Hậu Cung Thăng Cấp Ký

Chương 48 - Mạo Hiểm Trùng Trùng

/75


Triều đại này lấy hiếu trị thiên hạ, sự hiếu thuận của đại công chúa càng vang danh trong triều đình hậu cung, bản cung sao có thể ngăn cản đại công chúa báo hiếu, khiến người khác chê trách! Đức phi chậm rì rì nói.

Thường phi đồng ý gật đầu, nàng ta cười nói: Nô tì thị tật cho hoàng hậu là việc phải làm, nhưng vị trí chủ đạo, nô tì tuyệt đối không thể đi quá giới hạn qua mặt đại công chúa.

Mặt đại công chúa đỏ bừng. Nếu như hỗ trợ nàng thị tật, các nàng tự nhiên cũng có thể nhúng chàm quyền quản lý hậu cung.

Đức phi và Thường phi thân thiết nhìn nàng, bàn tay dưới tay áo của đại công chúa đã gắt gao nắm chặt. Nàng ngẩng đầu: Bản cung tự nhiên sẽ phụng dưỡng mẫu hậu thật tốt, nhưng Đức phi và Thường phi hai vị nương nương cũng cần cẩn thận làm theo quy củ làm thiếp mới đúng! Mấy ngày trước bản cung nghe qua một chuyện rất thú vị, không biết hai vị nương nương có hứng thú nghe bản cung nói hay không.

Đức phi cười nói: Nơi này là Chiêu Phượng cung, hoàng hậu không có mặt, đương nhiên do công chúa làm chủ.

Trên mặt đại công chúa thoáng hiện lên tức giận trong nháy mắt, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, nàng nói: Có một người thiếp họ Hoàng thừa dịp chủ mẫu sinh bệnh muốn nhúng chàm quyền quản lý trong nhà, cuối cùng bị chủ mẫu trực tiếp đánh chết! Thê thiếp trong triều đại này được phân chia rõ ràng, tuyệt đối không chấp nhận loại người thấp hèn như thế.

Kỷ Trà Huyên thở dài, sự việc này... Nàng ta sao có thể nói ra?

Đức phi cùng Thường phi nghe xong, vẫn chưa có gì khác thường, nhưng một số phi tần lại lạnh lùng không ít với đại công chúa. Ngay cả Kỷ Trà Huyên, nàng cũng không muốn nói chuyện với nàng ta.

Không khí đang căng thẳng, trong một gia đình bình thường, chính - thứ, thê thiếp vĩnh viễn là một khe rãnh. Nhưng ở hoàng gia, chế độ này liền phai nhạt không ít. Phải biết rằng, thái hậu và hoàng thượng đều là thứ xuất (không phải con trai do chính thê sinh ra)! Hơn nữa, từ khi lập quốc tới nay, lại có mấy người con trưởng đi lên ngôi vị chí tôn?

Đức phi nói: Đại công chúa được hoàng hậu tỷ tỷ dạy dỗ thật tốt, về sau phò mã tất nhiên sẽ đối xử với công chúa thật tốt. Bây giờ đại công chúa đã mười tuổi, qua hai năm nữa sẽ bàn đến việc hôn nhân. Nghe được lời nói này của Đức phi, nàng có chút ngượng ngùng trong nháy mắt.

Thường phi bật cười.

Người hiểu rõ cũng lộ ra tươi cười, người không rõ cũng đang cười.

Kỷ Trà Huyên than thở trong lòng, tuy không vì địa vị, nàng cũng hi vọng thai nhi này là hoàng tử. Thời đại này, cho dù là công chúa, quan hệ giữa phu thê cũng là kẻ yếu, chỉ có nữ nhân chân chính xuất giá (gả chồng) mới biết được sự gian nan của việc làm nàng dâu!

Đúng lúc này, bên ngoài rốt cục truyền đến tiếng nói Hoàng thượng giá lâm .

