Tịnh Sơ quay đầu lại nhìn xung quanh, lúc này nền văn minh Thiên Hành đã tan tành… hơn nữa nguyên khí bị tổn thương nặng nề.
Bà ta không biết làm gì.
Như nghĩ đến điều gì, bà ta lại quay đầu nhìn Nhất Niệm, cũng may không trời không tuyệt đường của nền văn minh Thiên Hành.
Ở một tinh không chưa biết tên.
Vèo!
Thời không nơi nào đó bỗng nứt toác, sau đó một thanh kiếm lao ra.
Ầm!
Cả tinh vực đều sôi trào.
Một người phụ nữ chậm rãi bước ra từ trong thời không bị nứt đó.
Chính là Phục Võ.
Có một người đàn ông nằm cách trước mặt bà ta không xa, chính là Diệp Quân.
Lúc này Diệp Quân đã bị thương nặng, rơi vào hôn mê.
Phục Võ liếc nhìn Diệp Quân, sau đó quay đầu nhìn xung quanh, không lâu sau bà ta cau mày vì bà ta phát hiện ra thời không ở đây rất kỳ lạ. Lúc này một tiếng bước chân bỗng vang lên bên phải Phục Võ.
Phục Võ chậm rãi quay đầu lại nhìn, một người phụ nữ đi đến từ nơi đó, người phụ nữ mặc một bộ trường bào màu đỏ, chói mắt như lửa, ánh mắt thâm sâu như tinh không sâu không thấy đáy, vừa bí ẩn vừa uy nghiêm.
Pháp Thần Ác Đạo!
Một trong ba người mạnh nhất của Ác Đạo Minh.
Pháp Thần Ác Đạo không để ý tới Phục Võ, cô ta nhìn Diệp Quân nằm cách đó không xa, cô ta xòe tay ra, thoáng chốc cả người Diệp Quân run lên, huyết dịch sôi trào, làn da nhúc nhích, máu như sắp phá vỡ mạch chảy ra.
Rút máu!
Ngay lúc này một tia kiếm quang bỗng lướt qua.
Tay phải của Pháp Thần Ác Đạo bỗng đè ép về phía trước.
Ầm!
Tia kiếm quang đó bị khóa chặt tại đó.
Tay Pháp Thần Ác Đạo khẽ quét qua.
Tia kiếm quang đó bị tiêu diệt.
Pháp Thần Ác Đạo quay đầu nhìn Phục Võ, không hề do dự, tay phải cô ta bỗng giơ lên.
Rắc!
Thời không trên đỉnh đầu Phục Võ bỗng nứt ra, một cột sáng màu đỏ đen xuất hiện, Pháp Thần Ác Đạo nhẹ nhàng đè ép xuống. Ầm! Cột sáng đỏ đen đó rơi xuống.
Tinh hà sục sôi.
Mặt Phục Võ không cảm xúc giơ tay lên đánh ra một nhát kiếm.
Vèo!
Cột sáng đỏ đen đó bị phá vỡ.
Phục Võ liên tục lùi về sao cả trăm trượng.
Bà ta không biết làm gì.
Như nghĩ đến điều gì, bà ta lại quay đầu nhìn Nhất Niệm, cũng may không trời không tuyệt đường của nền văn minh Thiên Hành.
Ở một tinh không chưa biết tên.
Vèo!
Thời không nơi nào đó bỗng nứt toác, sau đó một thanh kiếm lao ra.
Ầm!
Cả tinh vực đều sôi trào.
Một người phụ nữ chậm rãi bước ra từ trong thời không bị nứt đó.
Chính là Phục Võ.
Có một người đàn ông nằm cách trước mặt bà ta không xa, chính là Diệp Quân.
Lúc này Diệp Quân đã bị thương nặng, rơi vào hôn mê.
Phục Võ liếc nhìn Diệp Quân, sau đó quay đầu nhìn xung quanh, không lâu sau bà ta cau mày vì bà ta phát hiện ra thời không ở đây rất kỳ lạ. Lúc này một tiếng bước chân bỗng vang lên bên phải Phục Võ.
Phục Võ chậm rãi quay đầu lại nhìn, một người phụ nữ đi đến từ nơi đó, người phụ nữ mặc một bộ trường bào màu đỏ, chói mắt như lửa, ánh mắt thâm sâu như tinh không sâu không thấy đáy, vừa bí ẩn vừa uy nghiêm.
Pháp Thần Ác Đạo!
Một trong ba người mạnh nhất của Ác Đạo Minh.
Pháp Thần Ác Đạo không để ý tới Phục Võ, cô ta nhìn Diệp Quân nằm cách đó không xa, cô ta xòe tay ra, thoáng chốc cả người Diệp Quân run lên, huyết dịch sôi trào, làn da nhúc nhích, máu như sắp phá vỡ mạch chảy ra.
Rút máu!
Ngay lúc này một tia kiếm quang bỗng lướt qua.
Tay phải của Pháp Thần Ác Đạo bỗng đè ép về phía trước.
Ầm!
Tia kiếm quang đó bị khóa chặt tại đó.
Tay Pháp Thần Ác Đạo khẽ quét qua.
Tia kiếm quang đó bị tiêu diệt.
Pháp Thần Ác Đạo quay đầu nhìn Phục Võ, không hề do dự, tay phải cô ta bỗng giơ lên.
Rắc!
Thời không trên đỉnh đầu Phục Võ bỗng nứt ra, một cột sáng màu đỏ đen xuất hiện, Pháp Thần Ác Đạo nhẹ nhàng đè ép xuống. Ầm! Cột sáng đỏ đen đó rơi xuống.
Tinh hà sục sôi.
Mặt Phục Võ không cảm xúc giơ tay lên đánh ra một nhát kiếm.
Vèo!
Cột sáng đỏ đen đó bị phá vỡ.
Phục Võ liên tục lùi về sao cả trăm trượng.
/4376
|