Ầm!
Trong tích tắc, đất trời rung chuyển dữ dội, sau đó đất trời đột nhiên xuất hiện một luồng năng lượng bí ẩn. Trong ánh mắt thảng thốt của các cường giả, quan chấp hành đứng đầu Tịnh Sơ vốn đã biến thành linh hồn mờ ảo bắt đầu nhanh chóng ngưng tụ thành thực thể…
Không chỉ vậy, thân thể vốn đã nát vụn của bà ta cũng mau chóng hồi phục.
Cái quái gì vậy?
Mọi người đều ngớ người.
Tịnh Sơ cũng mở to mắt, vẻ mặt đầy khó tin.
Lúc này, thời không cách đó không xa khẽ run lên, sau đó trong thời không xuất hiện một đường hầm thời không bí ẩn, trong đường hầm có một ông lão chậm rãi bước ra. Ông lão đội vương quan, trên người khoác áo pháp màu đen, tay phải cầm sách cổ màu đen, tay trái cầm một cây bút màu đen.
Khi ông ta bước ra, tất cả cường giả đều thắc mắc.
Đây là ai?
Ông lão cung kính hành lễ với người phụ nữ váy trắng: “Phạn Diêm La Thiên Tử bái kiến Thiên Mệnh đại nhân, chúng ta không biết bà ta là người của Thiên Mệnh đại nhân, mong Thiên Mệnh đại nhân thứ lỗi”.
Nói xong ông ta lại cúi đầu thật sâu.
Giọng ông ta run rẩy, trên trán không ngừng xuất hiện những giọt mồ hôi.
Diệp Quân đi đến bên cạnh người phụ nữ váy trắng, nhìn ông lão hỏi với vẻ hơi tò mò: “Cô cô, vị này là ai?”
Cô cô?
Ông lão nhìn lén Diệp Quân, âm thầm ghi nhớ dung mạo của hắn.
Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân: “Chẳng phải con luôn tò mò về nền văn minh vũ trụ cấp sáu sao? Ông ta là người của nền văn minh vũ trụ cấp sáu, tên là Phạn Diêm La Thiên Tử, quản lý luân hồi sống chết của tất cả nền văn minh vũ trụ dưới nền văn minh vũ trụ cấp sáu, những sinh linh dưới nền văn minh vũ trụ cấp sáu qua đời cuối cùng đều sẽ vào hồ luân hồi của họ, bị họ nuốt chửng rồi hấp thu”.
Nghe thấy lời của người phụ nữ váy trắng, Diệp Quân chợt sửng sốt.
Sau đó nét mặt hắn thay đổi.
Nền văn minh vũ trụ cấp sáu!
Sinh linh dưới nền văn minh vũ trụ cấp sáu qua đời cuối cùng đều sẽ bị họ hấp thu…
Vũ trụ này có bao nhiêu nền văn minh vũ trụ?
Vậy một ngày phải hấp thu bao nhiêu chứ?
Vu Dịch ở bên cạnh kinh hãi: “Các người là nền văn minh Quy Giả trong truyền thuyết… Quy Giả Quy Giả, chốn về cuối cùng…”
Quy Giả?
Diệp Quân cũng khó hiểu.
Chẳng phải ban đầu mẹ hắn đã đến nền văn minh này hay sao?
Khi đó hắn và mẹ Tần Quan còn tưởng đây là nền văn minh vũ trụ cấp bốn… Bây giờ xem ra đã đoán sai rồi!
Phạn Diêm La Thiên Tử không đứng lên, hơi quay đầu nhìn Vu Dịch, trong lúc nhất thời ông ta không thể xác định được đây là đối thủ hay là đồng đội của vị Diệp công tử kia, do dự một lát ông ta nói: “Cô nương biết nền văn minh Quy Giả của ta à?”
Vu Dịch vội nói: “Tiền bối có biết nền văn minh thời đại Loạn Cổ không?”
