Đi chưa được mấy bước, bà ấy đột nhiên dừng lại, sau đó quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Cảm ơn ngươi hôm nay đã giúp ta trút giận, ta rất vui!”
Nói xong, bà ấy quay người đi về phía xa!
Diệp Quân sau khi đứng nguyên tại chỗ trầm ngâm một lúc thì cũng đi về phía viện của mình!
Sau khi đi vào trong phòng, hắn tắt đèn.
Nhưng một lát sau, cửa phòng lại được mở ra, Diệp Quân bước ra ngoài, lúc này hắn đã thay lên trên người một bộ đồ màu đen.
Diệp Quân liếc nhìn xung quanh, nhảy thẳng lên trên mái nhà, sau đó lập tức biến mất trong màn đêm đen kịt.
Lần này Huyền Thiên Tông cũng tới tham gia cuộc tỷ võ, cuộc tỷ võ của thư viện Quan Huyên không chỉ có thư viện Quan Huyên có thể tham gia mà các thế gia tông môn khác cũng có thể tham dự. Suy cho cùng dù là thế gia hay tông môn đều hy vọng đệ tử của mình có thể gia nhập thư viện Quan Huyên thượng giới!
Cả thượng giới chỉ có một tổng viện Quan Huyên!
Nếu như có thể gia nhập vào bên trong, vậy thì đó thật sự là một vinh dự!
Huyền Thiên Tông cũng coi như một tông môn lớn ở thượng giới, vậy nên Diệp Quân rất dễ dàng điều tra ra được nơi ở của đối phương.
Túy Tiên Lâu!
Đây chính là nơi mà đoàn người của Huyền Thiên Tông ở lại!
Trong đêm đen, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Không phải ngươi vừa mới đồng ý với đạo sư của ngươi phải học được cách khống chế cảm xúc của bản thân sao?”
Diệp Quân nói: “Bây giờ ta rất bình tĩnh! Không kích động chút nào!”
Tiểu Tháp trầm mặc một lúc, nói: “Có thể nhẫn nhịn thêm chút nữa!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tháp gia, ông ta uy hiếp ta! Ông ta lại còn dám uy hiếp ta cơ đấy!”
Tiểu Tháp do dự một lát, sau đó nói: “Ông ta uy hiếp ngươi, vậy nên ngươi muốn giết ông ta sao?”
Diệp Quân nói: “Ta giết ông ta không phải để cảm thấy thoải mái mà là để tránh mối nguy hiểm cấp bách!”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Tránh nguy hiểm cấp bách cái mẹ gì...”
Diệp Quân đột nhiên nói: “Tháp gia, ngươi có thể giúp ta che giấu khí tức của ta đi không?”
Tiểu Tháp do dự một lát, sau đó nói: “Có thể, nhưng chỉ được nửa canh giờ thôi!”
Diệp Quân gật đầu: “Đủ rồi! Đủ rồi!”
Diệp Quân vừa nói vừa đi tới bên ngoài cửa sổ tầng chín của Túy Tiên Lâu, bên trong phòng có một ông lão đang ngồi xếp bằng trên giường, hai mắt khẽ nhắm.
Người này chính là Ngụy Đồng!
Nhờ có Tiểu Tháp giúp đỡ che giấu khí tức, vậy nên cho dù Diệp Quân cách đối phương gần như vậy thì Ngụy Đồng cũng không phát hiện ra hắn!
Diệp Quân không vội ra tay, hắn đang đợi, chờ đợi một cơ hội thích hợp!
Đối diện với loại cường giả này, nếu như không có cơ hội thích hợp, một khi chẳng thể giết chết bằng một nhát kiếm thì sẽ làm kinh động tới tất cả cường giả của Huyền Thiên Tông!
Ngụy Đồng đột nhiên lấy ra một cuốn sách cổ, ông ta lật ra xem, không biết đọc được cái gì, nụ cười càng trở nên hèn hạ!
Đúng vào lúc này, cửa phòng đột nhiên mở ra, ngay sau đó, một cô gái trẻ tuổi chậm rãi bước vào bên trong!
Sau khi vào phòng, cô gái trẻ tuổi khẽ mỉm cười, thẳng thừng cởi đồ!
