Triệu Vô Cực vốn không phải cái gì mãnh nam, hắn tiên thiên thể trạng cũng hiện ra hình giọt nước, thân thể cao gầy, ẩn bên dưới làn áo là cơ bắp tràn đầy tính bùng nổ sức mạnh.
Bởi vậy nhìn hắn đơn bạc cũng không có gì là lạ.
Chỉ có Tiếu Mị Mị biết, Triệu Vô Cực thân thể này, mạnh mẽ đến mức nào.
Chỉ cần nhìn buổi tối hắn làm cho nàng dục tiên dục tử, sảng khoái đến muốn bay lên liền có thể hiểu được.
Mà Thiết Bá cái này ngoại nhân, dùng ánh mắt của hắn đánh giá, đương nhiên là không thể nào chính xác.
Triệu Vô Cực bây giờ, hoàn toàn đổi mới hắn đối với bản thân hiểu rõ cùng nhận biết.
Quả thật là khoác lên da người một đầu hung thú.
Khai Sơn búa trọng lượng là tám mươi tám cân, hắn dùng sức đập, tính tổng thế sức mạnh cơ bắp cùng nội lực gia trì, phải đến hơn ngàn cân lực lượng.
Vậy mà Triệu Vô Cực cho dù hai tay đang bị thương, dồn toàn bộ lực lượng, lại có thể chống lên đến cái này một đập, khiến cho hắn hoàn toàn bị chặn đứng không thể nào hoàn thành động tác của mình.
Đối với Triệu Vô Cực sức mạnh, Thiết Bá hoàn toàn ngây người, cũng hoàn toàn không dám tin.
Hắn trợn to lấy ánh mắt nhìn Triệu Vô Cực, cả ngươi ngây ra như phỗng.
Kể cả Triệu Vô Cực mới cùng hắn nói cái gì, hắn cũng giống như là không nghe thấy.
Triệu Vô Cực để ý thấy đối phương trạng thái, trong lòng càng là hô to một tiếng “tốt”.
Ngây người cũng được, giả vờ ngây người cũng được.
Nãy giờ hắn nhịn đối phương lâu lắm rồi, bây giờ chính là lúc trả thù.
Chỉ lấy Triệu Vô Cực mạnh mẽ vung một cái, búa của Thiết Bá lập tức đập sượt qua một bên.
Mà hắn động tác thì cực thì thành thạo nhanh nhẹn, bắt lấy ngón tay cái đối phương, lập tức triển khai cầm nã thủ.
Cầm nã thủ chính là cơ sở trảo pháp thủ đoạn đối địch, là cơ bản nhất của trảo pháp.
Bất kì người luyện trảo pháp nào, cũng phải hiểu được cầm nã thủ này.
Cầm nã thủ chia làm tiểu cầm nã cùng đại cầm nã.
Tiểu cầm nã là chuyên bé khớp ngón tay, cổ tay.
Đại cầm nã là bé khớp xương.
Mà Triệu Vô Cực lúc này, chính là thi triển tiểu cầm nã, bẽ gãy Thiết Bá ngón tay.
Răng rắc!
một tiếng rợn người xương gãy vang lên, Thiết Bá sắc mặt tràn đầy dữ tợn ánh mắt tơ huyết điên cuồng hiện lên, thống khổ rít gào một tiếng.
A a a a a ~
Tiếng hét này của hắn như là hét vào trong tâm khảm của Thần Điện đám người, khiến bọn hắn sống lưng lành lạnh, tất cả đều cảm giác được một cỗ không lành ý tưởng.
Triệu Vô Cực âm thanh lạnh lùng đồng thời ở bên tai hắn vang lên vang lên:
“ đây là vì ngươi dám đối với nữ nhân của ta đùa bỡn!”
Giọng nói này, tràn đầy tức giận tâm tình, chính là Triệu Vô Cực vì phát tiết hắn hành động trêu đùa Tiếu Mị Mị mà ra.
Triệu Vô Cực lực lượng một tay lúc này, đã có thể mang lên bảy trăm cân vật nặng mà sinh hoạt tự nhiên.
Dồn sức một bẻ, cho dù đối phương có là tráng hán luyện qua khổ luyện ngoại công công phu hắn cũng có thể đem ngón tay đối phương bẻ gãy.
