- Tiểu Kiếm, cậu vừa nói là có ý gì?
Lưu Minh Kiệt vội hỏi:
- Tiểu Yêu Tinh có thể ăn hết tất cả các xạ tuyến năng lượng cao hả?
- Đúng vậy.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu:
- Dao động năng lượng nảy sinh lúc nổ hoàn toàn không có tác dụng với nó. Đối phó với nó chỉ có thể dùng thủ đoạn vật lý.
- Dao động năng lượng cao không có hiệu quả, thủ đoạn vật lý...
Lưu Minh Kiệt sờ cằm, bỗng hỏi:
- Thế nếu là sóng chấn động nảy sinh từ không khí thì sao? Trên lý thuyết thì nó thuộc loại sóng xung kích vật lý, hoàn toàn khác với năng lượng phóng xạ nảy sinh từ nổ hạt nhân. Nói đơn giản thì thương tổn nổ hạt nhân chia làm năm phần, mỗi phần là sát thương phá hủy nhiệt độ cao, phóng xạ quang, chiếm 35% tổng lực sát thương. Phần này thì có thể bị Tiểu Yêu Tinh ăn luôn đúng không?
Trương Tiểu Kiếm gật đầu:
- Đúng vậy, chính là thế.
- Ừm, phần thứ hai là phóng xạ nhiệt năng.
Lưu Minh Kiệt nói tiếp:
- Loại phóng xạ này cũng thuộc xạ tuyến năng lượng cao, cũng sẽ bị ăn. Loại thứ ba và thứ tư, ô nhiễm phóng xạ và xung điện đều thuộc xạ tuyến năng lượng cao, đương nhiên, mấy thứ này không quan trọng, quan trọng là loại thứ năm, chân chính phá hủy sát thương áp suất cao, cũng chính là sóng xung kích. Đây mới là bộ phận thương tổn chủ yếu của đạn hạt nhân sau khi nổ, chiếm thương tổn nổ hạt nhân hơn 50%.
Trong lúc nổ hạt nhân, năng lượng khổng lồ sẽ được phóng ra chỉ trong thời gian chưa đầy một giây. Thể khí áp suất cao cực nóng nảy sinh lúc nổ lan tràn ra xung quanh. Sóng áp lực giống như gió lốc được truyền bá thông qua chất môi giới như không khí, nước và đất đai.
Loại sóng xung kích này có truyền tới nơi 2000 mét chỉ trong 5 giây, phá hủy hết thảy những thứ nó có thể phá hủy được. Đa số nhân viên đều chết trực tiếp vì áp suất cao đè nén và chết gián tiếp vì phòng ốc bị sập. Cự ly càng dài thì sóng xung kích sẽ dần dần yếu bớt.
Ở đây đều là chuyên gia trong các lĩnh vực, đương nhiên đều hiểu lời nói của Lưu Minh Kiệt.
- Cho nên ý tưởng của tôi là...
Lưu Minh Kiệt vỗ màn hình thật mạnh, nói:
- Tiểu Kiếm, cậu có thể chuyển hoán vật chất, nếu cậu có thể chuyển hoán vị trí hạch tâm của Tiểu Yêu Tinh thành không khí thì đến lúc đó, chúng ta dùng pháo siêu điện từ bắn đầu đạn vào trong thân thể của Tiểu Yêu Tinh, sau đó... Bùm! Sóng xung kích nổ vang có lẽ sẽ làm vỡ Tiểu Yêu Tinh từ trong nội bộ?!
Lưu Minh Kiệt vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây ngẫm nghĩ, sau đó nhanh chóng có người đưa ra ý kiến phản đối.
- Tôi phản đối.
Một chuyên gia đứng dậy, nói:
- Tiến sỹ Lưu, tôi cho rằng nên sử dụng năng lực của Tiểu Kiếm để biến nội bộ của Tiểu Yêu Tinh thành trạng thái chân không. Vậy thì chỉ cần bên ngoài bị va chạm bởi pháo siêu điện từ, một khi Tiểu Yêu Tinh xuất hiện vết rạn thì sẽ bị nổ tung dưới sức nén khổng lồ! Cũng giống như một thứ đồ chứa bên trong là trạng thái chân không, chỉ cần có va đập từ bên ngoài thì sẽ nổ tung vậy.
- Tôi không đồng ý.
