Thật ra bà có thể đi nhờ Nhất Niệm. Nếu bà mở miệng, con bé chắc chắn sẽ không từ chối, nhưng làm vậy thì lại thất đức quá.
Thượng Thần Thiên Huyền thấy Thượng Thần Thiên Vân thì không khỏi cảm thấy phức tạp. Bà biết đối phương không dám nhờ vả, đổi lại là bà thì cũng không làm được.
Bỗng Nhất Niệm kéo Tịnh An sang một bên, đưa một que kẹo hồ lô ra: “Ngươi muốn làm Thiên Hành Chủ đúng không?”
Tịnh An nhận lấy kẹo, gật đầu.
Cô ta không có gì phải giấu Nhất Niệm cả.
Nhất Niệm nói: “Ta sẽ giúp ngươi”.
Tịnh An lập tức nhào tới ôm hôn bạn.
Nhất Niệm lau vết nước bọt đi: “Để trở thành Thiên Hành Chủ thì phải có sức mạnh vô cùng cao cường”.
Tịnh An gật gật: “Ta biết chứ”.
Nhất Niệm vươn tay gọi Tiểu Tháp xuất hiện. Ban nãy Diệp Quân không mang nó lẫn kiếm Thanh Huyên đi.
Tịnh An tròn mắt: “Cho ta hả?”
Tiểu Tháp: “…”
Nhất Niệm liếc xéo: “Nghĩ hay quá ha, ta sẽ dẫn ngươi vào đây tu luyện”.
Tịnh An cười hì hì: “Được thôi!”
Trở thành Thiên Hành Chủ không phải chuyện đơn giản. Thế là sau đó cô ta đi theo Nhất Niệm tu luyện trong Tiểu Tháp, vì biết rằng đây là cơ hội quý giá nên cực kỳ trân trọng nó.
Nhất Niệm biết đến nước này rồi thì cô không thể trở thành Thiên Hành Chủ được nữa, mà bản thân cô cũng không muốn, nhưng vì sâu trong nội tâm, cô vẫn không muốn hoàn toàn đoạn tuyệt cùng văn minh Thiên Hành, vì vậy quyết định giúp Tịnh An trở thành Thiên Hành Chủ.
Mấu chốt là một khi chuyện này thành công, quan hệ giữa Diệp Quân và văn minh Thiên Hành sẽ dịu lại.
Bởi vì Tịnh An là một cô gái cực kì giỏi giang!
Nhất Niệm đưa Tịnh An vào Tiểu Tháp rồi hướng dẫn tu luyện, sức mạnh của Tịnh An cũng tăng lên nhanh chóng.
Bởi vì luôn có nguồn cung cấp tinh thể Vĩnh Hằng và quả Thiên Hành dồi dào!
Thượng Thần Thiên Vân thấy cảnh này thì hỏi: “Bà thấy Tịnh An thế nào?”
Thượng Thần Thiên Huyền: “Bà muốn nghe lời thật hay nói dối?”
Thượng Thần Thiên Vân: “Đương nhiên là nghe sự thật”.
Thượng Thần Thiên Huyền: “Làm màu”.
Thượng Thần Thiên Vân cười rộ lên: “Quả vậy”.
Thượng Thần Thiên Huyền: “Nhưng sẽ thành đại sự”.
Thượng Thần Thiên Vân gật đầu. Bà ta nhìn ra Diệp Quân chỉ thân thiết với mỗi Nhất Niệm và Tịnh An trong khắp văn minh Thiên Hành. Bây giờ Nhất Niệm không thể làm Thiên Hành Chủ nữa, mà bà cũng biết người như đồ đệ mình sẽ không muốn làm.
Để hóa giải hận thù của Diệp Quân với văn minh Thiên Hành, cách duy nhất là đưa Tịnh An lên vị trí ấy.
Nhưng hiện nay Tịnh An vẫn còn quá yếu, không thể tiếp nhận vị trí.
Nhưng cũng không sao, cứ rèn luyện từ từ, cuối cùng ra sao thì phải xem Tịnh An.
Thượng Thần Thiên Huyền ở miệng: “Nghiên cứu bức vẽ kia tới đâu rồi?”
