Cô bất đắc dĩ nói, bộ dạng như bắc thang lên hỏi ông trời. Thấy vậy, Tiếu Hoa vô cùng kinh ngạc đáp lại:
“ tiểu thư, không phải người thích người hầu xấu một chút sao? Nói là đi bên cạnh người có thể phụ trợ thêm cho sự cao quý và mĩ lệ của người, cũng giống như cái gì nhỉ....? A! Đúng rồi là ' lá xanh bên cạnh hoa hồng!'. Năm đó người nói dù là mĩ nữ, người khác nhìn lâu cũng sinh ra cảm giác mệt mỏi chán ghét. Nhưng nếu những lúc này ở bên cạnh mình có một ít nữ nhân tướng mạo xấu xí, như vậy sẽ sinh ra cảm giác đối lập khác biệt sẽ tạo hiệu quả đánh sâu vào thị giác, khiến cho người luôn luôn ở vị trí bất bại càng xem càng đẹp, càng nhìn lâu càng mới mẻ. Vĩnh viễn là nữ thần xinh đẹp cao quý nhất trong suy nghĩ của mọi người....”
Tiếu Hoa chậm rãi nói, thần sắc kích động khó hiểu. Dạ Hàn Lâm Tuyết thấy cô ta nói vậy, mồ hôi chảy dài sau ót.
“ thì ra là thế....”
Chậm rãi thở dài một hơi, cô nói thật, lúc này cô không khỏi thừa nhận địa vị của vị nữ phụ này có công lực thật cao thâm trên con đường nắm bắt mĩ nam. Nhưng đồng thời cô ấy là một nữ nhân quần áo núi lụa xảo trá, bá đạo! Ngay cả phương pháp khoe sắc đẹp biến thái này cũng nghĩ ra được, tuy là trình độ nghiệp dư nhưng là người đầu tiên từ xưa đến nay... Cô không dám nói gì nữa chỉ dám gật đầu. Tiếu Hoa thấy vậy cho rằng cô tán thành, vui vẻ gật đầu đón tiếp.
“ tiểu thư, người định xử lí người hại người trượt chân lần này như thế nào”
“ A, có người hại ta sao? Chẳng lẽ không phải ta tự ngã đập đầu sao?”
Tiếu Hoa uốn éo thân mình ủy khuất tức giận nói:
“ tiểu thư, người làm gì cũng cẩn thận, làm sao vô duyên vô cớ té từ trên núi giả xuống được? Đều không phải ả Hoa Tử Lạt kia, lúc ấy người đang lén xem Khắc Hi thiếu gia tắm, nên bị người ta gọi giật mình trượt chân té xuống đất xém chết....”
Cái gì! Ta xem lén Tôn...Tôn gì đó.... tắm rửa á?... Có lộn không vậy? Dạ Hàn Lâm Tuyết giật mình hoảng sợ, lúc này cô cảm thấy nữ phụ này quá biến thái đi, cô lâm vào trạng thái hỗn loạn. Đường đường là một tiểu thư cao quý mà đi nhìn lén một nam nhân tắm rửa, lại còn bị người ta bắt gian tại trận. Một tiểu thư như thế thì vứt đi cho rồi! Đang lúc Dạ Hàn Lâm Tuyết đang cảm thấy xấu hổ vì hành vi của vị nữ phụ này, một lời nói tức giận vang lên:
“ tiểu thư, người nên trừng phạt Hoa Tử Lạt như thế nào đây? Lần này là làm hại tiểu thư mê man suốt mấy ngày thiếu chút nữa không tỉnh lại được. Lần này tiểu thư phải ra tay độc ác hơn lần trước không như lần trước ra tay với Bạch Liên Hoa, treo nàng dùng gậy sắt đánh chết.”
“ tiểu thư, không phải người thích người hầu xấu một chút sao? Nói là đi bên cạnh người có thể phụ trợ thêm cho sự cao quý và mĩ lệ của người, cũng giống như cái gì nhỉ....? A! Đúng rồi là ' lá xanh bên cạnh hoa hồng!'. Năm đó người nói dù là mĩ nữ, người khác nhìn lâu cũng sinh ra cảm giác mệt mỏi chán ghét. Nhưng nếu những lúc này ở bên cạnh mình có một ít nữ nhân tướng mạo xấu xí, như vậy sẽ sinh ra cảm giác đối lập khác biệt sẽ tạo hiệu quả đánh sâu vào thị giác, khiến cho người luôn luôn ở vị trí bất bại càng xem càng đẹp, càng nhìn lâu càng mới mẻ. Vĩnh viễn là nữ thần xinh đẹp cao quý nhất trong suy nghĩ của mọi người....”
Tiếu Hoa chậm rãi nói, thần sắc kích động khó hiểu. Dạ Hàn Lâm Tuyết thấy cô ta nói vậy, mồ hôi chảy dài sau ót.
“ thì ra là thế....”
Chậm rãi thở dài một hơi, cô nói thật, lúc này cô không khỏi thừa nhận địa vị của vị nữ phụ này có công lực thật cao thâm trên con đường nắm bắt mĩ nam. Nhưng đồng thời cô ấy là một nữ nhân quần áo núi lụa xảo trá, bá đạo! Ngay cả phương pháp khoe sắc đẹp biến thái này cũng nghĩ ra được, tuy là trình độ nghiệp dư nhưng là người đầu tiên từ xưa đến nay... Cô không dám nói gì nữa chỉ dám gật đầu. Tiếu Hoa thấy vậy cho rằng cô tán thành, vui vẻ gật đầu đón tiếp.
“ tiểu thư, người định xử lí người hại người trượt chân lần này như thế nào”
“ A, có người hại ta sao? Chẳng lẽ không phải ta tự ngã đập đầu sao?”
Tiếu Hoa uốn éo thân mình ủy khuất tức giận nói:
“ tiểu thư, người làm gì cũng cẩn thận, làm sao vô duyên vô cớ té từ trên núi giả xuống được? Đều không phải ả Hoa Tử Lạt kia, lúc ấy người đang lén xem Khắc Hi thiếu gia tắm, nên bị người ta gọi giật mình trượt chân té xuống đất xém chết....”
Cái gì! Ta xem lén Tôn...Tôn gì đó.... tắm rửa á?... Có lộn không vậy? Dạ Hàn Lâm Tuyết giật mình hoảng sợ, lúc này cô cảm thấy nữ phụ này quá biến thái đi, cô lâm vào trạng thái hỗn loạn. Đường đường là một tiểu thư cao quý mà đi nhìn lén một nam nhân tắm rửa, lại còn bị người ta bắt gian tại trận. Một tiểu thư như thế thì vứt đi cho rồi! Đang lúc Dạ Hàn Lâm Tuyết đang cảm thấy xấu hổ vì hành vi của vị nữ phụ này, một lời nói tức giận vang lên:
“ tiểu thư, người nên trừng phạt Hoa Tử Lạt như thế nào đây? Lần này là làm hại tiểu thư mê man suốt mấy ngày thiếu chút nữa không tỉnh lại được. Lần này tiểu thư phải ra tay độc ác hơn lần trước không như lần trước ra tay với Bạch Liên Hoa, treo nàng dùng gậy sắt đánh chết.”
/66
|