Giờ phút này, bà ta không dám khinh thường nữa mà điều khiển bản thể gương thần Thiên Hành chống lại kiếm của Diệp Quân.
Nhưng khi kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân đâm vào gương thần Thiên Hành, gương thần chợt rung lên bần bật, sau đó phát ra tiếng hét thảm thiết chói tai, tiếp đó gương thần Thiên Hành nổ tung, hóa thành vô số mảnh vỡ kính quang.
Kiếm Thanh Huyên lao thẳng tới, chém về phía Kính Thần.
Thấy kiếm của Diệp Quân lao tới, lần đầu tiên trong mắt Kính Thần xuất hiện vẻ kinh hãi, bởi vì bà ta không ngờ thần bảo của mình lại bị một kiếm phá hủy như thế.
Kiếm của nền văn minh cấp thấp phá thần vật của nền văn minh cấp cao?
Sao có thể như thế?
Mà vào thời khắc mấu chốt này, một phù ấn ngọn lửa đột nhiên tập kích từ phía sau Diệp Quân, hắn nhíu mày đành phải dừng lại, bởi vì sau lưng hắn là Nhất Niệm, hắn nhanh chóng quay người, chém xuống một nhát.
Phập!
Trong tức khắc, phù ấn ngọn lửa nổ tung, hóa thành vô số ngọn lửa bắn tung tóe trên bầu trời.
Mà lúc này, Kính Thần đã lùi lại mười mấy trượng, kéo giãn khoảng cách với Diệp Quân.
Thiên Phù Thần nhìn chằm chằm Diệp Quân, trong mắt ngoài vẻ kinh ngạc còn có sự dè chừng rất rõ.
Bởi vì ông ta cũng không ngờ Thị Võ Thần lại bị kiếm của Diệp Quân giết trong nháy mắt, ông ta cũng không ngờ thần bảo gương thần Thiên Hành lại bị phá hủy bằng một kiếm.
Quá khó tin!
Thiên Phù Thần nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, trong mắt đầy vẻ nghi hoặc, rốt cuộc đây là kiếm gì?
Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ.
Vẻ mặt Thiên Phù Thần thay đổi, bởi vì mục tiêu của thanh kiếm đó là ông ta! Vì đã có kinh nghiệm nên lúc này Thiên Phù Thần không dám lấy cứng chọi cứng với kiếm của Diệp Quân, cơ thể ông ta run lên, lùi vội về phía sau.
Phập!
Kiếm của Diệp Quân chém vào khoảng không, hắn ngẩng đầu nhìn Thiên Phù Thần nơi xa, không tiếp tục công kích mà xoay người, vọt tới nơi xa trên bầu trời.
Thấy thế, vẻ mặt Kính Thần thay đổi rõ ràng: “Mục tiêu của hắn là Thiên Hành Sinh Mệnh Giới, ngăn hắn lại!”
Nói xong bà ta xòe lòng bàn tay, lửa Thiên Hành màu đỏ như máu xuất hiện, bà ta ném về phía Diệp Quân. Trong nháy mắt, một ngọn lửa cao vạn trượng vụt qua bầu trời, bay về phía Diệp Quân. Ở cuối bầu trời, Diệp Quân đột nhiên dừng lại, hắn xoay người, chém xuống một nhát.
Phập!
Ngọn lửa vạn trượng ấy bị hắn chém làm đôi rồi hủy diệt.
Hủy diệt!
Nhìn thấy cảnh này, con ngươi Kính Thần co rút, trong lòng cực kỳ kinh hãi, đến lửa Thiên Hành mà cũng bị tiêu diệt dễ dàng như vậy.
Kính Thần nhìn Diệp Quân từ xa, trong mắt cũng hiện lên vẻ dè chừng. Ban đầu bà ta cũng không nghĩ rằng người của nền văn minh vũ trụ cấp thấp này có thể uy hiếp được mình, nhưng giờ phút này bà ta đã thật sự cảm thấy nguy hiểm.
Rốt cuộc hắn đến từ nền văn minh nào?
