Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 110 - Đến Hỏa Vân Thành

/850


Triệu Vô Cực dẫn đường, hắn cùng Trang Huyền Nhi tiến về phía cửa đông Thiên giang thành đi tới, một đường không nói lời nào.

Triệu Vô Cực bước chân thong thả, không chút vướng bận, Trang Huyền Nhi lại tựa nhi rất nhiều tâm sự, muốn nói lại thôi.

Chẳng mấy chốc Triệu Vô Cực đã tới cửa thành, hắn cảm nhận được không ít ánh mắt đang theo dõi hắn, quả nhiên là các gia tộc phái ra người giám sát xem chuyện này thực hư thế nào sao?

Đối với đám gia tộc cách làm hắn cũng không ý kiến gì, dù sao qua hôm nay hắn cũng không còn ở Thiên giang thành nữa, không cần cùng bọn họ chấp nhặt.

Đến cửa thành, Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch đã chờ sẵn hắn ở đấy. hai người lúc này tinh thần phấn chấn, khí huyết no đủ.

Quả nhiên mấy ngày bế quan thành quả không tệ.

Hai người đang dắt ba con ngựa, một con chính là để cho Triệu Vô Cực, bọn họ dùng ngựa thay cho đi đường.

Triệu Vô Cực quay lại nhìn Trang Huyền Nhi, mỹ nhân như ngọc trước lúc chia xa, khuôn mặt ưu sầu biết bao ý nghĩ nhưng không dám nói ra.

Hắn nhẹ nhàng vuốt lên nàng mái tóc mai, nhẹ nhàng nói:

“ trở về thật tốt tu luyện, rồi ngươi sẽ sớm quên ta thôi, ngươi sẽ tìm được một người hợp với ngươi, yêu ngươi nhiều hơn ta, đừng buồn! ”

Trang Huyền Nhi hai mắt lệ uông uông nói:

“ không, ta không muốn. Vô Cực, ngươi sẽ mãi ở trong lòng ta! ”

Nói xong nàng như lấy hết dũng cảm, lập tức ôm lấy hắn, đưa môi thơm hướng Triệu Vô Cực môi đáp tới.

Triệu Vô Cực cũng không chối từ, cùng nàng hôn sâu một lúc, sau đó mới buông ra.

Triệu Vô Cực thả nàng ra, Trang Huyền Nhi hai má đỏ bừng, nàng vẫn là thẹn thùng như vậy!

Triệu Vô Cực mỉm cười, vẫy tay sau đó dứt khoát quay người rời đi.

Hắn lên ngựa thúc ngựa, Độ Hải cùng Từ Tiểu Bạch cũng đi theo sau.

Phong độ phiêu phiêu như một lãng tử không dính chút bụi trần.

Trang Huyền Nhi mắt nhìn theo Triệu Vô Cực bóng lưng đi xa, trong lòng ngũ vị tạp trần, một cỗ cảm giác buồn bã vô tận dâng lên trong lòng nàng.

Triệu Vô Cực vốn là ân nhân cứu mạng, lại là người được kì vòng sẽ trở thành trượng phu của nàng.

Nàng đối với hắn cũng rất thích thú, tuy trong đó có tư lợi, nhưng nàng cũng đem lòng yêu hắn.

Triệu Vô Cực ra đi, thế sự biến đổi, trong lòng nàng hụt hẫng vô cùng.

Một nỗi buồn ở trong lòng nàng dâng lên, Trang Huyền Nhi chỉ muốn khóc thật to.

Giống như thiếu nữ tình đầu tan vỡ, cũng giống như một cái mất đi người yêu thương, nàng ngồi thụp xuống, hai tay ôm mặt khóc lóc.

Ngoài khóc ra, nàng không biết làm gì hơn để phát tiết nỗi lòng bây giờ của mình.

Triệu Vô Cực thật sự đã đi rồi, hắn đi mang theo tình yêu cùng kỉ niệm của nàng, nhưng nàng sẽ mãi nhớ về hắn, người nam nhân đầu tiên bước vào cuộc đời nàng, cũng là người để lại cho nàng nhiều cảm xúc ngọt ngào nhất.

