Triệu Vô Cực nghi ngờ nhìn hắn hỏi:
“ không ngủ?”
Bán Thiên Ưng gật đầu cười nói:
“ đúng vậy, không ngủ!”
nói xong hắn còn nhìn về Điện Chủ mỉm cười một cái, Điện Chủ không hề cho ý kiến gì cũng không hề tức giận, không quan tâm chút nào.
Triệu Vô Cực nhìn lên vành mắt đen hãm sâu như người bị bệnh thiếu ngủ của hắn, cũng lập tức cảm giác được, Bán Thiên Ưng chỉ sợ là nói đúng bảy tám phần a!
Hắn yên tĩnh chờ đợi Bán Thiên Ưng giải thích tiếp xuống.
Bán Thiên Ưng tiếp tục nói:
“nhân loại lúc chiến đấu cảm xúc buồn vui giận giữ có thể ảnh hưởng rất lớn tới khả năng phát huy ra thực lực.
Nhưng cái này cũng chỉ là để cho ngươi có từ 5 điêm thực lực, có thể phát huy ra 7 8 điểm mà thôi, cho dù cảm xúc rung động mãnh liệt đi nữa, cũng không thể qua qua 9 điểm.
Đồng dạng, khả năng ngự vật cũng là như thế.
Nhưng cái này không phải là phương hướng phát triển mà những người chuyên tâm nghiên cứu dĩ khí ngự vật kia muốn, bọn hắn muốn chính là ổn định phát huy, nâng cao thực lực gốc của mình.
Chỉ cần bọn hắn thực lực lúc bình thường là 10, như vậy cho dù không có cảm xúc rung động bọn hắn phát huy ra thực lực cũng là 10, như vậy so với đám người kia sẽ chỉ càng mạnh mà thôi.
Mà muốn bởi vậy bọn hắn khổ công tìm kiếm khả năng phát triển ý chí của bản thân mình, không những chỉ thử nghiệm trên bản thân, còn bắt người khác tới thử nghiệm.
Muốn cho cơ thể cơ bắp khỏe mạnh đẹp đẽ, vậy thì cần tập luyện võ công, chăm chỉ hoạt động.
Vậy muốn cho ý chí mạnh mẽ, tinh thần cường đại, vậy phải làm sao?
Đương nhiên chính là cho nó hoạt động vượt công suất, hoạt động không ngừng nghỉ!
Dưới điều kiện là phàm nhân, không có tiên đan diệu dược bồi bổ “thần”, cũng không có thiên tài địa bảo có thể trợ giúp, chỉ có thể đau khổ chịu đựng mài nước công phu.
Người nghĩ ra thứ này đầu tiên chính là không ngủ ba ngày ba đêm, lấy võ giả sức chịu đựng hơn người, hắn vẫn có thể cắn răng nhịn được.
Nhưng sau đó đến bảy ngảy bảy đêm thời điểm, hắn cảm giác buồn ngủ muốn chết, bây giờ cho dù có người kề đao lên cổ dọa giết hắn, hắn cũng chỉ muốn nhắm mắt đi ngủ mà thôi.
Nhưng sau đó, hắn bắt đầu khai thác một số biện pháp kinh khủng tự tổn thương cơ thể mình, để cho đau đớn kích thích thần kinh hắn, không cho hắn ngã gục trước giấc ngủ.
Hắn chọn chính là đùi, cầm lên đao, ở trên đùi vạch ra một cái vết thương.
Vết thương này để hắn đau đến tỉnh cả ngủ, nhưng sau đó rất nhanh, vết thương đau đớn lắng xuống, hắn lại buồn ngủ.
Thế là mỗi lần cảm giác buồn ngủ, hắn lại ở trên đùi của mình vẽ một cái vết thương.
Đến một lúc, trên đùi của hắn đã chằng chịt vết thương, hắn lại đổi một bên kia tiếp tục hành hạ mình.
Cũng không không nói, người này bởi vì thử nghiệm phương thức luyện tập tăng cường ý chí cho bản thân mình, cũng rất điên cuồng.
