Bên ngoài Kỷ phủ, cửa chính mở rộng, Kỷ Lâm Đàn cùng thê tử Trịnh thị đỡ lão phu nhân Mạnh thị chờ ở ngoài cửa, cùng một phụ nhân đứng ở phía sau bọn họ, nàng là mẹ đẻ Kỷ Trà Huyên - Nguyệt di nương, vốn làm thiếp thất thì không được xuất hiện ở đây, nhưng theo tin truyền về, Kỷ Trà Huyên cũng trúng tuyển, cho nên mới được phá lệ.
Theo sau vãn bối là Kỷ gia, trưởng tử Kỷ Minh Lễ, thứ nữ tam nữ nhi Kỷ Trà Oánh, thứ tử Kỷ Minh Ích.
Hai cỗ kiệu chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, trên mặt mọi người đều mang theo vui sướng.
Kiệu cung hạ xuống, Kỷ Trà Phù và Kỷ Trà Huyên từ trong cỗ kiệu đi ra, Kỷ Trà Huyên đi sau Kỷ Trà Phù, điều này làm cho Trịnh thị thật vừa lòng.
Kỷ Lâm Đàn đang muốn hành lễ, liền lập tức được Kỷ Trà Phù nâng dậy.
Nhưng đằng sau là một đội thị vệ vây quanh ở Kỷ phủ, một khi trúng tuyển, chính là người trong hoàng gia. Kỷ Trà Phù nới lỏng tay, tùy ý để người nhà hành lễ với nàng và Kỷ Trà Huyên.
Vi thần / thần phụ bái kiến hai vị tiểu chủ!
Kỷ Trà Phù vội vàng kêu mọi người đứng dậy, Kỷ Trà Huyên giống như hoàn toàn nghe theo tỷ tỷ, không nói một lời nào.
Chờ mọi người đứng dậy, Kỷ Trà Phù và Kỷ Trà Huyên đi vào trước tiên, đến đại sảnh, còn có hai vị ma ma hầu hạ trong cung đứng ở bên người Kỷ Trà Phù cùng Kỷ Trà Huyên.
Kỷ Lâm Đàn và nam nhân Kỷ gia dừng lại bên ngoài, chỉ để Mạnh thị, Trịnh thị cùng Nguyệt di nương, Kỷ Trà Oánh tiến vào. Nam nữ khác biệt, cho dù có là người thân.
Lại hành lễ một lần nữa.
Kỷ Trà Huyên hoàn toàn trầm mặc, mặc kệ Kỷ Trà Phù nói chuyện.
Kỷ Trà Phù cùng mẫu thân bà nội nói vài câu, nhìn Nguyệt di nương vẫn biết vâng lời như cũ, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nàng chỉ sợ muội muội trúng tuyển, Nguyệt di nương gây rối làm gia đình không yên.
Không nghĩ tới, Nguyệt di nương thoạt nhìn có chút mạnh mẽ hôm nay lại biết quy củ như thế! Người khác không nhìn thấy, nhưng nàng ngồi ở ghế trên nên thấy hết, muội muội vài lần muốn nói, đều bị Nguyệt di nương trừng mắt nhìn. Nghĩ đến là biết nặng nhẹ.
Tam muội chuẩn bị đính hôn? Kỷ Trà Phù hỏi.
Trịnh thị vội vàng nói: Tam cô nương được trưởng tử của Chu quốc công coi trọng, chuẩn bị mang về làm thiếp!
Kỷ Trà Phù gật gật đầu, nói: Cũng là một cái duyên phận! Trưởng tử của Chu quốc công chính là Chu quốc công tương lai, chỉ là một thứ nữ quan ngũ phẩm có thể trở thành tiểu thiếp Chu quốc công tương lai đúng là một mối hôn sự tốt, phải biết rằng trên đời này, tiểu thiếp còn có thể diện hơn so với thiếp thất di nương.
