tông, lại nghĩ đến đối phương ra tay cứu hai người kia, hắn trong lòng liền như rơi xuống đáy vực.
Không xong, lần này gặp phải thiên tài của Thanh Vân Tông, cái này tân sinh mỏ Linh thạch chỉ sợ không giữ nổi!
hắn đối với Triệu Vô Cực nhận định chính là thiên tài, bởi vì chỉ có hai từ này mới có thể miêu tả được hắn đối với Triệu Vô Cực thể hiện ra tốc độ chấn động.
Tên tiểu tử này ở Thanh Vân Tông hẳn cũng là một cái rất có danh tiếng nhân vật a, giết hắn chỉ sợ sẽ rước lấy rất nhiều phiền phức đi.
Có nên tiếp tục đuổi tới hay không?
đại ca bắt đầu lo lắng, hắn không biết bản thân mình có nên tiếp tục truy đuổi hay không? Nhưng cái gì cũng chưa đạt được lại chết hai vị đệ đệ để hắn trong lòng không can tâm, hắn muốn trả thù.
Mà Triệu Vô Cực tốc độ này, hắn cũng đoán là đang bạo phát mà thôi, hẳn là không duy trì được lâu, chỉ cần hắn đuổi tới, nhất định có thể đuổi được.
Triệu Vô Cực một mực chạy nhanh, đại ca một mực ở phía sau đuổi.
Mà lúc này ở Thanh Vân Tông, nội môn trưởng lão chính là đang tiến hành họp.
Ngồi ở chủ vị lúc này không phải là Long Ngạo Thiên mà là hình đường trưởng lão kiêm Kiếm phong phong chủ Thái Nhất.
Hắn chính là cao thủ số hai của Thanh Vân Tông, chỉ sau Long Ngạo Thiên, thái độ với tất cả các phong khác của Thanh Vân Tông chính là trung lập.
Bởi vì bản thân hắn nắm giữ đại quyền của môn phái, hắn lại không quá ham muốn bất cứ thứ gì kể cả quyền lực, thứ hắn muốn chỉ là cảnh giới càng cao thực lực càng thâm, khiến cho tứ phương kinh sợ, thủ hộ môn phái này mà thôi.
Bởi vậy Long Ngạo Thiên tiến vào bế quan, hắn lập tức ngồi lên chủ vị, chấp hành thay quyền chưởng môn, quản lí toàn bộ tông môn.
Đối với Thái Nhất thay quyền, ở đây cho dù là luyện khí phong, Luyện đan phong, Phù phong, cấm phong, trận phong, tất cả các phong chủ đều thống nhất âm thầm chấp nhận đối phương.
Bởi vì hắn không những cảnh giới tu luyện mạnh mẽ, ngược lại quản lí môn phái cũng rất có tâm đắc, trước giờ luôn làm được kiêm chính liêm minh, hoàn toàn là một cái hình mẫu lí tưởng không có chút sai sót nào để bắt bẻ.
Bởi vậy đám người đương nhiên không ai dám đối với hắn thay quyền chưởng môn có bất kì dị nghị.
Thái Nhất lên tiếng:
“ các vị, tháng này tài nguyên tu luyện đã phát xuống, không biết các vị có cái gì thắc mắc hay không?”
Phù phong phong chủ Hạ Chu âm dương quái khí lên tiếng:
“ ngoài tài nguyên tu luyện của Triệu trưởng lão cùng Sở trưởng lão nhiều đến người ta khó tin, so với Bạch trưởng lão cùng La trưởng lão còn nhiều thì có vấn đề gì a!”
Triệu, Sở trưởng lão trong miệng hắn chính là Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền, cũng chính là phụ mẫu kiếp này của Triệu Vô Cực.
Bọn hắn đều là Nguyên anh kì nhất trọng, tân tấn nội môn trưởng lão.
Mà Bạch, La trưởng lão trong miệng hắn chính là Bạch Vô Thường cùng La Thiên, lần lượt là sư phụ của Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương.