Cuối cùng, hắn kiên trì được một tháng, sức cùng lực kiệt, lâm vào giấc ngủ.
Giấc ngủ này, hắn ngủ đủ ba ngày mới tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại, hắn lại phát hiện ra, bản thân mình ý chí vậy mà thật sự tăng cường không ít, dĩ khí ngự vật cũng trở nên thông thuận không ít.
Thế là hắn mừng như điên, đưa cái này nghiên cứu công bố cho mấy vị tốt bằng hữu cùng yêu thích dĩ khí ngự vật của mình.
Đám người này cũng đi thử nghiệm, quả thật như hắn nói, sau khi mọi người kiên trì đến cực hạn, ngủ một giấc rồi tỉnh lại, ý chí trở nên mạnh mẽ hơn không ít, dĩ khí ngự vật cũng trở nên càng ngày càng nhẹ nhõm, như là nhấc tay liền đến vậy!”
Bán Thiên Ưng nói đến chỗ này, bỗng nhiên hơi dừng một chút, giống như là lấy hơi, quan sát Triệu Vô Cực sắc mặt cùng Điện Chủ sắc mặt.
Triệu Vô Cực lâm vào trầm tư, không biết Bán Thiên Ưng nghe được chuyện này ở đâu, cũng như chuyện này có thật hay không, tại sao hắn có thể kể lại sinh động như thật như vậy?
Mà Điện Chủ thì híp lại ánh mắt, đối với Bán Thiên Ưng trở nên vô cùng hiếu kì.
Mà đám người ở đây, bất kể là Thần Điện người hay là võ lâm liên quân người, tất cả đều trở nên thần tình kích động.
Giống như trước mặt bọn hắn một cái bí mật bị giải khai, một cái thiếu nữ cởi xuống váy áo của mình.
Bọn hắn nhìn thấy một cái đại lộ trở thành cao thủ dĩ khí ngự vật con đường, chỉ cần có thể chịu được khổ, liền có thể trực tiếp thoát khỏi một cái trung lưu cao thủ, không có chút tiếng tăm nào hàng ngũ.
Dựa vào dĩ khí ngự vật, cũng có thể tung hoành trên giang hồ.
Không thấy Điện Chủ của Thần Điện một chưởng liền đánh thương Triệu Vô Cực sao? Không thấy hắn là từ Khí đường xuất thân sao? Ngươi dám nói dĩ khí ngự vật không mạnh mẽ? Điện Chủ sẽ trong giây lát dạy ngươi làm người!
Nhưng mà, lúc này Bán Thiên Ưng âm thanh tiếp tục vang lên.
Đám người này, cực kì vui sướng đi luyện tập.
Bởi vì bọn hắn nhìn thấy một cái tương lai vô cùng tươi sáng, bọn hắn có thể ngự kiếm giết địch, không hề khác gì tu tiên giả mà bọn hắn ao ước chút nào.
Nhưng, cái gì gượng ép quá cũng sẽ trở nên không tốt.
Đám người này bởi vì tu vi thâm hậu, tu luyện cái này “không ngủ” biện pháp tốc độ cũng rất nhanh, chẳng mấy chốc, bọn hắn đều đạt đến một cái trình độ nhất định.
Mở đầu không ai khác, chính là vị kia nghĩ ra “không ngủ” biện pháp thiên tài.
Hắn là người sáng tạo ra,, đương nhiên tu luyện cũng nhanh nhất, ở trong này tâm đắc cũng là sâu nhất.
Một ngày đẹp trời, mấy vị bằng hữu của hắn liền nghe được tin tức, hắn trong lúc tu luyện tẩu hỏa nhập ma mà chết.
Mọi người cảm giác vô cùng tiếc nuối, có người suy đoán, hắn lại là đang thử nghiệm thêm biện pháp mới tăng cao tốc độ tu luyện, nên mới như vậy.
Nhưng sau đó, lại có một người trong đó chết, cũng là tẩu hỏa nhập ma.
