Ông lão nhìn thoáng qua Diệp Quân, sau đó lại lấy ra một tờ giấy sinh tử nữa.
Diệp Quân chọc một ngón tay, một giọt máu rơi vào giấy sinh tử, tuy nhiên, giống như vừa rồi, máu vừa xuất hiện trên giấy sinh tử kia, giấy sinh tử lập tức biến mất không còn dấu vết.
Nhìn thấy cảnh này, ông lão nhíu chặt mày!
Diệp Quân nhìn về phía ông lão, vẻ mặt vô tội.
Ông lão lại lấy ra một tờ giấy sinh tử đặt ở trước mặt Diệp Quân: “Tiếp nào!”
Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó chọc một cái, một giọt máu rơi xuống giấy sinh tử.
Ông lão nhìn chằm chằm vào giấy sinh tử, chẳng mấy chốc, giấy sinh tử kia lại lập tức biến mất không thấy tăm hơi!
Thần sắc ông lão trở nên nghiêm trọng!
Quy tắc thiên đạo trong giấy sinh tử không chịu nổi giọt máu này ư?
Ông lão nhìn về phía Diệp Quân: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Một người bình thường!”
Ông lão giận dữ nói: “Một người bình thường làm sao có thể khiến quy tắc thiên đạo nơi này không chịu nổi?”
Diệp Quân thấy hơi bất lực nói: “Ta thật sự chỉ là một người bình thường!”
Ông lão nhìn chằm chằm vào Diệp Quân một lúc lâu và nói: “Cha của ngươi đâu? Cha ngươi tên là gì?”
Diệp Quân lắc đầu: “Ta không biết!”
Ông lão nhíu mày: “Không biết hả?”
Diệp Quân gật đầu.
Ông lão lại hỏi: “Ông ta làm gì?”
Diệp Quân hơi do dự, sau đó nói: “Tháp gia ta nói ông ấy ăn bám...”
“Mẹ kiếp!”
Giọng nói của Tiểu Tháp đột nhiên vang lên: “Nhóc con, thực ra cha của ngươi rất tốt, thật đấy!”
Diệp Quân chớp mắt: “Thật sao?”
Tiểu Tháp còn định nói thêm, lúc này, giọng nói bí ẩn đột nhiên vang lên: “Ngu xuẩn, hắn đang cố tình khiêu khích ngươi đó!”
Nghe vậy, Tiểu Tháp đột nhiên thức tỉnh!
Chết tiệt!
Suýt nữa rơi vào bẫy của tên khốn này!
Diệp Quân vội vàng hỏi: “Tháp gia?”
Tiểu Tháp không nói gì nữa.
Diệp Quân im lặng.
Vốn dĩ còn muốn moi được một vài thông tin từ chỗ Tháp gia, không ngờ lại bị Tháp gia nhìn thấu!
Tuy nhiên, điều này cũng giúp hắn chắc chắn hơn một điều về cha của mình, đó là chắc chắn Tháp gia đã che giấu rất nhiều.
Sau đó, ông lão nói thêm: “Cha của ngươi làm gì?”
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, bình tĩnh nói: “Tiền bối, nếu nhỏ máu không được, vậy thì ký tên đi!”
Vừa rồi sở dĩ hắn trả lời các câu hỏi là bởi vì muốn gài bẫy Tháp gia, bây giờ, Tháp gia không nói lời nào, đương nhiên hắn sẽ không nói thêm gì nữa.
Ông lão nhíu mày, còn muốn hỏi thêm thì Diệp Quân đột nhiên nói: “Tiền bối, ta cũng không biết cha ta làm gì, nhưng từ nhỏ, cha ta luôn nói với ta một câu”.
Ông lão hơi tò mò: “Câu gì cơ?”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ông ấy nói, muốn ta tu luyện thật chăm chỉ, tương lai vũ trụ Quan Huyên này phụ thuộc vào ta!”
Ông lão sửng sốt.
Tiểu Tháp: “…”
Diệp Quân thấp giọng thở dài: “Sau này, sau khi ta lớn lên, ta mới từ từ hiểu được, cha không chỉ là cha của ta, mà còn là cha của toàn bộ vũ trụ Quan Huyên!”
Nói xong, hắn lấy ra một cây bút ký tên giấy sinh tử, sau đó đi vào bên trong Huyền Tháp.
Tiểu Tháp: “…”
Ông lão vẫn còn sững sờ tại chỗ, một lát sau, ông lão nhìn vào bên trong tháp, tức giận nói: “Mẹ kiếp, ngươi nói chuyện bậy bạ với ta ở đây, ngươi nghĩ rằng cha của ngươi là Kiếm Chủ Nhân Gian sao? Người trẻ tuổi không lo học giỏi, mẹ nó, chỉ thích chém gió khoe khoang! Thật là!”