Một chuyên gia khác đứng dậy:
- Nếu nội bộ chân không thì tuy rằng sẽ bị ép nổ, nhưng đừng quên thể tích của Tiểu Yêu Tinh. Năng lực tối đa của Trương Tiểu Kiếm là một trăm mét, cho dù nội bộ Tiểu Yêu Tinh mất đi thể tích lớn như vậy, nhưng phần còn lại cũng đủ để hủy diệt địa cầu mấy chục lần. Tôi đề nghị tốt nhất là nên dùng cách của tiến sỹ Lưu.
- Không không không, cách của tiến sỹ Lưu có mấy vấn đề.
Lúc này lại có một chuyên gia khác nói:
- Thứ nhất, nếu uy lực của pháo siêu điện từ không đủ để xuyên thấu qua tầng ngoài của Tiểu Yêu Tinh thì phải làm sao đây? Dù sao thì chúng ta đều biết kích cỡ của nó là 256 km, cho dù ở giữa bị lấy đi thể tích 100 km thì còn lại độ dày 156 km chia đôi, chỉ riêng độ dày một bên đã có hơn 70 km rồi. Không ai biết pháo siêu điện từ có thể xuyên qua sâu như vậy hay không. Thứ hai, cho dù có thể xuyên thấu vào đó thì đến bên trong, đạn hạt chân có thể nổ tung hay không cũng không chắc. Lỡ như, ý tôi là lỡ như, đạn hạt nhân không thể nổ ở bên trong đó thì sao? Dù sao thì chúng ta chỉ có một cơ hội mà thôi. Nếu thành công thì còn được, lỡ thất bại thì địa cầu xong đời luôn!
Mọi người nghiên cứu tới đây, cùng nhau thở dài.
Mọi người ở đây đều biết điểm khó giải quyết nhất của chuyện này chính là chỉ có một cơ hội.
Không giống như thí nghiệm, có thể lặp lại vô số lần.
Trước kia chưa có ai từng nghe thấy chất hoang này, không có bất cứ mô hình nào cả.
Một khi đi nhầm bước này thì địa cầu không còn nữa, ai dám mạo hiểm?!
- Chúng ta lại nghiên cứu đi.
Lưu Minh Kiệt thở dài rồi nói:
- Bây giờ việc cấp bách là tính toán sức xuyên thấu của pháo siêu điện từ cái đã. Vậy thì chúng ta mới có thể nghiên cứu ra phương án cụ thể được.
Mọi người cùng nhau đứng dậy: - Vâng!
Các chuyên gia nhanh chóng đều đi tính toán. Lưu Minh Kiệt dẫn Trương Tiểu Kiếm đến một phòng thí nghiệm trong tòa nhà, hỏi:
- Tiểu Kiếm, năng lực của cậu có thể khống chế được vị trí cụ thể không? Ví dụ như là có thể lựa chọn vị trí cụ thể để chuyển hoán vật chất trong nội bộ của Tiểu Yêu Tinh.
- Thế thì quá sức.
Trương Tiểu Kiếm quyết đoán lắc đầu:
- Hiệu quả cao nhất của năng lực này chỉ là chuyển hoán. Ví dụ như là nếu đường kính của Tiểu Yêu Tinh ở trong một trăm kilomet thì tôi thậm chí có thể trực tiếp cho nó biến mất luôn. Nhưng đường kính hơn 250 km thì tôi chỉ có thể nói, tối đa lấy được một không gian hình cầu bên trong nó mà thôi. Vị trí cơ bản là ngẫu nhiên...
- Thế thì phiền toái rồi.
Lưu Minh Kiệt châm một điếu thuốc:
- Có quá nhiều nhân tố không thể khống chế. Vị trí không gian của cậu là một, cái thứ hai là đạn hạt nhân có thể nổ bên trong nó hay không, thứ ba là hình thể quá lớn không nổ không được... Đau đầu ghê.
Trương Tiểu Kiếm: “...”
Đâu chỉ là đau đầu, quả thực là cuộc chiến hoàn toàn không thể thắng lợi ấy chứ...
- Tiến sỹ Lưu.
Trương Tiểu Kiếm ngẫm nghĩ:
- Trên địa cầu chúng ta có khoa học kỹ thuật của ngoài hành tinh nào không? Ví dụ như di tích viễn cổ các thứ...