Nhưng khi kiếm Thanh Huyên của Diệp Quân đâm vào gương thần Thiên Hành, gương thần chợt rung lên bần bật, sau đó phát ra tiếng hét thảm thiết chói tai, tiếp đó gương thần Thiên Hành nổ tung, hóa thành vô số mảnh vỡ kính quang.
Kiếm Thanh Huyên lao thẳng tới, chém về phía Kính Thần.
Thấy kiếm của Diệp Quân lao tới, lần đầu tiên trong mắt Kính Thần xuất hiện vẻ kinh hãi, bởi vì bà ta không ngờ thần bảo của mình lại bị một kiếm phá hủy như thế.
Kiếm của nền văn minh cấp thấp phá thần vật của nền văn minh cấp cao?
Sao có thể như thế?
Mà vào thời khắc mấu chốt này, một phù ấn ngọn lửa đột nhiên tập kích từ phía sau Diệp Quân, hắn nhíu mày đành phải dừng lại, bởi vì sau lưng hắn là Nhất Niệm, hắn nhanh chóng quay người, chém xuống một nhát.
Phập!
Trong tức khắc, phù ấn ngọn lửa nổ tung, hóa thành vô số ngọn lửa bắn tung tóe trên bầu trời.
Mà lúc này, Kính Thần đã lùi lại mười mấy trượng, kéo giãn khoảng cách với Diệp Quân.
Thiên Phù Thần nhìn chằm chằm Diệp Quân, trong mắt ngoài vẻ kinh ngạc còn có sự dè chừng rất rõ.
Bởi vì ông ta cũng không ngờ Thị Võ Thần lại bị kiếm của Diệp Quân giết trong nháy mắt, ông ta cũng không ngờ thần bảo gương thần Thiên Hành lại bị phá hủy bằng một kiếm.
Quá khó tin!
Thiên Phù Thần nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Quân, trong mắt đầy vẻ nghi hoặc, rốt cuộc đây là kiếm gì?
Đúng lúc này, Diệp Quân đột nhiên biến mất tại chỗ.
Vẻ mặt Thiên Phù Thần thay đổi, bởi vì mục tiêu của thanh kiếm đó là ông ta! Vì đã có kinh nghiệm nên lúc này Thiên Phù Thần không dám lấy cứng chọi cứng với kiếm của Diệp Quân, cơ thể ông ta run lên, lùi vội về phía sau.
Phập!
Kiếm của Diệp Quân chém vào khoảng không, hắn ngẩng đầu nhìn Thiên Phù Thần nơi xa, không tiếp tục công kích mà xoay người, vọt tới nơi xa trên bầu trời.
Thấy thế, vẻ mặt Kính Thần thay đổi rõ ràng: “Mục tiêu của hắn là Thiên Hành Sinh Mệnh Giới, ngăn hắn lại!”
Nói xong bà ta xòe lòng bàn tay, lửa Thiên Hành màu đỏ như máu xuất hiện, bà ta ném về phía Diệp Quân. Trong nháy mắt, một ngọn lửa cao vạn trượng vụt qua bầu trời, bay về phía Diệp Quân. Ở cuối bầu trời, Diệp Quân đột nhiên dừng lại, hắn xoay người, chém xuống một nhát.
Phập!
Ngọn lửa vạn trượng ấy bị hắn chém làm đôi rồi hủy diệt.
Hủy diệt!
Nhìn thấy cảnh này, con ngươi Kính Thần co rút, trong lòng cực kỳ kinh hãi, đến lửa Thiên Hành mà cũng bị tiêu diệt dễ dàng như vậy.
Kính Thần nhìn Diệp Quân từ xa, trong mắt cũng hiện lên vẻ dè chừng. Ban đầu bà ta cũng không nghĩ rằng người của nền văn minh vũ trụ cấp thấp này có thể uy hiếp được mình, nhưng giờ phút này bà ta đã thật sự cảm thấy nguy hiểm.
Rốt cuộc hắn đến từ nền văn minh nào?
/4376
|