Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Khi đó Trương Tiểu Kiếm lập tức choáng!
Mẹ kiếp… Đây là sắp nổ banh xác rồi! Nổ hơi bị lớn hơi bị lớn rồi…
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống, đi ra cho tao! Tại seo tao tùy tiện nói một người thôi mà lại có thật hả? Hơn nữa còn là sư tổ của con này?!
Hệ thống:
- Bốp bốp bốp.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Cái ĐM mày chết đi cho tao nhờ!
Hơi rối rắm, hơi rối rắm ha, chải chuốt lại xem nào…
Đầu tiên, chính là xác thực có một nhân vật như vậy trong giới, tao thấy đó không phải là giả rồi. Sau đó ý, nhân vật này còn trùng khớp là sư tổ của Trần Nhã Đình, ai biết tao chỉ chém cái gió thôi mà chém trúng đích luôn!
Hay là anh mày đi mua sổ xố nhỉ?
Bên kia Trần Nhã Đình đã gọi điện thoại xong, sau đó kéo lê dép trong nhà đi tới, liếc xéo Trương Tiểu Kiếm:
- Hừ, sư phụ của tôi lập tức đến ngay. Ông đừng đắc ý sớm, đến lúc đó xem thử ông trình bày như thế nào!
Trương Tiểu Kiếm cười he he, đầy mặt nhẹ như mây gió:
- Sư phụ của cô đến đây, hình như tôi còn phải gọi là… Sư điệt?
ĐM ông trời ấy chứ sư điệt! Sắc mặt Trần Nhã Đình biến đổi trong giây lát.
- …
Trương Tiểu Kiếm:
- Nói vậy, cô là… phải gọi cái gì ấy nhỉ? Đừng vội nha, chờ tôi baidu một phát…
Trần Nhã Đình: “…”
Trương Tiểu Kiếm cầm di động bắt đầu đọc:
- Đồ đệ của sư điệt thì phải gọi thế nào? Baidu zhidao, đáp án tốt nhất: đồ đệ của sư điệt thì gọi là đồ tôn…
Sau đó ngẩng đầu lên nhìn Trần Nhã Đình:
- Đồ tôn.
Trần Nhã Đình: “…”
Trương Tiểu Kiếm tiếp tục:
- Sư thúc của sư phụ thì gọi là gì? Baidu zhidao, đáp án tốt nhất: Sư thúc của sư phụ thì gọi là sư thúc tổ, hi vọng có thể giúp được bạn!
Trần Nhã Đình: “…”
Ai yooo, Trương Tiểu Kiếm dường như đã nhìn thấy năng lượng cảm xúc -999 bay lên trên đầu Trần Nhã Đình…
Ha ha ha ha ha ha! Muốn đấu với anh à!
- Ông ông ông ông ông đừng vui quá sớm! – Trần Nhã Đình kêu lên: - Chờ sư phụ tôi đến, đến lúc đó nhìn xem hắn vạch mặt ông như thế nào!
Trương Tiểu Kiếm lại uống một ngụm trà:
- Đúng rồi. Ai yoo vậy thì tôi cứ chờ là được.
Tuy rằng ngoài miệng nói thế, nhưng trong lòng vẫn rất khẩn trương --- Chờ người ta thật sự đến đây thì phải xử lý thế nào đây?
“Ting tong ---!”
Rất nhanh, tiếng chuông cửa vang lên, Trần Nhã Đình xông ra ngoài:
- Chờ tôi mở cửa cho sư phụ!
Sau đó cửa mở ra.
- Xin chào, kiểm tra đồng hồ nước…
Trần Nhã Đình nhất thời mờ mịt: “…”
Trương Tiểu Kiếm ở bên cạnh cười:
- Ai yoo, xem cô kích động kìa, không cần thế không cần thế…
Trần Nhã Đình tức đến mức nghiến răng nghiến lợi:
- Coi như ông may mắn!
“Ting tong ----!”