Thái Nhất biết rõ đám người này ở giữa không ưa, nhưng hắn vẫn là theo tục lệ đến giải thích:
“ Triệu, Sở hai vị trưởng lão bởi vì phát hiện mỏ Linh thạch, bởi vậy bọn hắn thời gian này tài nguyên tu luyện đương nhiên sẽ nhiều hơn một chút.
Chờ khi mỏ Linh thạch khai khá xong, đến lúc đó mọi người sẽ trở lại như bình thường mà thôi!”
cùng phe với Hạ Chu chính là Cấm phong phong chủ Mộc Thanh Hà, nàng cũng là ăn dấm chua nói:
“ khai thác hết? Cái kia mỏ Linh thạch tuy là tiểu hình mỏ Linh thạch, nhưng dựa theo tông môn vừa khai thác vừa bảo tồn phương thức, đến ngưu niên mã nguyệt nào mới có thể khai thác hết?”
Bạch Vô Thường vốn cũng không quan tâm cái này họp thường nguyệt, vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, thấy đối phương khó chịu như vậy cũng là không nhịn nổi mở mắt ra nói:
“ ồ, không lẽ tông môn nên dùng phương thức giết gà lấy trứng khai thác sao? Nếu tiên hiền của Thanh Vân Tông chúng ta đều làm thế, bây giờ còn có Thanh Vân Tông chúng ta sao? Còn có đám trưởng lão chúng ta có thể ngồi đây an nhàn phân phối tài nguyên tu luyện sao?”
Luyện Khí phong phong chủ La thiên cũng là không chịu thua kém đáp trả:
“ há há, sao ta nghe mùi chua chua ở đâu đây, giống như có người đang ghen tị a!”
Mộc Thanh Hà biết đối phương nói chính là mình, tức giận “hừ” lạnh một tiếng.
Bọn hắn quả thật đối với Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền đụng vận cứt chó phát hiện mỏ Linh thạch cái này sự việc hâm mộ vô cùng, ước gì người gặp phải là bọn hắn, nhưng đáng tiếc người gặp phải lại là của bọn hắn đối thủ đệ tử, khiến cho bọn hắn có bao nhiêu hâm mộ liền có bấy nhiêu ghen tị
Bởi vậy tuy biết nói vài câu chua chua là không có tác dụng gì, nhưng vẫn là không nhịn được nói mà thôi.
Dù sao tu sĩ quan trọng nhất vẫn là tài nguyên tu luyện, nhìn đối phương mới chỉ nguyên anh kì nhất trọng lại có được đám kia tài nguyên lớn như vậy, không đỏ mắt sao được.
Thái Nhất thấy tình hình có diễn biến căng thẳng, lập tức tằng hắng một cái:
“ a hèm, các vị, gần nhất chúng đệ tử tu luyện thế nào?”
Trận phong phong chủ Hoàng thiên vốn giống như Thái Nhất ở trung lập trạng thái lên tiếng:
“ đám đệ tử tài nguyên gia tăng, mỗi người đều đang tích cực tu luyện.
Năm nay thu vào một nhóm mới tân tấn đệ tử, không ít người rất có tư chất, chỉ đáng tiếc chính là, đám người nãy mỗi người một tính cách, lại có chút quái dị a!”
Sở Phi Huyền lúc này cũng không nhịn được nhả rãnh:
“ nói quái dị ai có thể so với chưởng môn thu nhận tên kia tiểu bạch kiểm, từ lúc hắn gia nhập Thanh Vân Tông chúng ta, số lượng nữ tu sĩ mê trai càng lúc càng đông đảo, đang ghét nhất là tên này tiểu bạch kiểm lại còn quen biết Vô Cực nhà chúng ta, ta thật đối với Vô Cực lo lắng a!”
nói đến đây, Sở Phi Huyền cũng không nhịn được thở dài mấy hơi.
Cái tên kia tiểu bạch kiểm quả thật quá đẹp trai, so với phu quân của nàng còn đẹp... ách, không đúng, còn thua một chút, hắn gia nhập môn phái xong còn thường xuyên tới chỗ này bái phỏng khiến cho hai người cảm giác hắn quan hệ với Triệu Vô Cực còn không tệ đây.
