RA VỀ..
- Linh, Vy, Hoàng, Tuấn đợi Nhi với...
Nó bay ra theo 4 người kia, hắn lèm bèm rồi cũng chạy theo sau.
- Này mọi người đi đâu vậy?
- Bọn tao đi ăn trưa. -Vy nói.
- Mày nhớ mặt mày đó, không rủ tao - nó làm vẻ giận dỗi.
- Tao tưởng mày đi với Huy - Linh nói rồi quay ra nháy mắt với nó và hắn.
- Ai thèm đi với khúc gỗ đó chứ.
- Chắc tôi muốn đi với cô lắm.
- Anh có muốn cũng không được
...........................
- stop please bây giờ chúng ta đi ăn đi.
Hoàng lên tiếng can ngăn, thế rồi 6 đứa bọn nó kéo đến quán smile.
Sau khi an tọa, Vy vẫy vẫy tay gọi phục vụ lát sau 1 cô phục vụ bước ra.
- À chào giám....
Cô ta chưa nói hết câu hắn đã chau mày ý bảo thôi. Bọn nó chăm chú nhìn cô phục vụ. Hành động của hắn vừa rồi không ai để ý nhưng Hoàng lại thấy hết.
-À... chào quý khách, mời gọi món.
Nó là đứa xung phong, gọi đến mọi người chóng mặt.
- Này cô không những thuộc họ tắc kè mà còn có họ hàng với heo rừng cơ đấy.
- Kệ tôi anh quan tâm làm gì, mà thức ăn ở đây tuyệt lắm.
- Nhi ăn khỏe thật - Hoàng cười.
....................................
Đánh chén no nê, bọn nó kéo nhau lên tầng lầu uống nước. Ngồi nói chuyện với nhau như thế này nó cảm giác rất vui, nó cứ cười suốt, hắn ở bên cạnh đôi lúc mãi ngắm nó cười mà bị cả bọn chọc suốt, còn nó đỏ cả mặt.
Lúc về Linh cứ nằng nặc bắt hắn phải chở nó về, nó lắc đầu lia lịa lại bị đẩy vào xe. Trong xe nó cứ cuối gầm mặt lại hắn buồn cười.
- cô uống nhầm thuốc hả? Sao im vậy.
- Anh lo mà lái xe đi. Nói nhiều.
- Đúng là tắc kè.
- Kệ tôi.
- Ừ kệ, vậy xuống xe đi.
- Này không phải chứ? Anh nhỏ mọn vậy à?
- Cô định về nhà tôi ngủ hả? Tới nhà rồi.
- ơ... đáng chết sao anh không nói sớm.
Nó tức tối bước xuống xe, sập cửa lại cái rầm. Hắn cười nhếch rồi lùi xe chạy vút đi, nó vừa mở cửa vừa rùa xả.
TRÊN XE HẮN.
Hắn bận rộn với mớ suy nghĩ về nó.
- Nhà cô ta cũng giàu đấy chứ? Sao chưa bao giờ mình thấy cô ta đi học bằng xe đậu ở trong nhà vậy kìa, gia đình cô ta như thế nào nhỉ?????............
Hắn cứ ngồi thế với mớ câu hỏi của mình.
Một lúc thì rút điện thoại ra gọi.
- Alo anh Huy à
- Ừ cậu điều tra giúp tôi Trịnh Hoàng Hiểu Nhi là ai?
- Vâng em sẽ làm ngay.
NHÀ NÓ.
Nó tức tối bay vào mở tủ lạnh uống 1 hơi hết sạch 2 chai nước ( ôi siêu quá).
- Sao vẫn còn nóng như vậy chứ, asiii đúng rồi phải đi tắm.
Nói là làm nó chạy thẳng lên lầu và bắt đầu chiến dịch hạ hỏa của mình.
Beautiful my girl.......
- Alo ạ.
- " Nhi em chuẩn bị đi 7h tối anh tới đón em".
- vâng, em đợi anh.