Diệp Quân cau mày: “Tháp gia, cô ta đang làm gì thế?”
Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Cởi đồ!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Cởi đồ làm gì?”
Tiểu Tháp nói: “Có thể là đánh bài!”
Diệp Quân: “...”
Lúc này, cô gái đó đã cởi sạch đồ trên người, ngay sau đó, cô ta đi tới trước mặt Ngụy Đồng.
Ngụy Đồng mở to hai mắt, rồi ôm chầm lấy cô gái đó và đè xuống giường.
Chẳng mấy chốc, những âm thanh không chút ổn định truyền ra bên ngoài, những âm thanh này lúc nhẹ lúc nặng, lúc lại gấp gáp, giống như một bản nhạc cực kỳ êm tai, khiến cho người nghe rạo rực khao khát.
Bên ngoài cửa sổ, mặt Diệp Quân tối sầm cả lại, hóa ra là làm việc này!
Lão già này khỏe thật!
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào ông lão trên giường. Một lúc sau, không biết vì nguyên nhân gì, cơ thể ông lão đột nhiên co giật rất mạnh, giống như đang phát điên, nhưng trên mặt ông ta lại lộ ra vẻ say mê khó có thể dùng ngôn từ để hình dung, còn cảm thán: “Ba mươi sáu kế âm dương, kế nào cũng thâm độc hiểm ác, phong cảnh nhân gian nơi nào đẹp? Mỹ nhân bên dưới người xua đi hết vẻ đìu hiu…”
Đúng vào lúc này, một thanh kiếm đột nhiên từ ngoài cửa sổ bay vào!
Thanh kiếm tới không hề có báo hiệu nào trước!
Trên giường, sắc mặt Nguỵ Đồng lập tức biến đổi, ông ta lập tức kéo cô gái kia ra chắn trước mặt mình. Đúng lúc này, thanh kiếm đột nhiên đổi hướng, sau đó xuyên qua yết hầu của Nguỵ Đồng với một góc độ cực kỳ hiểm hóc!
Phập!
Ngay tức thì, đầu của Nguỵ Đồng văng ra bên ngoài!
Một giây sau, kiếm bay ngược trở lại và biến mất bên ngoài cửa sổ!
Trên giường, cô gái cứ thế ngẩn ra!
Ngay lập tức, một tiếng thét thất thanh vang lên từ bên trong phòng. Lúc này, đám cường giả của Huyền Thiên Tông và một số thị vệ của Tuý Tiên Lâu lao lên tầng chín. Khi nhìn thấy xác của Nguỵ Đồng, sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên cực kỳ khó coi!
…
Trong màn đêm, Diệp Quân điên cuồng tháo chạy.
Giết xong thì chạy!
Thật đã!
Lúc này, giọng nói của Tiểu Tháp đột nhiên vang lên trong não Diệp Quân: “Có người đi theo ngươi!”
Nghe vậy, Diệp Quân híp hai mắt lại, lập tức dừng bước, hắn nói với chất giọng khàn khàn: “Các hạ, ngươi có thể ra đây rồi!”
Không có hồi đáp.
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Một trăm mét phía bên phải!”
Diệp Quân đột nhiên chỉ tay ra, một thanh kiếm khí lao thẳng về phía bên phải, nhưng một giây sau, kiếm khí đột nhiên biến mất!
Lúc này, một người phụ nữ chậm rãi bước ra!
Người phụ nữ có dung mạo rất đẹp, mặc một chiếc váy dài màu đỏ, cơ thể cực kỳ đầy đặn, đặc biệt là trước ngực…quần áo sắp sửa không thể che đậy nổi!
Run rẩy!
Nhìn mà rung động lòng người!
Người phụ nữ nhìn Diệp Quân, cười mà không nói gì.
Diệp Quân đang định lên tiếng, đột nhiên người phụ nữ nhanh như cắt xuất hiện trước mặt Diệp Quân. Trong lòng hắn chợt kinh động, một giây sau, hắn vẫn còn chưa kịp phản ứng thì mặt nạ đã bị người phụ nữ này kéo xuống, lúc hắn muốn ra tay thì người phụ nữ đã quay trở về vị trí ban đầu!
