Nói thật, nếu nói lúc trước Lý Hóa Văn có chút kinh ngạc là vì Trương Tiểu Kiếm đủ thông minh, vậy thì bây giờ hắn thật sự là bị kinh động!
Người trẻ tuổi đứng trước mặt này có biểu hiện vượt xa dự kiến của hắn!
Kỳ thật hắn nói tiếng Quảng Đông, vốn không cho rằng Trương Tiểu Kiếm có thể tiếp lời được. Ở giai đoạn này hắn không phải yêu cầu Trương Tiểu Kiếm nhất định phải biết tiếng Quảng Đông, mà là muốn quan sát xem khi đối mặt với tình huống này, Trương Tiểu Kiếm sẽ phản ứng như thế nào.
Nhưng ai ngờ rằng người trẻ tuổi này lại có thể đối thoại với hắn bằng tiếng Quảng Đông! Trên sơ yếu lí lịch của hắn không phải ghi rõ hắn sinh ra và lớn lên ở Thiên Kinh sao?!
Lý Hóa Văn dừng một chút, trong lòng nghĩ: “Người trẻ tuổi này có chút thú vị, mình phải quan sát hắn kỹ hơn mới được.”
Nghĩ vậy, Lý Hóa Văn cười nói:
- Ái dù, hổng ngờ chủ em mậy nỏi tiểng Quạng Châu cụng không tể lẳm nha, trước kia tựng đển Quạng Đông? (Ai you, không ngờ chú em mày nói tiếng Quảng Châu cũng không tệ lắm nha, trước kia từng đến Quảng Đông?)
- Tám tạm. (Tàm tạm) - Trương Tiểu Kiếm cười đáp: - Lục tôi học đại học có ngừi cụng kỷ túc xạ là ngừi Quạng Đông, tôi cạm giác tiệng Quạng Đông dệ nghe nên tùy tiện học với nọ một đoán thợi gian. Tôi phát âm khổng sai chự? (Lúc tôi học đại học có người cùng ký túc xá là người Quảng Đông, tôi cảm giác tiếng Quảng Đông dễ nghe nên tùy tiện học với nó một đoạn thời gian. Tôi phát âm không sai chứ?)
- Rận tốt, phát âm rận tiêu chuận. (Rất tốt, phát âm rất tiêu chuẩn.) - Lý Hóa Văn gật đầu, sau đó nói: - Thệ này, tao muộn mua một căn nhạ rổng khoạng 90 mét vuông. Mậy có đệ nghỉ nào khổng? (Thế này, tôi muốn mua một căn nhà rộng khoảng 90 mét vuông, cậu có đề nghị nào không?)
- 90 mét vuông, chộ tôi vừa vặn có một bô ý! - Nghe hắn nói vậy, lúc này Trương Tiểu Kiếm liền cầm lên bản vẽ thiết kế kiểu phòng đưa qua, nói: - Anh xem nầy, kiệu phòng đẹp ni, được nhà thiệt kế chuyên nghiệp thiệt kế, đầy đụ ánh sáng, giá tốt, thông suột nam bắc, lạ hảng mục đậu tư cùng cư trụ tốt nhứt. Quan trọng nhứt là cọ góc cọ cánh, lưng bắc hướng nam, phong thụy đều tốt. (Anh xem này, kiểu phòng đẹp, được nhà thiết kế chuyên nghiệp thiết kế, đầy đủ ánh sáng, giá tốt, thông suốt nam bắc, là hạng mục đầu tư cùng cư trụ tốt nhất. Quan trọng nhất là có góc có cạnh, lưng bắc hướng nam, phong thủy đều tốt)
Ai you? Người trẻ tuổi này còn biết cả phong thủy sao?
Lý Hóa Văn nhất thời lại đánh giá cao Triệu Tịch Nguyệt một chút ---- Chung quy đây là thành phố Thiên Kinh, thủ đô đế quốc, mỗi một căn hộ tùy ý đều từ mấy triệu trở lên. Với điều kiện này, đương nhiên mọi người đều sẽ hi vọng mua được nhà vừa lòng đẹp ý. Vì thế nhân viên sales có biết phong thủy hay không lại càng quan trọng hơn. Lúc mua nhà ở chẳng có ai hi vọng mua xong rồi mới phát hiện phong thủy nhà mình không tốt đúng không?
