Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Trương Tiểu Kiếm tất yếu phải đặt ra điều kiện này.
Hệ thống còn đang nằm ở đó kìa, cần thể nghiệm đủ các loại nghề nghiệp thì mới có thể trở thành Thần Chém Gió. Nếu như bị buộc chặt ở một chỗ…
Quả thực chính là mất nhiều hơn được!
Quả nhiên, Ninh Hàn Lâm nghe thấy vậy, không khỏi cau mày.
Hắn thì không cảm thấy quan trọng, thực tế đối với người có bản lãnh chân chính như Trương Tiểu Kiếm, tiền lương cao chút không tính là gì, chỉ cần mua được đất, kiếm được nhiều tiền chút thì muốn gì cũng được. Quan trọng nhất là Trương Tiểu Kiếm không thể đi làm đúng giờ, điều này khá là phiền phức.
- Trương đại sư. – Ninh Hàn Lâm hiếu kỳ: - Tiền lương công ty tôi hẳn là không thấp, chẳng lẽ những công việc khác của ngài còn có thể kiếm được nhiều hơn là làm cố vấn phong thủy đứng đầu trong công ty tôi chăng?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Vấn đề không phải là tiền, được chưa?
Anh chính là người phải trở thành Thần Chém Gió, muốn trở thành Thần Chém Gió thì phải thể nghiệm đủ loại nghề nghiệp liên tục.
Bị trói chặt ở chỗ ông thì anh còn thăng cấp kiểu gì?
Sao có thể trở thành Thần Chém Gió?
Sao có thể “Tao nói cái gì, chính là cái ấy. Lời ta nói tức chân thật”?
- Thật sự là không được. – Trương Tiểu Kiếm lắc đầu quyết đoán: - Ninh tổng, thật ra thì tôi có đến công ty hay không cũng chẳng quan trọng, lúc cần tôi thì tôi không phải là được rồi sao? Bình thường tôi lại chẳng cần xem phong thủy mỗi ngày ở công ty, dẫu sao thì đâu phải ngày nào ngài cũng muốn mua đất đâu…
Đây đúng là sự thật. Ninh Hàn Lâm có trâu bò thì cũng không thể nào mỗi ngày mua một miếng đất được…
- Được rồi, thế thì chỉ có thể làm vậy. – Ninh Hàn Lâm nói: - Trương đại sư, vậy tôi cho ngài mức lương là năm trăm ngàn sau thuế, không cần đi làm đúng giờ. Bình thường ngài muốn tới thì tới muốn đi thì đi. Lúc nào chúng tôi cần giúp đỡ thì ngài tới xem giúp là được. Thế nào?
Thế là được rồi nhá!
Tuy rằng thu nhập bớt chút, nhưng đây là việc nhẹ lương cao nhé! Mỗi ngày đều không cần đi làm đúng giờ, tự do tự tại một tháng còn có năm trăm ngàn tiêu vặt. Được đấy được đấy, ai dà quả nhiên là up level lên Hắc Thiết Người Chém Gió rồi có khác, phong cách thay đổi ngay lập tức!
- OK, quyết định vậy đi!
Đồng thời, giọng nói của hệ thống truyền tới ---
“Nhiệm vụ ‘Cố vấn phong thủy’ của ký chủ đã thành công. Phần thưởng nhiệm vụ: Nhan sắc +5, sao +1. Đẳng cấp hiện tại: Hắc Thiết Người Chém Gió một sao.”
Yoshi! Xem ra không bao lâu nữa sẽ lại được up level rồi!
Ha ha ha ha ha!
Nếu mọi chuyện đã quyết định rồi, Trương Tiểu Kiếm lập tức hỏi:
- Ninh tổng. Hiện tại mà nói thì vấn đề bên này không coi như lớn lắm. Nhưng ngài xem biệt thự bên Hương Sơn kia, ngài có muốn dọn qua đó ở không?
- Chuyện này… - Nghe Trương Tiểu Kiếm nhắc đến chuyện này, Ninh Hàn Lâm không khỏi vuốt cằm.
Nói thật, sau khi chứng kiến bản lãnh của Trương Tiểu Kiếm, hắn xác thực là rất muốn đi.