Bọn hắn lại là thương tiếc, bắt đầu suy đoán, có phải hay không người sáng tạo ra “không ngủ” biện pháp trước lúc chết đã chia sẻ cái gì bí thuật cho người này, để hắn tiếp tục nghiên cứu mà không chia sẻ cho bọn hắn.
Bọn hắn nghi ngờ về phần nghi ngờ, nhưng cũng không hề có ai nghĩ tới, bản thân vấn đề là từ đâu ra, hoặc là từ chính bọn hắn tu luyện pháp.
Trong cõi u minh, giống như có một thứ nào đó đang ngăn chặn bọn hắn suy nghĩ về chuyện này vậy, hắc hắc hắc!”
nói đến đây, Bán Thiên Ưng bỗng nhiên cười lên, giọng cười của hắn cực kì âm trầm, như là ác ma cười lạnh, khiến tất cả mọi người không nhịn được nổi lên một lớp da gà.
Tất cả mọi người đều muốn biết, rốt cuộc là tại sao đám người kia lại chết? Tại sao bọn hắn không suy nghĩ là do tu luyện pháp xảy ra vấn đề? Rốt cuộc tu luyện pháp này có an toàn hay không? Có thể tu luyện được hay không?
Nếu không an toàn vậy chẳng phải mơ ước đổi đời trở thành đại hiệp của bọn hắn tan tành hay sao?
Triệu Vô Cực nghe đối phương kể đến chỗ này, mày nhíu càng sâu, sau lưng cũng không tự chủ được chảy ra một chút mồ hôi lạnh.
Hắn tuy không sợ ma, nhưng mà Bán Thiên Ưng giọng cười quá quỷ dị, khiến hắn vô cùng không thích ứng, cảm giác một trận không khỏe.
Bầu không khí giương cung bạt kiếm của võ lâm liên quân cùng Thần Điện cũng lập tức bị Bán Thiên Ưng dẫn dắt, hoàn toàn biến thành sân khấu biểu diễn, kể chuyện xưa của hắn.
Bán Thiên Ưng lúc này lại âm trầm lên tiếng:
“nhưng mà sau đó, nối tiếp bước chân của hai người kia, trong nhóm người có ba vị cao thủ còn lại, cũng đều thay phiên nhau chết.
Bọn hắn chết, đều cực kì li kì, ở trong phòng tu luyện của mình tẩu hỏa nhập ma mà chết.
Trước khi chết, sắc mặt vô cùng dữ tợn khó xem, vặn vẹo lại cùng một chỗ, kinh mạch toàn thân đứt đoạn, đan điền toái diệt, nhưng bên ngoài cơ thể lại không có chút vết thương nào, đáng sợ vô cùng.
Nếu không phải người thân của bọn hắn cảm giác không đúng phá cửa mà vào xem xét, cũng không hề biết được, bọn hắn là như thế nào chết.
Đám người đều cực kì sợ hãi, kinh nghi bất định.
Năm người này, đều là đỉnh phong cao thủ, cũng thường xuyên tụ tập thảo luận võ công, không ngờ lại có cái chết giống nhau, chết li kì như vậy, bảo trong chuyện này không có quỷ, không bị người khác nhắm vào, ai cũng không tin.
Bọn hắn thử nghiệm điều tra cùng tìm kiếm, nhưng không hề phát hiện ra chút manh mối nào, cũng không nhận ra ai cố tình nhằm vào năm cái này gia tộc.
Nhưng người thứ tư cao thủ chết, triệt để khiến bọn hắn rối loạn.
Bọn hắn sợ một khi năm vị cao thủ đều chết xong, chết tiếp chính là cả gia tộc của bọn hắn, bọn hắn gia tộc sẽ bị người đồ sát không còn một mảnh.
Bởi vậy, tất cả mọi người đều lo lắng, xao động bất an, không ít người còn định di dời gia tộc, tìm một chỗ không người biết bọn hắn sinh cơ lập nghiệp, làm lại từ đầu.
Nhưng bọn hắn vừa có ý nghĩ này, cái chết người thứ năm cuối cùng, cũng triệt để giải khai toàn bộ bí mật, khiến cho bọn hắn vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, lại tức giận muốn phát điên.