Triệu Vô Cực trước lúc rời đi đã giải quyết hết các nguy cơ có thể xảy ra, hắn cũng yên tâm rời khỏi Thiên giang thành.

Đối với Trang Huyền Nhi, hắn để lại cho nàng một thanh kiếm tốt cùng đầy đủ đan dược tu luyện cùng chữa thương, đảm bảo sau này nàng có ở trên giang hồ hành tẩu cũng sẽ không gặp quá nhiều nguy hiểm.

Có thể tu luyện tới đâu đều dựa vào bản thân nàng chăm chỉ, ngộ tính cùng kì ngộ.

Dù sao người sáng lập ra ngọc nữ kiếm pháp cũng là năm xưa một trong ngũ đế, đã từng tranh đoạt vị trí giang hồ chí tôn thất bại.

Nàng chỉ cần dựa theo công pháp tu luyện cũng có thể trở thành đỉnh tiêm cao thủ trên giang hồ, nếu bản thân may mắn có kì ngộ, có thể đột phá thành tu tiên giả cũng không nói đùa.

Đến lúc đấy Triệu Vô Cực có thể đưa nàng tiến nhập Thanh Vân Tông, làm ngoại môn đệ tử.

Đừng nhìn ngoại môn đệ tử không có gì nổi trội, nhưng vừa tiến nhập lập tức có thể trở thành ngoại môn đệ tử, lại được hắn chăm sóc, hưởng thụ tu luyện tài nguyên là những người khác ngoại môn đệ tử không thể cùng so sánh.

Đương nhiên đây là chuyện sau này, nếu nàng có cơ duyên hay không. Trang Huyền Nhi bây giờ không có tiên chủng là sự thực, Triệu Vô Cực không có thời gian đi đầu tư nuôi dưỡng nàng, hơn nữa quan hệ giữa hai người còn không đến mức đó.

Trang Huyền Nhi tuy có chút nhan sắc,nhưng còn chưa đạt đến mức hắn vừa thấy đã yêu, so với mẫu thân của hắn một cái nhìn cũng có thể nghiêng nước nghiêng thành cấp bậc kia, còn kém quá xa.

Hơn nữa Trang Huyền Nhi tâm tư lợi quá nặng, nàng đặt Trang gia của nàng cao hơn tất cả, Triệu Vô Cực không thể để một người không toàn tâm toàn ý vì mình bên cạnh.

Bởi vậy hắn làm mọi thứ, sắp xếp tất cả cho Trang Huyền Nhi, tạo thuận lợi cho nàng.

Coi như là kết thúc cùng nàng nhân duyên, cũng để cho hắn một cái yên lòng.

Triệu Vô Cực lòng không vướng bận, ra đi chính là nhẹ nhàng.

Độ Hải híp mắt cười nói:

“ Triệu thí chủ quả nhiên phong lưu đa tình, hoa gặp hoa nở người gặp người yêu! ”

Từ Tiểu Bạch cũng tiếp lời chê cười hắn:

“ đến cả mĩ nam tử như ta so với Triệu công tử cũng phải cảm thấy hổ thẹn! ”

Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn hai người, cười nói:

“ Độ Hải, nàng là người đầu tiên ta gặp, sao có thể nói phong lưu đa tình đây. Còn Từ Tiểu Bạch, ngươi cũng đã tự nhận mình là mĩ nam tử rồi sao? ”

Từ Tiểu Bạch hừ nói:

“ đúng, là mĩ nam tử, không phải trong miệng ngươi tiểu bạch kiểm! ”

Độ Hải cùng Triệu Vô Cực phì cười, tên này rất chú ý vấn đề này a!