Tiếng chuông cửa lại vang lên, Trương Tiểu Kiếm nói trôi chảy:
- Thu tiền điện?
Trần Nhã Đình mở cửa…
- Xin chào, thu tiền điện.
Trần Nhã Đình: “…”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Trần Nhã Đình!”
Quả thực điên tiết luôn!
Trương Tiểu Kiếm ở bên cạnh vui ngất trời, anh liền nhận điểm số khiếp sợ của mày nhá, he he!
- May cho ông đấy… - Trần Nhã Đình tức giận, đặt mông ngồi trước mặt Trương Tiểu Kiếm: - Tôi chờ xem tiếp theo có ai đến cứu ông!
- Xì. – Trương Tiểu Kiếm hừ hừ nói: - Anh còn cần người cứu sao? Vừa rồi hai người kia là cứu cô ấy, đợi lát nữa sư phụ cô đến, thân phận đồ tôn của cô được chứng nhận luôn rồi nhé…
Trần Tử Hào: “…”
Dương Tử Anh: “…”
Hai người ngồi bên cạnh không hiểu ra sao, hoàn toàn không chen miệng vào được. Con gái nhà mình lại có quan hệ với sư môn của Trương đại sư sao? Mà… Nghe nói Hồng Thiên Cơ là nhân vật nhìn rõ âm dương cơ…
“Ting tong ----!”
Chuông cửa lại vang lên, Trần Nhã Đình lập tức vừa nhảy vừa chạy đi ra, tức giận kêu to:
- Ai?! Nếu là lại đến thu tiền điện thì tôi…
- Mở cửa! – Bên ngoài vang lên thanh âm của một người đàn ông trung niên: - Nói chuyện với sư phụ kiểu gì thế hả?
Trần Nhã Đình nhất thời lùi lại:
- Sư phụ, vừa rồi con…
Mở cửa, một người đàn ông trung niên ước chừng bốn lăm bốn sáu đi vào.
Người đàn ông mặc một bộ áo dài màu xám, tóc đầu đinh, chân mang giày vải màu đen, cầm một chuỗi hạt trên tay lăn qua lăn lại, đằng sau còn có một tài xế chào hỏi hắn:
- Long đại sư, tôi chờ ngài ở trong xe.
- Đi đi. – Long đại sư nhẹ nhàng phẩy tay, sao đó nghênh ngang đi vào phòng.
Đây chính là sư phụ của con gái, lúc trước khó khăn lắm mới mời được, hai vợ chồng Trần Tử Hào Dương Tử Anh vội vàng đứng dậy:
- Long đại sư đến đây.
- Ừm. – Long đại sư đĩnh đạc ngồi xuống, trước tiên là trừng mắt nhìn Trần Nhã Đình một phát: - Hoang mang rối loạn nói vớ nói vẩn. Bình thường thầy dạy con như thế nào? Chúng ta làm nghề này phải vững vàng, phải cho người ta cảm giác như thế, biết không? Con xem lại con đi, làm thầy mất mặt!
Trần Nhã Đình vừa rồi còn nhảy giống con thỏ, bây giờ lại giống như con mèo vậy:
- Vâng, biết rồi sư phụ.
Mắng học trò Trần Nhã Đình xong, lúc này Long đại sư mới nhìn về phía Trương Tiểu Kiếm, nhíu mày nói:
- Tôi nghe Nhã Đình nói, sư phụ của cậu là Hồng Thiên Cơ?
- Đúng rồi. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu nhẹ: - Nghe nói ngài cũng kế thừa cùng mạch với sư phụ tôi?
- Không sai. – Long đại sư đánh giá Trương Tiểu Kiếm từ trên xuống dưới, nghi hoặc nói: - Nhưng tôi chưa bao giờ nghe thấy sư công của tôi có đồ đệ nhỏ như vậy. Tôi xếp thứ ba trong số các sư huynh đệ chúng tôi, thằng sáu nhỏ nhất năm nay cũng đã ba mươi tám tuổi, cậu ở chỗ nào ra?