Mọi người ào ào thu hồi nụ cười, khi Triệu Tồn Hi đi vào, mọi người đều trưng ra bộ dáng lo lắng trùng trùng.

Nô tì / tần thiếp thỉnh an hoàng thượng!

Nhi thần cung nghênh phụ hoàng.

Triệu Tồn Hi tự mình nâng đại công chúa đứng lên, sau đó nói với mọi người: Miễn lễ!

Tạ ơn hoàng thượng.

Triệu Tồn Hi nhìn về phía đại công chúa, nói: Mẫu hậu của con như thế nào rồi?

Đại công chúa nghe thấy Triệu Tồn Hi nhắc tới mẫu hậu, ánh mắt hơi đỏ, nàng nói: Mẫu hậu vẫn chưa từng tỉnh lại.

Triệu Tồn Hi vừa nghe, hắn nắm tay đại công chúa cùng nhau đi vào. Lúc gần đi, còn ra lệnh bất cứ kẻ nào không được quấy nhiễu.

Khi Triệu Tồn Hi đi vào cùng đại công chúa, không ít người nắm chặt khăn, Đức phi cũng không giữ được nụ cười, mặt của Thường phi nhăn nhó.

Kỷ Trà Huyên liếc mắt một cái, phần lớn những người này đều đã dụng tâm trang điểm mới tới đây.

Gần đây hoàng thượng đều gọi người hay được sủng ái thị tẩm, khiến cho đám người mới tiến cung hơn hai tháng vẫn chưa có cơ hội gặp qua hoàng đế, hôm nay sớm chờ ở Chiêu Phượng cung, đối với các nàng mà nói, quan trọng nhất không là bệnh tình của hoàng hậu, mà là có thể nhìn thấy hoàng thượng.

Mà người được sủng ái, tự nhiên cũng muốn càng được sủng ái hơn, cho nên cũng sẽ không thể thiếu một số người tốn tâm tư trong đó.

Nhưng thái độ vừa rồi của hoàng thượng, làm cho những người đang trông mong ở đây đều thất vọng.

Nhất là Đức phi cùng Thường phi.

Trong lòng Kỷ Trà Huyên đã có tính toán, xem ra hoàng thượng thật sự kính trọng hoàng hậu.

Quả nhiên, Vân tần, Dung quý nhân vốn đang thị tật trong điện đều đi ra.

Mọi người vội vàng vây quanh hai người này tìm hiểu tin tức, Kỷ Trà Huyên ngồi ở một bên không nhúc nhích, những người này vây quanh cùng nhau, có chuyện gì xảy ra không ai biết trước được.

Đột nhiên, Bộp một tiếng, mọi người lập tức im bặt. Nhìn lại về phía phát ra tiếng động, chỉ thấy sắc mặt Du tu hoa ngồi ở bên kia trở nên vô cùng tái nhợt, trên trán nàng mồ hôi không ngừng chảy xuống, ngay cả thân mình cũng đang run rẩy không ngừng.

Thường phi vội hét lên: Nhanh... nhanh gọi thái y!

Nương nương, tất cả thái y đều ở bên trong! Bảo Hối khẩn trương nói với Thường phi.

Thường phi ngẩn ra, quốc mẫu hôn mê bất tỉnh, tất cả thái y tự nhiên sẽ đồng loạt đến xem bệnh.

Bây giờ hoàng thượng ở bên trong, còn truyền mệnh lệnh không quấy rầy, lại có ai dám xông vào lấy đi thái y làm chậm trễ việc cứu chữa cho hoàng hậu? Nhưng thai nhi trong bụng Du tu hoa còn không biết là thứ tử hay là thứ nữ, so sánh với quốc mẫu, bên nặng bên nhẹ vừa thấy đã hiểu.

Đức phi không nói, Kỷ Trà Huyên trong lòng lạnh lẽo.

Buổi sáng hôm qua Du tu hoa còn nằm trên giường, hôm nay cố gắng chống đỡ thân thể đi tới Chiêu Phượng cung, không biết là ý tứ của chính nàng ta, hay là có người xui khiến.