Độ Hải tiếp tục nói:

“ ta cuối cùng cũng hiểu Triệu công tử sao lại mong muốn nhanh chóng lớn lên một chút a, mỹ nhân như ngọc như vậy, ở trong vòng tay biết bao không nỡ a! ”

Triệu Vô Cực trêu tức nhìn hắn nói:

“ Độ Hải muốn động phàm tâm sao? ”

Độ Hải nghiêm túc nói:

“ ta chỉ là dựa trên vị trí của Triệu thí chủ phân tích mà thôi, ta một lòng hướng phật, đạo tâm kiên định, không thể nào dao động đạo tâm của ta! ”

Triệu Vô Cực không tiếp tục trêu đùa hắn nữa mà nói:

“ ta cùng nàng vốn là bèo nước gặp nhau, trên giang hồ tình cảm cũng không phải nói có liền có, dễ dàng tiếp nhận như vậy, tất cả đều xem ở bản tâm của mình mà thôi. Vốn không có duyên phận, người nào tự hãm sâu vào ắt phải chịu khổ! ”

Độ Hải trầm ngâm nói:

“ Triệu thí chủ nói chuyện so với chúng ta phật gia còn muốn trang cao thâm a, lại thích dùng duyên phận thứ này nói chuyện. ta nhìn đầu trọc của ngươi, cảm thấy ngươi cũng đối với chúng ta phật môn cũng rất có duyên phận, không bằng ngươi gia nhập phật môn chúng ta đi! ”

Độ Hải híp mắt cười nói, Triệu Vô Cực hỏi ngược lại:

“ Độ Hải đây là đang dụ dỗ ta phản bội tông môn gia nhập phật môn sao? ”

Độ Hải lắc đầu:

“ phật môn là chỗ thanh tịnh, chấp nhận tất cả mọi người, chỉ cần có tâm hướng phật là đủ rồi. nếu Triệu công tử ngại thân phận, có thể đảm nhiệm một cái tục gia đệ tử,bất cứ lúc nào cũng có thể xuất tự, lại không cần cạo đầu, như thế cũng không ai nói gì! ”

Độ Hải còn một câu chưa nói: ngươi vốn cũng đã cạo đầu a!

Triệu Vô Cực cười phì, không đồng ý:

“ ta đối với phật môn các ngươi có duyên là sự thật, nhưng không phải cùng Vạn Sơn Tự của ngươi có duyên, hay là thôi đi, ta vẫn muốn làm một cái phong độ phiêu phiêu công tử hành hiệp giang hồ! ”

Độ Hải không hề miễn cưỡng hắn, gật đầu đồng ý!

Từ Tiểu Bạch lúc này mới hỏi:

“ ngươi trước đây là trụ cột của Trang gia, Trang gia mới có thể phất lên, ngươi đi rồi bọn họ có sao không? ”

Triệu Vô Cực giải thích:

“ ta đã thu xếp phía sau ổn thỏa rồi, tâm không vướng bận! ”

Từ Tiểu Bạch cũng gật đầu, hắn hiểu một cái trụ cột vững vàng đối với gia tộc quan trọng như thế nào.

Lấy ví dụ Từ gia của hắn, nếu không có võ lực cao cường cao thủ tọa trấn, sợ rằng sớm bị người khiêu khích đánh nát đại môn rồi.

Từ gia phát triển tới hôm nay, cừu gia cũng không ít, nhưng bọn hắn võ lực chiếm ưu thế, không ai làm gì được.

Đấy chính là tầm quan trọng của cao thủ tọa trấn, yêu ma quỷ quái các lộ không dám loạn động.

Triệu Vô Cực nếu đã thu xếp ổn thỏa, vậy cũng không cần hỏi nhiều. Lấy Triệu Vô Cực cách làm việc hắn cũng sẽ không làm việc qua loa tắc trách.

Từ Tiểu Bạch lúc này mới nói:

“ chúng ta cưỡi ngựa ngày đi hết tốc lực, đêm nghỉ ngơi, khoản một tuần lễ là có thể tới Hỏa Vân Thành, dọc đường cũng tranh thủ một chút thời gian tu luyện! ”

Triệu Vô Cực bây giờ đã hoàn thành bốn mươi sáu khối tôi cốt, hắn thân trên lực lượng lại một lần nữa bạo tăng.