- Sao có thể được chứ? Đây có phải là phim khoa học viễn tưởng đâu.
Lưu Minh Kiệt quyết đoán lắc đầu:
- Bên nước Mỹ cũng không lấy được thứ đó ra...
Cũng đúng...
Trương Tiểu Kiếm hỏi hệ thống:
- Hệ thống, cậu có thể tính toán được số liệu chi tiết của Tiểu Yêu Tinh không? Ví dụ như pháo siêu điện từ của chúng ta có thể chui được bao xa?
Hệ thống:
- Thật ra thì rất dễ tính. Về lĩnh vực vật lý coi nó như nước là được. Chẳng qua là một tảng băng đang bay.
- Tiến sỹ Lưu.
Trương Tiểu Kiếm lập tức nói ngay:
- Anh cứ coi Tiểu Yêu Tinh như một tảng băng lớn, dựa theo số liệu này để tính toán.
- OK.
Lưu Minh Kiệt lập tức lấy bộ đàm ra nói:
- Các tiểu tổ chú ý, dựa theo số liệu của băng bình thường để tính toán.
“Nhận được!”
“Nhận được!”
Các tiểu tổ lập tức đáp lại.
Có vật tham chiếu, kết quả tính toán cũng nhanh. Khoảng năm giờ sau, số liệu ban đầu đã được tính toán ra.
- Tổng trọng lượng ước chừng 8.400.000 tỷ tấn.
- Sức xuyên thấu của pháo siêu điện từ có thể xuyên qua chiều sâu khoảng 50 nghìn mét.
- Tốc độ sau khi tiến vào tầng khí quyển sẽ dần dần giảm bớt. Tốc độ rơi xuống mặt đất ước tính 15 nghìn mét mỗi giây.
- Tổng thời gian từ khi tiến vào tầng khí quyển đến khi rơi xuống đất nằm trong khoảng 34.25 đến 37.88 giây.
- Lực va đập tạo thành khi rơi xuống đất ước tính tương đương với 2.565.200.000 tỷ tấn TNT...
Nhìn số liệu trong tay, Lưu Minh Kiệt nhăn mày như bánh quai chèo...
Lưu Minh Kiệt vội hỏi:
- Tiểu Yêu Tinh có thể ăn hết tất cả các xạ tuyến năng lượng cao hả?
- Đúng vậy.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu:
- Dao động năng lượng nảy sinh lúc nổ hoàn toàn không có tác dụng với nó. Đối phó với nó chỉ có thể dùng thủ đoạn vật lý.
- Dao động năng lượng cao không có hiệu quả, thủ đoạn vật lý...
Lưu Minh Kiệt sờ cằm, bỗng hỏi:
- Thế nếu là sóng chấn động nảy sinh từ không khí thì sao? Trên lý thuyết thì nó thuộc loại sóng xung kích vật lý, hoàn toàn khác với năng lượng phóng xạ nảy sinh từ nổ hạt nhân. Nói đơn giản thì thương tổn nổ hạt nhân chia làm năm phần, mỗi phần là sát thương phá hủy nhiệt độ cao, phóng xạ quang, chiếm 35% tổng lực sát thương. Phần này thì có thể bị Tiểu Yêu Tinh ăn luôn đúng không?
Trương Tiểu Kiếm gật đầu:
- Đúng vậy, chính là thế.
- Ừm, phần thứ hai là phóng xạ nhiệt năng.
Lưu Minh Kiệt nói tiếp:
- Loại phóng xạ này cũng thuộc xạ tuyến năng lượng cao, cũng sẽ bị ăn. Loại thứ ba và thứ tư, ô nhiễm phóng xạ và xung điện đều thuộc xạ tuyến năng lượng cao, đương nhiên, mấy thứ này không quan trọng, quan trọng là loại thứ năm, chân chính phá hủy sát thương áp suất cao, cũng chính là sóng xung kích. Đây mới là bộ phận thương tổn chủ yếu của đạn hạt nhân sau khi nổ, chiếm thương tổn nổ hạt nhân hơn 50%.
Trong lúc nổ hạt nhân, năng lượng khổng lồ sẽ được phóng ra chỉ trong thời gian chưa đầy một giây. Thể khí áp suất cao cực nóng nảy sinh lúc nổ lan tràn ra xung quanh. Sóng áp lực giống như gió lốc được truyền bá thông qua chất môi giới như không khí, nước và đất đai.