“ không ngủ?”
Bán Thiên Ưng gật đầu cười nói:
“ đúng vậy, không ngủ!”
nói xong hắn còn nhìn về Điện Chủ mỉm cười một cái, Điện Chủ không hề cho ý kiến gì cũng không hề tức giận, không quan tâm chút nào.
Triệu Vô Cực nhìn lên vành mắt đen hãm sâu như người bị bệnh thiếu ngủ của hắn, cũng lập tức cảm giác được, Bán Thiên Ưng chỉ sợ là nói đúng bảy tám phần a!
Hắn yên tĩnh chờ đợi Bán Thiên Ưng giải thích tiếp xuống.
Bán Thiên Ưng tiếp tục nói:
“nhân loại lúc chiến đấu cảm xúc buồn vui giận giữ có thể ảnh hưởng rất lớn tới khả năng phát huy ra thực lực.
Nhưng cái này cũng chỉ là để cho ngươi có từ 5 điêm thực lực, có thể phát huy ra 7 8 điểm mà thôi, cho dù cảm xúc rung động mãnh liệt đi nữa, cũng không thể qua qua 9 điểm.
Đồng dạng, khả năng ngự vật cũng là như thế.
Nhưng cái này không phải là phương hướng phát triển mà những người chuyên tâm nghiên cứu dĩ khí ngự vật kia muốn, bọn hắn muốn chính là ổn định phát huy, nâng cao thực lực gốc của mình.
Chỉ cần bọn hắn thực lực lúc bình thường là 10, như vậy cho dù không có cảm xúc rung động bọn hắn phát huy ra thực lực cũng là 10, như vậy so với đám người kia sẽ chỉ càng mạnh mà thôi.
Mà muốn bởi vậy bọn hắn khổ công tìm kiếm khả năng phát triển ý chí của bản thân mình, không những chỉ thử nghiệm trên bản thân, còn bắt người khác tới thử nghiệm.
Muốn cho cơ thể cơ bắp khỏe mạnh đẹp đẽ, vậy thì cần tập luyện võ công, chăm chỉ hoạt động.
Vậy muốn cho ý chí mạnh mẽ, tinh thần cường đại, vậy phải làm sao?
Đương nhiên chính là cho nó hoạt động vượt công suất, hoạt động không ngừng nghỉ!
Dưới điều kiện là phàm nhân, không có tiên đan diệu dược bồi bổ “thần”, cũng không có thiên tài địa bảo có thể trợ giúp, chỉ có thể đau khổ chịu đựng mài nước công phu.
Người nghĩ ra thứ này đầu tiên chính là không ngủ ba ngày ba đêm, lấy võ giả sức chịu đựng hơn người, hắn vẫn có thể cắn răng nhịn được.
Nhưng sau đó đến bảy ngảy bảy đêm thời điểm, hắn cảm giác buồn ngủ muốn chết, bây giờ cho dù có người kề đao lên cổ dọa giết hắn, hắn cũng chỉ muốn nhắm mắt đi ngủ mà thôi.
Nhưng sau đó, hắn bắt đầu khai thác một số biện pháp kinh khủng tự tổn thương cơ thể mình, để cho đau đớn kích thích thần kinh hắn, không cho hắn ngã gục trước giấc ngủ.
Hắn chọn chính là đùi, cầm lên đao, ở trên đùi vạch ra một cái vết thương.
Vết thương này để hắn đau đến tỉnh cả ngủ, nhưng sau đó rất nhanh, vết thương đau đớn lắng xuống, hắn lại buồn ngủ.
Thế là mỗi lần cảm giác buồn ngủ, hắn lại ở trên đùi của mình vẽ một cái vết thương.
Đến một lúc, trên đùi của hắn đã chằng chịt vết thương, hắn lại đổi một bên kia tiếp tục hành hạ mình.
Cũng không không nói, người này bởi vì thử nghiệm phương thức luyện tập tăng cường ý chí cho bản thân mình, cũng rất điên cuồng.