Chứ đừng nói là cái này Thiết Bá chỉ là bên ngoài có vẻ khôi ngô một chút, không hề học qua hoành luyện công phu.
Thiết Bá trong tay Khai Sơn búa rơi xuốn đất.
Đau đớn để cho hắn không thể nào cầm chắc được búa trong tay mình.
Hắn sức mạnh quá nửa đều năm ở thanh búa này, búa vừa rơi xuống, thế bại đã định.
Triệu Vô Cực động tác không hề dừng bại, một mạch “ răng rắc, răng rắc” liên tiếp bẻ gãy ngón tay của đối phương, khiến cho Thiết Bá đau đến không muốn sống, trán nổi đầy gân xanh, khuôn mặt bởi vì đau đớn mà vặn vẹo cực kì dữ tợn.
Triệu Vô Cực âm thanh như ma quỷ lại lần nữa ở bên tai hắn vang lên:
“ đây là vì để cho ngươi hiểu biết, đơn bạc không có nghĩa là không có sức mạnh, miệng tiện chính là phải trả giá!”
Thiết Bá cuối cùng không nhịn nổi, làm ra cuối cùng vùng vẫy giãy chết hành vi.
Chỉ thấy Thiết Bá mạnh mẽ hướng Triệu Vô Cực vung một quyền, quyền kình đánh cho không khí hô hô rung động thanh thế không hề nhỏ.
Nhưng đối với Triệu Vô Cực, đây chỉ là giãy chết mà thôi, không có chút nào lực uy hiếp.
Hắn một chưởng xuất ra, đối với Thiết Bá một quyền ngạnh kháng.
Răng rắc!
Lại là một tiếng gãy xương vang lên, Thiết Bá tiếng rú thảm so với lúc trước còn to mấy phần, khiến người ta sởn cả gai ốc.
Thần Điện đám người đều như chết trân tại chỗ nhìn lấy Triệu Vô Cực hành hạ Thiết Bá, không ai dám tiến lên dù chỉ nửa bước.
Triệu Vô Cực lúc này lại lần nữa lạnh lùng nói:
“ đây là vì ngươi đám đả thương nữ nhân của ta!”
Triệu Vô Cực đưa tay bắt lấy hắn cánh tay, mạnh mẽ vặn một cái
Lập tức, cánh tay Thiết Bá sai vị, hiện lên một cái quỷ dị cong hình, hiển nhiên cũng đã gãy.
Triệu Vô Cực lạnh lùng âm thanh như ma quỷ:
“ đây là vì ngươi đánh lén ta, còn dám ở trước mặt ta trang bức!”
Triệu Vô Cực một câu này vừa ra, Tiếu Mị Mị lập tức cảm động.
Đối phương đằng trước lí do, hoàn toàn đều là vì nàng. Điều này suy nghĩ kĩ một chút liền có thể hiểu được, nàng trong lòng của Triệu Vô Cực địa vị cao như thế nào, hắn đối với nàng cưng chiều như thế nào.
Cho dù nàng chỉ thụ một chút nhỏ nhất khinh nhờn, đều có thể khiến hắn phẫn nộ.
Bởi vậy, Tiếu Mị Mị lúc này đối với Triệu Vô Cực trả thù giúp mình hành động, trở nên ánh mắt lấp lánh, đối với hắn trong lòng yêu thương vốn đã không dứt, càng thêm mãnh liệt, như là trường giang cuồn cuộn.
Thương thế của nàng lúc này cũng giống như yếu bớt rất nhiều, không hề đau đớn như vậy nữa.
Tất cả tâm trí của nàng, bây giờ đều đang tập trung vào cái bóng hình cao lớn kia, bóng hình của nam nhân nàng.
Kiếp này gặp được Triệu Vô Cực, quả là may mắn lớn nhất đời nàng, nàng cũng không hề chọn sai.
Sau này, Tiếu Mị Mị cũng chỉ mong, có thể bên hắn mãi mãi, đến đầu bạc răng long.
Cho dù là phàm hay tiên, nàng đều sẽ không rời không bỏ mà ở bên hắn.
Đây chính là của nàng suy nghĩ ngay lúc này.
Mà Triệu Vô Cực bên kia, hắn tay phải lúc này đã nhanh như chớp bắt lấy cổ họng của Thiết Bá, một tay xách nổi đối phương lên, chân cách xa mặt đất.