- Đó là một câu chuyện dài. – Trương Tiểu Kiếm cười he he, hoàn toàn không cẩn trương, há miệng bắt đầu chém: - Năm tôi ba tuổi vô tình gặp được sư phụ, khi đó sư phụ nhìn thấy tôi khung xương kỳ lạ tư chất đứng đầu, cho nên thu tôi làm đệ tử quan môn. Haizzz, đáng tiếc, bản thân tôi có chút ham chơi, học nghệ không được giỏi lắm, sơ sơ cũng mới có bảy tám phần bản lãnh của sư phụ thôi!
Đại đệ tử quan môn!
Vừa thốt ra lời này, khiến cho Long đại sư chấn động!
- Đây… - Long đại sư cũng không biết rõ hư thực của Trương Tiểu Kiếm. Hồng Thiên Cơ đã dạo chơi bốn bể mấy chục năm, không cần nói đến ngày xưa còn chưa có wechat QQ các thứ đâu, bây giờ đã trôi qua mấy chục năm rồi, có còn sống hay không thậm chí là một ẩn số, có muốn hỏi cũng không hỏi được. Nhưng mà hình như trừ sáu sư huynh đệ bọn họ, người biết được cái tên Hồng Thiên Cơ có vẻ không nhiều lắm. Ít nhất người trẻ tuổi mới hơn hai mươi trước mắt này không có khả năng biết được!
Chẳng lẽ hắn thật sự là đại đệ tử quan môn của sư công?
Long đại sư quay tròn con ngươi, nảy ra ý hay, nói:
- Vậy đi, không biết Trương tiểu hữu có thể bày ra mấy chiêu xem thử xem? Sư môn chúng ta cũng là có thủ pháp rất độc đáo, thật hay giả vừa nhìn là biết. Không biết ý của Trương tiểu hữu thế nào?
Ah? Ý là muốn khảo nghiệm tôi chứ gì?
He he, chỉ sợ sẽ khiến các người thất vọng rồi. Nếu như anh bị thứ này làm khó, vậy thì anh còn chơi được nữa sao?
- Được thôi. – Trương Tiểu Kiếm sờ cằm, lập tức đứng dậy: - Vậy thì tôi biểu thị cho mọi người xem một chút, bí mật bất truyền chân chính của sư môn chúng tôi. Đều nhìn kỹ nhé!
Mua kỹ năng [ Thầy phong thủy level 2 cấp hoàn mỹ ]! Có thể nhìn được vận mệnh của một nhà!
Một cỗ tin tức phức tạp dũng mãnh tràn vào đầu óc, khắp thiên địa này, quả thực chính là rộng mở trong sáng!
Lúc này tất cả đồ vật ở trước mắt Trương Tiểu Kiếm rõ ràng có khác biệt so với trước kia!
Vạn vật trong thiên địa, không có gì là không tuân theo đạo lí phong thủy hòa hợp với nhau!
- Rồi, đi thôi, tôi nhìn xem bên ngoài trước. – Trương Tiểu Kiếm nhẹ nhàng hít vào một hơi, lập tức dẫn theo mấy người đi ra ngoài, dạo một vòng quanh biệt thự, bình luận: - Nơi này là hệ thống biệt thự độc lập, mặt trước hướng vào hồ nhân tạo, sau lưng dựa vào đồi núi nhỏ, bên trái có cây cối phủ xanh, bên phải có đình nghỉ chân, chung quanh có nước bao quanh. Không tệ không tệ, trước có Chu Tước, sau có Huyền Vũ, bên trái Bạch Hổ vào rừng, bên phải Thanh Long được nước, là bố cục phong thủy đứng đầu. Bất kể là cao thấp của địa thế, hay là vị trí của bốn thú đều không thể xoi mói. Trần ca, không phải là tôi nịnh hót, ánh mắt của anh tốt lắm đấy!