Cúp máy bây giờ là 6h30 rồi, nó lại tủ quần áo, lựa đi lựa lại cuối cùng nó quyết định chọn cho mình áo pull hồng phấn in hình chú gấu panda xinh xắn và chiếc váy màu đen. Vừa xong thì chuông cửa reo, nó xuống nhà leo lên chiếc audi của Quân.
- Hôm nay em xinh lắm.
- Hì, anh cũng đẹp trai lắm ạ - nó giơ 2 ngon tay lên.
Quân xoa đầu nó rồi cho xe chạy điểm dừng chân là nhà hát. Bước xuống xe mọi ánh nhìn đều đổ dồn về nó và Quân, làm nó ngại cuối gầm mặt.
- Em cứ bình thường, chúng ta vào thôi.
Quân nắm tay nó đi vào trong sân khấu, ngồi ở hàng ghế gần nơi biểu diễn làm nó phấn khích.
- Hôm nay có ban nhạc 3Q đó anh, hihi vui quá em cuồng nhóm đó đấy hát rất hay. Mà có 1 anh đeo mặt nạ em cuồng anh ấy nhất đây.
- Em thích lắm hả? Vậy anh vui rồi.
- Mà sao anh có vé thế, em đón mua suốt 1 tháng trời đó mà người ta nói hết rồi.
- Anh mà - Quân mỉm cười ra hiệu
- Xí... làm quá nhé hihi.
Buổi biểu diễn bắt đầu, nó ngồi xem chăm chú thỉnh thoảng cổ vũ kịch liệt, còn 1 tiết mục nữa là tới nhóm nhạc mà nó mong chờ. Quân khẽ lay vai nó.
- Anh ra đây 1 chút nhé.
- Sắp tới 3Q rồi, anh đi đâu?
- Lát anh quay lại.
Rồi Quân khuất bóng, nó cũng không quan tâm nữa chăm chú nhìn lên sân khấu.
- VÀ SAU ĐÂY LÀ TIẾT MỤC ĐƯỢC MONG CHỜ NHẤT NHÓM 3Q...
Cả hội trường tràng ngập tiếng vỗ tay, hò hét cổ vũ. Bỗng chốc đèn ở trong sân khấu đồng loạt tắt, nhạc vang lên giai điệu du dương nó cùng tất cả mọi ngưỡi đu đưa theo tiếng nhạc, giọng đầu tiên cất lên là của Quang mượt mà da diết, tiếp đến là Quỳnh giọng ca nữ duy nhất của nhóm, cô ấy hát rất hay luyến láy làm mọi người vỗ tay không ngừng. Cuối cùng là nhóm trưởng, anh ta hát tuyệt nhất trong nhóm giọng của anh ta trầm buồn khắc khoải đến tội nghiệp. Nó mê tít anh chàng này dù như vậy nhưng nó chưa hề biết mặt vì anh ta luôn đeo mặt nạ, cũng không biết tên chỉ biết bắt đầu bằng chữ Q thôi vì nhóm 3Q mà. Bài hát kết thúc mọi người vỗ tay rần trời, anh chàng nhóm trưởng bước lên vài bước và cất tiếng.
- Xin chào tất cả mọi người, hôm nay là đêm biểu diễn đặc biệt của nhóm, cảm ơn mọi người đã cổ vũ nồng nhiệt tôi sẽ bật mí cho mọi người biết tôi là ai. Tôi tên là.....
Khi giọng anh ta cất lên nó giật mình, quen lắm giọng nói rất quen, bất giác nó nhìn chỗ trống bên cạnh, chẳng lẽ là....
- TƯỜNG QUÂN. - nói xong cậu ấy gỡ mặt nạ trên mặt ra.
Nó khi nghe cái tên ấy cất lên mà muốn té xỉu, là Quân ư? Anh chàng mà nó hâm mộ và đã từng rất thích ư? Không phải chứ, đúng nó từng xem nhóm trưởng của 3Q là thần tưởng và mơ mộng rất nhìu. Là Tường Quân, là cậu ấy......
Nó nhìn chằm chằm cái người trên sân khấu với rất nhiều suy nghĩ.
Mọi người ồ lên náo nhiệt cả hội trường, những lời khen "đẹp trai quá", " ôi cậu ấy đây ư" ....... rất nhiều lời bình phẩm, nó không quan tâm nó chỉ nhìn Quân.