Bên trong tháp.
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Lời vừa rồi… ngươi…”
Diệp Quân cười ha hả: “Tháp gia, ta chém gió vớ vẩn một chút thôi! Nếu không, ta sợ ông ta sẽ truy hỏi ta mãi!”
Tiểu Tháp im lặng.
Ngươi mạnh hơn cha ngươi, cha ngươi đôi khi là khoác lác vớ vẩn, mà ngươi khoác lác giống y như thật!
Không đúng!
Đó là sự thật!
Tháp gia cạn lời.
Bấy giờ, giọng nói bí ẩn đột nhiên nói: “Tiểu Tháp, ta khuyên ngươi nên cẩn thận hơn nữa! Thằng nhóc này thoạt nhìn thành thật, nhưng thật ra hắn rất biết quan sát!”
Tiểu Tháp im lặng.
Nó cũng nhìn ra rồi!
Tên nhóc này nhiều khi nói vu vơ một câu nhưng là đang gài bẫy người ta!
Nghĩ đến đây, Tiểu Tháp chợt thấy hơi đau đầu!
Người nhà họ Dương sao không có một ai có đầu óc đơn giản hết vậy?
Ôi!
Tiểu Tháp thở dài, muốn che giấu thân phận của tên này càng ngày càng khó khăn!
Nhưng tuyệt đối không thể để cho tên này biết thân phận của hắn bây giờ được, nếu không, mất đi cảm giác nguy cơ thì vô cùng bất lợi đối với việc tu luyện của hắn!
Phải biết rằng, sở dĩ năm đó tiểu chủ đột phá cảnh giới Thần gặp phải vấn đề, là bởi vì thiếu loại cảm giác nguy cơ này!
Mà năm đó vì sao lão chủ có thể vô địch?
Đó là bởi vì khi đối mặt với thiên mệnh, sự tuyệt vọng mà ông ấy đã trải qua là điều mà tiểu chủ chưa bao giờ trải qua!
Đặc biệt là khi nhìn thấy kiếm tu ung dung tự tại cũng không thể làm gì được thiên mệnh, cảm giác tuyệt vọng này, thật sự không cách nào hình dung nổi!
Loại trừ nỗi sợ hãi trong tim, đột phá cấp Thần trong lòng!
Lão chủ đã làm điều đó!
Bởi vì lão chủ đã giết đến cuối cùng, đạo tâm của ông ấy ổn định, vững chắc như bàn đá, ngay cả thiên mệnh cũng không thể lay chuyển, phá vỡ đạo tâm của ông ấy.
Mà tiểu chủ lại thiếu phần đạo tâm này, nhưng cũng may, sau đó tiểu chủ đã giác ngộ.
Bây giờ nó giấu diếm Diệp Quân không phải vì ngược đãi Diệp Quân, mà là muốn Diệp Quân đi trên con đường thế gian này một lần, xem thử một lần.
Đây cũng là ý của Kiếm Chủ Nhân Gian - cha của hắn!
Cũng chỉ có đi từ tầng dưới cùng lên, mới có thể phát hiện ra vấn đề của thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các, nếu bây giờ hắn trở thành viện trưởng thư viện Quan Huyên thì tất cả mọi người đều sẽ liên hợp lại gạt hắn.
Trải qua mấy nghìn vạn năm, thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các đều cần cải cách!
Mà lần này, Diệp Quân hắn sẽ là người cầm kiếm!
Lúc này, giọng nói bí ẩn kia đột nhiên vang lên: “Tiểu Tháp, ngươi nói xem, có ai tranh đoạt vị trí viện trưởng thư viện Quan Huyên không?”
“Mẹ kiếp, ai dám chứ?”
Tiểu Tháp cười khẩy: “Ba nghìn vạn năm nay, vị trí đó, ai dám ngồi lên? Mẹ nó, ai dám ngồi chứ?”
Giọng nói bí ẩn im lặng.
Tiểu Tháp tiếp tục: “Ngay cả những nhân vật tuyệt thế quyền lực ngập trời cũng không dám có ý nghĩ gì về vị trí đó”.
Giọng nói bí ẩn nhẹ giọng nói: “Ngộ nhỡ thư viện đề cử người khác ngồi vào thì sao?”
Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Vậy thư viện còn cần phải tồn tại không?”
Giọng nói bí ẩn im lặng.