Kỷ Trà Oánh tự mình cũng vừa lòng, đích thứ có khác, thứ nữ nếu không gả cho kẻ có địa vị thấp, chính là làm tiểu thiếp cho người ta, Chu quốc công phủ tốt xấu gì cũng là nhà công hầu, còn có quyền lực hơn so với quan lại bình thường. Trở thành tiểu thiếp của Công Hầu phủ còn có thể diện hơn so với chính thất phu nhân quan Ngũ phẩm, nếu tương lai có thể sinh con nối dõi cho quốc công phủ, thậm chí còn có thể được phong cáo mệnh.
Kỷ Trà Huyên ở một bên cảm thán quả nhiên là thế, mẫu thân cũng không để thứ nữ gả thấp bình thản cả đời, tam tỷ gả cho Chu quốc công phủ, tuy rằng không được lợi gì, nhưng một khi nhị tỷ sinh được hoàng tử, Chu quốc công sẽ là một phần trợ lực của Kỷ gia cùng nhị tỷ. Nếu nàng không được lựa chọn, phỏng chừng nàng cũng bị tống xuất đi làm tiểu thiếp, trải đường cho tương lai của nhị tỷ.
Kỷ Trà Phù gọi Kỷ Trà Oánh tiến lên, sau đó cởi một bộ vòng trên tay ra, bởi vì tuyển tú, cho nên hôm nay Kỷ Trà Phù trang điểm tự nhiên quý phái, bộ vòng tay này cũng là vật quý trọng.
Tam muội xuất giá, làm tỷ tỷ ta sợ cũng không thể tham gia, vật này liền cho muội!
Kỷ Trà Oánh biết về sau cũng phải dựa vào vị tỷ tỷ này, lập tức cảm kích nhận lấy.
Tạ tiểu chủ ban ân!
Kỷ Trà Huyên nhìn Kỷ Trà Phù tặng đồ này nọ, Nguyệt di nương hơi hơi ngẩng đầu, nhắc nhở nàng một chút, Kỷ Trà Huyên cười thầm trong lòng, người mẹ đẻ này của nàng thật đúng là cực kì thông minh.
Giờ phút này, nàng không thể cùng đích tỷ tranh giành.
Ở mặt ngoài, Kỷ Trà Phù cùng Kỷ Trà Huyên, người sáng suốt vừa nhìn đã biết tương lai ai sẽ được sủng ái. Kỷ Trà Huyên nếu cùng Kỷ Trà Phù tranh chấp trong nhà, đương nhiên sẽ làm người nhà không vui, như vậy ngược lại không có lợi.
Vì thế Kỷ Trà Huyên không lên tiếng, Kỷ Trà Oánh hơi hơi kinh ngạc, nếu là tứ muội trước kia, trúng tuyển vào cung, loại sự tình hãnh diện này, nàng tất sẽ không bỏ qua, hiện giờ...
Nàng hơi hơi ngẩng đầu, phát hiện Kỷ Trà Huyên nhìn Nguyệt di nương.
Kỷ Trà Oánh thở dài trong lòng, tứ muội như vậy, là nhờ mẫu thân thông minh. Chẳng qua, Nguyệt di nương cũng không ngờ tới tứ muội sẽ trúng tuyển. Trước kia tận lực không thân cận tứ muội là vì muốn mẫu thân yên tâm, hiện tại xem ra đấy lại là một mối họa.
Kỷ Trà Phù cùng Mạnh thị Trịnh thị càng vừa lòng, ánh mắt nhìn Nguyệt di nương cũng càng ấm áp.
Cùng nhau nói một lát, lần gặp mặt này mới kết thúc.
Kỷ Trà Huyên mang theo Trương ma ma từ trong cung ra trở về khuê phòng.
Trong phòng đã hoàn toàn thay đổi, Kỷ Trà Huyên có chút giật mình. Trương ma ma ở đại sảnh đã quan sát cách hai vị tiểu ứng xử, trong lòng thập phần không vui khi phải hầu hạ vị tiểu chủ tử không xuất sắc cũng không thông minh này.