Cuối cùng, hắn kiên trì được một tháng, sức cùng lực kiệt, lâm vào giấc ngủ.
Giấc ngủ này, hắn ngủ đủ ba ngày mới tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại, hắn lại phát hiện ra, bản thân mình ý chí vậy mà thật sự tăng cường không ít, dĩ khí ngự vật cũng trở nên thông thuận không ít.
Thế là hắn mừng như điên, đưa cái này nghiên cứu công bố cho mấy vị tốt bằng hữu cùng yêu thích dĩ khí ngự vật của mình.
Đám người này cũng đi thử nghiệm, quả thật như hắn nói, sau khi mọi người kiên trì đến cực hạn, ngủ một giấc rồi tỉnh lại, ý chí trở nên mạnh mẽ hơn không ít, dĩ khí ngự vật cũng trở nên càng ngày càng nhẹ nhõm, như là nhấc tay liền đến vậy!”
Bán Thiên Ưng nói đến chỗ này, bỗng nhiên hơi dừng một chút, giống như là lấy hơi, quan sát Triệu Vô Cực sắc mặt cùng Điện Chủ sắc mặt.
Triệu Vô Cực lâm vào trầm tư, không biết Bán Thiên Ưng nghe được chuyện này ở đâu, cũng như chuyện này có thật hay không, tại sao hắn có thể kể lại sinh động như thật như vậy?
Mà Điện Chủ thì híp lại ánh mắt, đối với Bán Thiên Ưng trở nên vô cùng hiếu kì.
Mà đám người ở đây, bất kể là Thần Điện người hay là võ lâm liên quân người, tất cả đều trở nên thần tình kích động.
Giống như trước mặt bọn hắn một cái bí mật bị giải khai, một cái thiếu nữ cởi xuống váy áo của mình.
Bọn hắn nhìn thấy một cái đại lộ trở thành cao thủ dĩ khí ngự vật con đường, chỉ cần có thể chịu được khổ, liền có thể trực tiếp thoát khỏi một cái trung lưu cao thủ, không có chút tiếng tăm nào hàng ngũ.
Dựa vào dĩ khí ngự vật, cũng có thể tung hoành trên giang hồ.
Không thấy Điện Chủ của Thần Điện một chưởng liền đánh thương Triệu Vô Cực sao? Không thấy hắn là từ Khí đường xuất thân sao? Ngươi dám nói dĩ khí ngự vật không mạnh mẽ? Điện Chủ sẽ trong giây lát dạy ngươi làm người!
Nhưng mà, lúc này Bán Thiên Ưng âm thanh tiếp tục vang lên.
Đám người này, cực kì vui sướng đi luyện tập.
Bởi vì bọn hắn nhìn thấy một cái tương lai vô cùng tươi sáng, bọn hắn có thể ngự kiếm giết địch, không hề khác gì tu tiên giả mà bọn hắn ao ước chút nào.
Nhưng, cái gì gượng ép quá cũng sẽ trở nên không tốt.
Đám người này bởi vì tu vi thâm hậu, tu luyện cái này “không ngủ” biện pháp tốc độ cũng rất nhanh, chẳng mấy chốc, bọn hắn đều đạt đến một cái trình độ nhất định.
Mở đầu không ai khác, chính là vị kia nghĩ ra “không ngủ” biện pháp thiên tài.
Hắn là người sáng tạo ra,, đương nhiên tu luyện cũng nhanh nhất, ở trong này tâm đắc cũng là sâu nhất.
Một ngày đẹp trời, mấy vị bằng hữu của hắn liền nghe được tin tức, hắn trong lúc tu luyện tẩu hỏa nhập ma mà chết.
Mọi người cảm giác vô cùng tiếc nuối, có người suy đoán, hắn lại là đang thử nghiệm thêm biện pháp mới tăng cao tốc độ tu luyện, nên mới như vậy.
Nhưng sau đó, lại có một người trong đó chết, cũng là tẩu hỏa nhập ma.
Bọn hắn lại là thương tiếc, bắt đầu suy đoán, có phải hay không người sáng tạo ra “không ngủ” biện pháp trước lúc chết đã chia sẻ cái gì bí thuật cho người này, để hắn tiếp tục nghiên cứu mà không chia sẻ cho bọn hắn.
