Phục Võ gằn giọng: “Là các ngươi ép chúng ta đến đường cùng!”
Tư Oánh cũng gắt lại: “Là ngươi vi phạm thần pháp trước!”
Phục Võ bỗng vung tay chỉ vào Diệp Quân và Nhất Niệm: “Người này cũng dan díu với đàn ông ngoại tộc, nhưng văn minh Thiên Hành lại ủng hộ nó!”
Tư Oánh nhíu mày, nhìn sang thấy Diệp Quân thì sa sầm mặt: “Thiên Hành Chủ đương nhiệm ở đây, lập tức làm…”
“Má ơi!”
Tổ thạch luân hồi bất thình lình nhào ra hét lên: “Tư Oánh, đừng làm chuyện ngu xuẩn! Tuyệt đối đừng! Vị này ngươi chọc không nổi đâu, đi về đi…”
Sợ muốn tè ra quần luôn rồi!
Tư Oánh nhìn Diệp Quân một hồi lâu sau mới quay lại nói với Phục Võ: “Hắn đẹp trai hơn, nhiều chỗ dựa hơn người của ngươi. Là ta thì cũng thành toàn cho, thấy tức không?”
Diệp Quân và Nhất Niệm đồng thời trố mắt.
Vãi?
Thiên Hành Chủ Tư Oánh có cá tính dữ vậy?
Tổ thạch luân hồi cũng rơi vào cơn mê.
Má ơi?
Người này không ngại lớn chuyện hay gì?
Phục Võ nhìn Tư Oánh một hồi rồi cười lớn: “Ta biết ngươi muốn chọc ta tức chết, nhưng tiếc rằng còn lâu mới được”.
Bà ta xách kiếm đi về phía tổ thạch luân hồi: “Cả đời ngươi đều bảo vệ văn minh Thiên Hành, vậy hôm nay ta sẽ giết sạch toàn bộ con dân trước mặt ngươi, hủy diệt nền văn minh này!”
“Thử xem?”
Một giọng nói chợt vang lên sau lưng.
Mọi người nhìn theo, thấy một cô gái cầm kiếm đứng đó.
Tịnh Sơ.
Quan chấp hành đứng đầu đương nhiệm!
Quan chấp hành đứng đầu, Tịnh Sơ.
Khoác váy dài xanh nhạt, tay phải cầm kiếm, sắc mặt lạnh tựa băng sương.
Là yêu nghiệt bậc nhất văn minh Thiên Hành hiện nay.
Đã gần đạt đến Chí Cảnh.
Tốc độ đột phá còn hơn cả quan chấp hành đứng đầu Phục Võ năm xưa.
Lại còn làm được với tốc độ nhanh nhất trong các đời quan chấp hành đứng đầu, một lần nữa vượt mặt Phục Võ. Có thể nói toàn bộ các kỷ lục của văn minh Thiên Hành đều bị bà ta phá vỡ, lại còn lập ra nhiều cái mới, mà mấu chốt là Tịnh Sơ chỉ là một trái cây bình thường.
Từ Phục Võ đến Thiên Hành Chủ các đời đều là trái cây màu tím đậm, từ khi sinh ra đã khác thường, có ưu thế trời cho trên đường tu luyện.
Nhưng Tịnh Sơ chỉ là một trái cây rất đỗi bình thường.
Nếu Phục Võ là vị thần trong lòng người đời trước, thì Tịnh Sơ chính là vị thần của người đời này.
Tư Oánh cũng gắt lại: “Là ngươi vi phạm thần pháp trước!”
Phục Võ bỗng vung tay chỉ vào Diệp Quân và Nhất Niệm: “Người này cũng dan díu với đàn ông ngoại tộc, nhưng văn minh Thiên Hành lại ủng hộ nó!”
Tư Oánh nhíu mày, nhìn sang thấy Diệp Quân thì sa sầm mặt: “Thiên Hành Chủ đương nhiệm ở đây, lập tức làm…”
“Má ơi!”
Tổ thạch luân hồi bất thình lình nhào ra hét lên: “Tư Oánh, đừng làm chuyện ngu xuẩn! Tuyệt đối đừng! Vị này ngươi chọc không nổi đâu, đi về đi…”
Sợ muốn tè ra quần luôn rồi!
Tư Oánh nhìn Diệp Quân một hồi lâu sau mới quay lại nói với Phục Võ: “Hắn đẹp trai hơn, nhiều chỗ dựa hơn người của ngươi. Là ta thì cũng thành toàn cho, thấy tức không?”
Diệp Quân và Nhất Niệm đồng thời trố mắt.
Vãi?
Thiên Hành Chủ Tư Oánh có cá tính dữ vậy?
Tổ thạch luân hồi cũng rơi vào cơn mê.
Má ơi?
Người này không ngại lớn chuyện hay gì?
Phục Võ nhìn Tư Oánh một hồi rồi cười lớn: “Ta biết ngươi muốn chọc ta tức chết, nhưng tiếc rằng còn lâu mới được”.
Bà ta xách kiếm đi về phía tổ thạch luân hồi: “Cả đời ngươi đều bảo vệ văn minh Thiên Hành, vậy hôm nay ta sẽ giết sạch toàn bộ con dân trước mặt ngươi, hủy diệt nền văn minh này!”
“Thử xem?”
Một giọng nói chợt vang lên sau lưng.
Mọi người nhìn theo, thấy một cô gái cầm kiếm đứng đó.
Tịnh Sơ.
Quan chấp hành đứng đầu đương nhiệm!
Quan chấp hành đứng đầu, Tịnh Sơ.
Khoác váy dài xanh nhạt, tay phải cầm kiếm, sắc mặt lạnh tựa băng sương.
Là yêu nghiệt bậc nhất văn minh Thiên Hành hiện nay.
Đã gần đạt đến Chí Cảnh.
Tốc độ đột phá còn hơn cả quan chấp hành đứng đầu Phục Võ năm xưa.
Lại còn làm được với tốc độ nhanh nhất trong các đời quan chấp hành đứng đầu, một lần nữa vượt mặt Phục Võ. Có thể nói toàn bộ các kỷ lục của văn minh Thiên Hành đều bị bà ta phá vỡ, lại còn lập ra nhiều cái mới, mà mấu chốt là Tịnh Sơ chỉ là một trái cây bình thường.
Từ Phục Võ đến Thiên Hành Chủ các đời đều là trái cây màu tím đậm, từ khi sinh ra đã khác thường, có ưu thế trời cho trên đường tu luyện.
Nhưng Tịnh Sơ chỉ là một trái cây rất đỗi bình thường.
Nếu Phục Võ là vị thần trong lòng người đời trước, thì Tịnh Sơ chính là vị thần của người đời này.
/4376
|