- Tàm tạm tàm tạm. – Trần Tử Hào nghe vậy cũng vui vẻ: - Lúc trước xác thực là có mời Long đại sư nhìn qua.
Long đại sư đắc ý nói:
- Việc nhỏ thôi, không đáng giá nhắc đến không đáng giá nhắc đến.
Xem bên ngoài xong, thì đến lượt xem bên trong.
Trương Tiểu Kiếm dẫn theo mấy người vào nhà, bắt đầu quan sát nội bộ biệt thự.
- Cổng chính quay lưng phía bắc hướng về phía nam, nhà bếp nhà vệ sinh cầu thang cũng không có vấn đề gì. – Trương Tiểu Kiếm vừa xem vừa gật đầu, nói: - Kết cấu trong phòng gần như hoàn mỹ. Nhưng không biết vì sao, tôi vẫn luôn cảm giác được một luồng tà khí. Chờ tôi nhìn xem kỹ càng…
Lên lầu hai, Trương Tiểu Kiếm vừa đi lên đã ngây ngẩn cả người.
Bởi vì bên cạnh cầu thang lầu hai, đang đặt một đôi Kỳ Lân bằng đồng!
Kỳ thật vị trí của đôi Kỳ Lân này cũng không có vấn đề gì, nhìn bằng ánh mắt của Trương Tiểu Kiếm sau khi có kỹ năng mà nói, thứ này xác thực là được cúng tế rồi, thoạt nhìn còn là được cao nhân cúng tế.
Trương Tiểu Kiếm sờ đầu Kỳ Lân, hỏi Long đại sư:
- Long đại sư, đôi Kỳ Lân này, anh nhìn chưa?
- Đúng là nhìn rồi. – Long đại sư gật đầu: - Tôi cúng cho nó.
Quả nhiên, Trương Tiểu Kiếm cười, sau đó nói:
- Nếu tôi đoán không nhầm, chỉ sợ vấn đề ở trên người con Kỳ Lân này!
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Khi đó Trương Tiểu Kiếm lập tức choáng!
Mẹ kiếp… Đây là sắp nổ banh xác rồi! Nổ hơi bị lớn hơi bị lớn rồi…
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống, đi ra cho tao! Tại seo tao tùy tiện nói một người thôi mà lại có thật hả? Hơn nữa còn là sư tổ của con này?!
Hệ thống:
- Bốp bốp bốp.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Cái ĐM mày chết đi cho tao nhờ!
Hơi rối rắm, hơi rối rắm ha, chải chuốt lại xem nào…
Đầu tiên, chính là xác thực có một nhân vật như vậy trong giới, tao thấy đó không phải là giả rồi. Sau đó ý, nhân vật này còn trùng khớp là sư tổ của Trần Nhã Đình, ai biết tao chỉ chém cái gió thôi mà chém trúng đích luôn!
Hay là anh mày đi mua sổ xố nhỉ?
Bên kia Trần Nhã Đình đã gọi điện thoại xong, sau đó kéo lê dép trong nhà đi tới, liếc xéo Trương Tiểu Kiếm:
- Hừ, sư phụ của tôi lập tức đến ngay. Ông đừng đắc ý sớm, đến lúc đó xem thử ông trình bày như thế nào!
Trương Tiểu Kiếm cười he he, đầy mặt nhẹ như mây gió:
- Sư phụ của cô đến đây, hình như tôi còn phải gọi là… Sư điệt?
ĐM ông trời ấy chứ sư điệt! Sắc mặt Trần Nhã Đình biến đổi trong giây lát.
- …
Trương Tiểu Kiếm:
- Nói vậy, cô là… phải gọi cái gì ấy nhỉ? Đừng vội nha, chờ tôi baidu một phát…
Trần Nhã Đình: “…”
Trương Tiểu Kiếm cầm di động bắt đầu đọc:
- Đồ đệ của sư điệt thì phải gọi thế nào? Baidu zhidao, đáp án tốt nhất: đồ đệ của sư điệt thì gọi là đồ tôn…
Sau đó ngẩng đầu lên nhìn Trần Nhã Đình:
- Đồ tôn.