Bọn hắn nghi ngờ về phần nghi ngờ, nhưng cũng không hề có ai nghĩ tới, bản thân vấn đề là từ đâu ra, hoặc là từ chính bọn hắn tu luyện pháp.
Trong cõi u minh, giống như có một thứ nào đó đang ngăn chặn bọn hắn suy nghĩ về chuyện này vậy, hắc hắc hắc!”
nói đến đây, Bán Thiên Ưng bỗng nhiên cười lên, giọng cười của hắn cực kì âm trầm, như là ác ma cười lạnh, khiến tất cả mọi người không nhịn được nổi lên một lớp da gà.
Tất cả mọi người đều muốn biết, rốt cuộc là tại sao đám người kia lại chết? Tại sao bọn hắn không suy nghĩ là do tu luyện pháp xảy ra vấn đề? Rốt cuộc tu luyện pháp này có an toàn hay không? Có thể tu luyện được hay không?
Nếu không an toàn vậy chẳng phải mơ ước đổi đời trở thành đại hiệp của bọn hắn tan tành hay sao?
Triệu Vô Cực nghe đối phương kể đến chỗ này, mày nhíu càng sâu, sau lưng cũng không tự chủ được chảy ra một chút mồ hôi lạnh.
Hắn tuy không sợ ma, nhưng mà Bán Thiên Ưng giọng cười quá quỷ dị, khiến hắn vô cùng không thích ứng, cảm giác một trận không khỏe.
Bầu không khí giương cung bạt kiếm của võ lâm liên quân cùng Thần Điện cũng lập tức bị Bán Thiên Ưng dẫn dắt, hoàn toàn biến thành sân khấu biểu diễn, kể chuyện xưa của hắn.
Bán Thiên Ưng lúc này lại âm trầm lên tiếng:
“nhưng mà sau đó, nối tiếp bước chân của hai người kia, trong nhóm người có ba vị cao thủ còn lại, cũng đều thay phiên nhau chết.
Bọn hắn chết, đều cực kì li kì, ở trong phòng tu luyện của mình tẩu hỏa nhập ma mà chết.
Trước khi chết, sắc mặt vô cùng dữ tợn khó xem, vặn vẹo lại cùng một chỗ, kinh mạch toàn thân đứt đoạn, đan điền toái diệt, nhưng bên ngoài cơ thể lại không có chút vết thương nào, đáng sợ vô cùng.
Nếu không phải người thân của bọn hắn cảm giác không đúng phá cửa mà vào xem xét, cũng không hề biết được, bọn hắn là như thế nào chết.
Đám người đều cực kì sợ hãi, kinh nghi bất định.
Năm người này, đều là đỉnh phong cao thủ, cũng thường xuyên tụ tập thảo luận võ công, không ngờ lại có cái chết giống nhau, chết li kì như vậy, bảo trong chuyện này không có quỷ, không bị người khác nhắm vào, ai cũng không tin.
Bọn hắn thử nghiệm điều tra cùng tìm kiếm, nhưng không hề phát hiện ra chút manh mối nào, cũng không nhận ra ai cố tình nhằm vào năm cái này gia tộc.
Nhưng người thứ tư cao thủ chết, triệt để khiến bọn hắn rối loạn.
Bọn hắn sợ một khi năm vị cao thủ đều chết xong, chết tiếp chính là cả gia tộc của bọn hắn, bọn hắn gia tộc sẽ bị người đồ sát không còn một mảnh.
Bởi vậy, tất cả mọi người đều lo lắng, xao động bất an, không ít người còn định di dời gia tộc, tìm một chỗ không người biết bọn hắn sinh cơ lập nghiệp, làm lại từ đầu.
Nhưng bọn hắn vừa có ý nghĩ này, cái chết người thứ năm cuối cùng, cũng triệt để giải khai toàn bộ bí mật, khiến cho bọn hắn vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, lại tức giận muốn phát điên.
/850
|