Chương 326
“Nếu hành động với các người, vậy sớm nhất cũng phải ngày mai mới lấy được đầu Lỗ Trì, chẳng phải đã bỏ lỡ kỳ hạn ba ngày của Tử Yên?”
“Đến lúc đó nếu con hổ cái Hạ Tử Yên coi đây là cớ để đổi ý, chơi xấu không đưa hôn thư cho tôi thì các người chịu trách nhiệm không?”
Buổi tối, khoảng tám giờ, Hạ Tam Hải đã hôn mê tận ba ngày tỉnh lại, khi thấy Hạ Tử Yên đang ở bên cạnh giường thì không khỏi cười cười, ông ta khẽ hỏi: “Tử Yên, thương thế của cháu thế nào rồi?”
Hạ Tử Yên lấy lại tinh thần, vội vàng lắc đầu: “Con không sao đâu ông, ông đã tỉnh rồi!”
“Giờ ông cảm thấy thế nào? Nơi nào không thoải mái?”
Hạ Tam Hải khẽ khoát tay: “Không có việc gì, cháu còn không yên tâm về y thuật của Tiểu Lương?”
“Hả?”
“Tiểu Lương đâu? Không đi cùng cháu à?”
“Không có.” Hạ Tử Yên lắc đầu nói: “Gần đây anh ấy tương đối bận rộn, mấy ngày nay không có tới.”
“Bận cái gì?”
“Vội vàng báo thù cho ông, xử lý ma đầu Lỗ Trì kia.”
“Cái gì? !” Hạ Tam Hải nghe vậy thì kinh hãi, bắt đầu ho khan.
Hạ Tử Yên thấy thế vội vàng vỗ lưng cho ông: “Ông ơi, ông đừng kích động, anh ấy dư sức đối phó với Lỗ Trì, tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm gì.”
Nói xong, Hạ Tử Yên còn đơn giản thuật lại kỳ hạn ba ngày đã định ra với Lương Siêu, Hạ Tam Hải gấp đến độ đấm ngực dậm chân.
“Con bé này quá ẩu tả!”
“Nếu quả thật chỉ có một mình Lỗ Trì, lúc ấy nhiều người của chúng ta như vậy, sao, sao toàn quân lại bị giết sạch như thế!”
Nghe xong, Hạ Tử Yên nhăn đôi mày thanh tú lại, mấy ngày nay cô vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, nhưng cuối cùng vẫn không nghĩ ra được.
“Ông, rốt cuộc lúc ấy xảy ra chuyện gì?”
“Lỗ Trì mời hai sư huynh của hắn đến giúp đỡ, chắc cháu không lạ gì hai cái tên Vệ Tranh, Mạnh Khuê này đúng không?”
Soạt!
Hạ Tử Yên lập tức trừng lớn mắt, trên mặt tràn đầy kinh hãi!
“Là, là hai tên hung đồ đứng thứ nhất và thứ hai trên bảng truy nã của phân bộ chúng ta sao?”
“Đúng vậy!”
“Ba người bọn chúng liên thủ, còn là sư huynh đệ, tâm ý tương thông thủ đoạn ăn ý, Tiểu Lương nó, sao nó lại là đối thủ của chúng được!”
“Khục… Khụ khụ khụ!”
“Ông, ông, ông đừng kích động, cháu sai, cháu, trước đó cháu thật sự không biết…”
Hạ Tử Yên lập tức hoảng hốt, muốn vuốt lưng cho Hạ Tam Hải lại bị ông ta đẩy ra.
“Còn không mau gọi điện thoại cho Tiểu Lương! Bảo nó đừng đi tìm Lỗ Trì nữa”
“Nếu hành động với các người, vậy sớm nhất cũng phải ngày mai mới lấy được đầu Lỗ Trì, chẳng phải đã bỏ lỡ kỳ hạn ba ngày của Tử Yên?”
“Đến lúc đó nếu con hổ cái Hạ Tử Yên coi đây là cớ để đổi ý, chơi xấu không đưa hôn thư cho tôi thì các người chịu trách nhiệm không?”
Buổi tối, khoảng tám giờ, Hạ Tam Hải đã hôn mê tận ba ngày tỉnh lại, khi thấy Hạ Tử Yên đang ở bên cạnh giường thì không khỏi cười cười, ông ta khẽ hỏi: “Tử Yên, thương thế của cháu thế nào rồi?”
Hạ Tử Yên lấy lại tinh thần, vội vàng lắc đầu: “Con không sao đâu ông, ông đã tỉnh rồi!”
“Giờ ông cảm thấy thế nào? Nơi nào không thoải mái?”
Hạ Tam Hải khẽ khoát tay: “Không có việc gì, cháu còn không yên tâm về y thuật của Tiểu Lương?”
“Hả?”
“Tiểu Lương đâu? Không đi cùng cháu à?”
“Không có.” Hạ Tử Yên lắc đầu nói: “Gần đây anh ấy tương đối bận rộn, mấy ngày nay không có tới.”
“Bận cái gì?”
“Vội vàng báo thù cho ông, xử lý ma đầu Lỗ Trì kia.”
“Cái gì? !” Hạ Tam Hải nghe vậy thì kinh hãi, bắt đầu ho khan.
Hạ Tử Yên thấy thế vội vàng vỗ lưng cho ông: “Ông ơi, ông đừng kích động, anh ấy dư sức đối phó với Lỗ Trì, tuyệt đối sẽ không có nguy hiểm gì.”
Nói xong, Hạ Tử Yên còn đơn giản thuật lại kỳ hạn ba ngày đã định ra với Lương Siêu, Hạ Tam Hải gấp đến độ đấm ngực dậm chân.
“Con bé này quá ẩu tả!”
“Nếu quả thật chỉ có một mình Lỗ Trì, lúc ấy nhiều người của chúng ta như vậy, sao, sao toàn quân lại bị giết sạch như thế!”
Nghe xong, Hạ Tử Yên nhăn đôi mày thanh tú lại, mấy ngày nay cô vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, nhưng cuối cùng vẫn không nghĩ ra được.
“Ông, rốt cuộc lúc ấy xảy ra chuyện gì?”
“Lỗ Trì mời hai sư huynh của hắn đến giúp đỡ, chắc cháu không lạ gì hai cái tên Vệ Tranh, Mạnh Khuê này đúng không?”
Soạt!
Hạ Tử Yên lập tức trừng lớn mắt, trên mặt tràn đầy kinh hãi!
“Là, là hai tên hung đồ đứng thứ nhất và thứ hai trên bảng truy nã của phân bộ chúng ta sao?”
“Đúng vậy!”
“Ba người bọn chúng liên thủ, còn là sư huynh đệ, tâm ý tương thông thủ đoạn ăn ý, Tiểu Lương nó, sao nó lại là đối thủ của chúng được!”
“Khục… Khụ khụ khụ!”
“Ông, ông, ông đừng kích động, cháu sai, cháu, trước đó cháu thật sự không biết…”
Hạ Tử Yên lập tức hoảng hốt, muốn vuốt lưng cho Hạ Tam Hải lại bị ông ta đẩy ra.
“Còn không mau gọi điện thoại cho Tiểu Lương! Bảo nó đừng đi tìm Lỗ Trì nữa”
/4376
|