Trần Nhã Đình: “…”
Trương Tiểu Kiếm tiếp tục:
- Sư thúc của sư phụ thì gọi là gì? Baidu zhidao, đáp án tốt nhất: Sư thúc của sư phụ thì gọi là sư thúc tổ, hi vọng có thể giúp được bạn!
Trần Nhã Đình: “…”
Ai yooo, Trương Tiểu Kiếm dường như đã nhìn thấy năng lượng cảm xúc -999 bay lên trên đầu Trần Nhã Đình…
Ha ha ha ha ha ha! Muốn đấu với anh à!
- Ông ông ông ông ông đừng vui quá sớm! – Trần Nhã Đình kêu lên: - Chờ sư phụ tôi đến, đến lúc đó nhìn xem hắn vạch mặt ông như thế nào!
Trương Tiểu Kiếm lại uống một ngụm trà:
- Đúng rồi. Ai yoo vậy thì tôi cứ chờ là được.
Tuy rằng ngoài miệng nói thế, nhưng trong lòng vẫn rất khẩn trương --- Chờ người ta thật sự đến đây thì phải xử lý thế nào đây?
“Ting tong ---!”
Rất nhanh, tiếng chuông cửa vang lên, Trần Nhã Đình xông ra ngoài:
- Chờ tôi mở cửa cho sư phụ!
Sau đó cửa mở ra.
- Xin chào, kiểm tra đồng hồ nước…
Trần Nhã Đình nhất thời mờ mịt: “…”
Trương Tiểu Kiếm ở bên cạnh cười:
- Ai yoo, xem cô kích động kìa, không cần thế không cần thế…
Trần Nhã Đình tức đến mức nghiến răng nghiến lợi:
- Coi như ông may mắn!
“Ting tong ----!”
Tiếng chuông cửa lại vang lên, Trương Tiểu Kiếm nói trôi chảy:
- Thu tiền điện?
Trần Nhã Đình mở cửa…
- Xin chào, thu tiền điện.
Trần Nhã Đình: “…”
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Trần Nhã Đình!”
Quả thực điên tiết luôn!
Trương Tiểu Kiếm ở bên cạnh vui ngất trời, anh liền nhận điểm số khiếp sợ của mày nhá, he he!
- May cho ông đấy… - Trần Nhã Đình tức giận, đặt mông ngồi trước mặt Trương Tiểu Kiếm: - Tôi chờ xem tiếp theo có ai đến cứu ông!
- Xì. – Trương Tiểu Kiếm hừ hừ nói: - Anh còn cần người cứu sao? Vừa rồi hai người kia là cứu cô ấy, đợi lát nữa sư phụ cô đến, thân phận đồ tôn của cô được chứng nhận luôn rồi nhé…
Trần Tử Hào: “…”
Dương Tử Anh: “…”
Hai người ngồi bên cạnh không hiểu ra sao, hoàn toàn không chen miệng vào được. Con gái nhà mình lại có quan hệ với sư môn của Trương đại sư sao? Mà… Nghe nói Hồng Thiên Cơ là nhân vật nhìn rõ âm dương cơ…
“Ting tong ----!”
Chuông cửa lại vang lên, Trần Nhã Đình lập tức vừa nhảy vừa chạy đi ra, tức giận kêu to:
- Ai?! Nếu là lại đến thu tiền điện thì tôi…
- Mở cửa! – Bên ngoài vang lên thanh âm của một người đàn ông trung niên: - Nói chuyện với sư phụ kiểu gì thế hả?
Trần Nhã Đình nhất thời lùi lại:
- Sư phụ, vừa rồi con…
Mở cửa, một người đàn ông trung niên ước chừng bốn lăm bốn sáu đi vào.
