Cô ta biết, thắng rồi.
Chu Phạn vội hỏi: “Hắn đâu?”
Hoàng Đế Đại Chu bất mãn: “Hắn cái gì mà hắn, con không thấy cha con đang bị thương hả?”
Chu Phạn: “…”
Hoàng Đế Đại Chu hơi bất đắc dĩ, đúng là con gái lớn không thể giữ trong nhà.
Nhìn thấy bộ dạng lo lắng sốt ruột của Chu Phạn, trong lòng Hoàng Đế Đại Chu mềm nhũn, sau đó ôn hòa nói: “Hắn còn chút việc phải xử lý, sau khi xong việc sẽ trở về, không phải lo lắng”.
Chu Phạn khẽ gật đầu: “Vâng”.
Hoàng Đế Đại Chu lại nói: “Có một số việc, ta phải nói với con, để cho con biết rõ ngọn ngành”.
Nói xong, ông ta kể hết chuyện xảy ra ở Đăng Thiên Vực.
Khi nghe tin Chiêu Võ Đạo Đế – người đã đạt tới cảnh giới Diệt Đạo và Tam điện chủ Ác Đạo bị giết trong nháy mắt, sắc mặt Chu Phạn lập tức trở nên nghiêm trọng chưa từng có.
Trong mắt Hoàng Đế Đại Chu lóe lên vẻ phức tạp, thật ra cú đả kích lần này đối với ông ta rất lớn, vốn tưởng rằng cảnh giới Khai Đạo là đỉnh cao của vũ trụ. Nhưng không ngờ, trước mặt nữ kiếm tiên váy trắng, cường giả cảnh giới Khai Đạo, ngay cả con kiến cũng không bằng.
Quá đả kích!
Đừng nói là cảnh giới Khai Đạo, ngay cả cảnh giới Diệt Đạo cũng như con kiến.
Khủng khiếp!
Đạo tâm sụp đổ.
Đương nhiên, cũng không phải là không tốt, đây là lần đầu bọn họ thấy được một đỉnh cao mới, bọn họ lại có hy vọng mới, không dám nói có thể đuổi kịp vị nữ kiếm tiên váy trắng kia, nhưng ít ra họ đã biết một phương hướng, có thể chậm rãi đi về phía trước, về phần có thể đi bao xa thì phải xem vận may của chính mình.
Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng thả lỏng phần nào.
Người từng thấy thế giới rộng lớn, thật ra vô cùng khiêm tốn, bởi vì bọn họ biết trên thế giới này còn tồn tại người tài giỏi hơn cả bọn họ. Ngược lại, chỉ có những người chưa từng thấy thế giới bên ngoài, khi có chút thành tựu thì đã bay lên trời, không coi ai ra gì.
Hoàng Đế Đại Chu ngừng suy nghĩ, sau đó nói: “Chúng ta phải nhanh chóng hợp tác với thư viện Quan Huyên, để Đại Chu gia nhập vào thư viện Quan Huyên. Bây giờ chúng ta vẫn có một chút ưu thế, dù sao so với các thế lực bên trong thư viện Quan Huyên mà nói thì thực lực của Đại Chu chúng ta vẫn mạnh hơn nhiều, vì vậy, giờ chúng ta có thể giúp đỡ thư viện ở nhiều khía cạnh, thư viện cũng nhất định sẽ xem trọng Đại Chu chúng ta, nhưng còn sau này thì chưa thể nói trước được”.
Chu Phạn khẽ gật đầu: “Con hiểu, con đã truyền bá Quan Huyên Pháp tới toàn bộ Đại Chu, dần dần, Quan Huyên Pháp sẽ hoàn toàn thay thế cho luật pháp của hoàng tộc Đại Chu chúng ta, đương nhiên, có một vài người phản kháng…”
Trong mắt Hoàng Đế Đại Chu lóe lên tia sắc bén: “Trước tiên khuyên nhủ, khuyên không nghe thì xử chém luôn, không thể vì vài cá nhân có tầm nhìn hạn hẹp mà ảnh hưởng đến đại cục”.
Chu Phạn khẽ gật đầu: “Con hiểu rồi ạ”.
Hai nền văn minh vũ trụ dung hợp, nhất định sẽ có nhiều vấn đề, ở thời điểm này, tối kị nhất chính là không quả quyết, vì vậy trong thời gian này, cô ta đã trấn áp không ít người. Đương nhiên, nếu thật sự không muốn hợp tác với thư viện Quan Huyên thì có thể rời khỏi Đại Chu, một mình tách ra, Đại Chu cũng không ngăn cản.