Hiện tại nhìn biểu cảm của Kỷ Trà Huyên, trong mắt càng thêm khinh thường. Trở thành nữ nhân của hoàng gia, đồ dùng đương nhiên sẽ không tầm thường như khi nàng là thứ nữ.
Tiểu chủ tử, lão nô đi thu xếp đồ ăn tối cho ngài!
Kỷ Trà Huyên cười nói: Làm phiền Trương ma ma!
Trương ma ma hành lễ, sau đó lui ra.
Kỷ Trà Huyên đi vào phòng, trên mặt nơi nào còn bộ dáng kinh ngạc hưng phấn, thực mệt a, mới đóng kịch như vậy một thời gian nàng đã cảm thấy mệt!
Vị Trương ma ma này so với Bình ma ma bên người Kỷ Trà Phù càng dễ lừa hơn, nàng cảm thấy thật may mắn.
Trong cung phái ma ma tới tạm thời phục vụ tú nữ, trên cơ bản là người của vài vị chủ tử trong hậu cung, Kỷ Trà Huyên chỉ cần không làm sai quy củ, vừa vặn đóng kịch cho mấy nữ nhân ở trong hậu cung xem.
Bữa tối được đem lên, so với trước kia còn phong phú hơn một chút, nàng cũng trở thành giai cấp đặc quyền!
Dùng xong bữa tối, đang muốn đi ngủ, lại có nha hoàn thông báo, Nguyệt di nương cầu kiến.
Kỷ Trà Huyên đã sớm dự đoán được, lập tức trở nên hưng phấn, Trương ma ma nhíu mày: Tiểu chủ tử!
Kỷ Trà Huyên vội vàng ngồi xuống, ho nhẹ một tiếng: Mời Nguyệt di nương tiến vào.
Trương ma ma thế này mới đứng dậy mở cửa.
Nguyệt di nương liếc mắt nhìn Trương ma ma một cái, vô cùng lễ phép thỉnh an.
Nô tì thỉnh an tiểu chủ tử!
Kỷ Trà Huyên vội vàng gọi bà đứng lên.
Nguyệt di nương chậm rãi đứng dậy, nhìn nhìn Trương ma ma, Trương ma ma là người trong cung, sao lại không rõ tình huống lúc này! Tuy rằng khinh thường Kỷ Trà Huyên, nhưng vẫn phải cho nàng thể diện. Vì thế, Trương ma ma thi lễ xong, liền lui xuống.
Cửa phòng vừa khóa, Nguyệt di nương cũng không lập tức nói chuyện, nàng cẩn thận nghe ngóng ngoài cửa sổ cửa một lát, lúc này mới yên tâm! Kỷ Trà Huyên kêu lên: Di nương!
Nguyệt di nương nhìn về phía Kỷ Trà Huyên nói: Di nương từ nhỏ không chăm sóc con kỹ, nên mới dưỡng thành cái tính tình hay nói thẳng của con, vốn tưởng rằng tính tình này của con sẽ làm đại phu nhân yên tâm, ai biết được con lại có thể đi vào cái nơi phức tạp đó.
Kỷ Trà Huyên cười nói: Di nương không cần lo lắng, nữ nhi tính tình ngược lại lại làm cho người ta yên tâm, hơn nữa nhan sắc của nữ nhi căn bản không thể tạo thành uy hiếp với các nàng, hậu cung này cũng không nguy hiểm như trong tưởng tượng!
Nguyệt di nương ngẩn ra, nữ nhi của nàng làm sao có thể phân tích được như vậy?
Kỷ Trà Huyên nghĩ đến sau này, nàng cười nói: Nữ nhi tuy rằng đơn thuần, nhưng không phải là kẻ ngốc!
Nguyệt di nương bị lời nói của nữ nhi cả kinh không phục hồi được tinh thần.
Nhìn thấy nữ nhi nhếch khóe miệng, khuôn mặt vẫn hồn nhiên tinh thuần như cũ, nhưng ánh sáng trong mắt làm nàng kinh hãi!