Nhưng thân là người giàu nhất Thiên triều, lại là ông chủ của tập đoàn bất động sản, nếu bảo hắn cứ thế mà mua bất động sản của người khác thì đúng là không bỏ sĩ diện được. Cho nên hắn thật lòng do dự…
- Ba. – Ninh Thải Vi rất là hiểu ông ba nhà mình, lập tức đứng bên cạnh khuyên nhủ vội vàng: - Biệt thự chỗ Hương Sơn rất là thích hợp để dưỡng sinh. Ba cứ mua căn nhà ở đó coi như là chỗ nghỉ ngơi cũng được, người khác có thể nói gì được đây? Giờ cả mấy người Mã Vân Mã Hóa Đằng cũng chuẩn bị chuyển qua đó rồi, ba còn sợ gì nữa?
- Không phải sợ, mà là… - Ninh Hàn Lâm lắc đầu, nhìn Trương Tiểu Kiếm nói: - Thôi, Trương đại sư, phong thủy bên kia thật sự không kém, đúng không?
- Tôi có thể cam đoan. – Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm nói: - Hơn nữa cũng rất có lợi cho sức khỏe của ngài.
- Được! – Trải qua những chuyện hôm nay, Ninh Hàn Lâm đã không còn hoài nghi Trương Tiểu Kiếm nữa, lập tức gật đầu nói: - Trương đại sư cam đoan rồi thì nhất định sẽ không có vấn đề. Đi, chúng ta lập tức đi xem thử xem!
Xong!
Không nói cái khác, chờ đến khi tới nơi, cho hắn nhìn linh khí thiên địa nơi đó, hừ hừ…
Còn sợ ông già này chạy mất sao?
Yên tâm ở đó làm sao Thiên Nhàn cho anh đi, woa ha ha ha ha ha ha!
Hệ thống:
- Ký chủ quả nhiên rất lầy. Nhưng tớ thích!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Nếu bên đảo Sức Sống đã sắp đặt mọi chuyện xong cả rồi, vậy thì mọi người lại ngồi máy bay trở về thành phố Thiên Kinh.
Ừm, lúc đi không khí rất áp lực, lúc trở về thì cảm giác đã thay đổi hoàn toàn.
Có đại sư phong thủy Trương Tiểu Kiếm trấn áp, mọi người khá là bình tĩnh về tương lai của đảo Sức Sổng.
Có câu nói nếu con người bềnh tễnh thì sẽ rảnh rỗi sinh nông nổi, thế nên chơi đấu địa chủ trên máy bay…
Ba người Ninh Hàn Lâm Triệu tổng Ninh Thải Vi đánh nhau. Trương Tiểu Kiếm phụ trách cầm di động đứng ngoài rìa quay video ngắn rồi up lên dòng thời gian:
- Đấu địa chủ!
- Cướp địa chủ!
- Tao cướp…
Mã Vân: “Dzô dzô, thoạt nhìn cảm xúc tốt gớm nhỉ. Xong việc bên kia rồi à?
Trương Tiểu Kiếm: “Cám ơn Mã tổng đã quan tâm. Hết thảy đều thuận lợi.”
Mã Vân: “Khách khí. Có việc cứ gọi tôi.”
Mã Hóa Đằng: “Hay là tôi bảo bộ phận kỹ thuật nghiên cứu một game đấu địa chủ mặt đối mặt đi? Thấy mấy người hốt bài chậm quá…”
Trương Tiểu Kiếm: “Thu tiền không?”
Mã Hóa Đằng: “648, ngại gì không thử!”
Tiêu Thần Tâm: “Thầy đã về rồi hả? Khi nào tới nơi? Em tặng thầy một niềm vui bất ngờ nha!”
Trương Tiểu Kiếm: “Niềm vui bất ngờ gì cơ?”
Tiêu Thần Tâm: “Mấy ngày nay em cố ý luyện một điệu múa mới á!”
Hả hả? Được đấy được đấy!
Nhậm Tính: “Đậu má Kiếm ca, mỹ nữ này… Anh lại đang ở trên máy bay tư nhân à?”
Trương Tiểu Kiếm: “Đúng dzồi, bay ổn lắm…”
“Điểm số khiếp sợ +28!”
Nhậm Tính: “Kiếm ca oai hùng!”
Rất nhanh trở về thành phố Thiên Kinh, về nhà nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, trời hơi âm u, gió lớn, như là sắp đổ mưa. Trương Tiểu Kiếm gửi tin nhắn cho Tiêu Thần Tâm trước…
Trương Tiểu Kiếm: “Ở đâu?”
Tiêu Thần Tâm: “Trường học nè. Thầy chờ em tí em cúp học đi tìm thầy nha!”
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Làm thế… Không được tốt lắm đâu nhỉ… Ừm… Học bù! Nhất định phải học bù!
Trương Tiểu Kiếm: “Em lái xe chậm chút. Nhìn thời tiết có vẻ sắp đổ mưa ấy!”