Diệp Quân chọc một ngón tay, một giọt máu rơi vào giấy sinh tử, tuy nhiên, giống như vừa rồi, máu vừa xuất hiện trên giấy sinh tử kia, giấy sinh tử lập tức biến mất không còn dấu vết.
Nhìn thấy cảnh này, ông lão nhíu chặt mày!
Diệp Quân nhìn về phía ông lão, vẻ mặt vô tội.
Ông lão lại lấy ra một tờ giấy sinh tử đặt ở trước mặt Diệp Quân: “Tiếp nào!”
Diệp Quân khẽ gật đầu, sau đó chọc một cái, một giọt máu rơi xuống giấy sinh tử.
Ông lão nhìn chằm chằm vào giấy sinh tử, chẳng mấy chốc, giấy sinh tử kia lại lập tức biến mất không thấy tăm hơi!
Thần sắc ông lão trở nên nghiêm trọng!
Quy tắc thiên đạo trong giấy sinh tử không chịu nổi giọt máu này ư?
Ông lão nhìn về phía Diệp Quân: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Một người bình thường!”
Ông lão giận dữ nói: “Một người bình thường làm sao có thể khiến quy tắc thiên đạo nơi này không chịu nổi?”
Diệp Quân thấy hơi bất lực nói: “Ta thật sự chỉ là một người bình thường!”
Ông lão nhìn chằm chằm vào Diệp Quân một lúc lâu và nói: “Cha của ngươi đâu? Cha ngươi tên là gì?”
Diệp Quân lắc đầu: “Ta không biết!”
Ông lão nhíu mày: “Không biết hả?”
Diệp Quân gật đầu.
Ông lão lại hỏi: “Ông ta làm gì?”
Diệp Quân hơi do dự, sau đó nói: “Tháp gia ta nói ông ấy ăn bám...”
“Mẹ kiếp!”
Giọng nói của Tiểu Tháp đột nhiên vang lên: “Nhóc con, thực ra cha của ngươi rất tốt, thật đấy!”
Diệp Quân chớp mắt: “Thật sao?”
Tiểu Tháp còn định nói thêm, lúc này, giọng nói bí ẩn đột nhiên vang lên: “Ngu xuẩn, hắn đang cố tình khiêu khích ngươi đó!”
Nghe vậy, Tiểu Tháp đột nhiên thức tỉnh!
Chết tiệt!
Suýt nữa rơi vào bẫy của tên khốn này!
Diệp Quân vội vàng hỏi: “Tháp gia?”
Tiểu Tháp không nói gì nữa.
Diệp Quân im lặng.
Vốn dĩ còn muốn moi được một vài thông tin từ chỗ Tháp gia, không ngờ lại bị Tháp gia nhìn thấu!
Tuy nhiên, điều này cũng giúp hắn chắc chắn hơn một điều về cha của mình, đó là chắc chắn Tháp gia đã che giấu rất nhiều.
Sau đó, ông lão nói thêm: “Cha của ngươi làm gì?”
Diệp Quân thu hồi suy nghĩ, bình tĩnh nói: “Tiền bối, nếu nhỏ máu không được, vậy thì ký tên đi!”
Vừa rồi sở dĩ hắn trả lời các câu hỏi là bởi vì muốn gài bẫy Tháp gia, bây giờ, Tháp gia không nói lời nào, đương nhiên hắn sẽ không nói thêm gì nữa.
Ông lão nhíu mày, còn muốn hỏi thêm thì Diệp Quân đột nhiên nói: “Tiền bối, ta cũng không biết cha ta làm gì, nhưng từ nhỏ, cha ta luôn nói với ta một câu”.
Ông lão hơi tò mò: “Câu gì cơ?”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Ông ấy nói, muốn ta tu luyện thật chăm chỉ, tương lai vũ trụ Quan Huyên này phụ thuộc vào ta!”
Ông lão sửng sốt.
Tiểu Tháp: “…”
Diệp Quân thấp giọng thở dài: “Sau này, sau khi ta lớn lên, ta mới từ từ hiểu được, cha không chỉ là cha của ta, mà còn là cha của toàn bộ vũ trụ Quan Huyên!”
Nói xong, hắn lấy ra một cây bút ký tên giấy sinh tử, sau đó đi vào bên trong Huyền Tháp.
Tiểu Tháp: “…”
Ông lão vẫn còn sững sờ tại chỗ, một lát sau, ông lão nhìn vào bên trong tháp, tức giận nói: “Mẹ kiếp, ngươi nói chuyện bậy bạ với ta ở đây, ngươi nghĩ rằng cha của ngươi là Kiếm Chủ Nhân Gian sao? Người trẻ tuổi không lo học giỏi, mẹ nó, chỉ thích chém gió khoe khoang! Thật là!”