Kỷ Trà Huyên cười nói: Nếu nữ nhi không dùng thủ đoạn, chỉ sợ sơ tuyển đều qua không được, hiện tại nữ nhi đã được vào cung như ý nguyện, tất nhiên sẽ không phải là một nha đầu ngốc trước đây!
Nguyệt di nương không khỏi lui về phía sau hai bước.
Kỷ Trà Huyên đứng lên: Di nương yên tâm, Kỷ Trà Huyên ta, sẽ không quên di nương và ngũ đệ.
Nguyệt di nương kinh hãi, nguyên lai nàng chưa bao giờ nhìn rõ nữ nhi của mình.
Tay run nhè nhẹ, Kỷ Trà Huyên cầm tay nàng.
Qua hồi lâu, nàng cuối cùng cũng trấn định được.
Không có đủ thực lực, không nên mơ tưởng đến những cái không thể có được! Nguyệt di nương cảnh báo nàng.
Kỷ Trà Huyên minh bạch, nàng gật gật đầu.
Nguyệt di nương từ trong lòng lấy ra một cái hộp nhỏ.
Con là thứ nữ, tài sản tốt gia tộc tất nhiên sẽ đưa cho nhị cô nương, trong này tuy ít, nhưng vẫn đủ cho con dùng!
Kỷ Trà Huyên lần này cũng không cự tuyệt, vào cung đương nhiên phải chuẩn bị không ít! Hơn nữa nàng rõ ràng cách làm người của Nguyệt di nương, khẳng định nàng còn để lại một ít cho bản thân và ngũ đệ sau này. Bất quá một phần tâm ý này, nàng nhận!
Cám ơn di nương!
Nguyệt di nương miễn cưỡng cười cười.
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Nguyệt di nương nói: Ta thân phận hèn mọn, con không cần nhớ kỹ ta, tự để ý bản thân đi!
Kỷ Trà Huyên nhìn nàng, nhất thời, có chút cảm xúc khó nói.
Cửa phòng bị đẩy ra, Nguyệt di nương lập tức từ biệt, cùng lúc đó, Trương ma ma đi đến.
Kỷ Trà Huyên đặt hòm ở bàn trang điểm, sau đó lập tức mở ra thưởng thức, điều này làm cho Trương ma ma lại lắc lắc đầu.
Theo sau vãn bối là Kỷ gia, trưởng tử Kỷ Minh Lễ, thứ nữ tam nữ nhi Kỷ Trà Oánh, thứ tử Kỷ Minh Ích.
Hai cỗ kiệu chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, trên mặt mọi người đều mang theo vui sướng.
Kiệu cung hạ xuống, Kỷ Trà Phù và Kỷ Trà Huyên từ trong cỗ kiệu đi ra, Kỷ Trà Huyên đi sau Kỷ Trà Phù, điều này làm cho Trịnh thị thật vừa lòng.
Kỷ Lâm Đàn đang muốn hành lễ, liền lập tức được Kỷ Trà Phù nâng dậy.
Nhưng đằng sau là một đội thị vệ vây quanh ở Kỷ phủ, một khi trúng tuyển, chính là người trong hoàng gia. Kỷ Trà Phù nới lỏng tay, tùy ý để người nhà hành lễ với nàng và Kỷ Trà Huyên.
Vi thần / thần phụ bái kiến hai vị tiểu chủ!
Kỷ Trà Phù vội vàng kêu mọi người đứng dậy, Kỷ Trà Huyên giống như hoàn toàn nghe theo tỷ tỷ, không nói một lời nào.
Chờ mọi người đứng dậy, Kỷ Trà Phù và Kỷ Trà Huyên đi vào trước tiên, đến đại sảnh, còn có hai vị ma ma hầu hạ trong cung đứng ở bên người Kỷ Trà Phù cùng Kỷ Trà Huyên.
Kỷ Lâm Đàn và nam nhân Kỷ gia dừng lại bên ngoài, chỉ để Mạnh thị, Trịnh thị cùng Nguyệt di nương, Kỷ Trà Oánh tiến vào. Nam nữ khác biệt, cho dù có là người thân.
