Thanh sắc tiễn hình long tức cùng Triệu Vô Cực Thiên địa biến cự chưởng nhanh như chớp phá không va chạm vào nhau, ở giữa chúng phát ra từng đạo hỏa hoa bắn tung tóe, nội lực điên cuồng giảo sát nhau sóng nội lực dư chấn bốn phía khiến cho mặt đất xung quanh đó bị từng đợt từng đợt bụi mù cuốn lên.
Đám người ở xung quanh thất sắc nhao nhao tránh né lùi lại, vội vàng lấy tay che mặt mũi mình đề phòng vị tạp vật bay vào.
Mọi người gần như đều nín thở nhìn qua phía bên này, chiến trường trong lúc nhất thời cũng theo đó im ắng xuống tới.
Triệu Vô Cực cảm giác được, thanh sắc long tức mang theo một cỗ ăn mòn chi khí, nó vừa tiếp xúc cùng bản thân mình Thiên địa biến đại thủ lập tức phát ra xèo xèo ăn mòn âm thanh, khiến cho Triệu Vô Cực Thiên địa biến sức mạnh bị mất giá rất nhiều, còn đang không ngừng bị ăn mòn.
Triệu Vô Cực ánh mắt lóe lên, gia tăng nội lực, trên đại thủ Thiên địa biến bỗng nhiên bốc cháy lên kim sắc hỏa diễm cùng thanh sắc tiễn hình long tức đối kháng.
Vốn đang dựa vào ăn mòn khí tức chiếm ưu thế long tức, lúc này bị kim sắc hỏa diễm đốt lên, còn chưa kịp xông tới ăn mòn Triệu Vô Cực đại thử lập tức bị đốt lên, sau đó nhao nhao hóa thành điểm điểm tinh quang bay lên bầu trời.
Triệu Vô Cực kim sắc hỏa diễm, vậy mà hoàn toàn khắc chế được đối phương ăn mòn khí tức, không những để đối phương thất bại hoàn toàn, mà còn lật ngược lại tình hình trận chiến, giúp Triệu Vô Cực chiếm lấy thượng phong.
Trịnh Hạo Nhiên thấy vậy, sắc mặt càng là phát ra khó coi chi sắc.
Ánh mắt hắn lóe lên vẻ điên cuồng, trong miệng không ngừng rống to:
“ không, không thể nào! Không thể nào!”
đột nhiên, hắn trên người cơ bắp đại lượng héo rút lại, giống như Lôi Thập Bát trước đây, Tịch Diệt Kiếm đang tiêu hao tinh huyết của hắn để giúp hắn tăng cường nội công.
Vốn đang bị kim sắc hỏa diễm của Triệu Vô Cực đốt lên xèo xèo rung động long tức, lúc này lại trở nên mạnh mẽ mấy phần, hướng kim sắc đại thủ đè xuống.
Triệu Vô Cực bỗng nhiên cảm giác được trên tay mình áp lực đại tăng, hắn tay phải cũng như là đang đẩy lên vạn cân vật nặng, không những không thể tiến thêm ngược lại đang từ từ bại lui.
Triệu Vô Cực mạnh mẽ cắn chặt hàm răng, Tử Hà Bất Diệt thần công vận chuyển mạnh mẽ, nội lực như là núi lửa phun trào đồng dạng mạnh mẽ tuôn ra, giúp hắn đứng vững áp lực.
Triệu Vô Cực nhìn lấy Trịnh Hạo Nhiên, kim sắc hỏa diễm của hắn vốn đang chiếm thượng phong, đối phương lại sử dụng biện pháp tiêu hao tinh huyết đến áp chế hắn, khiến cho hắn rơi xuống hạ phong, cái này có chút khiến hắn khó chịu.
Nhưng hắn hiểu, hắn không cần vội vã nhất thời chiến thắng, chỉ cần đứng vững được áp lực này, chờ đối phương tiêu hao xong, người thắng nhất định là hắn.
Thế là Triệu Vô Cực tăng cường vận chuyển Tử Hà Bất Diệt thần công để cho Tử Hà Bất Diệt thần công dựa theo chu thiên tuần hoàn hoạt động đến cực hạn liên tục không ngừng nghỉ vì hắn chế tạo nội lực, cuối cùng vẫn là có thể đứng vững trước Trịnh Hạo Nhiên thế công.