Ra về, buổi biểu diễn kết thúc. Nó không biết Quân kéo tay nó lên xe khi nào nữa, đến khi cậu ấy lên tiếng nó mới tỉnh.
- Em ổn chứ? Sao cứ như mất hồn thế này?
- Anh.... anh.. là nhóm trưởng ư?
- Ừ..
Giọng cậu nhẹ tênh, không khí trong xe bỗng chốc im lặng.
- Anh biết em lâu rồi đúng không?
- Ừ, 2 năm trước anh đã biết em.
Nó im lặng như chờ đợi Quân nói tiếp.
- Anh đã rất ấn tượng với em ngay từ lần gặp đầu tiên, em không giống với những người hâm mộ khác. Ở em có nét rất đặc biệt và anh vẫn luôn dõi theo em đến khi gặp em ở chuyến xe bus anh quyết định bắt chuyện.
- Anh thật là..... vậy sao anh lại lộ diện?
- Vì anh nghĩ đã đến lúc thôi.
- Ôi thần tượng trong lòng em.
Im lặng một lúc rồi nó hét lên làm Quân giật mình, cậu bậc cười trước vẻ mặt của nó.
- Anh nói em là 1 người rất đặc biệt mà hihi... anh đưa em về nhé?
Nó ngượng vì hành động lố của mình nên chỉ gật đầu.
Đến nhà, nó xuống xe vẫy tay tạm biệt Quân.
- Mai anh đến đón em đi học nhé, nhớ chờ anh, bye em ngủ ngon.
Nói xong cậu lên ga phóng đi mất, nó thẩn thờ vì cái nháy mắt vừa nãy nên không may đụng trúng cây cột trước nhà la oai oải.
- Ôh yeah, ước mơ gặp anh ấy giờ thành hiện thực rồi.
Nó bay lên phòng cười khúc khích rồi ngủ luôn.
" Liệu ngày mai thức dậy........ mọi chuyện sẽ đi về đâu......"
- Linh, Vy, Hoàng, Tuấn đợi Nhi với...
Nó bay ra theo 4 người kia, hắn lèm bèm rồi cũng chạy theo sau.
- Này mọi người đi đâu vậy?
- Bọn tao đi ăn trưa. -Vy nói.
- Mày nhớ mặt mày đó, không rủ tao - nó làm vẻ giận dỗi.
- Tao tưởng mày đi với Huy - Linh nói rồi quay ra nháy mắt với nó và hắn.
- Ai thèm đi với khúc gỗ đó chứ.
- Chắc tôi muốn đi với cô lắm.
- Anh có muốn cũng không được
...........................
- stop please bây giờ chúng ta đi ăn đi.
Hoàng lên tiếng can ngăn, thế rồi 6 đứa bọn nó kéo đến quán smile.
Sau khi an tọa, Vy vẫy vẫy tay gọi phục vụ lát sau 1 cô phục vụ bước ra.
- À chào giám....
Cô ta chưa nói hết câu hắn đã chau mày ý bảo thôi. Bọn nó chăm chú nhìn cô phục vụ. Hành động của hắn vừa rồi không ai để ý nhưng Hoàng lại thấy hết.
-À... chào quý khách, mời gọi món.
Nó là đứa xung phong, gọi đến mọi người chóng mặt.
- Này cô không những thuộc họ tắc kè mà còn có họ hàng với heo rừng cơ đấy.
- Kệ tôi anh quan tâm làm gì, mà thức ăn ở đây tuyệt lắm.
- Nhi ăn khỏe thật - Hoàng cười.
....................................
Đánh chén no nê, bọn nó kéo nhau lên tầng lầu uống nước. Ngồi nói chuyện với nhau như thế này nó cảm giác rất vui, nó cứ cười suốt, hắn ở bên cạnh đôi lúc mãi ngắm nó cười mà bị cả bọn chọc suốt, còn nó đỏ cả mặt.