Lại hành lễ một lần nữa.
Kỷ Trà Huyên hoàn toàn trầm mặc, mặc kệ Kỷ Trà Phù nói chuyện.
Kỷ Trà Phù cùng mẫu thân bà nội nói vài câu, nhìn Nguyệt di nương vẫn biết vâng lời như cũ, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nàng chỉ sợ muội muội trúng tuyển, Nguyệt di nương gây rối làm gia đình không yên.
Không nghĩ tới, Nguyệt di nương thoạt nhìn có chút mạnh mẽ hôm nay lại biết quy củ như thế! Người khác không nhìn thấy, nhưng nàng ngồi ở ghế trên nên thấy hết, muội muội vài lần muốn nói, đều bị Nguyệt di nương trừng mắt nhìn. Nghĩ đến là biết nặng nhẹ.
Tam muội chuẩn bị đính hôn? Kỷ Trà Phù hỏi.
Trịnh thị vội vàng nói: Tam cô nương được trưởng tử của Chu quốc công coi trọng, chuẩn bị mang về làm thiếp!
Kỷ Trà Phù gật gật đầu, nói: Cũng là một cái duyên phận! Trưởng tử của Chu quốc công chính là Chu quốc công tương lai, chỉ là một thứ nữ quan ngũ phẩm có thể trở thành tiểu thiếp Chu quốc công tương lai đúng là một mối hôn sự tốt, phải biết rằng trên đời này, tiểu thiếp còn có thể diện hơn so với thiếp thất di nương.
Kỷ Trà Oánh tự mình cũng vừa lòng, đích thứ có khác, thứ nữ nếu không gả cho kẻ có địa vị thấp, chính là làm tiểu thiếp cho người ta, Chu quốc công phủ tốt xấu gì cũng là nhà công hầu, còn có quyền lực hơn so với quan lại bình thường. Trở thành tiểu thiếp của Công Hầu phủ còn có thể diện hơn so với chính thất phu nhân quan Ngũ phẩm, nếu tương lai có thể sinh con nối dõi cho quốc công phủ, thậm chí còn có thể được phong cáo mệnh.
Kỷ Trà Huyên ở một bên cảm thán quả nhiên là thế, mẫu thân cũng không để thứ nữ gả thấp bình thản cả đời, tam tỷ gả cho Chu quốc công phủ, tuy rằng không được lợi gì, nhưng một khi nhị tỷ sinh được hoàng tử, Chu quốc công sẽ là một phần trợ lực của Kỷ gia cùng nhị tỷ. Nếu nàng không được lựa chọn, phỏng chừng nàng cũng bị tống xuất đi làm tiểu thiếp, trải đường cho tương lai của nhị tỷ.
Kỷ Trà Phù gọi Kỷ Trà Oánh tiến lên, sau đó cởi một bộ vòng trên tay ra, bởi vì tuyển tú, cho nên hôm nay Kỷ Trà Phù trang điểm tự nhiên quý phái, bộ vòng tay này cũng là vật quý trọng.
Tam muội xuất giá, làm tỷ tỷ ta sợ cũng không thể tham gia, vật này liền cho muội!
Kỷ Trà Oánh biết về sau cũng phải dựa vào vị tỷ tỷ này, lập tức cảm kích nhận lấy.
Tạ tiểu chủ ban ân!
Kỷ Trà Huyên nhìn Kỷ Trà Phù tặng đồ này nọ, Nguyệt di nương hơi hơi ngẩng đầu, nhắc nhở nàng một chút, Kỷ Trà Huyên cười thầm trong lòng, người mẹ đẻ này của nàng thật đúng là cực kì thông minh.
Giờ phút này, nàng không thể cùng đích tỷ tranh giành.
Ở mặt ngoài, Kỷ Trà Phù cùng Kỷ Trà Huyên, người sáng suốt vừa nhìn đã biết tương lai ai sẽ được sủng ái. Kỷ Trà Huyên nếu cùng Kỷ Trà Phù tranh chấp trong nhà, đương nhiên sẽ làm người nhà không vui, như vậy ngược lại không có lợi.