Trong tích tắc, đất trời rung chuyển dữ dội, sau đó đất trời đột nhiên xuất hiện một luồng năng lượng bí ẩn. Trong ánh mắt thảng thốt của các cường giả, quan chấp hành đứng đầu Tịnh Sơ vốn đã biến thành linh hồn mờ ảo bắt đầu nhanh chóng ngưng tụ thành thực thể…
Không chỉ vậy, thân thể vốn đã nát vụn của bà ta cũng mau chóng hồi phục.
Cái quái gì vậy?
Mọi người đều ngớ người.
Tịnh Sơ cũng mở to mắt, vẻ mặt đầy khó tin.
Lúc này, thời không cách đó không xa khẽ run lên, sau đó trong thời không xuất hiện một đường hầm thời không bí ẩn, trong đường hầm có một ông lão chậm rãi bước ra. Ông lão đội vương quan, trên người khoác áo pháp màu đen, tay phải cầm sách cổ màu đen, tay trái cầm một cây bút màu đen.
Khi ông ta bước ra, tất cả cường giả đều thắc mắc.
Đây là ai?
Ông lão cung kính hành lễ với người phụ nữ váy trắng: “Phạn Diêm La Thiên Tử bái kiến Thiên Mệnh đại nhân, chúng ta không biết bà ta là người của Thiên Mệnh đại nhân, mong Thiên Mệnh đại nhân thứ lỗi”.
Nói xong ông ta lại cúi đầu thật sâu.
Giọng ông ta run rẩy, trên trán không ngừng xuất hiện những giọt mồ hôi.
Diệp Quân đi đến bên cạnh người phụ nữ váy trắng, nhìn ông lão hỏi với vẻ hơi tò mò: “Cô cô, vị này là ai?”
Cô cô?
Ông lão nhìn lén Diệp Quân, âm thầm ghi nhớ dung mạo của hắn.
Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân: “Chẳng phải con luôn tò mò về nền văn minh vũ trụ cấp sáu sao? Ông ta là người của nền văn minh vũ trụ cấp sáu, tên là Phạn Diêm La Thiên Tử, quản lý luân hồi sống chết của tất cả nền văn minh vũ trụ dưới nền văn minh vũ trụ cấp sáu, những sinh linh dưới nền văn minh vũ trụ cấp sáu qua đời cuối cùng đều sẽ vào hồ luân hồi của họ, bị họ nuốt chửng rồi hấp thu”.
Nghe thấy lời của người phụ nữ váy trắng, Diệp Quân chợt sửng sốt.
Sau đó nét mặt hắn thay đổi.
Nền văn minh vũ trụ cấp sáu!
Sinh linh dưới nền văn minh vũ trụ cấp sáu qua đời cuối cùng đều sẽ bị họ hấp thu…
Vũ trụ này có bao nhiêu nền văn minh vũ trụ?
Vậy một ngày phải hấp thu bao nhiêu chứ?
Vu Dịch ở bên cạnh kinh hãi: “Các người là nền văn minh Quy Giả trong truyền thuyết… Quy Giả Quy Giả, chốn về cuối cùng…”
Quy Giả?
Diệp Quân cũng khó hiểu.
Chẳng phải ban đầu mẹ hắn đã đến nền văn minh này hay sao?
Khi đó hắn và mẹ Tần Quan còn tưởng đây là nền văn minh vũ trụ cấp bốn… Bây giờ xem ra đã đoán sai rồi!
Phạn Diêm La Thiên Tử không đứng lên, hơi quay đầu nhìn Vu Dịch, trong lúc nhất thời ông ta không thể xác định được đây là đối thủ hay là đồng đội của vị Diệp công tử kia, do dự một lát ông ta nói: “Cô nương biết nền văn minh Quy Giả của ta à?”
Vu Dịch vội nói: “Tiền bối có biết nền văn minh thời đại Loạn Cổ không?”
/4376
|