Kỷ Trà Huyên không nhịn được nói: Viện thái y không có ngự y khác sao?

Không có người trả lời, kết quả này không cần nói cũng biết.

Du tu hoa kêu đau một tiếng, rất nhanh bên dưới đã thấm ra máu tươi, Thường phi càng thêm khẩn trương. Đứa nhỏ này là của nàng ta, Du tu hoa có chuyện gì cũng không sao, nhưng đứa nhỏ tuyệt đối không thể xảy ra chuyện được.

Nội điện cách chỗ này rất xa, chỉ sợ động tĩnh bên ngoài này người ở bên trong không thể nào biết được.

Kỷ Trà Huyên tuy không biết bắt mạch, nhưng cũng nhìn ra được tình hình của Du tu hoa cực kỳ không tốt. Nàng còn muốn để cho nàng ta thu hút bớt sự chú ý của mọi người, cho nên lúc này Kỷ Trà Huyên sẽ ưu tiên cứu giúp Du tu hoa.

Ngay lập tức, nàng từ trên người kéo xuống một khối ngọc bội.

Nhìn về phía Đức phi nói: Đức phi tỷ tỷ, Thường phi tỷ tỷ, đây là ngọc bội thái hậu ban thưởng cho thần thiếp, có lẽ lấy nó có khả năng tiến vào nội điện.

Đức phi sửng sốt, những phi tần còn lại nhìn Kỷ Trà Huyên giống như nhìn đứa ngốc.

Thường phi cũng không quan tâm nhiều như vậy, Kỷ Trà Huyên đã dám mạo hiểm, nàng ta còn sợ cái gì. Nếu làm tốt, thái hậu và hoàng thượng còn có thể xem trọng nàng ta một chút.

Tiếp nhận ngọc bội của Kỷ Trà Huyên, Thường phi đi về phía nội điện.

Ánh mắt của Đức phi nheo lại, nàng ta cũng đi qua.

Kỷ Trà Phù vội vàng đỡ lấy Kỷ Trà Huyên, giờ phút này trong lòng nàng cảm thấy vô cùng phức tạp, có sự đồng tình với Du tu hoa, cũng có sự tức giận với việc Kỷ Trà Huyên liều lĩnh ra tay, cũng có sự khâm phục với hành động của Kỷ Trà Huyên.

Du tu hoa dù đang đau nhức cũng không bị mất đi tri giác, nàng ta khó khăn quay đầu, đứt quãng nói: Tạ... Tạ ơn Kỷ... Còn chưa nói xong, liền hôn mê bất tỉnh.

Vân tần đang đỡ nàng ta bỗng trở nên hoảng hốt, bởi vì, máu dưới thân thể của Du tu hoa đã nhiễm đỏ cung trang.

Kỷ Trà Huyên kinh hãi, nàng muốn đi qua, nhưng Kỷ Trà Phù nói: Nương nương, người đang mang long thai, không nên đi qua!

Kỷ Trà Huyên nắm chặt tay của Kỷ Trà Phù, Kỷ Trà Phù lôi kéo nàng.

Kỷ Trà Huyên gắt gao nhìn chằm chằm Du tu hoa, sắc mặt biến hóa vạn phần.

Kỳ thực nàng có biện pháp chữa trị cho nàng ta, nhưng nàng không muốn bại lộ, nói nàng vô tình cũng tốt, nói nàng máu lạnh cũng tốt, nàng chính là không muốn ra tay.

Tất cả mọi người cho rằng Kỷ Trà Huyên đã bị dọa, Kỷ Trà Phù ngăn cản Kỷ Trà Huyên, dường như không muốn nàng tiếp tục nhìn xem.

Rất nhanh, Thường phi Đức phi cùng hai vị thái y vội vàng đi ra.

Ánh mắt của mọi người gắt gao nhìn chằm chằm hai vị thái y này.