Không chỉ ở sức mạnh tấn công, chỉ lực, mà còn là ở sức phòng thủ.

Cốt cách mạnh mẽ có thể gánh chịu sức mạnh vận chuyển lớn hơn, đánh ra đòn tấn công cường đại hơn, khả năng tái tạo huyết nhục cũng nhanh hơn.

Không những thế, bị đánh trúng cũng sẽ có thể mạnh mẽ chống đỡ lực lượng ngoại nhập, thậm chí đánh tan, không hề dễ dàng gãy xương khiến sức chiến đấu giảm mạnh, có thể nói là khả năng phòng thủ cũng đi lên một đoạn dài.

Đây chính là luyện thể làm chủ võ giả lợi thế, bọn hắn luôn ở cùng cảnh giới có cực cao sức chiến đấu cùng lợi thế, nhưng nhược điểm cũng rất rõ ràng, tu luyện quá tốn thời gian.

Nhưng cái này đối với Triệu Vô Cực cũng không là cái gì vấn đề, hắn tu luyện đủ nhanh.

Triệu Vô Cực hiếu kì hỏi Độ Hải:

“ ngươi tôi cốt bao nhiêu khối rồi? ”

Độ Hải một mặt vui vẻ trả lời:

“ chín ngày bế quan tôi cốt bảy khối, ta tổng cộng đã tôi cốt mười một khối! ”

Độ Hải một mặt hãnh diện, từ lúc có cực phẩm Tôi cốt đan phụ trợ tốc độ hắn tôi cốt có thể nói là nhanh như gió cuốn, khí thế mạnh như nước lũ vậy.

So với trước đây tốc độ tôi cốt của hắn quả là sảng khoái tới bạo, hắn mấy hôm nay tâm tình đều như bay lên, sảng khoái vô cùng.

Lúc này Độ Hải mới nhớ ra cái gì, hướng Triệu Vô Cực hỏi:

“ Ngươi tôi cốt bao nhiêu khối rồi à? ”

Triệu Vô Cực suy nghĩ một chút nói:

“ ta vẫn là không nói tránh đả kích ngươi! ”

Chẳng lẽ hắn nói hắn tôi cốt đã bốn mươi sáu khối, như vậy sợ rằng Độ Hải sẽ bị đả kích hoài nghi nhân sinh, mất niềm tin vào tu luyện mất.

Độ Hải sắc mặt từ vui vẻ lập tức trở nên khó coi, hắn lại quên mất Triệu Vô Cực cái này yêu nghiệt a.

Tốc độ tu luyện nhanh không nói, tốc độ tôi cốt cũng có thể nhanh như vậy sao?

Hắn cẩn thận tỉ mỉ nói:

“ Ngươi cứ nói, ta chịu được! ”

Triệu Vô Cực nhìn hắn một lúc, sau đó mới từ từ mở miệng nói:

“ hơn bốn mươi khối đi! ”

Độ Hải như là bị sét đánh ngang tai, hơn bốn mươi khối?

Mấy hôm trước hắn gặp Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực còn tôi cốt bao nhiêu khối? hai mươi tám khối chứ?

Mới gần mười ngày không gặp, đã nhảy lên bốn mươi khối rồi?

Hắn có chút hoài nghi, Triệu Vô Cực có phải là tu luyện cái gì tà công bí pháp rồi, sao có thể nhanh như vậy?

Hoặc chả lẽ Vạn Sơn Tự cho hắn công pháp là cấp thấp công pháp? không đúng a, hắn đã xem qua rất nhiều công pháp, công pháp hắn rất cao cấp chính là.

Hoặc Triệu Vô Cực công pháp chuyên tôi cốt, đằng sau tiến cảnh chậm chạp?

Cũng không giống a, nhìn hắn tuổi bây giờ đã phá tan luyện bì luyện nhục cảnh, tới luyện cốt cảnh, không hề phải là cái gì yếu đuối mặt hàng công pháp mới đúng.