Tiêu Thần Tâm: “Biết rồi. Yên tâm đi!”
Đám người tập trung ở tòa nhà chính Long Đằng quốc tế, sau đó đi thẳng tới Hương Sơn. Vừa đến nơi, Trương Tiểu Kiếm đã thấy Tiêu Thần Tâm đứng bên cạnh ông bố Tiêu Hồng Nho, vẫy tay với mình.
- Thầy về rồi! – Tiêu Thần Tâm nhảy nhót chạy tới, trước tiên duỗi tay ôm chặt lấy tay áo Trương Tiểu Kiếm: - Mấy ngày nay ở bên đó chơi sướng lắm đúng hông?
Hôm nay Tiêu Thần Tâm mặc một bộ váy ngắn xinh đẹp, búi tóc Na Tra, thật giống một thiên sứ nhỏ hoạt bát, rất là đáng yêu.
- Không phải em đã biết hết rồi sao? – Trương Tiểu Kiếm sờ đầu Tiêu Thần Tâm, cười nói: - Mỗi ngày Liên Quân Mobile với em, đương nhiên là sướng rồi.
- Hi hi, người ta có niềm vui bất ngờ đó nha! – Tiêu Thần Tâm nói: - Lát nữa em nhảy cho thầy coi nha! Em mới học đó!
- Gokuraku Jodo?
- Không có đâu! Là “Hải tảo hải tảo hải tảo” đó! (*)
(*) Search Youtube bài hát “海草舞” để biết thêm chi tiết:3
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ố mài gót! Cái này rất quyến rũ đới!
Lúc này Tiêu Hồng Nho mỉm cười bước tới, trước tiên bắt tay với Ninh Hàn Lâm:
- Hoan nghênh Ninh tổng.
- Chào anh chào anh. – Ninh Hàn Lâm vươn tay ra, hai người bắt tay xong, Ninh Hàn Lâm cảm thán: - Ây dà, miếng đất này không chỉ con gái tôi không mua được, tôi còn vui vẻ chạy tới xem nhà, đúng là khiến Tiêu tổng chê cười rồi.
Không hổ là mệnh thành lũy nhé, lúc này mà còn có chút suy nghĩ không thấu đáo cơ…
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Trương Tiểu Kiếm tất yếu phải đặt ra điều kiện này.
Hệ thống còn đang nằm ở đó kìa, cần thể nghiệm đủ các loại nghề nghiệp thì mới có thể trở thành Thần Chém Gió. Nếu như bị buộc chặt ở một chỗ…
Quả thực chính là mất nhiều hơn được!
Quả nhiên, Ninh Hàn Lâm nghe thấy vậy, không khỏi cau mày.
Hắn thì không cảm thấy quan trọng, thực tế đối với người có bản lãnh chân chính như Trương Tiểu Kiếm, tiền lương cao chút không tính là gì, chỉ cần mua được đất, kiếm được nhiều tiền chút thì muốn gì cũng được. Quan trọng nhất là Trương Tiểu Kiếm không thể đi làm đúng giờ, điều này khá là phiền phức.
- Trương đại sư. – Ninh Hàn Lâm hiếu kỳ: - Tiền lương công ty tôi hẳn là không thấp, chẳng lẽ những công việc khác của ngài còn có thể kiếm được nhiều hơn là làm cố vấn phong thủy đứng đầu trong công ty tôi chăng?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Vấn đề không phải là tiền, được chưa?
Anh chính là người phải trở thành Thần Chém Gió, muốn trở thành Thần Chém Gió thì phải thể nghiệm đủ loại nghề nghiệp liên tục.
Bị trói chặt ở chỗ ông thì anh còn thăng cấp kiểu gì?
Sao có thể trở thành Thần Chém Gió?
Sao có thể “Tao nói cái gì, chính là cái ấy. Lời ta nói tức chân thật”?
- Thật sự là không được. – Trương Tiểu Kiếm lắc đầu quyết đoán: - Ninh tổng, thật ra thì tôi có đến công ty hay không cũng chẳng quan trọng, lúc cần tôi thì tôi không phải là được rồi sao? Bình thường tôi lại chẳng cần xem phong thủy mỗi ngày ở công ty, dẫu sao thì đâu phải ngày nào ngài cũng muốn mua đất đâu…
Đây đúng là sự thật. Ninh Hàn Lâm có trâu bò thì cũng không thể nào mỗi ngày mua một miếng đất được…
- Được rồi, thế thì chỉ có thể làm vậy. – Ninh Hàn Lâm nói: - Trương đại sư, vậy tôi cho ngài mức lương là năm trăm ngàn sau thuế, không cần đi làm đúng giờ. Bình thường ngài muốn tới thì tới muốn đi thì đi. Lúc nào chúng tôi cần giúp đỡ thì ngài tới xem giúp là được. Thế nào?