Kỷ Trà Huyên sửng sốt, thế nhưng không phải là Trương thái y có y thuật cao nhất, mà là hai gã ngự y bát phẩm nho nhỏ, thậm chí còn là hai người tương đối trẻ tuổi, một người trong đó thế nhưng lại là Lí Kiêm Mạch.

Kỷ Trà Huyên từ việc này lại thấy được một ít việc khác, trong hậu cung cấp bậc nghiêm khắc như vậy, đồng thời nàng cũng rõ ràng sự vô tình của hoàng đế. Ngày thường sủng ái Du tu hoa bao nhiêu, đến giờ phút này... Cũng không phái ra một vị thái y có cấp bậc cao.

Mà hoàng hậu... Nàng ta có lẽ thật hạnh phúc!

Không ít người có thần sắc cực kỳ phức tạp, Kỷ Trà Huyên có thể nhìn ra, mọi người cũng có thể nghĩ đến.

Sắc mặt của Đức phi không được tốt, Thường phi hiển nhiên cũng suy sụp rất nhiều! Tuy rằng không biết bên trong xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn có thể đoán được một hai.

Hoàng hậu... Tay nàng ở dưới tay áo bỗng nhiên nắm chặt, hi vọng xung đột của nàng cùng nàng ta có thể hoãn lại một chút.

Ánh mắt Kỷ Trà Phù chợt lóe, nhưng tâm tình thoải mái hơn rất nhiều, đối với nàng ta mà nói, hoàng hậu càng được hoàng thượng coi trọng, càng có lợi cho nàng ta.

Du tu hoa được đỡ nằm lên ghế quý phi ở ngoài này.

Hai vị thái y nhìn thấy tình hình của Du tu hoa, mày gắt gao nhíu lại.

Trừ bỏ Lí Kiêm Mạch, một vị khác họ Hầu. Hầu thái y lắc lắc đầu, Lí Kiêm Mạch cũng là như thế. Tim của Thường phi thoáng như rơi vào hầm băng, lúc này đây, nàng ta thật vất vả mới thuyết phục hoàng thượng để có đứa nhỏ này! Về sau... cho dù nàng ta lại nhận nuôi một đứa nhỏ khác, chỉ sợ hoàng thượng cũng sẽ không thể ký danh nàng ta là mẹ đẻ của đứa bé.

Rốt cuộc sao lại thế này? Thường phi lớn tiếng hỏi.

Hầu thái y nói: Ngày hôm qua tu hoa chủ tử vốn có dấu hiệu đẻ non, thân mình đã yếu ớt, hôm nay gặp lạnh, tâm tình lại tích tụ, lúc này khí huyết đều mệt, thân mình đã suy sụp. Vi thần có thê r nắm chắc bảo vệ tu hoa chủ tử, nhưng là long thai mỏng manh trong bụng... Tha thứ cho thần bất lực!

Ánh mắt của Thường phi gắt gao nhìn chằm chằm Du tu hoa đã hôn mê, trong mắt lướt qua tia bén nhọn, quả nhiên là hai kẻ lang băm!

Đức phi một mực yên lặng không lên tiếng, nhưng nàng ta rất rõ ràng tình hình lúc này.

Lí thái y, ngươi có biện pháp gì không? Vân tần vội vàng hỏi.

Lí Kiêm Mạch cũng nói: Hầu thái y đều nói ra những lời vi thần muốn nói.

Mọi người thấy Du tu hoa đã hôn mê bất tỉnh, trong lòng đột nhiên sinh ra một loại cảm giác bi ai.

Kỷ Trà Huyên nhìn sắc mặt của Thường phi, nàng lập tức kéo mở tay Kỷ Trà Phù, Kỷ Trà Phù lắc đầu, muội muội này của nàng...

Thật sự không có biện pháp sao? Nàng hỏi trước Hầu thái y.

Hầu thái y quỳ xuống, nói: Vi thần có tội!

