No quá đi mất. Tống Vinh Hiển ôm bụng rồi ngồi phịch xuống ghế.
Mỹ Huệ vừa rửa chén xong thì cũng ngồi xuống. Thấy vậy, hắn liền ôm eo cô, kéo sát đến người mình. Mỹ Huệ xấu hổ nhưng không tránh vòng tay của hắn. Cô thích cảm giác khi ở bên hắn, dù tim đập mạnh đến nghẹt thở, nhưng mà cô cứ muốn tìm cái cảm giác ấy.
Anh muốn hỏi em điều này. Bỗng Tống Vinh Hiển lên tiếng. Mỹ Huệ thắc mắc nhìn hắn. Tại sao nữ vương lại gọi em là chị Huệ? Em với cô ta quen biết từ khi nào? Và tại sao tên cô ta lại là Rose? Hắn hỏi một tràng dài. Thật ra hắn đã luôn muốn hỏi cô những câu này nhưng không có cơ hội. Trông cô thân mật với Rose như thế, hắn càng lo lắng. Người như Mỹ Huệ, không thích hợp để kết thân cùng Rose.
Mỹ Huệ ngạc nhiên nhìn Tống Vinh Hiển. Nữ vương ư? Hắn đang nói ai cơ? Ý của hắn Rose chính là nữ vương? Ôi trời, thật ư? Vậy mà cô cứ tưởng Rose là con gái của nữ vương? Trông em ấy còn rất trẻ cơ mà?
Em không biết cô ta là nữ vương? Hắn thấy cô có vẻ ngây ngô.
Mỹ Huệ gật đầu. Cô thật sự mù tịt về việc này. Nhưng mà Rose không phải tên thật của em ấy sao? Em ấy lừa cô à? Ôi trời, sao ai cũng thích lừa cô đến thế!
Vậy em cũng không biết cô hầu gái bạn em cũng là người của nữ vương? Tống Vinh Hiển cau mày. Mỹ Huệ thật sự không biết gì hết?
Nghe hắn nói, cô càng hoang mang hơn. Nhớ về bốn người tình cờ gặp trong công viên giải trí kia, cô hoàn toàn bị làm cho ngỡ ngàng. Họ quen biết nhau từ trước? Họ đều là người của nữ vương? Gia Ân, Hùng, Thiên Thiên, bọn họ đều gạt cô?
Thấy Mỹ Huệ bất động, Tống Vinh Hiển không hỏi gì nữa. Hắn chắc rằng cô không biết gì về việc này. Hắn hỏi cô như vậy, chắc cô đang hoang mang lắm. Tống Vinh Hiển lại trầm tư suy nghĩ. Nữ vương muốn gì đây? Tại sao những người thân của cô ta đều quen biết Mỹ Huệ. Hắn quay sang nhìn cô đầy lo lắng. Liệu có phải là trùng hợp, hay tất cả đều là kế hoạch của nữ vương? Cô ta xảo trá như vậy, nhất định mọi chuyện đều do cô ta dàn xếp. Không được, hắn phải đích thân hỏi cho ra lẽ.
Mỹ Huệ ngồi ngây người trong lòng của Tống Vinh Hiển đã một lúc. Cô không ngờ những người bên cạnh cô đều trong hắc đạo, và bọn họ chuyên đi lừa gạt cô. Có phải cô đã quá tin người? Nhưng mà Trương Hùng cũng là người của nữ vương sao? Cậu từ khi nào đã sa vào nơi đó? Cô có nên ngăn cấm cậu hay không? Dù cô ngăn cản thì cậu cũng sẽ không nghe lời cô. Mỹ Huệ thở dài. Gia Ân thì cô không nói gì, thay đổi ngoại hình nhanh chóng như thế, chắc chắn là được nữ vương dạy bảo rất tốt. Điều cô lo lắng bây giờ là Thiên Thiên, cô ấy là người của nữ vương mà lại làm hầu gái cho Tống Vinh Hiển. Cô nhớ không lầm thì lúc trước ông chủ từng hiểu nhầm cô là gián điệp của nữ vương, mà bây giờ hắn phát hiện ra Thiên Thiên thật sự mới là gián điệp. Mỹ Huệ lo lắng cho cô.
Hiển à! Mỹ Huệ kéo tay áo Tống Vinh Hiển. Anh có thể không đuổi việc Thiên Thiên?