Độ Hải trong lòng trăm mối không có lời giải, hắn chỉ có thể ỉu xìu ngồi tại chỗ hoài nghi nhân sinh, có phải bản thân tu luyện thiên phú không được? có phải bản thân chưa đủ cố gắng?

Triệu Vô Cực nhìn thấy hắn như vậy, biết hắn bị đả kích, trong lòng thở dài.

Đám này đồng bạn của hắn ở nhà đều là tu luyện thiên tài, ra ngoài gặp phải hắn lại gặp phải đả kích như vậy Triệu Vô Cực vô cùng bất đắc dĩ.

Chả lẽ hắn lại chậm lại tu luyện tốc độ chờ bọn hắn? cái này là không thể nào.

Không nói võ giả đều đang giành giật từng giây phút, nếu chậm trễ tu luyện, không chừng ngày nào gặp nguy cơ, chính là vì thế mà mất mạng.

Hơn nữa trên đời này làm gì có đạo lý bỏ bê tu luyện của mình chờ bằng hữu, đây là chuyện không thể nào!

Triệu Vô Cực mới nhớ ra, còn có Từ Tiểu Bạch a.

Hắn nhìn sang, Từ Tiểu Bạch rất thong dong.

Hắn vốn không trọng tôi cốt, chỉ là tăng cường chiến lực một chút thủ đoạn nhỏ nên thuận tiện tôi cốt mà thôi, không quá coi trọng.

Cảnh giới của hắn thua Triệu Vô Cực, cũng đã sớm chấp nhận, hắn rất dễ dàng thỏa mãn.

Bởi vậy Từ Tiểu Bạch đối với Triệu Vô Cực đả kích không có Độ Hải sâu nặng như vậy, cảm giác rất thong dong bình tĩnh.

Triệu Vô Cực gật đầu, tên này tâm cảnh lại có tiến bộ a!

Ba người một đường cưỡi ngựa lao nhanh, ngày đi đêm nghỉ, dọc đường cũng không gặp phải cái gì cản trở, thuận lợi tiến tới Hỏa Vân Thành.

Hỏa Vân Thành độ phồn hoa còn phải hơn Thiên Giang thành nhiều lần, cũng bởi vì ở đây bình quân sức chiến đấu mạnh mẽ hơn Thiên giang thành.

Thiên giang thành chỉ có nhị lưu cao thủ tọa trấn, mà Hỏa Vân Thành đại gia tộc đều có nhất lưu cao thủ tọa trấn, bọn họ đều là luyện khí thành cương cao thủ, sức mạnh không hề đơn giản.

Triệu Vô Cực đám người đi tới cổng thành, xuống ngựa nạp phí vào thành, sau đó nhàn nhã ở trong thành đi dạo.

Triệu Vô Cực là lần đầu tiên tới Hỏa Vân Thành, hứng thú đánh giá tòa thành trì này.

Tường thành cao lớn, so Thiên giang thành phải cao hơn nhiều lắm, tổng cộng cũng có khoảng chừng hai mươi, hai lăm mét.

Trên tường thành binh lính đi lại canh gác, còn có trọng nỗ phòng ngừa bị địch tập kích hoặc mãnh thú công thành. thủ vệ có thể nói nghiêm ngặt.

Trên đường thỉnh thoảng có thể thấy được từng nhóm binh lính đi tuần, đề phòng có chuyện ngoài ý muốn xảy ra.

Triệu Vô Cực gật đầu, thành chủ kinh doanh tòa thành trì này quả không sai.

Hắn cũng từ miệng Từ Tiểu Bạch hiểu được tình báo của tòa thành trì này, nên đối với những thứ này không quá kinh nhạc.

Triệu Vô Cực hỏi Từ Tiểu Bạch:

“ tửu lâu lớn nhất của Hỏa Vân Thành là cái nào? ”

Từ Tiểu Bạch nhanh chóng trả lời:

“ mãn nguyệt lâu! ”

Triệu Vô Cực gật đầu, tên này kiến thức cũng là không ít, đỡ được hắn mất công dò hỏi.