Kỷ Trà Huyên vội vàng nhìn Lí Kiêm Mạch, nói: Lí thái y, Trương viện phán (người đứng đầu thái y viện) thường nói y thuật của ngươi rất cao, ngươi cũng không có biện pháp sao?

Lí Kiêm Mạch trở nên do dự, liếc mắt về phía Du tu hoa, lại chạm đến ánh mắt mong chờ của Kỷ Trà Huyên. Lòng muốn cứu người của thầy thuốc dành chiến thắng, hắn lại dập đầu: Nương nương, vi thần có một biện pháp.

Kỷ Trà Huyên vui sướng nói: Lí thái y, còn...

Lí Kiêm Mạch nói: Phương pháp này vốn nguy hiểm, nếu làm sai, không chỉ long thai của tu hoa chủ tử, ngay cả tu hoa chủ tử cũng sẽ...

Kỷ Trà Huyên nhất thời im lặng.

Mọi người liếc nhìn nhau, Thường phi đương nhiên về khả năng mong manh này, Du tu hoa nếu sống sót, đứa nhỏ kia chính là của nàng ta. Nếu đã chết, cũng ít đi một người tranh thủ tình cảm, thấy thế nào, đều có lợi nhất với nàng ta.

Mà những phi tần còn lại cũng đều có tính toán của riêng mình.

Không nói ý tưởng của mọi người như thế nào, giờ phút này ai cũng không dám làm chủ.

Lúc này, Du tu hoa đang nằm trên sạp đột nhiên tỉnh lại, Cầu... Cầu ngươi, cứu... Hoàng nhi!

Tất cả mọi người nhìn lại, Du tu hoa vẻ mặt cầu mong, nàng ta ngày thường nhát gan vào lúc này lại khiến người ta khâm phục, làm không tốt chuyện này chính là con đường chết nha.

Trong lòng Thường phi đã ổn định lại, bây giờ là tự Du tu hoa chính miệng nói ra.

Lí thái y, ngươi yên tâm làm, nếu Du tu hoa thật sự không có phúc, bản cung sẽ bảo vệ ngươi không có chuyện gì. Thường phi lập tức nói.

Kỷ Trà Huyên im lặng đứng ở một bên.

Nàng không biết bản thân làm vậy có đúng hay không?

Lí Kiêm Mạch đứng dậy, đi đến bên người Du tu hoa.

Chậm rãi mở hòm thuốc.

Nương nương, nên giảm bớt số người ở trong này...

Thường phi nhìn về phía Đức phi, ý tứ hàm xúc trong mắt không cần nói cũng biết.

Đức phi thở dài, nàng nói: Các vị muội muội đều đi về trước đi!

Mọi người thật sự không muốn đi, thứ nhất hoàng thượng còn chưa đi ra, thứ hai các nàng cũng muốn biết kết quả của Du tu hoa.

Kỷ Trà Phù cũng muốn biết, chẳng qua, nàng nghĩ trước hết vẫn nên hộ tống muội muội nhà mình về cung dưỡng thai đã. Chuyện của Du tu hoa hôm nay, khiến trong lòng Kỷ Trà Phù đánh lên một hồi chuông cảnh báo.

Nếu ích kỷ một chút, nàng cho rằng Du tu hoa cùng hoàng tự của nàng ta sẽ không thể trụ vững, như vậy muội muội sẽ dễ dàng là đích ngắm cho người khác.

Thường phi thấy mọi người không chịu lui xuống, nàng ta vỗ vỗ tay, cung nữ thái giám chờ bên ngoài đi vào, ánh mắt kia thấy thế nào đều cảm thấy lạnh người.

Rốt cục có người biết thời thế, là Ninh tiệp dư, chỉ thấy nàng ta cung kính hành lễ, nói: Thần thiếp cáo lui.

Thường phi cười nói: Vẫn là Ninh tiệp dư hiểu chuyện!