Không được. Cô ta là người của nữ vương, không thể giữ lại. Hắn kiên quyết nói.
Nghe vậy, Mỹ Huệ buồn rầu.
Trong biệt thự chỉ có Thiên Thiên đối xử tốt với em. Bây giờ anh đuổi việc cậu ấy, em sẽ rất cô đơn đó. Mỹ Huệ tỏ vẻ đáng thương nhìn hắn.
Em nói người trong biệt thự không đối xử tốt với em? Hắn nhăn mày.
Không phải. Dù Thiên Thiên là gián điệp của anh, nhưng ở biệt thự, em chỉ thích chơi cùng cậu ấy. Mỹ Huệ như một con mèo nhỏ, chui rúc vào lồng ngực hắn.
Có vẻ như chiêu làm nũng của Mỹ Huệ thật sự có hiệu quả. Thấy Tống Vinh Hiển gật đầu đồng ý, cô trở nên vui vẻ. Hắn nhìn cô mà bất giác cười. Con chuột nhắt này thật sự đã tiến bộ rất nhiều. Giữ Thiên Thiên ở lại cũng không vấn đề gì, hắn có thể cử người canh chừng cô ta. Vả lại, giữ cô ta ở lại cũng tốt, có thể làm con tin...
Em có biết vì sao trước kia anh hận em không? Tống Vinh Hiển lại kéo Mỹ Huệ vào ngực mình.
Không biết. Cô lắc đầu. Cô cũng rất muốn biết vì sao.
Em còn nhớ lúc trước anh đã từng tra tấn em trai em? Hắn chơi đùa tóc cô.
Thấy cô gật đầu, hắn lại nói tiếp.
Thật ra lúc đó em trai của em đã thành công lấy đi một thứ rất quan trọng với hắc bang của anh.
Thật sao? Ý anh là Trương Hùng đã ăn cắp? Mỹ Huệ bất ngờ ngồi thẳng dậy.
Không thể nói đó là ăn cắp được. Hắn phì cười. Đúng thật là không bao giờ nên cho cô vào những việc của hắc bang cả. Đó là một hợp đồng rất quan trọng với Loen, và Trương Hùng đã lấy nó theo mệnh lệnh của nữ vương...
Mỹ Huệ nghe Tống Vinh Hiển nói mà đầu óc mơ hồ. Hắn nói nào là đó là dự án rất quan trọng đối với Tứ Linh và Loen, nhưng chỉ có một hắc bang được tham gia vào dự án đó. Trương Hùng đã lấy bản hợp đồng nên hắn không thể tham gia, đành để nữ vương cướp mất. Nhưng mà suy ra tất cả, Mỹ Huệ chỉ hiểu rằng: Trương Hùng đã ăn cắp một hợp đồng rất quan trọng, vì vậy Tống Vinh Hiển hận cô vì cô là chị gái của Hùng. Trương Hùng là người của nữ vương, hắn không thể làm gì cậu được, nên khi biết cô là chị cậu, hắn đã giận cá chém thớt. Nhưng nào ngờ hắn lại nảy sinh tình cảm với cô, thật là ghét của nào trời trao của ấy .
Nữ vương sao lại đi cướp của người ta như thế? Trương Hùng không thể đi theo người đó được. Mỹ Huệ bĩu môi giận dữ. Phải khuyên Hùng ra khỏi đó thôi.
Nếu có thể dễ dàng ra khỏi Tứ Linh thì đâu còn là hắc bang lớn nhất nữa.
Ý anh là gì? Cô cau mày nhìn Tống Vinh Hiển.
Từ xưa đến nay, Tứ Linh đều đã có quy định, ai muốn ra khỏi bang thì phải chịu tra tấn trong vòng một tháng, với những đòn tra tấn tàn độc nhất.
Tra tấn như thế nào?
Anh không biết. Hắn nhìn cô cười dịu. Rồi lại có vẻ thích thú nói tiếp. Nhưng mà anh nghe nói không còn ai sống sót sau bảy ngày. Nếu người nào muốn gia nhập Tứ Linh, đều phải trải qua những thử thách khắc nghiệt nhất. Những ai tham gia cũng đều trải qua thập tử nhất sinh. Vậy nên phải suy nghĩ thật kĩ trước khi quyết định gia nhập. Tứ Linh không nơi để đùa giỡn.