Thế là được rồi nhá!
Tuy rằng thu nhập bớt chút, nhưng đây là việc nhẹ lương cao nhé! Mỗi ngày đều không cần đi làm đúng giờ, tự do tự tại một tháng còn có năm trăm ngàn tiêu vặt. Được đấy được đấy, ai dà quả nhiên là up level lên Hắc Thiết Người Chém Gió rồi có khác, phong cách thay đổi ngay lập tức!
- OK, quyết định vậy đi!
Đồng thời, giọng nói của hệ thống truyền tới ---
“Nhiệm vụ ‘Cố vấn phong thủy’ của ký chủ đã thành công. Phần thưởng nhiệm vụ: Nhan sắc +5, sao +1. Đẳng cấp hiện tại: Hắc Thiết Người Chém Gió một sao.”
Yoshi! Xem ra không bao lâu nữa sẽ lại được up level rồi!
Ha ha ha ha ha!
Nếu mọi chuyện đã quyết định rồi, Trương Tiểu Kiếm lập tức hỏi:
- Ninh tổng. Hiện tại mà nói thì vấn đề bên này không coi như lớn lắm. Nhưng ngài xem biệt thự bên Hương Sơn kia, ngài có muốn dọn qua đó ở không?
- Chuyện này… - Nghe Trương Tiểu Kiếm nhắc đến chuyện này, Ninh Hàn Lâm không khỏi vuốt cằm.
Nói thật, sau khi chứng kiến bản lãnh của Trương Tiểu Kiếm, hắn xác thực là rất muốn đi.
Nhưng thân là người giàu nhất Thiên triều, lại là ông chủ của tập đoàn bất động sản, nếu bảo hắn cứ thế mà mua bất động sản của người khác thì đúng là không bỏ sĩ diện được. Cho nên hắn thật lòng do dự…
- Ba. – Ninh Thải Vi rất là hiểu ông ba nhà mình, lập tức đứng bên cạnh khuyên nhủ vội vàng: - Biệt thự chỗ Hương Sơn rất là thích hợp để dưỡng sinh. Ba cứ mua căn nhà ở đó coi như là chỗ nghỉ ngơi cũng được, người khác có thể nói gì được đây? Giờ cả mấy người Mã Vân Mã Hóa Đằng cũng chuẩn bị chuyển qua đó rồi, ba còn sợ gì nữa?
- Không phải sợ, mà là… - Ninh Hàn Lâm lắc đầu, nhìn Trương Tiểu Kiếm nói: - Thôi, Trương đại sư, phong thủy bên kia thật sự không kém, đúng không?
- Tôi có thể cam đoan. – Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm nói: - Hơn nữa cũng rất có lợi cho sức khỏe của ngài.
- Được! – Trải qua những chuyện hôm nay, Ninh Hàn Lâm đã không còn hoài nghi Trương Tiểu Kiếm nữa, lập tức gật đầu nói: - Trương đại sư cam đoan rồi thì nhất định sẽ không có vấn đề. Đi, chúng ta lập tức đi xem thử xem!
Xong!
Không nói cái khác, chờ đến khi tới nơi, cho hắn nhìn linh khí thiên địa nơi đó, hừ hừ…
Còn sợ ông già này chạy mất sao?
Yên tâm ở đó làm sao Thiên Nhàn cho anh đi, woa ha ha ha ha ha ha!
Hệ thống:
- Ký chủ quả nhiên rất lầy. Nhưng tớ thích!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Nếu bên đảo Sức Sống đã sắp đặt mọi chuyện xong cả rồi, vậy thì mọi người lại ngồi máy bay trở về thành phố Thiên Kinh.
Ừm, lúc đi không khí rất áp lực, lúc trở về thì cảm giác đã thay đổi hoàn toàn.
Có đại sư phong thủy Trương Tiểu Kiếm trấn áp, mọi người khá là bình tĩnh về tương lai của đảo Sức Sổng.
Có câu nói nếu con người bềnh tễnh thì sẽ rảnh rỗi sinh nông nổi, thế nên chơi đấu địa chủ trên máy bay…
Ba người Ninh Hàn Lâm Triệu tổng Ninh Thải Vi đánh nhau. Trương Tiểu Kiếm phụ trách cầm di động đứng ngoài rìa quay video ngắn rồi up lên dòng thời gian:
- Đấu địa chủ!
