Diệp Quân thầm thở dài, giờ hắn cũng không có cách nào, chỉ có thể đợi sau này tìm cách giải quyết.
Thượng Thần Thiên Vân cười nói: “Chúng ta đi tới chỗ thí luyện thôi”.
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, gật nhẹ đầu: “Được”.
Quả thật bây giờ hắn cần tìm một nơi để nâng cao thực lực của mình.
Một lúc sau, Thượng Thần Thiên Vân dẫn Diệp Quân, Nhất Niệm và Tịnh An đi đến một nơi trong tinh không.
Ở chính giữa, cách xa mấy ngàn trượng có một cánh cổng, một người đàn ông mặc thần giáp đang đứng ở trước cổng.
Thượng Thần Thiên Vân dẫn theo ba người Diệp Quân đi đến trước cánh cổng, người đàn ông mặc thần giáp đó nhìn Diệp Quân, sau đó nhìn về phía Thượng Thần Thiên Vân: “Thượng Thần Thiên Vân, nếu không có mệnh lệnh của Thiên Hành Chủ thì không có bất kỳ ai được tự tiện đi vào nơi này”.
Thượng Thần Thiên Vân không nói gì mà nhìn về phía Nhất Niệm, Nhất Niệm xòe lòng bàn tay ra, một quả thiên Hành bay đến trước mặt của người đàn ông mặc thần giáp.
Thượng Thần Thiên Vân khẽ cười nói: “Thần tướng Bộc Nhạn, mong ông châm chước một chút”.
Thần tướng Bộc Nhạn nhìn quả Thiên Hành đang ở trước mặt, lập tức im lặng.
Nhìn thấy Thượng Thần Thiên Vân dẫn loài người đến nơi này, thực ra ông ta đã đoán được đại khái ý đồ của Thượng Thần Thiên Vân, vì vậy, ông ta định chuẩn bị chiến đấu đến chết.
Vì trách nhiệm!
Thà chết chứ không tuân theo!
Nhưng ông ta không ngờ đối phương lại lấy một quả Thiên Hành ra!
Quả Thiên Hành đó!
Công việc của ông ta cả đời cũng không thể nhận được một thần vật siêu cấp như thế!
Chuyện này…
Thần tướng Bộc Nhạn cũng không từ chối, ông ta cất quả Thiên Hành, sau đó nhìn Thượng Thần Thiên Vân khẽ hành lễ, rồi bước qua một bên.
Lúc nên thức thời, nhất định phải thức thời, nếu không, thứ người ta sẽ cho không phải là quả Thiên Hành mà là một nhát đao.
Trong giới quan lại của nền văn minh Thiên Hành cần phải biết cách sống.
Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Cảm ơn”.
Vừa nói bà ta vừa nhìn Diệp Quân đang ở bên cạnh: “Đi vào thôi”.
Diệp Quân nói: “Có thể sử dụng thần vật ở bên trong đó không?”
Thượng Thần Thiên Vân cười nói: “Dùng cách nào cũng được, tùy ngươi”.
Diệp Quân gật đầu sau đó nhìn về phía Nhất Niệm, cười nói: “Chờ ta đi ra ngoài”.
Nhất Niệm gật đầu: “Vâng”.
Diệp Quân xoay người đi về phía cửa, nhưng ngay lúc này, Thượng Thần Thiên Vân đột nhiên nói: “Đợi một chút”.
Diệp Quân dừng bước, hắn xoay người nhìn Thượng Thần Thiên Vân.
Thượng Thần Thiên Vân hơi do dự, sau đó đi đến trước mặt Diệp Quân, bà ta lấy ra một lệnh bài màu xanh đưa cho hắn: “Nếu ngươi có cơ hội gặp quan chấp hành đứng đầu Phục Võ, hãy giao vật này cho bà ta”.
Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Quan chấp hành đứng đầu Phục Võ?
Thượng Thần Thiên Vân cười nói: “Chúng ta đi tới chỗ thí luyện thôi”.
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, gật nhẹ đầu: “Được”.
Quả thật bây giờ hắn cần tìm một nơi để nâng cao thực lực của mình.
Một lúc sau, Thượng Thần Thiên Vân dẫn Diệp Quân, Nhất Niệm và Tịnh An đi đến một nơi trong tinh không.
Ở chính giữa, cách xa mấy ngàn trượng có một cánh cổng, một người đàn ông mặc thần giáp đang đứng ở trước cổng.
Thượng Thần Thiên Vân dẫn theo ba người Diệp Quân đi đến trước cánh cổng, người đàn ông mặc thần giáp đó nhìn Diệp Quân, sau đó nhìn về phía Thượng Thần Thiên Vân: “Thượng Thần Thiên Vân, nếu không có mệnh lệnh của Thiên Hành Chủ thì không có bất kỳ ai được tự tiện đi vào nơi này”.
Thượng Thần Thiên Vân không nói gì mà nhìn về phía Nhất Niệm, Nhất Niệm xòe lòng bàn tay ra, một quả thiên Hành bay đến trước mặt của người đàn ông mặc thần giáp.
Thượng Thần Thiên Vân khẽ cười nói: “Thần tướng Bộc Nhạn, mong ông châm chước một chút”.
Thần tướng Bộc Nhạn nhìn quả Thiên Hành đang ở trước mặt, lập tức im lặng.
Nhìn thấy Thượng Thần Thiên Vân dẫn loài người đến nơi này, thực ra ông ta đã đoán được đại khái ý đồ của Thượng Thần Thiên Vân, vì vậy, ông ta định chuẩn bị chiến đấu đến chết.
Vì trách nhiệm!
Thà chết chứ không tuân theo!
Nhưng ông ta không ngờ đối phương lại lấy một quả Thiên Hành ra!
Quả Thiên Hành đó!
Công việc của ông ta cả đời cũng không thể nhận được một thần vật siêu cấp như thế!
Chuyện này…
Thần tướng Bộc Nhạn cũng không từ chối, ông ta cất quả Thiên Hành, sau đó nhìn Thượng Thần Thiên Vân khẽ hành lễ, rồi bước qua một bên.
Lúc nên thức thời, nhất định phải thức thời, nếu không, thứ người ta sẽ cho không phải là quả Thiên Hành mà là một nhát đao.
Trong giới quan lại của nền văn minh Thiên Hành cần phải biết cách sống.
Thượng Thần Thiên Vân gật đầu: “Cảm ơn”.
Vừa nói bà ta vừa nhìn Diệp Quân đang ở bên cạnh: “Đi vào thôi”.
Diệp Quân nói: “Có thể sử dụng thần vật ở bên trong đó không?”
Thượng Thần Thiên Vân cười nói: “Dùng cách nào cũng được, tùy ngươi”.
Diệp Quân gật đầu sau đó nhìn về phía Nhất Niệm, cười nói: “Chờ ta đi ra ngoài”.
Nhất Niệm gật đầu: “Vâng”.
Diệp Quân xoay người đi về phía cửa, nhưng ngay lúc này, Thượng Thần Thiên Vân đột nhiên nói: “Đợi một chút”.
Diệp Quân dừng bước, hắn xoay người nhìn Thượng Thần Thiên Vân.
Thượng Thần Thiên Vân hơi do dự, sau đó đi đến trước mặt Diệp Quân, bà ta lấy ra một lệnh bài màu xanh đưa cho hắn: “Nếu ngươi có cơ hội gặp quan chấp hành đứng đầu Phục Võ, hãy giao vật này cho bà ta”.
Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Quan chấp hành đứng đầu Phục Võ?
/4376
|