Mỹ Huệ bắt đầu run sợ. Thật sự tàn ác vậy sao? Vậy thì Hùng phải làm thế nào đây? Làm sao cậu có thể gia nhập được chứ?
Nhưng mà em yên tâm, em trai của em cũng có thể xem là trung thần của nữ vương, cậu ta sống ở đó được nữ vương đối xử rất tốt, có lẽ còn sống tốt hơn trước kia.
Dù là vậy nhưng mà... Mỹ Huệ lo sợ.
Em cho rằng hắc bang đều là những người xấu xa? Hắn nghiêng đầu hỏi cô. Mỹ Huệ vội vã cúi đầu xuống, đúng là cô đã nghĩ như thế.
Nếu người đứng đầu hắc bang là người xấu xa, độc ác giống nữ vương thì đúng theo suy nghĩ của em. Khác với suy nghĩ của Mỹ Huệ, cô tưởng hắn sẽ tức giận, nào ngờ hắn vẫn điềm tĩnh mà nói.
Bây giờ nữ vương là người đứng đầu hắc bang? Vậy hiện giờ hắc bang đều làm những công việc bất chính sao? Mỹ Huệ cau mày hỏi. Rose thật sự tàn ác? Trông cô ấy còn rất trẻ.
Không! Hắc bang hiện giờ rất sạch sẽ. Tống Vinh Hiển nói nhưng ngoài mặt không vui cho lắm.
... Mỹ Huệ trề môi. Vậy mà ông chủ lại nói xấu nữ vương.
Nhưng mà em đừng qua lại với nữ vương nữa.
Tại sao? Mỹ Huệ thắc mắc. Rose cũng không làm hại gì em.
Chỉ là cô ta chưa thôi.
Câu nói của Tống Vinh Hiển làm cô ngạc nhiên.
Em đừng để bộ dạng của cô ta mắc lừa. Cô ta chính là một con mèo đấy.
Mèo? Mỹ Huệ càng ngạc nhiên hơn nữa. Mèo rất dễ thương cơ mà?
Đúng vậy. Nhưng lúc em bị đánh lừa bởi vẻ dễ thương của nó, thì cũng chính là lúc con mèo đưa ra những móng vuốt sắc nhọn mà làm hại em.
Mỹ Huệ vừa rửa chén xong thì cũng ngồi xuống. Thấy vậy, hắn liền ôm eo cô, kéo sát đến người mình. Mỹ Huệ xấu hổ nhưng không tránh vòng tay của hắn. Cô thích cảm giác khi ở bên hắn, dù tim đập mạnh đến nghẹt thở, nhưng mà cô cứ muốn tìm cái cảm giác ấy.
Anh muốn hỏi em điều này. Bỗng Tống Vinh Hiển lên tiếng. Mỹ Huệ thắc mắc nhìn hắn. Tại sao nữ vương lại gọi em là chị Huệ? Em với cô ta quen biết từ khi nào? Và tại sao tên cô ta lại là Rose? Hắn hỏi một tràng dài. Thật ra hắn đã luôn muốn hỏi cô những câu này nhưng không có cơ hội. Trông cô thân mật với Rose như thế, hắn càng lo lắng. Người như Mỹ Huệ, không thích hợp để kết thân cùng Rose.
Mỹ Huệ ngạc nhiên nhìn Tống Vinh Hiển. Nữ vương ư? Hắn đang nói ai cơ? Ý của hắn Rose chính là nữ vương? Ôi trời, thật ư? Vậy mà cô cứ tưởng Rose là con gái của nữ vương? Trông em ấy còn rất trẻ cơ mà?
Em không biết cô ta là nữ vương? Hắn thấy cô có vẻ ngây ngô.
Mỹ Huệ gật đầu. Cô thật sự mù tịt về việc này. Nhưng mà Rose không phải tên thật của em ấy sao? Em ấy lừa cô à? Ôi trời, sao ai cũng thích lừa cô đến thế!
Vậy em cũng không biết cô hầu gái bạn em cũng là người của nữ vương? Tống Vinh Hiển cau mày. Mỹ Huệ thật sự không biết gì hết?
Nghe hắn nói, cô càng hoang mang hơn. Nhớ về bốn người tình cờ gặp trong công viên giải trí kia, cô hoàn toàn bị làm cho ngỡ ngàng. Họ quen biết nhau từ trước? Họ đều là người của nữ vương? Gia Ân, Hùng, Thiên Thiên, bọn họ đều gạt cô?