Triệu Vô Cực vui vẻ nói:

“ Mãn nguyệt lâu thẳng tiến, ta mời khách! ”

Triệu Vô Cực từ lúc đánh giết Thanh Lang bang Hắc Kình bang, trong người tài phú không hề thiếu, trong nhẫn trữ vật cất chứ rất nhiều, ăn một hai bữa cơm không thành vấn đề.

Triệu Vô Cực nhìn Độ Hải một chút, tên này sợ lại vào bàn ngồi ăn bánh bao chay rồi!

phía dưới đất, Tiểu Hoàng đang đi theo phía sau hắn, Triệu Vô Cực cười nói:

“ Tiểu Hoàng, lát nữa ngươi có lộc ăn! ”

Tiểu Hoàng vui sướng chít chít kêu lên, mấy ngày hôm nay liên tục bôn ba nó cũng có chút khó chịu, muốn tìm chỗ nghỉ ngơi a!

Bởi vì di chuyển liên tục quá nhiều, Triệu Vô Cực cũng là rất chăm sóc Tiểu Hoàng, thường xuyên đút cho nó ăn Linh thạch hạ phẩm, Tiểu Hoàng cũng vì thế không ý kiến quá nhiều.

Nó trước đây cũng là thường xuyên bôn ba mà thôi, lại bôn ba một chút nhưng có Linh thạch gặm ăn không tính là gì, có thể chấp nhận được.

Triệu Vô Cực cũng là rất hài lòng, một tuần đi liền để Tiểu Hoàng từ một cái phì chuột giảm xuống không ít, không đến nỗi béo đến chân không chạm đất chỉ có thể lăn mà đi.

Nhóm ba người một chuột lập tức hướng Mãn Nguyệt Lâu phương hướng đi tới, chẳng mấy chốc đã tới nơi.

Không hổ danh là Hỏa Vân Thành đệ nhất tửu lâu, bên ngoài trang trí vô cùng xinh đẹp bắt mắt, tửu lâu cũng là to lớn vô cùng.

Những nhà khác tửu lâu chỉ có thể cao ha ba tầng lâu hết cỡ, Mãn Nguyệt Lâu cao tới tận bốn tầng lầu, tuy rằng tầng trên cùng bé nhỏ một chút.

Nhưng cao hơn vẫn là cao hơn, thể hiện ra nó đệ nhất Hỏa Vân Thành tửu lâu danh xứng với thực khí độ cùng nhân khí trình độ nhộn nhịp.

Người ra vào liên tục không ngớt, tiểu nhị bận rộn vô cùng, tiếng gọi bàn không ngừng truyền tới.

Triệu Vô Cực gật đầu, như thế mới đúng chứ.

Ba người xuống ngựa, rất nhanh liền có mã phu tới giúp ba người bảo quản tốt ngựa.

Ngựa ở đây cho vào chuồng ngựa cũng là mất phí, mỗi con nửa lượng bạc tiền ăn cỏ cùng tắm rửa, rất kiếm lời.

Đừng nhìn chỉ nửa lượng bạc, Mãn Nguyệt Lâu mỗi ngày tiếp không biết bao nhiêu lượt khách qua lại, bọn họ đa số đều là dùng ngựa làm phương tiện đi lại chính, số lượng ngựa ra vào có thể tới con số khổng lồ.

Đây cũng là một khoản thu nhập vô cùng lớn cho Mãn Nguyệt Lâu, bởi vậy mã phu của Mãn Nguyệt Lâu cũng là lương bổng rất cao, bị người xua như xua vịt theo đuổi.

Triệu Vô Cực Từ Tiểu Bạch Độ Hải đi vào, lập tức có một cái tiểu nhị nhanh chân chạy tới nói:

“ hoan nghênh quang lâm, khách nhân muốn dùng bữa sao? ”

Triệu Vô Cực hiếu kì hỏi:

“ tới Mãn Nguyệt Lâu loại này tửu lâu không dùng bữa, các ngươi chả lẽ còn có dịch vụ khác, ví dụ như gọi một chút cô nương cái gì? ”

Tên này tiểu nhị lập tức mặt mộng ra, ta chỉ là thuận tiện hỏi, ngươi nghĩ đi đâu a!