Bên trong tháp.
Tiểu Tháp đột nhiên nói: “Lời vừa rồi… ngươi…”
Diệp Quân cười ha hả: “Tháp gia, ta chém gió vớ vẩn một chút thôi! Nếu không, ta sợ ông ta sẽ truy hỏi ta mãi!”
Tiểu Tháp im lặng.
Ngươi mạnh hơn cha ngươi, cha ngươi đôi khi là khoác lác vớ vẩn, mà ngươi khoác lác giống y như thật!
Không đúng!
Đó là sự thật!
Tháp gia cạn lời.
Bấy giờ, giọng nói bí ẩn đột nhiên nói: “Tiểu Tháp, ta khuyên ngươi nên cẩn thận hơn nữa! Thằng nhóc này thoạt nhìn thành thật, nhưng thật ra hắn rất biết quan sát!”
Tiểu Tháp im lặng.
Nó cũng nhìn ra rồi!
Tên nhóc này nhiều khi nói vu vơ một câu nhưng là đang gài bẫy người ta!
Nghĩ đến đây, Tiểu Tháp chợt thấy hơi đau đầu!
Người nhà họ Dương sao không có một ai có đầu óc đơn giản hết vậy?
Ôi!
Tiểu Tháp thở dài, muốn che giấu thân phận của tên này càng ngày càng khó khăn!
Nhưng tuyệt đối không thể để cho tên này biết thân phận của hắn bây giờ được, nếu không, mất đi cảm giác nguy cơ thì vô cùng bất lợi đối với việc tu luyện của hắn!
Phải biết rằng, sở dĩ năm đó tiểu chủ đột phá cảnh giới Thần gặp phải vấn đề, là bởi vì thiếu loại cảm giác nguy cơ này!
Mà năm đó vì sao lão chủ có thể vô địch?
Đó là bởi vì khi đối mặt với thiên mệnh, sự tuyệt vọng mà ông ấy đã trải qua là điều mà tiểu chủ chưa bao giờ trải qua!
Đặc biệt là khi nhìn thấy kiếm tu ung dung tự tại cũng không thể làm gì được thiên mệnh, cảm giác tuyệt vọng này, thật sự không cách nào hình dung nổi!
Loại trừ nỗi sợ hãi trong tim, đột phá cấp Thần trong lòng!
Lão chủ đã làm điều đó!
Bởi vì lão chủ đã giết đến cuối cùng, đạo tâm của ông ấy ổn định, vững chắc như bàn đá, ngay cả thiên mệnh cũng không thể lay chuyển, phá vỡ đạo tâm của ông ấy.
Mà tiểu chủ lại thiếu phần đạo tâm này, nhưng cũng may, sau đó tiểu chủ đã giác ngộ.
Bây giờ nó giấu diếm Diệp Quân không phải vì ngược đãi Diệp Quân, mà là muốn Diệp Quân đi trên con đường thế gian này một lần, xem thử một lần.
Đây cũng là ý của Kiếm Chủ Nhân Gian - cha của hắn!
Cũng chỉ có đi từ tầng dưới cùng lên, mới có thể phát hiện ra vấn đề của thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các, nếu bây giờ hắn trở thành viện trưởng thư viện Quan Huyên thì tất cả mọi người đều sẽ liên hợp lại gạt hắn.
Trải qua mấy nghìn vạn năm, thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các đều cần cải cách!
Mà lần này, Diệp Quân hắn sẽ là người cầm kiếm!
Lúc này, giọng nói bí ẩn kia đột nhiên vang lên: “Tiểu Tháp, ngươi nói xem, có ai tranh đoạt vị trí viện trưởng thư viện Quan Huyên không?”
“Mẹ kiếp, ai dám chứ?”
Tiểu Tháp cười khẩy: “Ba nghìn vạn năm nay, vị trí đó, ai dám ngồi lên? Mẹ nó, ai dám ngồi chứ?”
Giọng nói bí ẩn im lặng.
Tiểu Tháp tiếp tục: “Ngay cả những nhân vật tuyệt thế quyền lực ngập trời cũng không dám có ý nghĩ gì về vị trí đó”.
Giọng nói bí ẩn nhẹ giọng nói: “Ngộ nhỡ thư viện đề cử người khác ngồi vào thì sao?”
Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Vậy thư viện còn cần phải tồn tại không?”
Giọng nói bí ẩn im lặng.
/4376
|