Thấy Mỹ Huệ bất động, Tống Vinh Hiển không hỏi gì nữa. Hắn chắc rằng cô không biết gì về việc này. Hắn hỏi cô như vậy, chắc cô đang hoang mang lắm. Tống Vinh Hiển lại trầm tư suy nghĩ. Nữ vương muốn gì đây? Tại sao những người thân của cô ta đều quen biết Mỹ Huệ. Hắn quay sang nhìn cô đầy lo lắng. Liệu có phải là trùng hợp, hay tất cả đều là kế hoạch của nữ vương? Cô ta xảo trá như vậy, nhất định mọi chuyện đều do cô ta dàn xếp. Không được, hắn phải đích thân hỏi cho ra lẽ.
Mỹ Huệ ngồi ngây người trong lòng của Tống Vinh Hiển đã một lúc. Cô không ngờ những người bên cạnh cô đều trong hắc đạo, và bọn họ chuyên đi lừa gạt cô. Có phải cô đã quá tin người? Nhưng mà Trương Hùng cũng là người của nữ vương sao? Cậu từ khi nào đã sa vào nơi đó? Cô có nên ngăn cấm cậu hay không? Dù cô ngăn cản thì cậu cũng sẽ không nghe lời cô. Mỹ Huệ thở dài. Gia Ân thì cô không nói gì, thay đổi ngoại hình nhanh chóng như thế, chắc chắn là được nữ vương dạy bảo rất tốt. Điều cô lo lắng bây giờ là Thiên Thiên, cô ấy là người của nữ vương mà lại làm hầu gái cho Tống Vinh Hiển. Cô nhớ không lầm thì lúc trước ông chủ từng hiểu nhầm cô là gián điệp của nữ vương, mà bây giờ hắn phát hiện ra Thiên Thiên thật sự mới là gián điệp. Mỹ Huệ lo lắng cho cô.
Hiển à! Mỹ Huệ kéo tay áo Tống Vinh Hiển. Anh có thể không đuổi việc Thiên Thiên?
Không được. Cô ta là người của nữ vương, không thể giữ lại. Hắn kiên quyết nói.
Nghe vậy, Mỹ Huệ buồn rầu.
Trong biệt thự chỉ có Thiên Thiên đối xử tốt với em. Bây giờ anh đuổi việc cậu ấy, em sẽ rất cô đơn đó. Mỹ Huệ tỏ vẻ đáng thương nhìn hắn.
Em nói người trong biệt thự không đối xử tốt với em? Hắn nhăn mày.
Không phải. Dù Thiên Thiên là gián điệp của anh, nhưng ở biệt thự, em chỉ thích chơi cùng cậu ấy. Mỹ Huệ như một con mèo nhỏ, chui rúc vào lồng ngực hắn.
Có vẻ như chiêu làm nũng của Mỹ Huệ thật sự có hiệu quả. Thấy Tống Vinh Hiển gật đầu đồng ý, cô trở nên vui vẻ. Hắn nhìn cô mà bất giác cười. Con chuột nhắt này thật sự đã tiến bộ rất nhiều. Giữ Thiên Thiên ở lại cũng không vấn đề gì, hắn có thể cử người canh chừng cô ta. Vả lại, giữ cô ta ở lại cũng tốt, có thể làm con tin...
Em có biết vì sao trước kia anh hận em không? Tống Vinh Hiển lại kéo Mỹ Huệ vào ngực mình.
Không biết. Cô lắc đầu. Cô cũng rất muốn biết vì sao.
Em còn nhớ lúc trước anh đã từng tra tấn em trai em? Hắn chơi đùa tóc cô.
Thấy cô gật đầu, hắn lại nói tiếp.
Thật ra lúc đó em trai của em đã thành công lấy đi một thứ rất quan trọng với hắc bang của anh.
Thật sao? Ý anh là Trương Hùng đã ăn cắp? Mỹ Huệ bất ngờ ngồi thẳng dậy.
Không thể nói đó là ăn cắp được. Hắn phì cười. Đúng thật là không bao giờ nên cho cô vào những việc của hắc bang cả. Đó là một hợp đồng rất quan trọng với Loen, và Trương Hùng đã lấy nó theo mệnh lệnh của nữ vương...