Trịnh Hạo Nhiên càng phát ra gấp gáp, Tịch Diệt Kiếm đối với hắn tiêu hao càng lớn.
Chỉ thấy da thịt của hắn bắt đầu khô quắt lại, mái tóc trên đầu bắt đầu mất đi màu sắc tươi sáng, giống như là bị nhiễm lên một lớp bụi bặm, dần dần hướng về lão nhân phương hướng phát triển.
Mà Trịnh Hạo Nhiên cũng cảm giác được thứ này, hắn điên cuồng thiêu đốt tinh huyết cùng sinh mạng mình, cháy lên cuối cùng mạnh mẽ quang huy lại chậm chạp không có được kết quả như là mong muốn.
Bởi vậy, hắn vô cùng cấp bách, trong lòng đã sớm sốt ruột đứng ngồi không yên.
Triệu Vô Cực nhìn thấy đối phương chuyển biến, trong lòng lập tức vui vẻ, thắng bại gần như đã định.
Trịnh Hạo Nhiên lúc này ánh mắt lóe lên vẻ độc ác, hắn bỗng nhiên toàn lực vận công, khiến cho Tịch Diệt Kiếm càng cung cấp cho hắn nhiều hơn nữa nội lực để hắn có thể đánh bại Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực lại một lần nữa cảm giác được áp lực đại tăng, hắn đang muốn vận công chống lại, bỗng nhiên một cỗ nguy hiểm cảm giác tràn ngập trong tâm trí hắn, giống như là hắn đang ở bên bờ vực thẳm bước đi, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống đồng dạng.
Triệu Vô Cực vô cùng quyết đoạn, thu lại tay phải của mình, cắt đứt của hắn cùng Thiên địa biến liên kết, dưới chân đạp mạnh một cái hướng phía sau cuồng lùi.
Ầm!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, ngay tại chỗ đứng của Triệu Vô Cực lúc nãy bị tạc ra một cái hố to, sâu đến tận một mét, rộng ba mét, bên trong còn tản mất không ít kim loại mảnh vỡ, vô cùng đáng sợ.
Triệu Vô Cực mồ hôi lạnh ứa ra, nếu lúc nãy hắn không tránh kịp, bây giờ chỉ sợ đã sớm biến thành một cái xác chết thủng trăm lỗ.
Mà vừa ra tay, không ai khác chính là im hơi lặng tiếng nãy giờ Cung các các chủ Chư Hiểu Mai.
Nàng cũng tham gia trận chiến lần này, nhưng mục tiêu của nàng, không phải bất kì vị các chủ nào, mà là bản thân Triệu Vô Cực.
Chỉ cần giết Triệu Vô Cực, nàng nhiệm vụ không những hoàn thành, mà còn là vượt chỉ tiêu hoàn thành.
Hơn nữa nàng không nghĩ Trịnh Hạo Nhiên có thể đơn giản một mình đối phó được đối phương.
Quả nhiên, nàng nghĩ không sai, Trịnh Hạo Nhiên đúng thật là rơi hạ phong.
Mà một mũi tên này của nàng, là nàng chờ đợi từ đầu trận đấu đến bây giờ một mũi tên, nhân lúc Triệu Vô Cực cùng Trịnh Hạo Nhiên đấu nội lực, mới phát ra.
Trong lúc so đấu nội lực, võ giả đều là không thể di chuyển.
Nếu từ bỏ đấu nội lực mà di chuyển, vậy thì nhất định sẽ nhận lấy phản phệ.
Phản phệ có thể mạnh có thể yếu, còn tùy vào đối phương thực lực ra sao, bản thân đánh ra chiêu thức như thế nào.
Mà Trịnh Hạo Nhiên cũng nhân cơ hội này, lập tức bùng nổ.
Chỉ thấy trên đầu hắn mái tóc bỗng nhiên biến thành hoa râm, cả người cũng như là già đi mười tuổi, nhưng đổi lại nội lực của hắn càng là dũng mãnh bộc phát, trong nháy mắt đánh tan Triệu Vô Cực kim sắc hỏa diễm Thiên địa biến dại thủ, lấy tình trạng bị tiêu hao nặng nề xông tới.