- Ha ha, giọi lắm chú em! - Lý Hóa Văn lập tức hỏi: - Vậy thì mậy giởi thiệu cho tao phong thụy cụa nhà nầy đi? (Vậy thì cậu giới thiệu cho tôi phong thủy của nhà này đi.)
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tổ sư, anh mày chỉ là thuận miệng nói một câu thôi, kết quả ông lại muốn tôi nói đến phong thủy sao?!
Nhanh nghĩ biện pháp!
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống, có bán tri thức liên quan đến phong thủy không? Rẻ nhất ấy!
Hệ thống:
- Nhập môn phong thủy cấp hoàn mỹ, điểm số khiếp sợ 150.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Nhanh chóng nhìn điểm số khiếp sợ của mình… Mua tiếng Quảng Đông rồi chỉ còn lại có 42 điểm, không đủ!
Làm thế nào đây làm thế nào đây? Không đến mức kẹt ở chỗ này chứ?
Kệ, chém luôn!
- Là thệ nầy, - Trương Tiểu Kiếm dứt khoát buông tha, tư liệu cái gì đều không quan trọng nữa, chém trước hẵng tính: - Anh xem căn hổ nầy ợ tầng 22, chỉnh là vị trí trung gian cụa tòa cao ổng. Phía đông la một tòa nhà lậu xây phịa trỏng cao ốc cụa chúng ta, phía tây la nhà ợ phong cạch hiện đại, chính la kết cẩu nhìn về Thanh Long cọ Bạch Hộ nha. Cái gọi la thà rằng Thanh Long cao vạn trưởng không cho Bạch Hộ mạnh hơn mìn. Nếu anh không muộn đầu tư mà muộn cư trụ, nhất định là bùm! Bùm! Bùm! Lên như diệu gặp giỏ a! (Anh xem căn hộ này ở tầng 22, chính là vị trí trung gian của tòa cao ốc. Phía đông là một tòa nhà lầu xây phía bên trong cao ốc của chúng ta, phía tây là nhà ở phong cách hiện đại, chính là kết cấu nhìn về Thanh Long có Bạch Hổ nha. Cái gọi là thà rằng Thanh Long cao vạn trượng cũng không thể cho Bạch Hổ mạnh hơn mình. Nếu anh không muốn đầu tư mà muốn cư trụ, nhất định là bùm bùm bùm, lên như diều gặp gió a!)
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Lý Hóa Văn.”
Woa ha ha ha ha ha! Thành công!
Muốn làm khó anh? Anh mày dễ dàng bị làm khó như vậy sao?
- Được lắm cậu nhóc! - Lý Hóa Văn lập tức đứng lên, hai mắt tỏa sáng nhìn Trương Tiểu Kiếm, nói: - Tốt lắm, năng lực chuyên môn của cậu rất không tệ. Ai nha phỏng vấn nhiều người như vậy, cậu là người đầu tiên khiến tôi hài lòng đấy.
Mình xem như phỏng vấn thành công rồi sao?
Trương Tiểu Kiếm vội vàng đứng dậy, cười đáp:
- Thật sao? Vậy ngài xem tôi…
- Nhưng mà… - Lý Hóa Văn hít vào một hơi thật sâu, nhíu mày nói: - Chung quy Ngô tổng vừa mới họp, nói lúc này tạm thời không nhận người. Vậy nhé, cậu thuyết phục tôi chấp nhận cậu đi, cậu phải thuyết phục được tôi, tôi mới có thể nghĩ cách giúp cậu được.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Thuyết phục ổng? Thế thì phải nói thế nào? Chẳng lẽ phải bán “thảm” như mấy show tìm kiếm tài năng?