Loại sóng xung kích này có truyền tới nơi 2000 mét chỉ trong 5 giây, phá hủy hết thảy những thứ nó có thể phá hủy được. Đa số nhân viên đều chết trực tiếp vì áp suất cao đè nén và chết gián tiếp vì phòng ốc bị sập. Cự ly càng dài thì sóng xung kích sẽ dần dần yếu bớt.
Ở đây đều là chuyên gia trong các lĩnh vực, đương nhiên đều hiểu lời nói của Lưu Minh Kiệt.
- Cho nên ý tưởng của tôi là...
Lưu Minh Kiệt vỗ màn hình thật mạnh, nói:
- Tiểu Kiếm, cậu có thể chuyển hoán vật chất, nếu cậu có thể chuyển hoán vị trí hạch tâm của Tiểu Yêu Tinh thành không khí thì đến lúc đó, chúng ta dùng pháo siêu điện từ bắn đầu đạn vào trong thân thể của Tiểu Yêu Tinh, sau đó... Bùm! Sóng xung kích nổ vang có lẽ sẽ làm vỡ Tiểu Yêu Tinh từ trong nội bộ?!
Lưu Minh Kiệt vừa dứt lời, tất cả mọi người ở đây ngẫm nghĩ, sau đó nhanh chóng có người đưa ra ý kiến phản đối.
- Tôi phản đối.
Một chuyên gia đứng dậy, nói:
- Tiến sỹ Lưu, tôi cho rằng nên sử dụng năng lực của Tiểu Kiếm để biến nội bộ của Tiểu Yêu Tinh thành trạng thái chân không. Vậy thì chỉ cần bên ngoài bị va chạm bởi pháo siêu điện từ, một khi Tiểu Yêu Tinh xuất hiện vết rạn thì sẽ bị nổ tung dưới sức nén khổng lồ! Cũng giống như một thứ đồ chứa bên trong là trạng thái chân không, chỉ cần có va đập từ bên ngoài thì sẽ nổ tung vậy.
- Tôi không đồng ý.
Một chuyên gia khác đứng dậy:
- Nếu nội bộ chân không thì tuy rằng sẽ bị ép nổ, nhưng đừng quên thể tích của Tiểu Yêu Tinh. Năng lực tối đa của Trương Tiểu Kiếm là một trăm mét, cho dù nội bộ Tiểu Yêu Tinh mất đi thể tích lớn như vậy, nhưng phần còn lại cũng đủ để hủy diệt địa cầu mấy chục lần. Tôi đề nghị tốt nhất là nên dùng cách của tiến sỹ Lưu.
- Không không không, cách của tiến sỹ Lưu có mấy vấn đề.
Lúc này lại có một chuyên gia khác nói:
- Thứ nhất, nếu uy lực của pháo siêu điện từ không đủ để xuyên thấu qua tầng ngoài của Tiểu Yêu Tinh thì phải làm sao đây? Dù sao thì chúng ta đều biết kích cỡ của nó là 256 km, cho dù ở giữa bị lấy đi thể tích 100 km thì còn lại độ dày 156 km chia đôi, chỉ riêng độ dày một bên đã có hơn 70 km rồi. Không ai biết pháo siêu điện từ có thể xuyên qua sâu như vậy hay không. Thứ hai, cho dù có thể xuyên thấu vào đó thì đến bên trong, đạn hạt chân có thể nổ tung hay không cũng không chắc. Lỡ như, ý tôi là lỡ như, đạn hạt nhân không thể nổ ở bên trong đó thì sao? Dù sao thì chúng ta chỉ có một cơ hội mà thôi. Nếu thành công thì còn được, lỡ thất bại thì địa cầu xong đời luôn!
Mọi người nghiên cứu tới đây, cùng nhau thở dài.
Mọi người ở đây đều biết điểm khó giải quyết nhất của chuyện này chính là chỉ có một cơ hội.
Không giống như thí nghiệm, có thể lặp lại vô số lần.
Trước kia chưa có ai từng nghe thấy chất hoang này, không có bất cứ mô hình nào cả.
Một khi đi nhầm bước này thì địa cầu không còn nữa, ai dám mạo hiểm?!
- Chúng ta lại nghiên cứu đi.