Triệu Vô Cực sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn lúc này đã bởi vì nhận lấy phản phệ mà bị nội thương, trong ngực một ngụm nghịch huyết cuồn cuộn không ngừng, khiến cho hắn tình cảnh càng trở nên nguy cấp.
Tiếu Mị Mị đứng ở nơi xa nhìn xem bên này đại chiến, trong lòng không nhịn được gấp gáp hô to:
“ Vô Cực, tránh ngay a!”
Bên này võ lâm liên quân cũng không ít người bừng tỉnh vội vàng rống lớn:
“ Triệu Vô Cực, mau tránh a!”
“ nguy hiểm, mau tránh ra!”
đáng tiếc, đều không có trứng dùng.
Triệu Vô Cực thân ở bên trong chiến đấu, hắn lúc này rõ ràng cảm nhận được, bản thân mình xung quanh một mảnh sền sệt bầu không khí, muốn di chuyển cũng khó khăn.
Hiển nhiên đã bị đối phương khí cơ khóa chặt, không thể nào thoát được.
May mắn dư nhất chính là, Triệu Vô Cực nhận ra, trên một ngụm này long tức của đối phương, bởi vì cùng Thiên địa biến va chạm mà thực lực đã bị tổn hao rất nhiều, khôn còn như trước đây như vậy mạnh mẽ.
Đã không thể né, vậy thì ngạnh kháng.
Triệu Vô Cực nuốt xuống một ngụm nghịch huyết, cố nén nội thương, nội lực trên thân bỗng nhiên hướng bên ngoài ngoại phóng, sau đó trong nháy mắt bị hắn ngưng tụ thành một cái bán cầu hình dòng khí xoáy.
“ Vô Cực bảo điển - Cuồng phong biến!”
( hồi thiên trong naruto)
Vòng khí xoáy bao phủ lấy hắn bảo vệ hắn ở bên trong không bị tấn công.
Vòng khí xoáy lúc đầu khá chậm, nhưng chỉ trong nháy mắt tốc độ đại tăng càng xoay càng nhanh, cuối cùng thật sự hóa thành một cái bán cầu hình vòng xoáy.
Triệu Vô Cực ở bên trong Cuồng phong biến nhanh chóng móc ra đan dược chữa thương,nhét vào miệng.
Hắn bây giờ đối với ngoại giới hoàn toàn không biết gì, cũng không thể di chuyển, bởi vậy lúc kết thúc Cuồng phong biến, cũng có thể là hắn nguy hiểm nhất thời khắc, dễ dàng bị đối phương xem làm con mồi tới tập kích.
Nhất là vị kia Cung các các chủ, đối phương nhất định sẽ không bỏ qua cho mình.
Ầm!
Long tức cùng một mũi tên đồng thời xông tới bắn lên Triệu Vô Cực Cuồng phong biến, nhưng lại bị Cuồng phong biến tốc độ xoay tròn nhanh chóng đẩy lệch phương hướng bắn qua một bên.
Mũi tên ở một vĩ trí chếch phía sau Triệu Vô Cực nổ tung, lại đào ra một cái hố sâu.
Mà long tức tuy là hơi bị chuyển di, nhưng nó là liên tục tính sát thương, bởi vậy không hề có ý định bỏ qua cho Triệu Vô Cực, liên tục xung kích của hắn Cuồng phong biến.
Triệu Vô Cực ở bên trong, cảm nhận được áp lực cực kì to lớn.
Nhất là cứ mỗi dây lấy tần suất hai đến ba lần mũi tên bay tới bắn phá, tuy không thể phá nát Cuồng phong biến của hắn mà vào, nhưng cũng khiến cho hắn chật vật không thôi.
Triệu Vô Cực điên cuồng vận công, chống đối ngoại giới xung kích, bởi vì đã ăn vào chữa thương đan, sắc mặt không tốt lên, nhưng cũng không hề tiếp tục chuyển biến xấu.