- Cướp địa chủ!
- Tao cướp…
Mã Vân: “Dzô dzô, thoạt nhìn cảm xúc tốt gớm nhỉ. Xong việc bên kia rồi à?
Trương Tiểu Kiếm: “Cám ơn Mã tổng đã quan tâm. Hết thảy đều thuận lợi.”
Mã Vân: “Khách khí. Có việc cứ gọi tôi.”
Mã Hóa Đằng: “Hay là tôi bảo bộ phận kỹ thuật nghiên cứu một game đấu địa chủ mặt đối mặt đi? Thấy mấy người hốt bài chậm quá…”
Trương Tiểu Kiếm: “Thu tiền không?”
Mã Hóa Đằng: “648, ngại gì không thử!”
Tiêu Thần Tâm: “Thầy đã về rồi hả? Khi nào tới nơi? Em tặng thầy một niềm vui bất ngờ nha!”
Trương Tiểu Kiếm: “Niềm vui bất ngờ gì cơ?”
Tiêu Thần Tâm: “Mấy ngày nay em cố ý luyện một điệu múa mới á!”
Hả hả? Được đấy được đấy!
Nhậm Tính: “Đậu má Kiếm ca, mỹ nữ này… Anh lại đang ở trên máy bay tư nhân à?”
Trương Tiểu Kiếm: “Đúng dzồi, bay ổn lắm…”
“Điểm số khiếp sợ +28!”
Nhậm Tính: “Kiếm ca oai hùng!”
Rất nhanh trở về thành phố Thiên Kinh, về nhà nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, trời hơi âm u, gió lớn, như là sắp đổ mưa. Trương Tiểu Kiếm gửi tin nhắn cho Tiêu Thần Tâm trước…
Trương Tiểu Kiếm: “Ở đâu?”
Tiêu Thần Tâm: “Trường học nè. Thầy chờ em tí em cúp học đi tìm thầy nha!”
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Làm thế… Không được tốt lắm đâu nhỉ… Ừm… Học bù! Nhất định phải học bù!
Trương Tiểu Kiếm: “Em lái xe chậm chút. Nhìn thời tiết có vẻ sắp đổ mưa ấy!”
Tiêu Thần Tâm: “Biết rồi. Yên tâm đi!”
Đám người tập trung ở tòa nhà chính Long Đằng quốc tế, sau đó đi thẳng tới Hương Sơn. Vừa đến nơi, Trương Tiểu Kiếm đã thấy Tiêu Thần Tâm đứng bên cạnh ông bố Tiêu Hồng Nho, vẫy tay với mình.
- Thầy về rồi! – Tiêu Thần Tâm nhảy nhót chạy tới, trước tiên duỗi tay ôm chặt lấy tay áo Trương Tiểu Kiếm: - Mấy ngày nay ở bên đó chơi sướng lắm đúng hông?
Hôm nay Tiêu Thần Tâm mặc một bộ váy ngắn xinh đẹp, búi tóc Na Tra, thật giống một thiên sứ nhỏ hoạt bát, rất là đáng yêu.
- Không phải em đã biết hết rồi sao? – Trương Tiểu Kiếm sờ đầu Tiêu Thần Tâm, cười nói: - Mỗi ngày Liên Quân Mobile với em, đương nhiên là sướng rồi.
- Hi hi, người ta có niềm vui bất ngờ đó nha! – Tiêu Thần Tâm nói: - Lát nữa em nhảy cho thầy coi nha! Em mới học đó!
- Gokuraku Jodo?
- Không có đâu! Là “Hải tảo hải tảo hải tảo” đó! (*)
(*) Search Youtube bài hát “海草舞” để biết thêm chi tiết:3
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ố mài gót! Cái này rất quyến rũ đới!
Lúc này Tiêu Hồng Nho mỉm cười bước tới, trước tiên bắt tay với Ninh Hàn Lâm:
- Hoan nghênh Ninh tổng.
- Chào anh chào anh. – Ninh Hàn Lâm vươn tay ra, hai người bắt tay xong, Ninh Hàn Lâm cảm thán: - Ây dà, miếng đất này không chỉ con gái tôi không mua được, tôi còn vui vẻ chạy tới xem nhà, đúng là khiến Tiêu tổng chê cười rồi.
Không hổ là mệnh thành lũy nhé, lúc này mà còn có chút suy nghĩ không thấu đáo cơ…
/362
|