Ninh tiệp dư cúi đầu, những người còn lại thấy thế, cũng ào ào cáo lui.

Kỷ Trà Huyên cũng bị Kỷ Trà Phù kéo lên cáo lui.

Chiêu phượng điện rộng lớn trừ bỏ đương sự Du tu hoa cũng chỉ thừa lại hai vị thái y, Đức - Thường hai vị phi tử cùng cung nữ thái giám bên người.

Hai tỷ muội đi trên đường về cung.

Kỷ Trà Phù nói: Tứ muội muội hôm nay thật lỗ mãng, nếu hoàng hậu thật sự xảy ra chuyện, muội sẽ bị liên lụy.

Kỷ Trà Huyên mỉm cười nói: Nhị tỷ tỷ buồn lo vô cớ quá rồi, hoàng hậu nương nương tất nhiên có thể chuyển nguy thành an, nếu ngày khác tỉnh lại biết được Du tu hoa vì thế đẻ non, tất nhiên sẽ tổn hại đến tài đức của nương nương.

Kỷ Trà Phù thở dài: Tứ muội muội, muội không hiểu.

Kỷ Trà Huyên nói: Nhị tỷ tỷ, hành động hôm nay của muội, một là muội tin tưởng vững chắc hoàng hậu nương nương sẽ bình an vô sự, hai là vì bản thân cũng có thai, cho nên có cảm xúc càng sâu hơn một chút so với mọi người.

Muội luôn chỉ nghĩ tới một chuyện, hôm nay nếu là muội gặp chuyện không may, vậy sẽ như thế nào? Kỷ Trà Huyên còn nói thêm.

Kỷ Trà Phù sửng sốt, nàng nói: Cho nên, muội mềm lòng sao?

Kỷ Trà Huyên không đáp lời, nàng nói: Đứa nhỏ là hoàng thượng và thái hậu chờ đợi đã lâu, nếu bởi vậy mà mất đi, bọn họ sẽ không vui.

Kỷ Trà Phù gắt gao nhìn chằm chằm Kỷ Trà Huyên lộ ra sắc mặt hạnh phúc, Kỷ Trà Huyên vẫn đang chìm đắm trong suy nghĩ. Trong khoảng thời gian ngắn, Kỷ Trà Phù cũng không biết nên nói cái gì.

Tay Kỷ Trà Huyên chạm đến hoa mai trên đỉnh đầu, thật sâu hít một hơi.

Cất giọng phân phó Tử Châu đang cách nàng sáu bước chân: Tử Châu, giúp bản cung chọn vài cành hoa mai cắm trong tẩm điện.

Tử Châu vội vàng tiến lên, nói: Nô tì tuân lệnh.

Kỷ Trà Huyên lôi kéo tay Kỷ Trà Phù lại đi ở phía trước.

Tử Châu ở phía sau ngắt hoa mai, Tiểu Thuật Tử và Thị Cầm vẫn đi theo hai vị chủ tử xa xa như cũ.

Tử Châu bẻ một đóa, xa xa thấy nương nương rời đi cùng Dung quý nhân. Người tập võ tai thính mắt tinh, tuy rằng cách một khoảng cách, nhưng nàng ta vẫn nghe được những điều không nên nghe thấy.

Nương nương quả thực động tâm! Che giấu thần sắc trên mặt, tiếp tục đuổi theo.

Hôm nay tứ muội muội cũng làm cho Lí Kiêm Mạch khó xử.

Kỷ Trà Huyên kỳ quái hỏi: Như thế nào?

Thần sắc của Kỷ Trà Phù rất phức tạp, nói: Nếu như thành công, tất cả đều dễ nói, nếu không thành công, hoàng thượng sẽ...

Kỷ Trà Huyên lập tức phản đối: Nhưng Thường phi nương nương...

Thường phi lớn hơn hoàng thượng sao?

Kỷ Trà Huyên rốt cục sốt ruột, nàng nói: Kia... Muội đi cầu xin hoàng thượng!