Sắc mặt Diệp Quân chợt trầm xuống, thực lực này quá khủng bố!
Người phụ nữ nhìn Diệp Quân, cười nói: “Kiếm tu trẻ thật, còn trẻ như vậy đã lĩnh hội được kiếm ý, ngươi là thiên tài của nhà nào?”
Diệp Quân trầm mặc.
Người phụ nữ cười nói: “Ngươi không nói thì ta cũng có thể điều tra ra!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Thư viện Quan Huyên!”
Thư viện Quan Huyên!
Trong mắt người phụ nữ loé lên vẻ khác lạ, sau đó nói: “Thư viện Quan Huyên của châu nào?”
Diệp Quân nói: “Nam Châu!”
“Nam Châu!”
Người phụ nữ kinh ngạc: “Ngươi là người của Nam Châu hạ giới ư?”
Diệp Quân gật đầu.
Người phụ nữ quan sát Diệp Quân, cười nói: “Thú vị, thú vị thật đấy!”
Diệp Quân liếc nhìn người phụ nữ: “Tiền bối là?”
Khoé miệng người phụ nữ khẽ cong lên: “Ngươi không biết ta à?”
Diệp Quân lắc đầu.
Người phụ nữ cười nói: “Ngươi đi đi!”
Diệp Quân sững sờ, sau đó quay người biến mất trong màn đêm đen!
Diệp Quân đi khuất, một ông lão xuất hiện phía sau lưng người phụ nữ, ông lão trầm giọng nói: “Viện trưởng, cậu ta giết trưởng lão Nguỵ Đồng của Huyền Thiên Tông!”
Người phụ nữ liếc nhìn ông lão: “Một chàng trai đẹp trai như vậy, giết người thì đã làm sao?”
Ông lão ngẩn ra, ông ta do dự một lát, sau đó nói: “Chúng ta đã quy định không được phép giết người ở trong thành!”
Người phụ nữ bình tĩnh nói: “Ta không nhìn thấy, ông nhìn thấy rồi sao?”
Ông lão trầm mặc một lúc, nói: “Không thấy!”
Nói xong, bà ấy quay người đi về phía xa!
Diệp Quân sau khi đứng nguyên tại chỗ trầm ngâm một lúc thì cũng đi về phía viện của mình!
Sau khi đi vào trong phòng, hắn tắt đèn.
Nhưng một lát sau, cửa phòng lại được mở ra, Diệp Quân bước ra ngoài, lúc này hắn đã thay lên trên người một bộ đồ màu đen.
Diệp Quân liếc nhìn xung quanh, nhảy thẳng lên trên mái nhà, sau đó lập tức biến mất trong màn đêm đen kịt.
Lần này Huyền Thiên Tông cũng tới tham gia cuộc tỷ võ, cuộc tỷ võ của thư viện Quan Huyên không chỉ có thư viện Quan Huyên có thể tham gia mà các thế gia tông môn khác cũng có thể tham dự. Suy cho cùng dù là thế gia hay tông môn đều hy vọng đệ tử của mình có thể gia nhập thư viện Quan Huyên thượng giới!
Cả thượng giới chỉ có một tổng viện Quan Huyên!
Nếu như có thể gia nhập vào bên trong, vậy thì đó thật sự là một vinh dự!
Huyền Thiên Tông cũng coi như một tông môn lớn ở thượng giới, vậy nên Diệp Quân rất dễ dàng điều tra ra được nơi ở của đối phương.
Túy Tiên Lâu!
Đây chính là nơi mà đoàn người của Huyền Thiên Tông ở lại!
Trong đêm đen, Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Không phải ngươi vừa mới đồng ý với đạo sư của ngươi phải học được cách khống chế cảm xúc của bản thân sao?”
Diệp Quân nói: “Bây giờ ta rất bình tĩnh! Không kích động chút nào!”
Tiểu Tháp trầm mặc một lúc, nói: “Có thể nhẫn nhịn thêm chút nữa!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Tháp gia, ông ta uy hiếp ta! Ông ta lại còn dám uy hiếp ta cơ đấy!”
