Lúc này, tiếng hô ngạc nhiên vang vọng trong Ác vũ trụ, sau đó một tia chớp màu đỏ chợt phóng lên cao từ sâu trong Ác vũ trụ, va chạm với ngọn lửa Thiên Hành đang đến từ đối diện kia.
Ầm!
Tia chớp đỏ như máu kia chợt nổ tung, lửa Thiên Hành vẫn lao thẳng xuống mà không tổn hao gì.
Lúc này, một bàn tay màu máu giơ lên cao từ trong Ác vũ trụ, sau đó chặn ngọn lửa Thiên Hành kia lại.
Thấy cảnh này, Nhất Niệm thoáng ngây người, ngay sau đó cô ta bắt đầu ấn liên tục vào nút trước mặt, trong nháy mắt, một ngọn lửa Thiên Hành bay lên cao từ trong không trung của đại điện, chẳng mấy chốc những ngọn lửa Thiên Hành này đã bay tới bầu trời của Ác vũ trụ.
Uy lực của mấy chục ngọn lửa Thiên Hành đáng sợ đến mức nào?
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ Ác vũ trụ đã bắt đầu chậm rãi tan rã.
“Nền văn minh Thiên Hành!”
Lúc này, sâu trong Ác vũ trụ chợt có một tiếng gào thét vang lên: “Chúng ta vừa mới ký hiệp ước hoà mình mà các người lại phóng hoả là có ý gì? Hả?”
Trong lúc giọng nói vang lên, một quầng sáng màu đỏ dài mấy triệu trượng phóng lên cao từ trong Ác vũ trụ, sau đó tạo thành một tấm chắn trên bầu trời Ác vũ trụ.
Nhưng chẳng mấy chốc, tấm chắn kia bắt đầu tan biến từng chút một.
Nhất Niệm đang muốn tiếp tục ấn vào nút đỏ kia thì một tia sáng trắng chợt xuất hiện trong điện, sau đó một ít ánh sáng trắng bí ẩn bay tới trước mặt hai cô gái.
Nhất Niệm sa sầm mặt.
Tịnh An cũng nhíu mày.
Diệp Quân vội hỏi: “Sao vậy?”
Tịnh An khẽ nói: “Điện Chấp Hành ra lệnh cho Nhất Niệm lập tức trở về điện…”
Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Vì phóng hảo sao?”
Tịnh An gật đầu, cô ta nhìn về phía Ác vũ trụ: “Tên kia nói đã ký hiệp ước hoà bình với chúng ta… Ta không biết có phải là thật không, nếu là thật thì đồng nghĩa với việc chúng ta không thể làm trái hiệp ước”.
Nghe thấy thế, Diệp Quân nhất thời cau mày.
Ác vũ trụ này ký hiệp ước hoà bình với nền văn minh Thiên Hành?
Nhất Niệm đột nhiên muốn ấn xuống nút đỏ một lần nữa nhưng lại bị Diệp Quân ngăn cản, hắn kéo tay Nhất Niệm, lắc đầu.
Tịnh An đi tới, cô ta nhẹ giọng nói: “Nhất Niệm, dù cô phóng hoả cũng không thể tiêu diệt Ác vũ trụ đâu, trừ khi ta phóng lửa Thiên Hành cao cấp ra, nhưng cần phải có quan chấp hành đứng đầu trao quyền…”
Nhất Niệm đột nhiên lấy một thần ấn đặc biệt từ trong túi vải nhỏ ra, thấy hành động đó, sắc mặt Tịnh An thoáng chốc thay đổi, cô ta muốn tiến lên ngăn cản, nhưng lúc này Nhất Niệm đã cầm lấy thần ấn kia đè lên trên nút đỏ.
Oanh!
Trong nháy mắt, một ngọn lửa đỏ màu máu bay lên cao từ trên bầu trời của đại điện, chẳng mấy chốc, ngọn lửa đó đã bay thẳng tới bầu trời của Ác vũ trụ.
“A!”
Lúc này, sâu trong Ác vũ trụ có một giọng nói hốt hoảng vang lên: “Lửa Thiên Hành cao cấp, nền văn minh Thiên Hành các người điên rồi à? Chúng ta vừa mới ký hiệp ước hoà bình đấy! Mẹ kiếp… Chạy thôi!”