Người đàn ông mặc một bộ áo dài màu xám, tóc đầu đinh, chân mang giày vải màu đen, cầm một chuỗi hạt trên tay lăn qua lăn lại, đằng sau còn có một tài xế chào hỏi hắn:
- Long đại sư, tôi chờ ngài ở trong xe.
- Đi đi. – Long đại sư nhẹ nhàng phẩy tay, sao đó nghênh ngang đi vào phòng.
Đây chính là sư phụ của con gái, lúc trước khó khăn lắm mới mời được, hai vợ chồng Trần Tử Hào Dương Tử Anh vội vàng đứng dậy:
- Long đại sư đến đây.
- Ừm. – Long đại sư đĩnh đạc ngồi xuống, trước tiên là trừng mắt nhìn Trần Nhã Đình một phát: - Hoang mang rối loạn nói vớ nói vẩn. Bình thường thầy dạy con như thế nào? Chúng ta làm nghề này phải vững vàng, phải cho người ta cảm giác như thế, biết không? Con xem lại con đi, làm thầy mất mặt!
Trần Nhã Đình vừa rồi còn nhảy giống con thỏ, bây giờ lại giống như con mèo vậy:
- Vâng, biết rồi sư phụ.
Mắng học trò Trần Nhã Đình xong, lúc này Long đại sư mới nhìn về phía Trương Tiểu Kiếm, nhíu mày nói:
- Tôi nghe Nhã Đình nói, sư phụ của cậu là Hồng Thiên Cơ?
- Đúng rồi. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu nhẹ: - Nghe nói ngài cũng kế thừa cùng mạch với sư phụ tôi?
- Không sai. – Long đại sư đánh giá Trương Tiểu Kiếm từ trên xuống dưới, nghi hoặc nói: - Nhưng tôi chưa bao giờ nghe thấy sư công của tôi có đồ đệ nhỏ như vậy. Tôi xếp thứ ba trong số các sư huynh đệ chúng tôi, thằng sáu nhỏ nhất năm nay cũng đã ba mươi tám tuổi, cậu ở chỗ nào ra?
- Đó là một câu chuyện dài. – Trương Tiểu Kiếm cười he he, hoàn toàn không cẩn trương, há miệng bắt đầu chém: - Năm tôi ba tuổi vô tình gặp được sư phụ, khi đó sư phụ nhìn thấy tôi khung xương kỳ lạ tư chất đứng đầu, cho nên thu tôi làm đệ tử quan môn. Haizzz, đáng tiếc, bản thân tôi có chút ham chơi, học nghệ không được giỏi lắm, sơ sơ cũng mới có bảy tám phần bản lãnh của sư phụ thôi!
Đại đệ tử quan môn!
Vừa thốt ra lời này, khiến cho Long đại sư chấn động!
- Đây… - Long đại sư cũng không biết rõ hư thực của Trương Tiểu Kiếm. Hồng Thiên Cơ đã dạo chơi bốn bể mấy chục năm, không cần nói đến ngày xưa còn chưa có wechat QQ các thứ đâu, bây giờ đã trôi qua mấy chục năm rồi, có còn sống hay không thậm chí là một ẩn số, có muốn hỏi cũng không hỏi được. Nhưng mà hình như trừ sáu sư huynh đệ bọn họ, người biết được cái tên Hồng Thiên Cơ có vẻ không nhiều lắm. Ít nhất người trẻ tuổi mới hơn hai mươi trước mắt này không có khả năng biết được!
Chẳng lẽ hắn thật sự là đại đệ tử quan môn của sư công?
Long đại sư quay tròn con ngươi, nảy ra ý hay, nói:
- Vậy đi, không biết Trương tiểu hữu có thể bày ra mấy chiêu xem thử xem? Sư môn chúng ta cũng là có thủ pháp rất độc đáo, thật hay giả vừa nhìn là biết. Không biết ý của Trương tiểu hữu thế nào?
Ah? Ý là muốn khảo nghiệm tôi chứ gì?