Kỷ Trà Phù nhẹ nhàng nói: Đây chỉ là vạn nhất thôi, tỷ chính là làm cho muội tỉnh lại, nếu thật sự xảy ra chuyện gì, muội tuyệt đối không thể đi cầu tình, thậm chí muội phải nghĩ bản thân và Lí Kiêm Mạch không có quan hệ gì.

Kỷ Trà Huyên nhíu mày.

Nếu như muội cầu xin, người khác liền có nhiều thủ đoạn đối phó với muội hơn. Nàng ta nói tiếp: Chuyện chúng ta quen biết Lí Kiêm Mạch cũng không thể để cho người khác biết được!

Nhưng là...

Không có nhưng là!

Người Kỷ Trà Huyên co lại, hậu cung này thực lạnh!

Kỷ Trà Phù nói: Muội phải nhớ rồi chứ.

Kỷ Trà Huyên khẩn trương gật đầu.

Kỷ Trà Phù thở dài: Tứ muội muội dưỡng thai cho tốt, ngày sau bình an sinh ra hoàng tử, chính là vinh quang to lớn của Kỷ gia chúng ta. Nguyệt di nương, ở tháng trước đã thành nhị nương (mẹ hai), cho nên, tứ muội muội càng phải bảo trọng!

Ánh mắt Kỷ Trà Huyên sáng lên, nói: Muội nhớ kỹ.

Kỷ Trà Phù nhìn hai lối rẽ trước mặt, nàng giúp Kỷ Trà Huyên sửa sang lại vạt áo, Kỷ Trà Huyên cười cười với nàng.

Lúc này, Tử Châu vừa vặn chạy lên.

Kỷ Trà Phù nói: Tử Châu, nương nương mỗi lần đều mang ngươi đi ra, hiển nhiên là cực kỳ coi trọng ngươi, ngươi cũng không nên làm mất đi sự tín nhiệm của nương nương nhà ngươi.

Trong lòng Tử Châu chột dạ, nhưng nàng ta vẫn kính cẩn đáp: Nô tì tuyệt đối sẽ không để người ta gây thương tổn tới nương nương cùng tiểu hoàng tử.

Kỷ Trà Phù gật đầu.

Kỷ Trà Huyên lộ ra tươi cười, nói: Tử Châu là người cẩn thận nhất, có nàng ở bên cạnh, muội sẽ không có việc gì.

Kỷ Trà Phù lại đánh giá Tử Châu một chút, muội muội kia của nàng thế nhưng lại tín nhiệm nô tì này như thế.

Xem bộ dáng của nàng ta cũng không giống người khéo miệng giảo hoạt, nàng quan sát kỹ một lần liền từ bỏ.

Tử Châu đỡ Kỷ Trà Huyên, Tiểu Thuật Tử theo sát ở phía sau, mặt khác còn phái Tiểu Chung Tử dò đường ở phía trước.

Kỷ Trà Phù thấy thế, liền yên tâm không ít.

Bình an trở lại Tĩnh An hiên, Chi Thảo vội vàng giúp Kỷ Trà Huyên thay quần áo loại trừ hơi lạnh.

Ngồi ở trên đệm ấm tiếp nhận trà nóng, cả người cảm thấy thoải mái rất nhiều. Nàng đột nhiên nhớ tới chuyện đã xảy ra hôm nay, nói với Chi Thảo còn đang bận rộn: Em gọi Hồng Châu đi Chiêu Phượng cung đợi tin tức đi.

Hoàng hậu... Nương nương đúng là...

Kỷ Trà Huyên nhẹ giọng nói: Không phải. Là Du tu hoa xảy ra chuyện.

Trên mặt Chi Thảo toàn là nghi vấn, Kỷ Trà Huyên nhàn nhạt kể lại chuyện xảy ra bên ngoài Chiêu Phượng cung, điều này làm cho sống lưng Chi Thảo toát mồ hôi lạnh.

/75

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status