Nói thật, Trương Tiểu Kiếm nếu muốn bịa ra một câu chuyện phi thường thê thảm không phải là không thể, chung quy hắn từng xem không ít show tìm kiếm tài năng, ví dụ như gia đình đơn thân nè, từ nhỏ cạp đất mà sống nè, không phải là không biết, mà là hắn thật sự không muốn nói như vậy.
Ba mẹ của mình còn sống khỏe mạnh, làm gì phải nói thảm thiết như vậy?
Kệ nó, ăn ngay nói thật đi, có được hay không thì xem ý trời!
- Là thế này. - Trương Tiểu Kiếm hít vào một hơi thật sâu, phi thường chân thành nhìn Lý Hóa Văn, giọng nói trầm thấp: - Lúc nhỏ tôi rất bướng bỉnh, nhưng may mà đầu óc thông minh, thành tích hồi cấp 1 cấp 2 cũng không tệ lắm. Nhưng đến khi lên cấp 3, liền có chút không kìm nén được. Khi đó không hiểu chuyện không chịu học hành, bố tôi rất phiền lòng vì việc học của tôi. May mà cuối cùng cũng thi đậu đại học. Lúc học đại học, mẹ tôi thường xuyên đến trường thăm tôi, giặt quần áo cho tôi các thứ. Bây giờ tốt nghiệp rồi, tôi không muốn lại khiến ba mẹ bận tâm vì công việc của tôi, cho nên tôi thật sự rất cần công việc này. Không vì nguyên nhân khác, chỉ vì khiến hai ông bà chân chính vui vẻ. Con trai họ đã trưởng thành, không cần họ lo lắng cho nó nữa, vì thế…
- Phù… - Lý Hóa Văn nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó chậm rãi đứng lên, thận trọng vươn tay, mỉm cười nói: - Chúc mừng cậu, Trương Tiểu Kiếm, hiện tại tôi chính thức tuyên bố, cậu được công ty chúng tôi, tuyển nhận!
- A? - Khi nghe thấy câu này, Trương Tiểu Kiếm rõ ràng là sửng sốt một chút, nhất thời có chút không phản ứng lại: - Tôi… Tôi được nhận?
Lý Hóa Văn gật đầu cười nói:
- Đúng vậy, cậu được nhận. Hơn nữa hiện tại tôi có thể nói thẳng cho cậu biết, không chỉ được nhận, cậu còn không cần phải thử việc.
Không cần thử việc!
Quả thực là bao tiền từ trên trời rơi xuống!
Nhất thời Trương Tiểu Kiếm đều có chút ngẩn ngơ, chuyện gì vậy? Giám đốc Lý không phải được xưng là đại ma vương máu lạnh sao?! Nhưng vì sao lại tốt bụng như vậy?
- Tiểu Kiếm a, ngồi chỗ này đi. - Giám đốc Lý thân thiết vỗ vai Trương Tiểu Kiếm, dẫn hắn đến ngồi xuống ghế sofa trong phòng, ngay cả xưng hô cũng thay đổi, cười dài nói: - Nói thật, hôm nay biểu hiện của cậu đã vượt xa mong muốn của tôi. Cho nên tôi liền tự tiện làm chủ thay Ngô tổng của chúng ta, giữ chân cậu lại, hơn nữa chính thức đảm nhiệm chức vụ mà không cần thử việc.
- Oh… - Trương Tiểu Kiếm còn có chút không thể tin tưởng nổi, thậm chí nói chuyện còn có chút lắp bắp: - Nhưng mà này, tôi cảm thấy… ừm, chính là… Ngài đối xử với tôi quá tốt một chút? Thậm chí còn không cần thử việc…
- Ha ha, tôi nói một chút cậu liền hiểu thôi. - Lý Hóa Văn cười ha ha nói: - Tôi làm việc trong ngành nghề kinh doanh này đã có 25 năm, làm công tác giám đốc sales 15 năm, từng phỏng vấn vô số người xin việc.
- Vâng. - Trương Tiểu Kiếm gật đầu.