Lưu Minh Kiệt thở dài rồi nói:
- Bây giờ việc cấp bách là tính toán sức xuyên thấu của pháo siêu điện từ cái đã. Vậy thì chúng ta mới có thể nghiên cứu ra phương án cụ thể được.
Mọi người cùng nhau đứng dậy: - Vâng!
Các chuyên gia nhanh chóng đều đi tính toán. Lưu Minh Kiệt dẫn Trương Tiểu Kiếm đến một phòng thí nghiệm trong tòa nhà, hỏi:
- Tiểu Kiếm, năng lực của cậu có thể khống chế được vị trí cụ thể không? Ví dụ như là có thể lựa chọn vị trí cụ thể để chuyển hoán vật chất trong nội bộ của Tiểu Yêu Tinh.
- Thế thì quá sức.
Trương Tiểu Kiếm quyết đoán lắc đầu:
- Hiệu quả cao nhất của năng lực này chỉ là chuyển hoán. Ví dụ như là nếu đường kính của Tiểu Yêu Tinh ở trong một trăm kilomet thì tôi thậm chí có thể trực tiếp cho nó biến mất luôn. Nhưng đường kính hơn 250 km thì tôi chỉ có thể nói, tối đa lấy được một không gian hình cầu bên trong nó mà thôi. Vị trí cơ bản là ngẫu nhiên...
- Thế thì phiền toái rồi.
Lưu Minh Kiệt châm một điếu thuốc:
- Có quá nhiều nhân tố không thể khống chế. Vị trí không gian của cậu là một, cái thứ hai là đạn hạt nhân có thể nổ bên trong nó hay không, thứ ba là hình thể quá lớn không nổ không được... Đau đầu ghê.
Trương Tiểu Kiếm: “...”
Đâu chỉ là đau đầu, quả thực là cuộc chiến hoàn toàn không thể thắng lợi ấy chứ...
- Tiến sỹ Lưu.
Trương Tiểu Kiếm ngẫm nghĩ:
- Trên địa cầu chúng ta có khoa học kỹ thuật của ngoài hành tinh nào không? Ví dụ như di tích viễn cổ các thứ...
- Sao có thể được chứ? Đây có phải là phim khoa học viễn tưởng đâu.
Lưu Minh Kiệt quyết đoán lắc đầu:
- Bên nước Mỹ cũng không lấy được thứ đó ra...
Cũng đúng...
Trương Tiểu Kiếm hỏi hệ thống:
- Hệ thống, cậu có thể tính toán được số liệu chi tiết của Tiểu Yêu Tinh không? Ví dụ như pháo siêu điện từ của chúng ta có thể chui được bao xa?
Hệ thống:
- Thật ra thì rất dễ tính. Về lĩnh vực vật lý coi nó như nước là được. Chẳng qua là một tảng băng đang bay.
- Tiến sỹ Lưu.
Trương Tiểu Kiếm lập tức nói ngay:
- Anh cứ coi Tiểu Yêu Tinh như một tảng băng lớn, dựa theo số liệu này để tính toán.
- OK.
Lưu Minh Kiệt lập tức lấy bộ đàm ra nói:
- Các tiểu tổ chú ý, dựa theo số liệu của băng bình thường để tính toán.
“Nhận được!”
“Nhận được!”
Các tiểu tổ lập tức đáp lại.
Có vật tham chiếu, kết quả tính toán cũng nhanh. Khoảng năm giờ sau, số liệu ban đầu đã được tính toán ra.
- Tổng trọng lượng ước chừng 8.400.000 tỷ tấn.
- Sức xuyên thấu của pháo siêu điện từ có thể xuyên qua chiều sâu khoảng 50 nghìn mét.
- Tốc độ sau khi tiến vào tầng khí quyển sẽ dần dần giảm bớt. Tốc độ rơi xuống mặt đất ước tính 15 nghìn mét mỗi giây.
- Tổng thời gian từ khi tiến vào tầng khí quyển đến khi rơi xuống đất nằm trong khoảng 34.25 đến 37.88 giây.
- Lực va đập tạo thành khi rơi xuống đất ước tính tương đương với 2.565.200.000 tỷ tấn TNT...
Nhìn số liệu trong tay, Lưu Minh Kiệt nhăn mày như bánh quai chèo...
/369
|