Lúc về Linh cứ nằng nặc bắt hắn phải chở nó về, nó lắc đầu lia lịa lại bị đẩy vào xe. Trong xe nó cứ cuối gầm mặt lại hắn buồn cười.
- cô uống nhầm thuốc hả? Sao im vậy.
- Anh lo mà lái xe đi. Nói nhiều.
- Đúng là tắc kè.
- Kệ tôi.
- Ừ kệ, vậy xuống xe đi.
- Này không phải chứ? Anh nhỏ mọn vậy à?
- Cô định về nhà tôi ngủ hả? Tới nhà rồi.
- ơ... đáng chết sao anh không nói sớm.
Nó tức tối bước xuống xe, sập cửa lại cái rầm. Hắn cười nhếch rồi lùi xe chạy vút đi, nó vừa mở cửa vừa rùa xả.
TRÊN XE HẮN.
Hắn bận rộn với mớ suy nghĩ về nó.
- Nhà cô ta cũng giàu đấy chứ? Sao chưa bao giờ mình thấy cô ta đi học bằng xe đậu ở trong nhà vậy kìa, gia đình cô ta như thế nào nhỉ?????............
Hắn cứ ngồi thế với mớ câu hỏi của mình.
Một lúc thì rút điện thoại ra gọi.
- Alo anh Huy à
- Ừ cậu điều tra giúp tôi Trịnh Hoàng Hiểu Nhi là ai?
- Vâng em sẽ làm ngay.
NHÀ NÓ.
Nó tức tối bay vào mở tủ lạnh uống 1 hơi hết sạch 2 chai nước ( ôi siêu quá).
- Sao vẫn còn nóng như vậy chứ, asiii đúng rồi phải đi tắm.
Nói là làm nó chạy thẳng lên lầu và bắt đầu chiến dịch hạ hỏa của mình.
Beautiful my girl.......
- Alo ạ.
- " Nhi em chuẩn bị đi 7h tối anh tới đón em".
- vâng, em đợi anh.
Cúp máy bây giờ là 6h30 rồi, nó lại tủ quần áo, lựa đi lựa lại cuối cùng nó quyết định chọn cho mình áo pull hồng phấn in hình chú gấu panda xinh xắn và chiếc váy màu đen. Vừa xong thì chuông cửa reo, nó xuống nhà leo lên chiếc audi của Quân.
- Hôm nay em xinh lắm.
- Hì, anh cũng đẹp trai lắm ạ - nó giơ 2 ngon tay lên.
Quân xoa đầu nó rồi cho xe chạy điểm dừng chân là nhà hát. Bước xuống xe mọi ánh nhìn đều đổ dồn về nó và Quân, làm nó ngại cuối gầm mặt.
- Em cứ bình thường, chúng ta vào thôi.
Quân nắm tay nó đi vào trong sân khấu, ngồi ở hàng ghế gần nơi biểu diễn làm nó phấn khích.
- Hôm nay có ban nhạc 3Q đó anh, hihi vui quá em cuồng nhóm đó đấy hát rất hay. Mà có 1 anh đeo mặt nạ em cuồng anh ấy nhất đây.
- Em thích lắm hả? Vậy anh vui rồi.
- Mà sao anh có vé thế, em đón mua suốt 1 tháng trời đó mà người ta nói hết rồi.
- Anh mà - Quân mỉm cười ra hiệu
- Xí... làm quá nhé hihi.
Buổi biểu diễn bắt đầu, nó ngồi xem chăm chú thỉnh thoảng cổ vũ kịch liệt, còn 1 tiết mục nữa là tới nhóm nhạc mà nó mong chờ. Quân khẽ lay vai nó.
- Anh ra đây 1 chút nhé.
- Sắp tới 3Q rồi, anh đi đâu?
- Lát anh quay lại.
Rồi Quân khuất bóng, nó cũng không quan tâm nữa chăm chú nhìn lên sân khấu.
- VÀ SAU ĐÂY LÀ TIẾT MỤC ĐƯỢC MONG CHỜ NHẤT NHÓM 3Q...
