Chương 3565
Việt Tôn khẽ lắc đầu: “Hoàng đế Đại Chu không đơn giản, Thủy tổ Đại Chu càng không đơn giản, bây giờ không thích hợp xung đột với họ, mục đích hàng đầu của chúng ta là giải quyết được Chân Thần của Chân vũ trụ trước”.
Chân Thần!
Ác Bà cau mày: “Việt Tôn, thực lực của Chân Thần đó rốt cuộc đã tới mức độ nào?”
Việt Tôn lắc đầu: “Không biết”.
Ác Bà hơi khó hiểu: “Nàng ta cũng chỉ là cảnh giới Khai Đạo…”
Việt Tôn sửa lại: “Nàng ta là Khai Đạo với nhân tính áp chế thần tính, Khai Đạo này không phải Khai Đạo bình thường có thể so sánh”.
Nhân tính!
Mười phần nhân tính, rác rưởi.
Mười phần thần tính, rất mạnh.
Sau thần tính có thể khôi phục nhân tính, đồng thời dùng nhân tính áp chế thần tính, đó lại vô cùng đáng sợ.
Mà vị Chân Thần đó vừa hay chính là dùng nhân tính để áp chế thần tính.
Vì vậy dù thực lực của Ác Đạo ở Vân Tàng hiện giờ đã tới mức vô cùng đáng sợ cũng vẫn bị áp chế.
Đương nhiên nếu Ác Đạo có thể thôn tín Thiện Đạo của Chân vũ trụ thì chắc chắn thực lực sẽ lại tăng lên, đạt tới một tầm cao mới.
Như nghĩ tới điều gì, Việt Tôn chợt bảo: “Thanh niên kiếm tu lúc trước có liên quan đến Chân Thần à?”
Ác Bà gật đầu: “Đúng”.
Việt Tôn nói: “Nghĩ cách tìm được hắn, tốt nhất là bắt sống”.
Ác Bà khẽ gật đầu: “Người của chúng đã đi tìm hắn rồi”.
Việt Tôn gật đầu, ông ta lại nhìn Hoàng thành Đại Chu bên dưới rồi bảo: “Sau khi giải quyết xong Chân vũ trụ sẽ tới tính sổ với bọn họ”.
Nói xong ông ta quay người rời đi.
Ác Bà hung ác nhìn hoàng thành Đại Chu bên dưới, sau đó cũng xoay người rời đi.
…
Trong Tiểu Tháp.
Trước mặt Diệp Quân lúc này, cây non đã thành cây cổ thụ cao gần vạn trượng, cành cây vươn ra gần nghìn trượng, vô cùng to lớn.
Mà xung quanh cái cây còn có một số loại hoa, hoa hồng, hoa cúc… vô cùng lộng lẫy.
Diệp Quân đi đến cạnh cây đó, hắn dùng tay phải vuốt ve thân cây, thoáng chốc một luồng sức mạnh bí ẩn dọc theo cánh tay truyền vào cơ thể hắn.
Lúc này hắn cảm giác cơ thể đang ở trong nước, nhẹ nhàng bồng bềnh, tứ chi bách hài đều vô cùng thoải mái.
Diệp Quân rút tay về, trong lòng vô cùng chấn động.
Cây này quả nhiên là bảo bối tốt!
Đến khi thực lực tăng lên, sau này gặp Tiểu Bạch, có thể tặng cây này cho Tiểu Bạch.
Bao nhiêu năm qua toàn là Tiểu Bạch tặng đồ cho hắn, hắn chưa tặng cho Tiểu Bạch bao giờ.
Không biết Tiểu Bạch có thích không.
Việt Tôn khẽ lắc đầu: “Hoàng đế Đại Chu không đơn giản, Thủy tổ Đại Chu càng không đơn giản, bây giờ không thích hợp xung đột với họ, mục đích hàng đầu của chúng ta là giải quyết được Chân Thần của Chân vũ trụ trước”.
Chân Thần!
Ác Bà cau mày: “Việt Tôn, thực lực của Chân Thần đó rốt cuộc đã tới mức độ nào?”
Việt Tôn lắc đầu: “Không biết”.
Ác Bà hơi khó hiểu: “Nàng ta cũng chỉ là cảnh giới Khai Đạo…”
Việt Tôn sửa lại: “Nàng ta là Khai Đạo với nhân tính áp chế thần tính, Khai Đạo này không phải Khai Đạo bình thường có thể so sánh”.
Nhân tính!
Mười phần nhân tính, rác rưởi.
Mười phần thần tính, rất mạnh.
Sau thần tính có thể khôi phục nhân tính, đồng thời dùng nhân tính áp chế thần tính, đó lại vô cùng đáng sợ.
Mà vị Chân Thần đó vừa hay chính là dùng nhân tính để áp chế thần tính.
Vì vậy dù thực lực của Ác Đạo ở Vân Tàng hiện giờ đã tới mức vô cùng đáng sợ cũng vẫn bị áp chế.
Đương nhiên nếu Ác Đạo có thể thôn tín Thiện Đạo của Chân vũ trụ thì chắc chắn thực lực sẽ lại tăng lên, đạt tới một tầm cao mới.
Như nghĩ tới điều gì, Việt Tôn chợt bảo: “Thanh niên kiếm tu lúc trước có liên quan đến Chân Thần à?”
Ác Bà gật đầu: “Đúng”.
Việt Tôn nói: “Nghĩ cách tìm được hắn, tốt nhất là bắt sống”.
Ác Bà khẽ gật đầu: “Người của chúng đã đi tìm hắn rồi”.
Việt Tôn gật đầu, ông ta lại nhìn Hoàng thành Đại Chu bên dưới rồi bảo: “Sau khi giải quyết xong Chân vũ trụ sẽ tới tính sổ với bọn họ”.
Nói xong ông ta quay người rời đi.
Ác Bà hung ác nhìn hoàng thành Đại Chu bên dưới, sau đó cũng xoay người rời đi.
…
Trong Tiểu Tháp.
Trước mặt Diệp Quân lúc này, cây non đã thành cây cổ thụ cao gần vạn trượng, cành cây vươn ra gần nghìn trượng, vô cùng to lớn.
Mà xung quanh cái cây còn có một số loại hoa, hoa hồng, hoa cúc… vô cùng lộng lẫy.
Diệp Quân đi đến cạnh cây đó, hắn dùng tay phải vuốt ve thân cây, thoáng chốc một luồng sức mạnh bí ẩn dọc theo cánh tay truyền vào cơ thể hắn.
Lúc này hắn cảm giác cơ thể đang ở trong nước, nhẹ nhàng bồng bềnh, tứ chi bách hài đều vô cùng thoải mái.
Diệp Quân rút tay về, trong lòng vô cùng chấn động.
Cây này quả nhiên là bảo bối tốt!
Đến khi thực lực tăng lên, sau này gặp Tiểu Bạch, có thể tặng cây này cho Tiểu Bạch.
Bao nhiêu năm qua toàn là Tiểu Bạch tặng đồ cho hắn, hắn chưa tặng cho Tiểu Bạch bao giờ.
Không biết Tiểu Bạch có thích không.
/4376
|