Cuối cùng, Triệu Vô Cực cảm giác bên ngoài áp lực chợt dừng, hắn mạnh mẽ dừng lại Cuồng phong biến, hướn bên trái toàn lực phát động tốc độ lao ra.
Đám người ở xung quanh thất sắc nhao nhao tránh né lùi lại, vội vàng lấy tay che mặt mũi mình đề phòng vị tạp vật bay vào.
Mọi người gần như đều nín thở nhìn qua phía bên này, chiến trường trong lúc nhất thời cũng theo đó im ắng xuống tới.
Triệu Vô Cực cảm giác được, thanh sắc long tức mang theo một cỗ ăn mòn chi khí, nó vừa tiếp xúc cùng bản thân mình Thiên địa biến đại thủ lập tức phát ra xèo xèo ăn mòn âm thanh, khiến cho Triệu Vô Cực Thiên địa biến sức mạnh bị mất giá rất nhiều, còn đang không ngừng bị ăn mòn.
Triệu Vô Cực ánh mắt lóe lên, gia tăng nội lực, trên đại thủ Thiên địa biến bỗng nhiên bốc cháy lên kim sắc hỏa diễm cùng thanh sắc tiễn hình long tức đối kháng.
Vốn đang dựa vào ăn mòn khí tức chiếm ưu thế long tức, lúc này bị kim sắc hỏa diễm đốt lên, còn chưa kịp xông tới ăn mòn Triệu Vô Cực đại thử lập tức bị đốt lên, sau đó nhao nhao hóa thành điểm điểm tinh quang bay lên bầu trời.
Triệu Vô Cực kim sắc hỏa diễm, vậy mà hoàn toàn khắc chế được đối phương ăn mòn khí tức, không những để đối phương thất bại hoàn toàn, mà còn lật ngược lại tình hình trận chiến, giúp Triệu Vô Cực chiếm lấy thượng phong.
Trịnh Hạo Nhiên thấy vậy, sắc mặt càng là phát ra khó coi chi sắc.
Ánh mắt hắn lóe lên vẻ điên cuồng, trong miệng không ngừng rống to:
“ không, không thể nào! Không thể nào!”
đột nhiên, hắn trên người cơ bắp đại lượng héo rút lại, giống như Lôi Thập Bát trước đây, Tịch Diệt Kiếm đang tiêu hao tinh huyết của hắn để giúp hắn tăng cường nội công.
Vốn đang bị kim sắc hỏa diễm của Triệu Vô Cực đốt lên xèo xèo rung động long tức, lúc này lại trở nên mạnh mẽ mấy phần, hướng kim sắc đại thủ đè xuống.
Triệu Vô Cực bỗng nhiên cảm giác được trên tay mình áp lực đại tăng, hắn tay phải cũng như là đang đẩy lên vạn cân vật nặng, không những không thể tiến thêm ngược lại đang từ từ bại lui.
Triệu Vô Cực mạnh mẽ cắn chặt hàm răng, Tử Hà Bất Diệt thần công vận chuyển mạnh mẽ, nội lực như là núi lửa phun trào đồng dạng mạnh mẽ tuôn ra, giúp hắn đứng vững áp lực.
Triệu Vô Cực nhìn lấy Trịnh Hạo Nhiên, kim sắc hỏa diễm của hắn vốn đang chiếm thượng phong, đối phương lại sử dụng biện pháp tiêu hao tinh huyết đến áp chế hắn, khiến cho hắn rơi xuống hạ phong, cái này có chút khiến hắn khó chịu.
Nhưng hắn hiểu, hắn không cần vội vã nhất thời chiến thắng, chỉ cần đứng vững được áp lực này, chờ đối phương tiêu hao xong, người thắng nhất định là hắn.
Thế là Triệu Vô Cực tăng cường vận chuyển Tử Hà Bất Diệt thần công để cho Tử Hà Bất Diệt thần công dựa theo chu thiên tuần hoàn hoạt động đến cực hạn liên tục không ngừng nghỉ vì hắn chế tạo nội lực, cuối cùng vẫn là có thể đứng vững trước Trịnh Hạo Nhiên thế công.