Dù sao cũng là giám đốc nhân sự của xí nghiệp top 500 thế giới, có lí lịch như thế mới đủ xứng đáng.
Người trẻ tuổi đứng trước mặt này có biểu hiện vượt xa dự kiến của hắn!
Kỳ thật hắn nói tiếng Quảng Đông, vốn không cho rằng Trương Tiểu Kiếm có thể tiếp lời được. Ở giai đoạn này hắn không phải yêu cầu Trương Tiểu Kiếm nhất định phải biết tiếng Quảng Đông, mà là muốn quan sát xem khi đối mặt với tình huống này, Trương Tiểu Kiếm sẽ phản ứng như thế nào.
Nhưng ai ngờ rằng người trẻ tuổi này lại có thể đối thoại với hắn bằng tiếng Quảng Đông! Trên sơ yếu lí lịch của hắn không phải ghi rõ hắn sinh ra và lớn lên ở Thiên Kinh sao?!
Lý Hóa Văn dừng một chút, trong lòng nghĩ: “Người trẻ tuổi này có chút thú vị, mình phải quan sát hắn kỹ hơn mới được.”
Nghĩ vậy, Lý Hóa Văn cười nói:
- Ái dù, hổng ngờ chủ em mậy nỏi tiểng Quạng Châu cụng không tể lẳm nha, trước kia tựng đển Quạng Đông? (Ai you, không ngờ chú em mày nói tiếng Quảng Châu cũng không tệ lắm nha, trước kia từng đến Quảng Đông?)
- Tám tạm. (Tàm tạm) - Trương Tiểu Kiếm cười đáp: - Lục tôi học đại học có ngừi cụng kỷ túc xạ là ngừi Quạng Đông, tôi cạm giác tiệng Quạng Đông dệ nghe nên tùy tiện học với nọ một đoán thợi gian. Tôi phát âm khổng sai chự? (Lúc tôi học đại học có người cùng ký túc xá là người Quảng Đông, tôi cảm giác tiếng Quảng Đông dễ nghe nên tùy tiện học với nó một đoạn thời gian. Tôi phát âm không sai chứ?)
- Rận tốt, phát âm rận tiêu chuận. (Rất tốt, phát âm rất tiêu chuẩn.) - Lý Hóa Văn gật đầu, sau đó nói: - Thệ này, tao muộn mua một căn nhạ rổng khoạng 90 mét vuông. Mậy có đệ nghỉ nào khổng? (Thế này, tôi muốn mua một căn nhà rộng khoảng 90 mét vuông, cậu có đề nghị nào không?)
- 90 mét vuông, chộ tôi vừa vặn có một bô ý! - Nghe hắn nói vậy, lúc này Trương Tiểu Kiếm liền cầm lên bản vẽ thiết kế kiểu phòng đưa qua, nói: - Anh xem nầy, kiệu phòng đẹp ni, được nhà thiệt kế chuyên nghiệp thiệt kế, đầy đụ ánh sáng, giá tốt, thông suột nam bắc, lạ hảng mục đậu tư cùng cư trụ tốt nhứt. Quan trọng nhứt là cọ góc cọ cánh, lưng bắc hướng nam, phong thụy đều tốt. (Anh xem này, kiểu phòng đẹp, được nhà thiết kế chuyên nghiệp thiết kế, đầy đủ ánh sáng, giá tốt, thông suốt nam bắc, là hạng mục đầu tư cùng cư trụ tốt nhất. Quan trọng nhất là có góc có cạnh, lưng bắc hướng nam, phong thủy đều tốt)
Ai you? Người trẻ tuổi này còn biết cả phong thủy sao?
Lý Hóa Văn nhất thời lại đánh giá cao Triệu Tịch Nguyệt một chút ---- Chung quy đây là thành phố Thiên Kinh, thủ đô đế quốc, mỗi một căn hộ tùy ý đều từ mấy triệu trở lên. Với điều kiện này, đương nhiên mọi người đều sẽ hi vọng mua được nhà vừa lòng đẹp ý. Vì thế nhân viên sales có biết phong thủy hay không lại càng quan trọng hơn. Lúc mua nhà ở chẳng có ai hi vọng mua xong rồi mới phát hiện phong thủy nhà mình không tốt đúng không?