Quả thật có dạng này một cái tiểu bạch kiểm bằng hữu ở bên cạnh, Sở Phi Huyền cùng Triệu Phi Dương quả thật đối với Triệu Vô Cực càng thêm lo lắng.
Lo lắng hắn có một ngày nào đó không ưa thích nữ nhân nữa mà chuyển sang ưa thích nam nhân a!
Triệu Phi Dương nghe đến đây cũng là xanh mặt, bởi vì hắn cũng không dám phủ nhận đối phương mị lực, quả thật rất tuấn tú.
Thái Nhất vốn đang thấy tình hình ổn định nhấp một ngụm trà, nghe Sở Phi Huyền nói như vậy trực tiếp phun ngay cả ngụm trà mình đang uống ra ngoài.
“phốc~ Sở trưởng lão, dù sao đối phương cũng là chưởng môn chân truyền đệ tử, không cần nói trực tiếp như vậy a!”
Sở Phi Huyền tức giận thở phì phì nói:
“ Thái trưởng lão, nói hắn ít đến chỗ chúng ta một chút, Vô Cực lúc nào trở lại môn phái chúng ta làm sao có thể biết được, hắn dăm hôm ba bữa lại mò tới, khiến ta cùng Phi Dương đều nhanh muốn bế quan không về nhà đây!”
Thái Nhất lau lau khóe miệng của mình:
“ được rồi được rồi, để ta cùng hắn nói. Mà nói đi cũng phải nói lại, tên tiểu tử này quả thật là một cái thiên tài kiếm tu hiếm thấy a, kiếm pháp nhập môn bản môn rơi vào trong tay hắn không bao lâu thời gian thì bị hắn luyện đến mức xuất thần nhập hóa, có thể dùng yếu đánh mạnh a, nếu như hôm đó ta có thể thu hắn làm đồ, vậy thì một thân kiếm pháp này chắc chắn có người kế thừa a, đáng tiếc chưởng môn so với ta càng nhanh tay.
Hắn bây giờ đã bắt đầu tu luyện sơ cấp kiếm pháp của bổn môn, không biết mất bao lâu thì lại có thể xuất đầu, ta thật mong chờ ngày đó a!”
Thái Nhất cùng đám người thảo luận người không ai khác chính là Từ Tiểu Bạch.
Từ Tiểu Bạch vậy mà thần kì đúng hẹn tham gia Thanh Vân Tông thu đồ đại điển, mà Triệu Vô Cực thì lại trở về muộn.
Nếu không phải Sở Phi Huyền nói cho hắn biết Triệu Vô Cực hồn đăng vẫn còn đang cháy, chỉ sợ hắn đã nghĩ Triệu Vô Cực có mệnh hệ gì rồi.
Nhưng bọn hắn đang thảo luận sôi nổi thời khắc, một cái đưa tin phù vượt qua cấm chế bay thẳng vào đạo điện.
Tất cả trưởng lão ở đây sắc mặt lập tức biến ảo. Có thể xuyên qua cấm chế xông thẳng vào chỗ này hiển nhiên là đặc thù đưa tin phù, chỉ có trưởng lão của Thanh Vân Tông cấp bậc nhân vật ở bên trên để lại của mình đặc biệt tinh thần ấn kí mới có thể làm được điều này.
Đưa tin phù ở giữa đại điện lắc lư một cái sau đó hướng Triệu Phi Dương cùng Sở Phi Huyền ngồi vị trí bay tới, ở giữa hai người lắc lư qua lại như là không biết nên bay về phía người nào.
Triệu Phi Dương nhíu mày, hắn bấm một cái pháp quyết, một ngụm linh lực hướng về cái này đưa tin phù bay tới.
Lập tức đưa tin phù sáng lên, một đạo trầm thấp lại gấp gáp âm thanh vang lên:
“ phụ thân, mẫu thân, cứu ta!”
/850
|