Thiết Bá thân hình cường tráng nặng gần trăm cân, cứ như vậy bị hắn xách như xách một cái gà con xách lên, không có chút trở ngại nào.
Triệu Vô Cực thân cao, càng là ủng hộ hắn làm cái động tác này
Lúc này, Triệu Vô Cực vô cùng bá khí, như là một cái chiến thắng kẻ địch sư tử, đang đối với
đối phương diễu võ dương oai, tuyên dương thắng lợi của mình.
Hắn đối với Thiết Bá nói ra một câu nói cuối cùng:
“ Lôi Thập Bát cùng Trịnh Hạo Nhiên hẳn đang chờ ngươi ở dưới kia, để ta tiễn ngươi một đoạn đường cuối cùng này!”
“răng rắc!”
nói xong, Triệu Vô Cực nhẹ nhàng bóp một cái, Thiết Bá đầu lâu lập tức nghẹo sang một bên, khí tuyệt bỏ mình.
Hiển nhiên một bóp này, đã mang cổ hắn bẽ gãy.
Triệu Vô Cực giống như là vứt một cái rách rưới búp bê đem Thiết Bá vứt hướng Thần Điện đám người.
Thần Điện đám người nhìn thấy xác Thiết Bá lại vô cùng sợ hãi, như là thấy rắn rết đồng dạng nhao nhao né tránh vội vàng lẩn trốn ra càng xa càng tốt.
Thần Điện phía bên kia, bây giờ chỉ còn lại Cầm các các chủ cùng thương các các chủ hai người này làm người chỉ huy, sĩ khí đại tán, nhân tâm đại loạn.
Bọn hắn vốn lấy tư thể xem thường võ lâm liên quân, xem thường người giang hồ.
Nhưng Triệu Vô Cực lúc này hành động như là một cái bạt tai giáng vào mặt bọn hắn, để bọn hắn sợ hãi, bọn hắn không lên nổi cái gì chiến ý.
Tiếp theo quá trình, đã hoàn toàn là một bên nghiền ép.
Bốn vị chưởng môn, đấu hai vị các chủ, nếu không thể thắng, bọn hắn có thể đi chết được rồi.
Mà Triệu Vô Cực đối với đám người này, không khác gì tử thần đòi mạng, hắn đi đến đâu, thì xác chết ngã xuống đến đấy.
Lại thêm đám võ lâm liên quân xông lên chém giết, Thần Điện thế bại đã vô cùng rõ ràng.
Thương các các chủ mày nhíu cực sâu, hắn hiển nhiên cũng nhìn ra thứ này, hắn đối với Cầm các các chủ nhìn lại.
Nãy giờ đều không thấy Cung các các chủ Chư Hiểu Mai bắn tiễn yểm trợ, hẳn là bên nàng cũng đã xảy ra vấn đề, nếu không nàng chắc chắn sẽ không ở thời điểm quan trọng như thế này không ra tay a.
Cầm các các chủ cũng là mệt mỏi nhíu mày, nàng lúc này âm thanh băng lãnh vang lên:
“ toàn quân nghe lệnh, rút lui!”
Mệnh lệnh vừa ra, không ít người kinh ngạc, nhưng bọn hắn rất nhanh liền hiểu rõ, bọn hắn đã mất đi tiên cơ, không thể nào chiến thắng được.
Như vậy không bằng rút lui, mời Điện Chủ ra mặt, mới có thể trấn áp được Triệu Vô Cực.
Cầm các các chủ quyết định, hoàn toàn là vì suy nghĩ cho Thần Điện, bảo vệ quân số.
Thương các các chủ nhìn nàng một cái gật đầu, hoàn toàn không ý kiến gì.
Hắn cũng không phải giống như Trịnh Hạo Nhiên cùng Lôi Thập Bát như vậy cuồng chiến sĩ.
Nhưng mà đúng lúc các nàng đang định rút lui, biến cố lại sinh.
Từ trên một ngọn núi gần đó, hàng loạt hình tròn đồ vật rơi vãi mà xuống.
Nó vừa chạm đất một khắc, một làn khói xanh đỏ hai màu tán ra, chặn lại bọn hắn đường lùi.
