Chương 3600
Hắn hít vào một hơi thật sâu. Tuy đã có Ngao Thiên Thiên dung hợp nhưng cả người vẫn đau đớn như bị thương nặng.
Ban nãy nếu không có cô ấy thì hắn đã bị đấm chết tươi rồi.
Cảnh giới Khai Đạo.
Quả thật kinh khủng!
Ánh mắt hắn nhìn Việt Tôn càng thêm nghiêm trọng.
Việt Tôn thì tỏ ra ngạc nhiên, không ngờ thanh niên mới đến Cảnh giới Thần Đạo này lại có thể đối chiến với mình lâu đến vậy.
Đúng là yêu nghiệt!
Sát tâm nổi lên, ông ta nheo mắt lại.
Khi ông ta biến mất tại chỗ mà không nói một lời, Diệp Quân chỉ cảm thấy như có đại hồng thủy ập đến.
Hắn bước tới trước, vung kiếm ra.
Ầm!
Kiếm quang vỡ nát, Diệp Quân lại bị đánh bay. Nhưng khi Việt Tôn chuẩn bị ra tay lần nữa, ông ta bỗng nhíu mày khi nhận ra nghìn năm tuổi thọ của mình vừa trôi đi.
Ông ta cả kinh thốt lên: “Ngươi vừa làm gì?!”
Diệp Quân đưa tay lên lau vết máu, toét miệng cười: “Để ta xem ngươi còn bao nhiêu năm để sống nữa!”
Rồi lại vung kiếm.
Nhát chém rất bình thường, không hề có kiếm ý hay kiếm quang nhưng lại khiến Việt Tôn biến sắc. Ông ta vung mạnh tay lên, thả ra sức mạnh dữ dội đập bể vô số thời không.
Nhưng vẫn mất đi thêm nghìn năm tuổi thọ.
Hai đường kiếm, đổi lấy hai nghìn năm!
Sắc mặt Việt Tôn đanh lại: “Kiếm kỹ này…”
Thấy Diệp Quân lại chuẩn bị ra tay, ông ta ngừng lại, tung cú đấm về trước.
Quả đấm mang theo quyền uy hùng hậu ập tới đập vỡ vô số quy luật đạo tắc.
Độc Khai Nhất Đạo!
Cho dù chỉ là một cú đấm cũng mang theo khả năng hủy thiên diệt địa.
Diệp Quân không lùi mà tiến, bước tới vung kiếm.
Uỳnh!
Kiếm quang mờ đi, Diệp Quân lùi lại mấy nghìn trượng, sắc mặt trắng bệch.
Thi triển Nhất Giới Tuế Nguyệt khiến hắn tiêu hao quá nhiều sức lực, nếu không chỉ cần vung ra trăm nhát kiếm là có thể tiêu diệt Việt Tôn tại chỗ.
Ông ta nheo mắt lại: “Thời gian Tuế Nguyệt… Cảnh giới của ngươi sao có thể nắm giữ đạo thời gian Tuế Nguyệt?!”
Trong giọng nói là hãi hùng và khó tin.
Diệp Quân hỏi ngược lại: “Thế cảnh giới Khai Đạo không nắm được à?”
Việt Tôn không nói gì.
Hắn hít vào một hơi thật sâu. Tuy đã có Ngao Thiên Thiên dung hợp nhưng cả người vẫn đau đớn như bị thương nặng.
Ban nãy nếu không có cô ấy thì hắn đã bị đấm chết tươi rồi.
Cảnh giới Khai Đạo.
Quả thật kinh khủng!
Ánh mắt hắn nhìn Việt Tôn càng thêm nghiêm trọng.
Việt Tôn thì tỏ ra ngạc nhiên, không ngờ thanh niên mới đến Cảnh giới Thần Đạo này lại có thể đối chiến với mình lâu đến vậy.
Đúng là yêu nghiệt!
Sát tâm nổi lên, ông ta nheo mắt lại.
Khi ông ta biến mất tại chỗ mà không nói một lời, Diệp Quân chỉ cảm thấy như có đại hồng thủy ập đến.
Hắn bước tới trước, vung kiếm ra.
Ầm!
Kiếm quang vỡ nát, Diệp Quân lại bị đánh bay. Nhưng khi Việt Tôn chuẩn bị ra tay lần nữa, ông ta bỗng nhíu mày khi nhận ra nghìn năm tuổi thọ của mình vừa trôi đi.
Ông ta cả kinh thốt lên: “Ngươi vừa làm gì?!”
Diệp Quân đưa tay lên lau vết máu, toét miệng cười: “Để ta xem ngươi còn bao nhiêu năm để sống nữa!”
Rồi lại vung kiếm.
Nhát chém rất bình thường, không hề có kiếm ý hay kiếm quang nhưng lại khiến Việt Tôn biến sắc. Ông ta vung mạnh tay lên, thả ra sức mạnh dữ dội đập bể vô số thời không.
Nhưng vẫn mất đi thêm nghìn năm tuổi thọ.
Hai đường kiếm, đổi lấy hai nghìn năm!
Sắc mặt Việt Tôn đanh lại: “Kiếm kỹ này…”
Thấy Diệp Quân lại chuẩn bị ra tay, ông ta ngừng lại, tung cú đấm về trước.
Quả đấm mang theo quyền uy hùng hậu ập tới đập vỡ vô số quy luật đạo tắc.
Độc Khai Nhất Đạo!
Cho dù chỉ là một cú đấm cũng mang theo khả năng hủy thiên diệt địa.
Diệp Quân không lùi mà tiến, bước tới vung kiếm.
Uỳnh!
Kiếm quang mờ đi, Diệp Quân lùi lại mấy nghìn trượng, sắc mặt trắng bệch.
Thi triển Nhất Giới Tuế Nguyệt khiến hắn tiêu hao quá nhiều sức lực, nếu không chỉ cần vung ra trăm nhát kiếm là có thể tiêu diệt Việt Tôn tại chỗ.
Ông ta nheo mắt lại: “Thời gian Tuế Nguyệt… Cảnh giới của ngươi sao có thể nắm giữ đạo thời gian Tuế Nguyệt?!”
Trong giọng nói là hãi hùng và khó tin.
Diệp Quân hỏi ngược lại: “Thế cảnh giới Khai Đạo không nắm được à?”
Việt Tôn không nói gì.
/4376
|