- Ha ha, giọi lắm chú em! - Lý Hóa Văn lập tức hỏi: - Vậy thì mậy giởi thiệu cho tao phong thụy cụa nhà nầy đi? (Vậy thì cậu giới thiệu cho tôi phong thủy của nhà này đi.)
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tổ sư, anh mày chỉ là thuận miệng nói một câu thôi, kết quả ông lại muốn tôi nói đến phong thủy sao?!
Nhanh nghĩ biện pháp!
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống, có bán tri thức liên quan đến phong thủy không? Rẻ nhất ấy!
Hệ thống:
- Nhập môn phong thủy cấp hoàn mỹ, điểm số khiếp sợ 150.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Nhanh chóng nhìn điểm số khiếp sợ của mình… Mua tiếng Quảng Đông rồi chỉ còn lại có 42 điểm, không đủ!
Làm thế nào đây làm thế nào đây? Không đến mức kẹt ở chỗ này chứ?
Kệ, chém luôn!
- Là thệ nầy, - Trương Tiểu Kiếm dứt khoát buông tha, tư liệu cái gì đều không quan trọng nữa, chém trước hẵng tính: - Anh xem căn hổ nầy ợ tầng 22, chỉnh là vị trí trung gian cụa tòa cao ổng. Phía đông la một tòa nhà lậu xây phịa trỏng cao ốc cụa chúng ta, phía tây la nhà ợ phong cạch hiện đại, chính la kết cẩu nhìn về Thanh Long cọ Bạch Hộ nha. Cái gọi la thà rằng Thanh Long cao vạn trưởng không cho Bạch Hộ mạnh hơn mìn. Nếu anh không muộn đầu tư mà muộn cư trụ, nhất định là bùm! Bùm! Bùm! Lên như diệu gặp giỏ a! (Anh xem căn hộ này ở tầng 22, chính là vị trí trung gian của tòa cao ốc. Phía đông là một tòa nhà lầu xây phía bên trong cao ốc của chúng ta, phía tây là nhà ở phong cách hiện đại, chính là kết cấu nhìn về Thanh Long có Bạch Hổ nha. Cái gọi là thà rằng Thanh Long cao vạn trượng cũng không thể cho Bạch Hổ mạnh hơn mình. Nếu anh không muốn đầu tư mà muốn cư trụ, nhất định là bùm bùm bùm, lên như diều gặp gió a!)
“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Lý Hóa Văn.”
Woa ha ha ha ha ha! Thành công!
Muốn làm khó anh? Anh mày dễ dàng bị làm khó như vậy sao?
- Được lắm cậu nhóc! - Lý Hóa Văn lập tức đứng lên, hai mắt tỏa sáng nhìn Trương Tiểu Kiếm, nói: - Tốt lắm, năng lực chuyên môn của cậu rất không tệ. Ai nha phỏng vấn nhiều người như vậy, cậu là người đầu tiên khiến tôi hài lòng đấy.
Mình xem như phỏng vấn thành công rồi sao?
Trương Tiểu Kiếm vội vàng đứng dậy, cười đáp:
- Thật sao? Vậy ngài xem tôi…
- Nhưng mà… - Lý Hóa Văn hít vào một hơi thật sâu, nhíu mày nói: - Chung quy Ngô tổng vừa mới họp, nói lúc này tạm thời không nhận người. Vậy nhé, cậu thuyết phục tôi chấp nhận cậu đi, cậu phải thuyết phục được tôi, tôi mới có thể nghĩ cách giúp cậu được.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Thuyết phục ổng? Thế thì phải nói thế nào? Chẳng lẽ phải bán “thảm” như mấy show tìm kiếm tài năng?
Nói thật, Trương Tiểu Kiếm nếu muốn bịa ra một câu chuyện phi thường thê thảm không phải là không thể, chung quy hắn từng xem không ít show tìm kiếm tài năng, ví dụ như gia đình đơn thân nè, từ nhỏ cạp đất mà sống nè, không phải là không biết, mà là hắn thật sự không muốn nói như vậy.