Cầm các các chủ Yến Viên nhìn thấy cảnh này, lập tức kinh hãi biến sắc.
Bởi vì nàng biết đây là thứ gì!
Bởi vậy nhìn hắn đơn bạc cũng không có gì là lạ.
Chỉ có Tiếu Mị Mị biết, Triệu Vô Cực thân thể này, mạnh mẽ đến mức nào.
Chỉ cần nhìn buổi tối hắn làm cho nàng dục tiên dục tử, sảng khoái đến muốn bay lên liền có thể hiểu được.
Mà Thiết Bá cái này ngoại nhân, dùng ánh mắt của hắn đánh giá, đương nhiên là không thể nào chính xác.
Triệu Vô Cực bây giờ, hoàn toàn đổi mới hắn đối với bản thân hiểu rõ cùng nhận biết.
Quả thật là khoác lên da người một đầu hung thú.
Khai Sơn búa trọng lượng là tám mươi tám cân, hắn dùng sức đập, tính tổng thế sức mạnh cơ bắp cùng nội lực gia trì, phải đến hơn ngàn cân lực lượng.
Vậy mà Triệu Vô Cực cho dù hai tay đang bị thương, dồn toàn bộ lực lượng, lại có thể chống lên đến cái này một đập, khiến cho hắn hoàn toàn bị chặn đứng không thể nào hoàn thành động tác của mình.
Đối với Triệu Vô Cực sức mạnh, Thiết Bá hoàn toàn ngây người, cũng hoàn toàn không dám tin.
Hắn trợn to lấy ánh mắt nhìn Triệu Vô Cực, cả ngươi ngây ra như phỗng.
Kể cả Triệu Vô Cực mới cùng hắn nói cái gì, hắn cũng giống như là không nghe thấy.
Triệu Vô Cực để ý thấy đối phương trạng thái, trong lòng càng là hô to một tiếng “tốt”.
Ngây người cũng được, giả vờ ngây người cũng được.
Nãy giờ hắn nhịn đối phương lâu lắm rồi, bây giờ chính là lúc trả thù.
Chỉ lấy Triệu Vô Cực mạnh mẽ vung một cái, búa của Thiết Bá lập tức đập sượt qua một bên.
Mà hắn động tác thì cực thì thành thạo nhanh nhẹn, bắt lấy ngón tay cái đối phương, lập tức triển khai cầm nã thủ.
Cầm nã thủ chính là cơ sở trảo pháp thủ đoạn đối địch, là cơ bản nhất của trảo pháp.
Bất kì người luyện trảo pháp nào, cũng phải hiểu được cầm nã thủ này.
Cầm nã thủ chia làm tiểu cầm nã cùng đại cầm nã.
Tiểu cầm nã là chuyên bé khớp ngón tay, cổ tay.
Đại cầm nã là bé khớp xương.
Mà Triệu Vô Cực lúc này, chính là thi triển tiểu cầm nã, bẽ gãy Thiết Bá ngón tay.
Răng rắc!
một tiếng rợn người xương gãy vang lên, Thiết Bá sắc mặt tràn đầy dữ tợn ánh mắt tơ huyết điên cuồng hiện lên, thống khổ rít gào một tiếng.
A a a a a ~
Tiếng hét này của hắn như là hét vào trong tâm khảm của Thần Điện đám người, khiến bọn hắn sống lưng lành lạnh, tất cả đều cảm giác được một cỗ không lành ý tưởng.
Triệu Vô Cực âm thanh lạnh lùng đồng thời ở bên tai hắn vang lên vang lên:
“ đây là vì ngươi dám đối với nữ nhân của ta đùa bỡn!”
Giọng nói này, tràn đầy tức giận tâm tình, chính là Triệu Vô Cực vì phát tiết hắn hành động trêu đùa Tiếu Mị Mị mà ra.
Triệu Vô Cực lực lượng một tay lúc này, đã có thể mang lên bảy trăm cân vật nặng mà sinh hoạt tự nhiên.
Dồn sức một bẻ, cho dù đối phương có là tráng hán luyện qua khổ luyện ngoại công công phu hắn cũng có thể đem ngón tay đối phương bẻ gãy.
Chứ đừng nói là cái này Thiết Bá chỉ là bên ngoài có vẻ khôi ngô một chút, không hề học qua hoành luyện công phu.