Vì thế Kỷ Trà Huyên không lên tiếng, Kỷ Trà Oánh hơi hơi kinh ngạc, nếu là tứ muội trước kia, trúng tuyển vào cung, loại sự tình hãnh diện này, nàng tất sẽ không bỏ qua, hiện giờ...
Nàng hơi hơi ngẩng đầu, phát hiện Kỷ Trà Huyên nhìn Nguyệt di nương.
Kỷ Trà Oánh thở dài trong lòng, tứ muội như vậy, là nhờ mẫu thân thông minh. Chẳng qua, Nguyệt di nương cũng không ngờ tới tứ muội sẽ trúng tuyển. Trước kia tận lực không thân cận tứ muội là vì muốn mẫu thân yên tâm, hiện tại xem ra đấy lại là một mối họa.
Kỷ Trà Phù cùng Mạnh thị Trịnh thị càng vừa lòng, ánh mắt nhìn Nguyệt di nương cũng càng ấm áp.
Cùng nhau nói một lát, lần gặp mặt này mới kết thúc.
Kỷ Trà Huyên mang theo Trương ma ma từ trong cung ra trở về khuê phòng.
Trong phòng đã hoàn toàn thay đổi, Kỷ Trà Huyên có chút giật mình. Trương ma ma ở đại sảnh đã quan sát cách hai vị tiểu ứng xử, trong lòng thập phần không vui khi phải hầu hạ vị tiểu chủ tử không xuất sắc cũng không thông minh này.
Hiện tại nhìn biểu cảm của Kỷ Trà Huyên, trong mắt càng thêm khinh thường. Trở thành nữ nhân của hoàng gia, đồ dùng đương nhiên sẽ không tầm thường như khi nàng là thứ nữ.
Tiểu chủ tử, lão nô đi thu xếp đồ ăn tối cho ngài!
Kỷ Trà Huyên cười nói: Làm phiền Trương ma ma!
Trương ma ma hành lễ, sau đó lui ra.
Kỷ Trà Huyên đi vào phòng, trên mặt nơi nào còn bộ dáng kinh ngạc hưng phấn, thực mệt a, mới đóng kịch như vậy một thời gian nàng đã cảm thấy mệt!
Vị Trương ma ma này so với Bình ma ma bên người Kỷ Trà Phù càng dễ lừa hơn, nàng cảm thấy thật may mắn.
Trong cung phái ma ma tới tạm thời phục vụ tú nữ, trên cơ bản là người của vài vị chủ tử trong hậu cung, Kỷ Trà Huyên chỉ cần không làm sai quy củ, vừa vặn đóng kịch cho mấy nữ nhân ở trong hậu cung xem.
Bữa tối được đem lên, so với trước kia còn phong phú hơn một chút, nàng cũng trở thành giai cấp đặc quyền!
Dùng xong bữa tối, đang muốn đi ngủ, lại có nha hoàn thông báo, Nguyệt di nương cầu kiến.
Kỷ Trà Huyên đã sớm dự đoán được, lập tức trở nên hưng phấn, Trương ma ma nhíu mày: Tiểu chủ tử!
Kỷ Trà Huyên vội vàng ngồi xuống, ho nhẹ một tiếng: Mời Nguyệt di nương tiến vào.
Trương ma ma thế này mới đứng dậy mở cửa.
Nguyệt di nương liếc mắt nhìn Trương ma ma một cái, vô cùng lễ phép thỉnh an.
Nô tì thỉnh an tiểu chủ tử!
Kỷ Trà Huyên vội vàng gọi bà đứng lên.
Nguyệt di nương chậm rãi đứng dậy, nhìn nhìn Trương ma ma, Trương ma ma là người trong cung, sao lại không rõ tình huống lúc này! Tuy rằng khinh thường Kỷ Trà Huyên, nhưng vẫn phải cho nàng thể diện. Vì thế, Trương ma ma thi lễ xong, liền lui xuống.