Tiểu Tháp do dự một lát, sau đó nói: “Ông ta uy hiếp ngươi, vậy nên ngươi muốn giết ông ta sao?”
Diệp Quân nói: “Ta giết ông ta không phải để cảm thấy thoải mái mà là để tránh mối nguy hiểm cấp bách!”
Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Tránh nguy hiểm cấp bách cái mẹ gì...”
Diệp Quân đột nhiên nói: “Tháp gia, ngươi có thể giúp ta che giấu khí tức của ta đi không?”
Tiểu Tháp do dự một lát, sau đó nói: “Có thể, nhưng chỉ được nửa canh giờ thôi!”
Diệp Quân gật đầu: “Đủ rồi! Đủ rồi!”
Diệp Quân vừa nói vừa đi tới bên ngoài cửa sổ tầng chín của Túy Tiên Lâu, bên trong phòng có một ông lão đang ngồi xếp bằng trên giường, hai mắt khẽ nhắm.
Người này chính là Ngụy Đồng!
Nhờ có Tiểu Tháp giúp đỡ che giấu khí tức, vậy nên cho dù Diệp Quân cách đối phương gần như vậy thì Ngụy Đồng cũng không phát hiện ra hắn!
Diệp Quân không vội ra tay, hắn đang đợi, chờ đợi một cơ hội thích hợp!
Đối diện với loại cường giả này, nếu như không có cơ hội thích hợp, một khi chẳng thể giết chết bằng một nhát kiếm thì sẽ làm kinh động tới tất cả cường giả của Huyền Thiên Tông!
Ngụy Đồng đột nhiên lấy ra một cuốn sách cổ, ông ta lật ra xem, không biết đọc được cái gì, nụ cười càng trở nên hèn hạ!
Đúng vào lúc này, cửa phòng đột nhiên mở ra, ngay sau đó, một cô gái trẻ tuổi chậm rãi bước vào bên trong!
Sau khi vào phòng, cô gái trẻ tuổi khẽ mỉm cười, thẳng thừng cởi đồ!
Diệp Quân cau mày: “Tháp gia, cô ta đang làm gì thế?”
Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Cởi đồ!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Cởi đồ làm gì?”
Tiểu Tháp nói: “Có thể là đánh bài!”
Diệp Quân: “...”
Lúc này, cô gái đó đã cởi sạch đồ trên người, ngay sau đó, cô ta đi tới trước mặt Ngụy Đồng.
Ngụy Đồng mở to hai mắt, rồi ôm chầm lấy cô gái đó và đè xuống giường.
Chẳng mấy chốc, những âm thanh không chút ổn định truyền ra bên ngoài, những âm thanh này lúc nhẹ lúc nặng, lúc lại gấp gáp, giống như một bản nhạc cực kỳ êm tai, khiến cho người nghe rạo rực khao khát.
Bên ngoài cửa sổ, mặt Diệp Quân tối sầm cả lại, hóa ra là làm việc này!
Lão già này khỏe thật!
Diệp Quân nhìn chằm chằm vào ông lão trên giường. Một lúc sau, không biết vì nguyên nhân gì, cơ thể ông lão đột nhiên co giật rất mạnh, giống như đang phát điên, nhưng trên mặt ông ta lại lộ ra vẻ say mê khó có thể dùng ngôn từ để hình dung, còn cảm thán: “Ba mươi sáu kế âm dương, kế nào cũng thâm độc hiểm ác, phong cảnh nhân gian nơi nào đẹp? Mỹ nhân bên dưới người xua đi hết vẻ đìu hiu…”
Đúng vào lúc này, một thanh kiếm đột nhiên từ ngoài cửa sổ bay vào!
Thanh kiếm tới không hề có báo hiệu nào trước!
Trên giường, sắc mặt Nguỵ Đồng lập tức biến đổi, ông ta lập tức kéo cô gái kia ra chắn trước mặt mình. Đúng lúc này, thanh kiếm đột nhiên đổi hướng, sau đó xuyên qua yết hầu của Nguỵ Đồng với một góc độ cực kỳ hiểm hóc!
Phập!
Ngay tức thì, đầu của Nguỵ Đồng văng ra bên ngoài!