Thượng Thần Thiên Vân thu hồi dòng suy nghĩ: “Ta đang định tìm bà đến nghiên cứu cùng đây”.
Thượng Thần Thiên Huyền thấy Thượng Thần Thiên Vân thì không khỏi cảm thấy phức tạp. Bà biết đối phương không dám nhờ vả, đổi lại là bà thì cũng không làm được.
Bỗng Nhất Niệm kéo Tịnh An sang một bên, đưa một que kẹo hồ lô ra: “Ngươi muốn làm Thiên Hành Chủ đúng không?”
Tịnh An nhận lấy kẹo, gật đầu.
Cô ta không có gì phải giấu Nhất Niệm cả.
Nhất Niệm nói: “Ta sẽ giúp ngươi”.
Tịnh An lập tức nhào tới ôm hôn bạn.
Nhất Niệm lau vết nước bọt đi: “Để trở thành Thiên Hành Chủ thì phải có sức mạnh vô cùng cao cường”.
Tịnh An gật gật: “Ta biết chứ”.
Nhất Niệm vươn tay gọi Tiểu Tháp xuất hiện. Ban nãy Diệp Quân không mang nó lẫn kiếm Thanh Huyên đi.
Tịnh An tròn mắt: “Cho ta hả?”
Tiểu Tháp: “…”
Nhất Niệm liếc xéo: “Nghĩ hay quá ha, ta sẽ dẫn ngươi vào đây tu luyện”.
Tịnh An cười hì hì: “Được thôi!”
Trở thành Thiên Hành Chủ không phải chuyện đơn giản. Thế là sau đó cô ta đi theo Nhất Niệm tu luyện trong Tiểu Tháp, vì biết rằng đây là cơ hội quý giá nên cực kỳ trân trọng nó.
Nhất Niệm biết đến nước này rồi thì cô không thể trở thành Thiên Hành Chủ được nữa, mà bản thân cô cũng không muốn, nhưng vì sâu trong nội tâm, cô vẫn không muốn hoàn toàn đoạn tuyệt cùng văn minh Thiên Hành, vì vậy quyết định giúp Tịnh An trở thành Thiên Hành Chủ.
Mấu chốt là một khi chuyện này thành công, quan hệ giữa Diệp Quân và văn minh Thiên Hành sẽ dịu lại.
Bởi vì Tịnh An là một cô gái cực kì giỏi giang!
Nhất Niệm đưa Tịnh An vào Tiểu Tháp rồi hướng dẫn tu luyện, sức mạnh của Tịnh An cũng tăng lên nhanh chóng.
Bởi vì luôn có nguồn cung cấp tinh thể Vĩnh Hằng và quả Thiên Hành dồi dào!
Thượng Thần Thiên Vân thấy cảnh này thì hỏi: “Bà thấy Tịnh An thế nào?”
Thượng Thần Thiên Huyền: “Bà muốn nghe lời thật hay nói dối?”
Thượng Thần Thiên Vân: “Đương nhiên là nghe sự thật”.
Thượng Thần Thiên Huyền: “Làm màu”.
Thượng Thần Thiên Vân cười rộ lên: “Quả vậy”.
Thượng Thần Thiên Huyền: “Nhưng sẽ thành đại sự”.
Thượng Thần Thiên Vân gật đầu. Bà ta nhìn ra Diệp Quân chỉ thân thiết với mỗi Nhất Niệm và Tịnh An trong khắp văn minh Thiên Hành. Bây giờ Nhất Niệm không thể làm Thiên Hành Chủ nữa, mà bà cũng biết người như đồ đệ mình sẽ không muốn làm.
Để hóa giải hận thù của Diệp Quân với văn minh Thiên Hành, cách duy nhất là đưa Tịnh An lên vị trí ấy.
Nhưng hiện nay Tịnh An vẫn còn quá yếu, không thể tiếp nhận vị trí.
Nhưng cũng không sao, cứ rèn luyện từ từ, cuối cùng ra sao thì phải xem Tịnh An.
Thượng Thần Thiên Huyền ở miệng: “Nghiên cứu bức vẽ kia tới đâu rồi?”
Thượng Thần Thiên Vân thu hồi dòng suy nghĩ: “Ta đang định tìm bà đến nghiên cứu cùng đây”.
/4376
|