Diệp Quân lại nói: “Cô nương đến đây làm gì?”
Người phụ nữ nhìn người phụ nữ váy trắng ở đằng xa, rồi nói: “Có hai việc, một là lửa Thiên Hành đột nhiên không thấy khi thực hiện nhiệm vụ, ta đến để kiểm tra, không ngờ nó lại bị cô nương này trấn áp, đúng là không thể tin được, trước nay chưa từng xảy ra chuyện này”.
Nói đến đây cô ta lại cảm thấy phấn khích.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ, lắc đầu khẽ cười, cô nương này khá thú vị. Hắn lại hỏi: “Việc thứ hai là gì?”
Người phụ nữ dời tầm mắt khỏi lửa Thiên Hành ở đằng xa, cô ta nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Ta có một người bạn, cô ấy tên là Nhất Niệm, cô ấy đã trốn làm lâu rồi, ngươi từng gặp cô ấy không?”
“Tịnh An!”
Lúc này Nhất Niệm bỗng xuất hiện, cô ta trợn mắt nhìn người phụ nữ, dựng hai ngón tay lên: “Ta vẫn còn hơn hai tháng nghỉ phép, hơn hai tháng mà”.
Nhìn thấy Nhất Niệm, mọi người đều kinh hãi.
Diệp công tử và người nền văn minh Thiên Hành là một nhóm?
Nhìn thấy Nhất Niệm, người phụ nữ tên Tịnh An này mỉm cười, mắt sáng như sao: “Nhất Niệm, cuối cùng cũng tìm thấy cô rồi”.
Nhất Niệm bĩu môi: “Tìm ta làm gì?”
Tịnh An nói: “Lẽ nào cô quên rồi à? Cứ một ngàn năm chúng ta đều đến thần cảnh Thiên Hành huấn luyện một lần? Nghe nói lần này Thượng Thần Thiên Vân cũng sẽ đến”.
Nhất Niệm hơi ngạc nhiên: “Thượng Thần Thiên Vân? Bà ấy đích thân đến ư? Cô có chắc là không đùa không đấy?”
Tịnh An gật đầu: “Ừ, đúng thế, ta còn nghe nói bà ấy nghiên cứu ra lửa Thiên Hành lợi hại hơn nữa”.
Mọi người: “…”
Nhất Niệm do dự một lúc, sau đó quay đầu nhìn Diệp Quân: “Hay là đợi ta huấn luyện xong lần cuối cùng này, ta sẽ từ chức?”
Diệp Quân hơi tò mò: “Thượng Thần Thiên Vân này rất lợi hại sao?”
Nhất Niệm siết chặt nắm đấm, phấn khích nói: “Siêu cấp lợi hại”.
“Ồ?”
Lúc này người phụ nữ váy trắng cách đó không xa bỗng nhìn Nhất Niệm: “Bảo bà ta ra đây một đánh một đi”.
Nhất Niệm: “…”
Diệp Quân: “…”
Tịnh An bỗng xuất hiện bên cạnh Nhất Niệm, cô ta kéo tay góc áo Nhất Niệm, sau đó nhỏ giọng nói: “Nhất Niệm, người này này là ai thế? Ta thấy bà ấy đánh nhau rất giỏi. Chúng ta mau đi thôi”.
Nhất Niệm kéo tay Tịnh An nói: “Không sợ, đây là cô cô của ta”.
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp: “…”
Cô cô hả?
Nghe thấy những lời này, đôi mắt xinh đẹp của Tịnh An mở to, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Vẻ mặt của Nhất Niệm rất bình tĩnh bởi vì theo cô ta thấy thì mọi chuyện chính là như vậy, dẫu sao dựa vào luân lý đạo đức của vũ trụ Quan Huyên thì cô ta và Diệp Quân là vợ chồng, cô cô của Diệp Quân cũng là cô cô của cô ta.
Người phụ nữ nhìn người phụ nữ váy trắng ở đằng xa, rồi nói: “Có hai việc, một là lửa Thiên Hành đột nhiên không thấy khi thực hiện nhiệm vụ, ta đến để kiểm tra, không ngờ nó lại bị cô nương này trấn áp, đúng là không thể tin được, trước nay chưa từng xảy ra chuyện này”.
Nói đến đây cô ta lại cảm thấy phấn khích.
Diệp Quân nhìn người phụ nữ, lắc đầu khẽ cười, cô nương này khá thú vị. Hắn lại hỏi: “Việc thứ hai là gì?”
Người phụ nữ dời tầm mắt khỏi lửa Thiên Hành ở đằng xa, cô ta nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Ta có một người bạn, cô ấy tên là Nhất Niệm, cô ấy đã trốn làm lâu rồi, ngươi từng gặp cô ấy không?”
“Tịnh An!”
Lúc này Nhất Niệm bỗng xuất hiện, cô ta trợn mắt nhìn người phụ nữ, dựng hai ngón tay lên: “Ta vẫn còn hơn hai tháng nghỉ phép, hơn hai tháng mà”.
Nhìn thấy Nhất Niệm, mọi người đều kinh hãi.
Diệp công tử và người nền văn minh Thiên Hành là một nhóm?
Nhìn thấy Nhất Niệm, người phụ nữ tên Tịnh An này mỉm cười, mắt sáng như sao: “Nhất Niệm, cuối cùng cũng tìm thấy cô rồi”.
Nhất Niệm bĩu môi: “Tìm ta làm gì?”
Tịnh An nói: “Lẽ nào cô quên rồi à? Cứ một ngàn năm chúng ta đều đến thần cảnh Thiên Hành huấn luyện một lần? Nghe nói lần này Thượng Thần Thiên Vân cũng sẽ đến”.
Nhất Niệm hơi ngạc nhiên: “Thượng Thần Thiên Vân? Bà ấy đích thân đến ư? Cô có chắc là không đùa không đấy?”
Tịnh An gật đầu: “Ừ, đúng thế, ta còn nghe nói bà ấy nghiên cứu ra lửa Thiên Hành lợi hại hơn nữa”.
Mọi người: “…”
Nhất Niệm do dự một lúc, sau đó quay đầu nhìn Diệp Quân: “Hay là đợi ta huấn luyện xong lần cuối cùng này, ta sẽ từ chức?”
Diệp Quân hơi tò mò: “Thượng Thần Thiên Vân này rất lợi hại sao?”
Nhất Niệm siết chặt nắm đấm, phấn khích nói: “Siêu cấp lợi hại”.
“Ồ?”
Lúc này người phụ nữ váy trắng cách đó không xa bỗng nhìn Nhất Niệm: “Bảo bà ta ra đây một đánh một đi”.
Nhất Niệm: “…”
Diệp Quân: “…”
Tịnh An bỗng xuất hiện bên cạnh Nhất Niệm, cô ta kéo tay góc áo Nhất Niệm, sau đó nhỏ giọng nói: “Nhất Niệm, người này này là ai thế? Ta thấy bà ấy đánh nhau rất giỏi. Chúng ta mau đi thôi”.
Nhất Niệm kéo tay Tịnh An nói: “Không sợ, đây là cô cô của ta”.
Diệp Quân: “…”
Tiểu Tháp: “…”
Cô cô hả?
Nghe thấy những lời này, đôi mắt xinh đẹp của Tịnh An mở to, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Vẻ mặt của Nhất Niệm rất bình tĩnh bởi vì theo cô ta thấy thì mọi chuyện chính là như vậy, dẫu sao dựa vào luân lý đạo đức của vũ trụ Quan Huyên thì cô ta và Diệp Quân là vợ chồng, cô cô của Diệp Quân cũng là cô cô của cô ta.
/4376
|