Ba mẹ của mình còn sống khỏe mạnh, làm gì phải nói thảm thiết như vậy?
Kệ nó, ăn ngay nói thật đi, có được hay không thì xem ý trời!
- Là thế này. - Trương Tiểu Kiếm hít vào một hơi thật sâu, phi thường chân thành nhìn Lý Hóa Văn, giọng nói trầm thấp: - Lúc nhỏ tôi rất bướng bỉnh, nhưng may mà đầu óc thông minh, thành tích hồi cấp 1 cấp 2 cũng không tệ lắm. Nhưng đến khi lên cấp 3, liền có chút không kìm nén được. Khi đó không hiểu chuyện không chịu học hành, bố tôi rất phiền lòng vì việc học của tôi. May mà cuối cùng cũng thi đậu đại học. Lúc học đại học, mẹ tôi thường xuyên đến trường thăm tôi, giặt quần áo cho tôi các thứ. Bây giờ tốt nghiệp rồi, tôi không muốn lại khiến ba mẹ bận tâm vì công việc của tôi, cho nên tôi thật sự rất cần công việc này. Không vì nguyên nhân khác, chỉ vì khiến hai ông bà chân chính vui vẻ. Con trai họ đã trưởng thành, không cần họ lo lắng cho nó nữa, vì thế…
- Phù… - Lý Hóa Văn nhẹ nhàng thở ra một hơi, sau đó chậm rãi đứng lên, thận trọng vươn tay, mỉm cười nói: - Chúc mừng cậu, Trương Tiểu Kiếm, hiện tại tôi chính thức tuyên bố, cậu được công ty chúng tôi, tuyển nhận!
- A? - Khi nghe thấy câu này, Trương Tiểu Kiếm rõ ràng là sửng sốt một chút, nhất thời có chút không phản ứng lại: - Tôi… Tôi được nhận?
Lý Hóa Văn gật đầu cười nói:
- Đúng vậy, cậu được nhận. Hơn nữa hiện tại tôi có thể nói thẳng cho cậu biết, không chỉ được nhận, cậu còn không cần phải thử việc.
Không cần thử việc!
Quả thực là bao tiền từ trên trời rơi xuống!
Nhất thời Trương Tiểu Kiếm đều có chút ngẩn ngơ, chuyện gì vậy? Giám đốc Lý không phải được xưng là đại ma vương máu lạnh sao?! Nhưng vì sao lại tốt bụng như vậy?
- Tiểu Kiếm a, ngồi chỗ này đi. - Giám đốc Lý thân thiết vỗ vai Trương Tiểu Kiếm, dẫn hắn đến ngồi xuống ghế sofa trong phòng, ngay cả xưng hô cũng thay đổi, cười dài nói: - Nói thật, hôm nay biểu hiện của cậu đã vượt xa mong muốn của tôi. Cho nên tôi liền tự tiện làm chủ thay Ngô tổng của chúng ta, giữ chân cậu lại, hơn nữa chính thức đảm nhiệm chức vụ mà không cần thử việc.
- Oh… - Trương Tiểu Kiếm còn có chút không thể tin tưởng nổi, thậm chí nói chuyện còn có chút lắp bắp: - Nhưng mà này, tôi cảm thấy… ừm, chính là… Ngài đối xử với tôi quá tốt một chút? Thậm chí còn không cần thử việc…
- Ha ha, tôi nói một chút cậu liền hiểu thôi. - Lý Hóa Văn cười ha ha nói: - Tôi làm việc trong ngành nghề kinh doanh này đã có 25 năm, làm công tác giám đốc sales 15 năm, từng phỏng vấn vô số người xin việc.
- Vâng. - Trương Tiểu Kiếm gật đầu.
Dù sao cũng là giám đốc nhân sự của xí nghiệp top 500 thế giới, có lí lịch như thế mới đủ xứng đáng.
/362
|