Giọng nói vừa dứt, vô số khí thế mạnh mẽ thoáng chốc chạy nhanh ra khỏi Ác vũ trụ.
Ầm!
Tia chớp đỏ như máu kia chợt nổ tung, lửa Thiên Hành vẫn lao thẳng xuống mà không tổn hao gì.
Lúc này, một bàn tay màu máu giơ lên cao từ trong Ác vũ trụ, sau đó chặn ngọn lửa Thiên Hành kia lại.
Thấy cảnh này, Nhất Niệm thoáng ngây người, ngay sau đó cô ta bắt đầu ấn liên tục vào nút trước mặt, trong nháy mắt, một ngọn lửa Thiên Hành bay lên cao từ trong không trung của đại điện, chẳng mấy chốc những ngọn lửa Thiên Hành này đã bay tới bầu trời của Ác vũ trụ.
Uy lực của mấy chục ngọn lửa Thiên Hành đáng sợ đến mức nào?
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ Ác vũ trụ đã bắt đầu chậm rãi tan rã.
“Nền văn minh Thiên Hành!”
Lúc này, sâu trong Ác vũ trụ chợt có một tiếng gào thét vang lên: “Chúng ta vừa mới ký hiệp ước hoà mình mà các người lại phóng hoả là có ý gì? Hả?”
Trong lúc giọng nói vang lên, một quầng sáng màu đỏ dài mấy triệu trượng phóng lên cao từ trong Ác vũ trụ, sau đó tạo thành một tấm chắn trên bầu trời Ác vũ trụ.
Nhưng chẳng mấy chốc, tấm chắn kia bắt đầu tan biến từng chút một.
Nhất Niệm đang muốn tiếp tục ấn vào nút đỏ kia thì một tia sáng trắng chợt xuất hiện trong điện, sau đó một ít ánh sáng trắng bí ẩn bay tới trước mặt hai cô gái.
Nhất Niệm sa sầm mặt.
Tịnh An cũng nhíu mày.
Diệp Quân vội hỏi: “Sao vậy?”
Tịnh An khẽ nói: “Điện Chấp Hành ra lệnh cho Nhất Niệm lập tức trở về điện…”
Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Vì phóng hảo sao?”
Tịnh An gật đầu, cô ta nhìn về phía Ác vũ trụ: “Tên kia nói đã ký hiệp ước hoà bình với chúng ta… Ta không biết có phải là thật không, nếu là thật thì đồng nghĩa với việc chúng ta không thể làm trái hiệp ước”.
Nghe thấy thế, Diệp Quân nhất thời cau mày.
Ác vũ trụ này ký hiệp ước hoà bình với nền văn minh Thiên Hành?
Nhất Niệm đột nhiên muốn ấn xuống nút đỏ một lần nữa nhưng lại bị Diệp Quân ngăn cản, hắn kéo tay Nhất Niệm, lắc đầu.
Tịnh An đi tới, cô ta nhẹ giọng nói: “Nhất Niệm, dù cô phóng hoả cũng không thể tiêu diệt Ác vũ trụ đâu, trừ khi ta phóng lửa Thiên Hành cao cấp ra, nhưng cần phải có quan chấp hành đứng đầu trao quyền…”
Nhất Niệm đột nhiên lấy một thần ấn đặc biệt từ trong túi vải nhỏ ra, thấy hành động đó, sắc mặt Tịnh An thoáng chốc thay đổi, cô ta muốn tiến lên ngăn cản, nhưng lúc này Nhất Niệm đã cầm lấy thần ấn kia đè lên trên nút đỏ.
Oanh!
Trong nháy mắt, một ngọn lửa đỏ màu máu bay lên cao từ trên bầu trời của đại điện, chẳng mấy chốc, ngọn lửa đó đã bay thẳng tới bầu trời của Ác vũ trụ.
“A!”
Lúc này, sâu trong Ác vũ trụ có một giọng nói hốt hoảng vang lên: “Lửa Thiên Hành cao cấp, nền văn minh Thiên Hành các người điên rồi à? Chúng ta vừa mới ký hiệp ước hoà bình đấy! Mẹ kiếp… Chạy thôi!”
Giọng nói vừa dứt, vô số khí thế mạnh mẽ thoáng chốc chạy nhanh ra khỏi Ác vũ trụ.
/4376
|