Thiết Bá trong tay Khai Sơn búa rơi xuốn đất.
Đau đớn để cho hắn không thể nào cầm chắc được búa trong tay mình.
Hắn sức mạnh quá nửa đều năm ở thanh búa này, búa vừa rơi xuống, thế bại đã định.
Triệu Vô Cực động tác không hề dừng bại, một mạch “ răng rắc, răng rắc” liên tiếp bẻ gãy ngón tay của đối phương, khiến cho Thiết Bá đau đến không muốn sống, trán nổi đầy gân xanh, khuôn mặt bởi vì đau đớn mà vặn vẹo cực kì dữ tợn.
Triệu Vô Cực âm thanh như ma quỷ lại lần nữa ở bên tai hắn vang lên:
“ đây là vì để cho ngươi hiểu biết, đơn bạc không có nghĩa là không có sức mạnh, miệng tiện chính là phải trả giá!”
Thiết Bá cuối cùng không nhịn nổi, làm ra cuối cùng vùng vẫy giãy chết hành vi.
Chỉ thấy Thiết Bá mạnh mẽ hướng Triệu Vô Cực vung một quyền, quyền kình đánh cho không khí hô hô rung động thanh thế không hề nhỏ.
Nhưng đối với Triệu Vô Cực, đây chỉ là giãy chết mà thôi, không có chút nào lực uy hiếp.
Hắn một chưởng xuất ra, đối với Thiết Bá một quyền ngạnh kháng.
Răng rắc!
Lại là một tiếng gãy xương vang lên, Thiết Bá tiếng rú thảm so với lúc trước còn to mấy phần, khiến người ta sởn cả gai ốc.
Thần Điện đám người đều như chết trân tại chỗ nhìn lấy Triệu Vô Cực hành hạ Thiết Bá, không ai dám tiến lên dù chỉ nửa bước.
Triệu Vô Cực lúc này lại lần nữa lạnh lùng nói:
“ đây là vì ngươi đám đả thương nữ nhân của ta!”
Triệu Vô Cực đưa tay bắt lấy hắn cánh tay, mạnh mẽ vặn một cái
Lập tức, cánh tay Thiết Bá sai vị, hiện lên một cái quỷ dị cong hình, hiển nhiên cũng đã gãy.
Triệu Vô Cực lạnh lùng âm thanh như ma quỷ:
“ đây là vì ngươi đánh lén ta, còn dám ở trước mặt ta trang bức!”
Triệu Vô Cực một câu này vừa ra, Tiếu Mị Mị lập tức cảm động.
Đối phương đằng trước lí do, hoàn toàn đều là vì nàng. Điều này suy nghĩ kĩ một chút liền có thể hiểu được, nàng trong lòng của Triệu Vô Cực địa vị cao như thế nào, hắn đối với nàng cưng chiều như thế nào.
Cho dù nàng chỉ thụ một chút nhỏ nhất khinh nhờn, đều có thể khiến hắn phẫn nộ.
Bởi vậy, Tiếu Mị Mị lúc này đối với Triệu Vô Cực trả thù giúp mình hành động, trở nên ánh mắt lấp lánh, đối với hắn trong lòng yêu thương vốn đã không dứt, càng thêm mãnh liệt, như là trường giang cuồn cuộn.
Thương thế của nàng lúc này cũng giống như yếu bớt rất nhiều, không hề đau đớn như vậy nữa.
Tất cả tâm trí của nàng, bây giờ đều đang tập trung vào cái bóng hình cao lớn kia, bóng hình của nam nhân nàng.
Kiếp này gặp được Triệu Vô Cực, quả là may mắn lớn nhất đời nàng, nàng cũng không hề chọn sai.
Sau này, Tiếu Mị Mị cũng chỉ mong, có thể bên hắn mãi mãi, đến đầu bạc răng long.
Cho dù là phàm hay tiên, nàng đều sẽ không rời không bỏ mà ở bên hắn.
Đây chính là của nàng suy nghĩ ngay lúc này.
Mà Triệu Vô Cực bên kia, hắn tay phải lúc này đã nhanh như chớp bắt lấy cổ họng của Thiết Bá, một tay xách nổi đối phương lên, chân cách xa mặt đất.