Cửa phòng vừa khóa, Nguyệt di nương cũng không lập tức nói chuyện, nàng cẩn thận nghe ngóng ngoài cửa sổ cửa một lát, lúc này mới yên tâm! Kỷ Trà Huyên kêu lên: Di nương!
Nguyệt di nương nhìn về phía Kỷ Trà Huyên nói: Di nương từ nhỏ không chăm sóc con kỹ, nên mới dưỡng thành cái tính tình hay nói thẳng của con, vốn tưởng rằng tính tình này của con sẽ làm đại phu nhân yên tâm, ai biết được con lại có thể đi vào cái nơi phức tạp đó.
Kỷ Trà Huyên cười nói: Di nương không cần lo lắng, nữ nhi tính tình ngược lại lại làm cho người ta yên tâm, hơn nữa nhan sắc của nữ nhi căn bản không thể tạo thành uy hiếp với các nàng, hậu cung này cũng không nguy hiểm như trong tưởng tượng!
Nguyệt di nương ngẩn ra, nữ nhi của nàng làm sao có thể phân tích được như vậy?
Kỷ Trà Huyên nghĩ đến sau này, nàng cười nói: Nữ nhi tuy rằng đơn thuần, nhưng không phải là kẻ ngốc!
Nguyệt di nương bị lời nói của nữ nhi cả kinh không phục hồi được tinh thần.
Nhìn thấy nữ nhi nhếch khóe miệng, khuôn mặt vẫn hồn nhiên tinh thuần như cũ, nhưng ánh sáng trong mắt làm nàng kinh hãi!
Kỷ Trà Huyên cười nói: Nếu nữ nhi không dùng thủ đoạn, chỉ sợ sơ tuyển đều qua không được, hiện tại nữ nhi đã được vào cung như ý nguyện, tất nhiên sẽ không phải là một nha đầu ngốc trước đây!
Nguyệt di nương không khỏi lui về phía sau hai bước.
Kỷ Trà Huyên đứng lên: Di nương yên tâm, Kỷ Trà Huyên ta, sẽ không quên di nương và ngũ đệ.
Nguyệt di nương kinh hãi, nguyên lai nàng chưa bao giờ nhìn rõ nữ nhi của mình.
Tay run nhè nhẹ, Kỷ Trà Huyên cầm tay nàng.
Qua hồi lâu, nàng cuối cùng cũng trấn định được.
Không có đủ thực lực, không nên mơ tưởng đến những cái không thể có được! Nguyệt di nương cảnh báo nàng.
Kỷ Trà Huyên minh bạch, nàng gật gật đầu.
Nguyệt di nương từ trong lòng lấy ra một cái hộp nhỏ.
Con là thứ nữ, tài sản tốt gia tộc tất nhiên sẽ đưa cho nhị cô nương, trong này tuy ít, nhưng vẫn đủ cho con dùng!
Kỷ Trà Huyên lần này cũng không cự tuyệt, vào cung đương nhiên phải chuẩn bị không ít! Hơn nữa nàng rõ ràng cách làm người của Nguyệt di nương, khẳng định nàng còn để lại một ít cho bản thân và ngũ đệ sau này. Bất quá một phần tâm ý này, nàng nhận!
Cám ơn di nương!
Nguyệt di nương miễn cưỡng cười cười.
Lúc này, bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Nguyệt di nương nói: Ta thân phận hèn mọn, con không cần nhớ kỹ ta, tự để ý bản thân đi!
Kỷ Trà Huyên nhìn nàng, nhất thời, có chút cảm xúc khó nói.
Cửa phòng bị đẩy ra, Nguyệt di nương lập tức từ biệt, cùng lúc đó, Trương ma ma đi đến.
Kỷ Trà Huyên đặt hòm ở bàn trang điểm, sau đó lập tức mở ra thưởng thức, điều này làm cho Trương ma ma lại lắc lắc đầu.
/75
|