Mỹ Huệ nghe Tống Vinh Hiển nói mà đầu óc mơ hồ. Hắn nói nào là đó là dự án rất quan trọng đối với Tứ Linh và Loen, nhưng chỉ có một hắc bang được tham gia vào dự án đó. Trương Hùng đã lấy bản hợp đồng nên hắn không thể tham gia, đành để nữ vương cướp mất. Nhưng mà suy ra tất cả, Mỹ Huệ chỉ hiểu rằng: Trương Hùng đã ăn cắp một hợp đồng rất quan trọng, vì vậy Tống Vinh Hiển hận cô vì cô là chị gái của Hùng. Trương Hùng là người của nữ vương, hắn không thể làm gì cậu được, nên khi biết cô là chị cậu, hắn đã giận cá chém thớt. Nhưng nào ngờ hắn lại nảy sinh tình cảm với cô, thật là ghét của nào trời trao của ấy .
Nữ vương sao lại đi cướp của người ta như thế? Trương Hùng không thể đi theo người đó được. Mỹ Huệ bĩu môi giận dữ. Phải khuyên Hùng ra khỏi đó thôi.
Nếu có thể dễ dàng ra khỏi Tứ Linh thì đâu còn là hắc bang lớn nhất nữa.
Ý anh là gì? Cô cau mày nhìn Tống Vinh Hiển.
Từ xưa đến nay, Tứ Linh đều đã có quy định, ai muốn ra khỏi bang thì phải chịu tra tấn trong vòng một tháng, với những đòn tra tấn tàn độc nhất.
Tra tấn như thế nào?
Anh không biết. Hắn nhìn cô cười dịu. Rồi lại có vẻ thích thú nói tiếp. Nhưng mà anh nghe nói không còn ai sống sót sau bảy ngày. Nếu người nào muốn gia nhập Tứ Linh, đều phải trải qua những thử thách khắc nghiệt nhất. Những ai tham gia cũng đều trải qua thập tử nhất sinh. Vậy nên phải suy nghĩ thật kĩ trước khi quyết định gia nhập. Tứ Linh không nơi để đùa giỡn.
Mỹ Huệ bắt đầu run sợ. Thật sự tàn ác vậy sao? Vậy thì Hùng phải làm thế nào đây? Làm sao cậu có thể gia nhập được chứ?
Nhưng mà em yên tâm, em trai của em cũng có thể xem là trung thần của nữ vương, cậu ta sống ở đó được nữ vương đối xử rất tốt, có lẽ còn sống tốt hơn trước kia.
Dù là vậy nhưng mà... Mỹ Huệ lo sợ.
Em cho rằng hắc bang đều là những người xấu xa? Hắn nghiêng đầu hỏi cô. Mỹ Huệ vội vã cúi đầu xuống, đúng là cô đã nghĩ như thế.
Nếu người đứng đầu hắc bang là người xấu xa, độc ác giống nữ vương thì đúng theo suy nghĩ của em. Khác với suy nghĩ của Mỹ Huệ, cô tưởng hắn sẽ tức giận, nào ngờ hắn vẫn điềm tĩnh mà nói.
Bây giờ nữ vương là người đứng đầu hắc bang? Vậy hiện giờ hắc bang đều làm những công việc bất chính sao? Mỹ Huệ cau mày hỏi. Rose thật sự tàn ác? Trông cô ấy còn rất trẻ.
Không! Hắc bang hiện giờ rất sạch sẽ. Tống Vinh Hiển nói nhưng ngoài mặt không vui cho lắm.
... Mỹ Huệ trề môi. Vậy mà ông chủ lại nói xấu nữ vương.
Nhưng mà em đừng qua lại với nữ vương nữa.
Tại sao? Mỹ Huệ thắc mắc. Rose cũng không làm hại gì em.
Chỉ là cô ta chưa thôi.
Câu nói của Tống Vinh Hiển làm cô ngạc nhiên.
Em đừng để bộ dạng của cô ta mắc lừa. Cô ta chính là một con mèo đấy.
Mèo? Mỹ Huệ càng ngạc nhiên hơn nữa. Mèo rất dễ thương cơ mà?
Đúng vậy. Nhưng lúc em bị đánh lừa bởi vẻ dễ thương của nó, thì cũng chính là lúc con mèo đưa ra những móng vuốt sắc nhọn mà làm hại em.
/85
|