Thiết Bá thân hình cường tráng nặng gần trăm cân, cứ như vậy bị hắn xách như xách một cái gà con xách lên, không có chút trở ngại nào.
Triệu Vô Cực thân cao, càng là ủng hộ hắn làm cái động tác này
Lúc này, Triệu Vô Cực vô cùng bá khí, như là một cái chiến thắng kẻ địch sư tử, đang đối với
đối phương diễu võ dương oai, tuyên dương thắng lợi của mình.
Hắn đối với Thiết Bá nói ra một câu nói cuối cùng:
“ Lôi Thập Bát cùng Trịnh Hạo Nhiên hẳn đang chờ ngươi ở dưới kia, để ta tiễn ngươi một đoạn đường cuối cùng này!”
“răng rắc!”
nói xong, Triệu Vô Cực nhẹ nhàng bóp một cái, Thiết Bá đầu lâu lập tức nghẹo sang một bên, khí tuyệt bỏ mình.
Hiển nhiên một bóp này, đã mang cổ hắn bẽ gãy.
Triệu Vô Cực giống như là vứt một cái rách rưới búp bê đem Thiết Bá vứt hướng Thần Điện đám người.
Thần Điện đám người nhìn thấy xác Thiết Bá lại vô cùng sợ hãi, như là thấy rắn rết đồng dạng nhao nhao né tránh vội vàng lẩn trốn ra càng xa càng tốt.
Thần Điện phía bên kia, bây giờ chỉ còn lại Cầm các các chủ cùng thương các các chủ hai người này làm người chỉ huy, sĩ khí đại tán, nhân tâm đại loạn.
Bọn hắn vốn lấy tư thể xem thường võ lâm liên quân, xem thường người giang hồ.
Nhưng Triệu Vô Cực lúc này hành động như là một cái bạt tai giáng vào mặt bọn hắn, để bọn hắn sợ hãi, bọn hắn không lên nổi cái gì chiến ý.
Tiếp theo quá trình, đã hoàn toàn là một bên nghiền ép.
Bốn vị chưởng môn, đấu hai vị các chủ, nếu không thể thắng, bọn hắn có thể đi chết được rồi.
Mà Triệu Vô Cực đối với đám người này, không khác gì tử thần đòi mạng, hắn đi đến đâu, thì xác chết ngã xuống đến đấy.
Lại thêm đám võ lâm liên quân xông lên chém giết, Thần Điện thế bại đã vô cùng rõ ràng.
Thương các các chủ mày nhíu cực sâu, hắn hiển nhiên cũng nhìn ra thứ này, hắn đối với Cầm các các chủ nhìn lại.
Nãy giờ đều không thấy Cung các các chủ Chư Hiểu Mai bắn tiễn yểm trợ, hẳn là bên nàng cũng đã xảy ra vấn đề, nếu không nàng chắc chắn sẽ không ở thời điểm quan trọng như thế này không ra tay a.
Cầm các các chủ cũng là mệt mỏi nhíu mày, nàng lúc này âm thanh băng lãnh vang lên:
“ toàn quân nghe lệnh, rút lui!”
Mệnh lệnh vừa ra, không ít người kinh ngạc, nhưng bọn hắn rất nhanh liền hiểu rõ, bọn hắn đã mất đi tiên cơ, không thể nào chiến thắng được.
Như vậy không bằng rút lui, mời Điện Chủ ra mặt, mới có thể trấn áp được Triệu Vô Cực.
Cầm các các chủ quyết định, hoàn toàn là vì suy nghĩ cho Thần Điện, bảo vệ quân số.
Thương các các chủ nhìn nàng một cái gật đầu, hoàn toàn không ý kiến gì.
Hắn cũng không phải giống như Trịnh Hạo Nhiên cùng Lôi Thập Bát như vậy cuồng chiến sĩ.
Nhưng mà đúng lúc các nàng đang định rút lui, biến cố lại sinh.
Từ trên một ngọn núi gần đó, hàng loạt hình tròn đồ vật rơi vãi mà xuống.
Nó vừa chạm đất một khắc, một làn khói xanh đỏ hai màu tán ra, chặn lại bọn hắn đường lùi.
Cầm các các chủ Yến Viên nhìn thấy cảnh này, lập tức kinh hãi biến sắc.
Bởi vì nàng biết đây là thứ gì!
/850
|