Trịnh Hạo Nhiên càng phát ra gấp gáp, Tịch Diệt Kiếm đối với hắn tiêu hao càng lớn.
Chỉ thấy da thịt của hắn bắt đầu khô quắt lại, mái tóc trên đầu bắt đầu mất đi màu sắc tươi sáng, giống như là bị nhiễm lên một lớp bụi bặm, dần dần hướng về lão nhân phương hướng phát triển.
Mà Trịnh Hạo Nhiên cũng cảm giác được thứ này, hắn điên cuồng thiêu đốt tinh huyết cùng sinh mạng mình, cháy lên cuối cùng mạnh mẽ quang huy lại chậm chạp không có được kết quả như là mong muốn.
Bởi vậy, hắn vô cùng cấp bách, trong lòng đã sớm sốt ruột đứng ngồi không yên.
Triệu Vô Cực nhìn thấy đối phương chuyển biến, trong lòng lập tức vui vẻ, thắng bại gần như đã định.
Trịnh Hạo Nhiên lúc này ánh mắt lóe lên vẻ độc ác, hắn bỗng nhiên toàn lực vận công, khiến cho Tịch Diệt Kiếm càng cung cấp cho hắn nhiều hơn nữa nội lực để hắn có thể đánh bại Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực lại một lần nữa cảm giác được áp lực đại tăng, hắn đang muốn vận công chống lại, bỗng nhiên một cỗ nguy hiểm cảm giác tràn ngập trong tâm trí hắn, giống như là hắn đang ở bên bờ vực thẳm bước đi, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống đồng dạng.
Triệu Vô Cực vô cùng quyết đoạn, thu lại tay phải của mình, cắt đứt của hắn cùng Thiên địa biến liên kết, dưới chân đạp mạnh một cái hướng phía sau cuồng lùi.
Ầm!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, ngay tại chỗ đứng của Triệu Vô Cực lúc nãy bị tạc ra một cái hố to, sâu đến tận một mét, rộng ba mét, bên trong còn tản mất không ít kim loại mảnh vỡ, vô cùng đáng sợ.
Triệu Vô Cực mồ hôi lạnh ứa ra, nếu lúc nãy hắn không tránh kịp, bây giờ chỉ sợ đã sớm biến thành một cái xác chết thủng trăm lỗ.
Mà vừa ra tay, không ai khác chính là im hơi lặng tiếng nãy giờ Cung các các chủ Chư Hiểu Mai.
Nàng cũng tham gia trận chiến lần này, nhưng mục tiêu của nàng, không phải bất kì vị các chủ nào, mà là bản thân Triệu Vô Cực.
Chỉ cần giết Triệu Vô Cực, nàng nhiệm vụ không những hoàn thành, mà còn là vượt chỉ tiêu hoàn thành.
Hơn nữa nàng không nghĩ Trịnh Hạo Nhiên có thể đơn giản một mình đối phó được đối phương.
Quả nhiên, nàng nghĩ không sai, Trịnh Hạo Nhiên đúng thật là rơi hạ phong.
Mà một mũi tên này của nàng, là nàng chờ đợi từ đầu trận đấu đến bây giờ một mũi tên, nhân lúc Triệu Vô Cực cùng Trịnh Hạo Nhiên đấu nội lực, mới phát ra.
Trong lúc so đấu nội lực, võ giả đều là không thể di chuyển.
Nếu từ bỏ đấu nội lực mà di chuyển, vậy thì nhất định sẽ nhận lấy phản phệ.
Phản phệ có thể mạnh có thể yếu, còn tùy vào đối phương thực lực ra sao, bản thân đánh ra chiêu thức như thế nào.
Mà Trịnh Hạo Nhiên cũng nhân cơ hội này, lập tức bùng nổ.
Chỉ thấy trên đầu hắn mái tóc bỗng nhiên biến thành hoa râm, cả người cũng như là già đi mười tuổi, nhưng đổi lại nội lực của hắn càng là dũng mãnh bộc phát, trong nháy mắt đánh tan Triệu Vô Cực kim sắc hỏa diễm Thiên địa biến dại thủ, lấy tình trạng bị tiêu hao nặng nề xông tới.