Một giây sau, kiếm bay ngược trở lại và biến mất bên ngoài cửa sổ!
Trên giường, cô gái cứ thế ngẩn ra!
Ngay lập tức, một tiếng thét thất thanh vang lên từ bên trong phòng. Lúc này, đám cường giả của Huyền Thiên Tông và một số thị vệ của Tuý Tiên Lâu lao lên tầng chín. Khi nhìn thấy xác của Nguỵ Đồng, sắc mặt của tất cả mọi người đều trở nên cực kỳ khó coi!
…
Trong màn đêm, Diệp Quân điên cuồng tháo chạy.
Giết xong thì chạy!
Thật đã!
Lúc này, giọng nói của Tiểu Tháp đột nhiên vang lên trong não Diệp Quân: “Có người đi theo ngươi!”
Nghe vậy, Diệp Quân híp hai mắt lại, lập tức dừng bước, hắn nói với chất giọng khàn khàn: “Các hạ, ngươi có thể ra đây rồi!”
Không có hồi đáp.
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Một trăm mét phía bên phải!”
Diệp Quân đột nhiên chỉ tay ra, một thanh kiếm khí lao thẳng về phía bên phải, nhưng một giây sau, kiếm khí đột nhiên biến mất!
Lúc này, một người phụ nữ chậm rãi bước ra!
Người phụ nữ có dung mạo rất đẹp, mặc một chiếc váy dài màu đỏ, cơ thể cực kỳ đầy đặn, đặc biệt là trước ngực…quần áo sắp sửa không thể che đậy nổi!
Run rẩy!
Nhìn mà rung động lòng người!
Người phụ nữ nhìn Diệp Quân, cười mà không nói gì.
Diệp Quân đang định lên tiếng, đột nhiên người phụ nữ nhanh như cắt xuất hiện trước mặt Diệp Quân. Trong lòng hắn chợt kinh động, một giây sau, hắn vẫn còn chưa kịp phản ứng thì mặt nạ đã bị người phụ nữ này kéo xuống, lúc hắn muốn ra tay thì người phụ nữ đã quay trở về vị trí ban đầu!
Sắc mặt Diệp Quân chợt trầm xuống, thực lực này quá khủng bố!
Người phụ nữ nhìn Diệp Quân, cười nói: “Kiếm tu trẻ thật, còn trẻ như vậy đã lĩnh hội được kiếm ý, ngươi là thiên tài của nhà nào?”
Diệp Quân trầm mặc.
Người phụ nữ cười nói: “Ngươi không nói thì ta cũng có thể điều tra ra!”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Thư viện Quan Huyên!”
Thư viện Quan Huyên!
Trong mắt người phụ nữ loé lên vẻ khác lạ, sau đó nói: “Thư viện Quan Huyên của châu nào?”
Diệp Quân nói: “Nam Châu!”
“Nam Châu!”
Người phụ nữ kinh ngạc: “Ngươi là người của Nam Châu hạ giới ư?”
Diệp Quân gật đầu.
Người phụ nữ quan sát Diệp Quân, cười nói: “Thú vị, thú vị thật đấy!”
Diệp Quân liếc nhìn người phụ nữ: “Tiền bối là?”
Khoé miệng người phụ nữ khẽ cong lên: “Ngươi không biết ta à?”
Diệp Quân lắc đầu.
Người phụ nữ cười nói: “Ngươi đi đi!”
Diệp Quân sững sờ, sau đó quay người biến mất trong màn đêm đen!
Diệp Quân đi khuất, một ông lão xuất hiện phía sau lưng người phụ nữ, ông lão trầm giọng nói: “Viện trưởng, cậu ta giết trưởng lão Nguỵ Đồng của Huyền Thiên Tông!”
Người phụ nữ liếc nhìn ông lão: “Một chàng trai đẹp trai như vậy, giết người thì đã làm sao?”
Ông lão ngẩn ra, ông ta do dự một lát, sau đó nói: “Chúng ta đã quy định không được phép giết người ở trong thành!”
Người phụ nữ bình tĩnh nói: “Ta không nhìn thấy, ông nhìn thấy rồi sao?”
Ông lão trầm mặc một lúc, nói: “Không thấy!”
/4376
|