Cả hội trường tràng ngập tiếng vỗ tay, hò hét cổ vũ. Bỗng chốc đèn ở trong sân khấu đồng loạt tắt, nhạc vang lên giai điệu du dương nó cùng tất cả mọi ngưỡi đu đưa theo tiếng nhạc, giọng đầu tiên cất lên là của Quang mượt mà da diết, tiếp đến là Quỳnh giọng ca nữ duy nhất của nhóm, cô ấy hát rất hay luyến láy làm mọi người vỗ tay không ngừng. Cuối cùng là nhóm trưởng, anh ta hát tuyệt nhất trong nhóm giọng của anh ta trầm buồn khắc khoải đến tội nghiệp. Nó mê tít anh chàng này dù như vậy nhưng nó chưa hề biết mặt vì anh ta luôn đeo mặt nạ, cũng không biết tên chỉ biết bắt đầu bằng chữ Q thôi vì nhóm 3Q mà. Bài hát kết thúc mọi người vỗ tay rần trời, anh chàng nhóm trưởng bước lên vài bước và cất tiếng.
- Xin chào tất cả mọi người, hôm nay là đêm biểu diễn đặc biệt của nhóm, cảm ơn mọi người đã cổ vũ nồng nhiệt tôi sẽ bật mí cho mọi người biết tôi là ai. Tôi tên là.....
Khi giọng anh ta cất lên nó giật mình, quen lắm giọng nói rất quen, bất giác nó nhìn chỗ trống bên cạnh, chẳng lẽ là....
- TƯỜNG QUÂN. - nói xong cậu ấy gỡ mặt nạ trên mặt ra.
Nó khi nghe cái tên ấy cất lên mà muốn té xỉu, là Quân ư? Anh chàng mà nó hâm mộ và đã từng rất thích ư? Không phải chứ, đúng nó từng xem nhóm trưởng của 3Q là thần tưởng và mơ mộng rất nhìu. Là Tường Quân, là cậu ấy......
Nó nhìn chằm chằm cái người trên sân khấu với rất nhiều suy nghĩ.
Mọi người ồ lên náo nhiệt cả hội trường, những lời khen "đẹp trai quá", " ôi cậu ấy đây ư" ....... rất nhiều lời bình phẩm, nó không quan tâm nó chỉ nhìn Quân.
Ra về, buổi biểu diễn kết thúc. Nó không biết Quân kéo tay nó lên xe khi nào nữa, đến khi cậu ấy lên tiếng nó mới tỉnh.
- Em ổn chứ? Sao cứ như mất hồn thế này?
- Anh.... anh.. là nhóm trưởng ư?
- Ừ..
Giọng cậu nhẹ tênh, không khí trong xe bỗng chốc im lặng.
- Anh biết em lâu rồi đúng không?
- Ừ, 2 năm trước anh đã biết em.
Nó im lặng như chờ đợi Quân nói tiếp.
- Anh đã rất ấn tượng với em ngay từ lần gặp đầu tiên, em không giống với những người hâm mộ khác. Ở em có nét rất đặc biệt và anh vẫn luôn dõi theo em đến khi gặp em ở chuyến xe bus anh quyết định bắt chuyện.
- Anh thật là..... vậy sao anh lại lộ diện?
- Vì anh nghĩ đã đến lúc thôi.
- Ôi thần tượng trong lòng em.
Im lặng một lúc rồi nó hét lên làm Quân giật mình, cậu bậc cười trước vẻ mặt của nó.
- Anh nói em là 1 người rất đặc biệt mà hihi... anh đưa em về nhé?
Nó ngượng vì hành động lố của mình nên chỉ gật đầu.
Đến nhà, nó xuống xe vẫy tay tạm biệt Quân.
- Mai anh đến đón em đi học nhé, nhớ chờ anh, bye em ngủ ngon.
Nói xong cậu lên ga phóng đi mất, nó thẩn thờ vì cái nháy mắt vừa nãy nên không may đụng trúng cây cột trước nhà la oai oải.
- Ôh yeah, ước mơ gặp anh ấy giờ thành hiện thực rồi.
Nó bay lên phòng cười khúc khích rồi ngủ luôn.
" Liệu ngày mai thức dậy........ mọi chuyện sẽ đi về đâu......"
/85
|