Tiểu nhị cười bồi nói:

“ Mãn Nguyệt Lâu chúng ta là chính quy tửu lâu chỉ quản chuyện ăn uống, quý khách nếu muốn tìm cô nương có thể tới cách đây một con đường Nghênh xuân lâu, đảm bảo cô nương vừa yêu kiều lại hiểu lòng người! ”

Triệu Vô Cực gật đầu, làm hắn tưởng tửu lâu ở đây đã phát triển tới trình độ cùng thanh lâu kết hợp làm ăn rồi a!

Hắn nói:

“ ở đây có phòng riêng sao, là phòng khách quý loại kia? ”

Tiểu nhị nhìn ba tên này, đều là tướng mạo anh tuấn tiêu sái công tử, quả nhiên là con nhà có tiền đi ra, đặt phòng khách quý không có gì lạ.

Hắn biết cá lớn tới, cười nói:

“ đương nhiên có, tầng bốn tửu lâu chính là chí tôn phòng khách quý, hôm nay lại không có ai đặt trước, ba vị nếu muốn có thể lập tức sử dụng. Nhưng tiểu nhân cũng nói trước, phòng khách quý vào cửa phí chính là năm mươi lượng bạc trắng! ”

Nói xong hắn nhìn Từ Tiểu Bạch cùng Triệu Vô Cực, hai tên này bộ dáng mới giống người có tiền, Độ Hải tuy khí độ không tệ nhưng mặc tăng phục, không quá hi vọng xa vời.

Triệu Vô Cực cũng là đầu trọc, nhưng hắn không có chút nào người xuất gia khí tức, lại ăn mặc một bộ trang điểm hoàng kim lấp lánh, vô cùng nhà giàu thổ khí chất, tên tiểu nhị này liền ở hai người bọn hắn ánh mắt đảo quanh.

Triệu Vô Cực giả vờ đưa tay vào tay áo, móc ra một thỏi hoàng kim ném cho hắn:

“ tiền vào cửa cùng dọn món ăn, có món gì chiêu bài đều mang hết lên cho ta! ”

tiểu nhị lập tức mắt híp lại, quả nhiên là khách lớn a, hắn lập tức cười bồi nói:

“ ba vị mời theo ta! ”

Hắn lập tức khom mình dẫn đường, chân chó làm được mười phần quen thuộc, hẳn là ở đây Hỏa Vân Thành thường xuyên có công tử ca cùng nhà giàu phú hộ tới đây, khiến hắn làm việc rất có một bộ.

Triệu Vô Cực gật đầu, có tiền chính là như thế tiêu sái, cũng không cần cái gì giả nghèo xong bị mắt chó coi thường người khác, sau đó lại một hồi trang bức đánh mặt.

Hắn có thực lực cũng có tiền tài, không cần chịu người khác khinh bỉ làm gì.

Có tiền cùng thực lực chính là cần người khác tôn trọng.

Bọn hắn nhanh chóng được tiểu nhị dẫn lên lầu bốn, phòng tuy nhỏ nhưng vô cùng sạch sẽ, trang trí cẩn thận tỉ mỉ.

Triệu Vô Cực gật đầu, không phí năm mươi lượng bạc vào cửa phí.