Chu Phạn vội hỏi: “Hắn đâu?”
Hoàng Đế Đại Chu bất mãn: “Hắn cái gì mà hắn, con không thấy cha con đang bị thương hả?”
Chu Phạn: “…”
Hoàng Đế Đại Chu hơi bất đắc dĩ, đúng là con gái lớn không thể giữ trong nhà.
Nhìn thấy bộ dạng lo lắng sốt ruột của Chu Phạn, trong lòng Hoàng Đế Đại Chu mềm nhũn, sau đó ôn hòa nói: “Hắn còn chút việc phải xử lý, sau khi xong việc sẽ trở về, không phải lo lắng”.
Chu Phạn khẽ gật đầu: “Vâng”.
Hoàng Đế Đại Chu lại nói: “Có một số việc, ta phải nói với con, để cho con biết rõ ngọn ngành”.
Nói xong, ông ta kể hết chuyện xảy ra ở Đăng Thiên Vực.
Khi nghe tin Chiêu Võ Đạo Đế – người đã đạt tới cảnh giới Diệt Đạo và Tam điện chủ Ác Đạo bị giết trong nháy mắt, sắc mặt Chu Phạn lập tức trở nên nghiêm trọng chưa từng có.
Trong mắt Hoàng Đế Đại Chu lóe lên vẻ phức tạp, thật ra cú đả kích lần này đối với ông ta rất lớn, vốn tưởng rằng cảnh giới Khai Đạo là đỉnh cao của vũ trụ. Nhưng không ngờ, trước mặt nữ kiếm tiên váy trắng, cường giả cảnh giới Khai Đạo, ngay cả con kiến cũng không bằng.
Quá đả kích!
Đừng nói là cảnh giới Khai Đạo, ngay cả cảnh giới Diệt Đạo cũng như con kiến.
Khủng khiếp!
Đạo tâm sụp đổ.
Đương nhiên, cũng không phải là không tốt, đây là lần đầu bọn họ thấy được một đỉnh cao mới, bọn họ lại có hy vọng mới, không dám nói có thể đuổi kịp vị nữ kiếm tiên váy trắng kia, nhưng ít ra họ đã biết một phương hướng, có thể chậm rãi đi về phía trước, về phần có thể đi bao xa thì phải xem vận may của chính mình.
Đồng thời, trong lòng bọn họ cũng thả lỏng phần nào.
Người từng thấy thế giới rộng lớn, thật ra vô cùng khiêm tốn, bởi vì bọn họ biết trên thế giới này còn tồn tại người tài giỏi hơn cả bọn họ. Ngược lại, chỉ có những người chưa từng thấy thế giới bên ngoài, khi có chút thành tựu thì đã bay lên trời, không coi ai ra gì.
Hoàng Đế Đại Chu ngừng suy nghĩ, sau đó nói: “Chúng ta phải nhanh chóng hợp tác với thư viện Quan Huyên, để Đại Chu gia nhập vào thư viện Quan Huyên. Bây giờ chúng ta vẫn có một chút ưu thế, dù sao so với các thế lực bên trong thư viện Quan Huyên mà nói thì thực lực của Đại Chu chúng ta vẫn mạnh hơn nhiều, vì vậy, giờ chúng ta có thể giúp đỡ thư viện ở nhiều khía cạnh, thư viện cũng nhất định sẽ xem trọng Đại Chu chúng ta, nhưng còn sau này thì chưa thể nói trước được”.
Chu Phạn khẽ gật đầu: “Con hiểu, con đã truyền bá Quan Huyên Pháp tới toàn bộ Đại Chu, dần dần, Quan Huyên Pháp sẽ hoàn toàn thay thế cho luật pháp của hoàng tộc Đại Chu chúng ta, đương nhiên, có một vài người phản kháng…”
Trong mắt Hoàng Đế Đại Chu lóe lên tia sắc bén: “Trước tiên khuyên nhủ, khuyên không nghe thì xử chém luôn, không thể vì vài cá nhân có tầm nhìn hạn hẹp mà ảnh hưởng đến đại cục”.
Chu Phạn khẽ gật đầu: “Con hiểu rồi ạ”.
Hai nền văn minh vũ trụ dung hợp, nhất định sẽ có nhiều vấn đề, ở thời điểm này, tối kị nhất chính là không quả quyết, vì vậy trong thời gian này, cô ta đã trấn áp không ít người. Đương nhiên, nếu thật sự không muốn hợp tác với thư viện Quan Huyên thì có thể rời khỏi Đại Chu, một mình tách ra, Đại Chu cũng không ngăn cản.
/4376
|