He he, chỉ sợ sẽ khiến các người thất vọng rồi. Nếu như anh bị thứ này làm khó, vậy thì anh còn chơi được nữa sao?
- Được thôi. – Trương Tiểu Kiếm sờ cằm, lập tức đứng dậy: - Vậy thì tôi biểu thị cho mọi người xem một chút, bí mật bất truyền chân chính của sư môn chúng tôi. Đều nhìn kỹ nhé!
Mua kỹ năng [ Thầy phong thủy level 2 cấp hoàn mỹ ]! Có thể nhìn được vận mệnh của một nhà!
Một cỗ tin tức phức tạp dũng mãnh tràn vào đầu óc, khắp thiên địa này, quả thực chính là rộng mở trong sáng!
Lúc này tất cả đồ vật ở trước mắt Trương Tiểu Kiếm rõ ràng có khác biệt so với trước kia!
Vạn vật trong thiên địa, không có gì là không tuân theo đạo lí phong thủy hòa hợp với nhau!
- Rồi, đi thôi, tôi nhìn xem bên ngoài trước. – Trương Tiểu Kiếm nhẹ nhàng hít vào một hơi, lập tức dẫn theo mấy người đi ra ngoài, dạo một vòng quanh biệt thự, bình luận: - Nơi này là hệ thống biệt thự độc lập, mặt trước hướng vào hồ nhân tạo, sau lưng dựa vào đồi núi nhỏ, bên trái có cây cối phủ xanh, bên phải có đình nghỉ chân, chung quanh có nước bao quanh. Không tệ không tệ, trước có Chu Tước, sau có Huyền Vũ, bên trái Bạch Hổ vào rừng, bên phải Thanh Long được nước, là bố cục phong thủy đứng đầu. Bất kể là cao thấp của địa thế, hay là vị trí của bốn thú đều không thể xoi mói. Trần ca, không phải là tôi nịnh hót, ánh mắt của anh tốt lắm đấy!
- Tàm tạm tàm tạm. – Trần Tử Hào nghe vậy cũng vui vẻ: - Lúc trước xác thực là có mời Long đại sư nhìn qua.
Long đại sư đắc ý nói:
- Việc nhỏ thôi, không đáng giá nhắc đến không đáng giá nhắc đến.
Xem bên ngoài xong, thì đến lượt xem bên trong.
Trương Tiểu Kiếm dẫn theo mấy người vào nhà, bắt đầu quan sát nội bộ biệt thự.
- Cổng chính quay lưng phía bắc hướng về phía nam, nhà bếp nhà vệ sinh cầu thang cũng không có vấn đề gì. – Trương Tiểu Kiếm vừa xem vừa gật đầu, nói: - Kết cấu trong phòng gần như hoàn mỹ. Nhưng không biết vì sao, tôi vẫn luôn cảm giác được một luồng tà khí. Chờ tôi nhìn xem kỹ càng…
Lên lầu hai, Trương Tiểu Kiếm vừa đi lên đã ngây ngẩn cả người.
Bởi vì bên cạnh cầu thang lầu hai, đang đặt một đôi Kỳ Lân bằng đồng!
Kỳ thật vị trí của đôi Kỳ Lân này cũng không có vấn đề gì, nhìn bằng ánh mắt của Trương Tiểu Kiếm sau khi có kỹ năng mà nói, thứ này xác thực là được cúng tế rồi, thoạt nhìn còn là được cao nhân cúng tế.
Trương Tiểu Kiếm sờ đầu Kỳ Lân, hỏi Long đại sư:
- Long đại sư, đôi Kỳ Lân này, anh nhìn chưa?
- Đúng là nhìn rồi. – Long đại sư gật đầu: - Tôi cúng cho nó.
Quả nhiên, Trương Tiểu Kiếm cười, sau đó nói:
- Nếu tôi đoán không nhầm, chỉ sợ vấn đề ở trên người con Kỳ Lân này!
/362
|