ở đây mở cửa sổ ra có thể nhìn thấy toàn bộ Hỏa Vân Thành tình cảnh, đình đài lầu các nhà cửa san sát, khí tức phồn hoa, người qua lại tấp nập.

quả nhiên là một cái tốt điểm đến, như vậy mới gọi là lịch luyện giang hồ chứ.

nếu lịch luyện giang hồ chỉ chạy vào rừng sâu núi thẳm cùng mãnh thú yêu thú chiến đấu, còn gọi là lịch luyện giang hồ sao?

như thế chính là cực hạn khiêu chiến tìm đột phá a!

rất nhanh chóng một bàn thức ăn được mang lên, tiểu nhị này cũng rất thông minh mang lên luôn mấy món chay cho Độ Hải, Triệu Vô Cực lập tức để ý thấy vậy, vô cùng hài lòng.

tên này tiểu nhị làm đượ rất cho chuyên môn nghiệp vụ, có thể nói là cái nghề này sắp mãn cấp rồi!

hắn nhẹ nhàng lấy ra mười lượng bạc ném cho tiểu nhị nói:

“ thưởng cho ngươi! ”

tiểu nhị thấy thỏi bạc lớn lập tức mắt sáng lên, nhận lấy bạc liên tục cúi đầu cảm tạ:

“ cảm tạ công tử thưởng cho, cảm tạ công tử. ba vị ngọc thụ lâm phong tiêu sái công tử mời từ từ dùng bữa tiểu nhân trước lui ra, ta ở bên ngoài các vị cần gì chỉ việc gọi một tiếng, tiểu nhân lập tức sẽ tới phục vụ! ”

Hắn khom người lui lại, đóng lại cửa phòng.

Triệu Vô Cực một thưởng so với trước đây các phú hộ công tử thưởng còn nhiều, có thể so với hắn cả tháng tiền lương, tên tiểu nhị này mừng như điên, đập một chút mông ngựa cũng là đương nhiên.

Triệu Vô Cực ngồi vào bàn, đưa tay ra ý mời hai người ngồi xuống rồi nói:

“ ăn cơm thôi! ”

Hai người nhanh chóng ngồi vào bàn ăn, Triệu Vô Cực cùng Từ Tiểu Bạch nếm thử các loại món ăn ngon của Mãn Nguyệt Lâu, Độ Hải thì tự ngu tự nhạc ăn đồ ăn chay của mình.

Tiểu Hoàng cũng có một phần riêng, tự ngồi dưới đất hưởng thụ.

Triệu Vô Cực ra tay hào phóng, bọn hắn cũng không quản cái gì chuột, cho nó lên phòng cùng lắm là lau phòng một lần mà thôi, so với bạc trắng mà nói, chỉ là chuyện nhỏ.

Có tiền ngươi liền có thể ở Mãn Nguyệt Lâu làm đại gia, không có tiền cũng đừng trang cái gì sói đuôi to rồi.

Đám người đang ăn hết sức vui vẻ, lập tức bên ngoài truyền tới tiếng ồn ào, Triệu Vô Cực có thể nghe thấy tiểu nhị đang vô cùng bối rối nói:

“ Cát công tử, bên trong đang có khách, mong ngươi hiểu cho Mãn Nguyệt Lâu chúng ta, đừng bắt tiểu nhân khó xử a! ”

Tên họ Cát kia nam nhân lập tức rống một tiếng:

“ ngươi cũng biết ta Cát Liễu, còn dám cản đường. Lão tử hôm nay cùng hai vị bằng hữu muốn dùng phòng khách quý, mau đi thông báo mời người bên trong nhường lại phòng cho chúng ta! ”

Tên tiểu nhị khổ sở nói:

“ bên trong thực khách chỉ vừa mới bắt đầu ăn uống a, làm sao có thể mời đi được, Cát công tử ngươi đừng làm khó tiểu nhân được không? ”

Tên kia họ Cát nam tử lập tức tức giận nói:

“ không đi phải không, không đi ta tự mình đi! ”

Bép!

Triệu Vô Cực nghe được một cái thanh thúy rõ ràng tiếng đánh mặt vang lên, hiển nhiên là tên kia tiểu nhị bị người họ Cát nam tử này đánh ngã, cửa phòng cũng lập tức bị đẩy ra.

Triệu Vô Cực vốn rất ghét người khác đánh gãy bữa ăn của mình, trong lòng hắn phẫn nộ chi ý đã sinh.

Hắn cũng muốn nhìn xem, tên họ Cát nam tử này có bao nhiêu tài năng cùng phách lối!

/850

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status