Triệu Vô Cực sắc mặt tái nhợt phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn lúc này đã bởi vì nhận lấy phản phệ mà bị nội thương, trong ngực một ngụm nghịch huyết cuồn cuộn không ngừng, khiến cho hắn tình cảnh càng trở nên nguy cấp.
Tiếu Mị Mị đứng ở nơi xa nhìn xem bên này đại chiến, trong lòng không nhịn được gấp gáp hô to:
“ Vô Cực, tránh ngay a!”
Bên này võ lâm liên quân cũng không ít người bừng tỉnh vội vàng rống lớn:
“ Triệu Vô Cực, mau tránh a!”
“ nguy hiểm, mau tránh ra!”
đáng tiếc, đều không có trứng dùng.
Triệu Vô Cực thân ở bên trong chiến đấu, hắn lúc này rõ ràng cảm nhận được, bản thân mình xung quanh một mảnh sền sệt bầu không khí, muốn di chuyển cũng khó khăn.
Hiển nhiên đã bị đối phương khí cơ khóa chặt, không thể nào thoát được.
May mắn dư nhất chính là, Triệu Vô Cực nhận ra, trên một ngụm này long tức của đối phương, bởi vì cùng Thiên địa biến va chạm mà thực lực đã bị tổn hao rất nhiều, khôn còn như trước đây như vậy mạnh mẽ.
Đã không thể né, vậy thì ngạnh kháng.
Triệu Vô Cực nuốt xuống một ngụm nghịch huyết, cố nén nội thương, nội lực trên thân bỗng nhiên hướng bên ngoài ngoại phóng, sau đó trong nháy mắt bị hắn ngưng tụ thành một cái bán cầu hình dòng khí xoáy.
“ Vô Cực bảo điển - Cuồng phong biến!”
( hồi thiên trong naruto)
Vòng khí xoáy bao phủ lấy hắn bảo vệ hắn ở bên trong không bị tấn công.
Vòng khí xoáy lúc đầu khá chậm, nhưng chỉ trong nháy mắt tốc độ đại tăng càng xoay càng nhanh, cuối cùng thật sự hóa thành một cái bán cầu hình vòng xoáy.
Triệu Vô Cực ở bên trong Cuồng phong biến nhanh chóng móc ra đan dược chữa thương,nhét vào miệng.
Hắn bây giờ đối với ngoại giới hoàn toàn không biết gì, cũng không thể di chuyển, bởi vậy lúc kết thúc Cuồng phong biến, cũng có thể là hắn nguy hiểm nhất thời khắc, dễ dàng bị đối phương xem làm con mồi tới tập kích.
Nhất là vị kia Cung các các chủ, đối phương nhất định sẽ không bỏ qua cho mình.
Ầm!
Long tức cùng một mũi tên đồng thời xông tới bắn lên Triệu Vô Cực Cuồng phong biến, nhưng lại bị Cuồng phong biến tốc độ xoay tròn nhanh chóng đẩy lệch phương hướng bắn qua một bên.
Mũi tên ở một vĩ trí chếch phía sau Triệu Vô Cực nổ tung, lại đào ra một cái hố sâu.
Mà long tức tuy là hơi bị chuyển di, nhưng nó là liên tục tính sát thương, bởi vậy không hề có ý định bỏ qua cho Triệu Vô Cực, liên tục xung kích của hắn Cuồng phong biến.
Triệu Vô Cực ở bên trong, cảm nhận được áp lực cực kì to lớn.
Nhất là cứ mỗi dây lấy tần suất hai đến ba lần mũi tên bay tới bắn phá, tuy không thể phá nát Cuồng phong biến của hắn mà vào, nhưng cũng khiến cho hắn chật vật không thôi.
Triệu Vô Cực điên cuồng vận công, chống đối ngoại giới xung kích, bởi vì đã ăn vào chữa thương đan, sắc mặt không tốt lên, nhưng cũng không hề tiếp tục chuyển biến xấu.
Cuối cùng, Triệu Vô Cực cảm giác bên ngoài áp lực chợt dừng, hắn mạnh mẽ dừng lại Cuồng phong biến, hướn bên trái toàn lực phát động tốc độ lao ra.
/850
|