'' xin lỗi những độc giả nha, vừa nãy mình đi học mới về, ráng viết 1 chương nhưng lại vô vị quá ngắn. mình phải về nhà nên không viết được, giờ mình đền bù nha.... nói trước chương này Dạ Hàn Lâm Tuyết hơi ''lày'' một tý.... hi...hi..''
- cút... ây da.... khắc hi, anh xem, nhìn cũng nhìn rồi, xem cũng xem rồi, anh 'nỡ ' lòng nào mà đuổi em đi.... hức ... hức...
- cô.. câm miệng..!
hắn quát to, những người xung quanh thấy vậy ngó qua xem vây quanh thành vòng lớn hóng chuyện. Dạ Hàn Lâm Tuyết thấy vậy khẽ mỉm cười ma mị. đúng như ý cô muốn, Tôn Khắc Hi lần này anh chết chắc.
hắn nhìn xung quanh, fan nữ, người muốn xem kịch,.... họ vây quanh 2 người. ánh mắt nữ nhìn hắn như muốn nuốt vào bụng, ánh mắt nam thì nhìn cô nhỏ nước miếng. hắn đen mặt nhìn cô chán nản. cô ta lại giở trò gì nữa... mặc dù khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy nghi hoặc. kì lạ nha, nếu là trước kia, chỉ sợ cô ta đã tức giận nhảy lên trời, làm gì còn tâm trạng ở đây khua môi múa mép. thân hình hắn thẳng tắp nhìn cô, lạnh lùng hỏi:
- cô rốt cuộc có chuyện gì, nếu không có gì tôi đi trước.
hắn nói xong lại cảm thấy lạnh gáy bởi những ánh mắt của fan nữ cuồng. hắn là Tôn Khắc Hi, là một ca sĩ khiêm nhạc sĩ. hắn được nhận giải hiểm thi âm nhạc toàn thế giới, đoạt giải nhiều giải thưởng về âm nhạc.
- khắc hi, người ta nhớ người à...
cô nháy nháy mắt, khuôn mặt tỏ ra tinh kiết hoàn lương. khẽ cười thầm trong lòng nhưng ngoài mặt lại giả vờ không biết.
- Khắc Hi à, lần trước em coi anh tắm rửa, không cẩn thận bị Hoa Mạt Ly bắt gặp, lần này chúng ta tiếp tục được không?
- cô....
nghe tới chuyện đó, mặt Tôn Khắc Hi toát lên vẻ xấu hô và giận giữ. hắn hung hăng giận giữ liếc Dạ Hàn Lâm Tuyết một cái, quay gót chen khỏi đám fan cuồng rồi lên xe phóng đi mất. cô thấy hắn đi xa, xoay người ở đằng sau hét to gọi hắn:
- đợi một chút...
hắn không dừng xe, chỉ có cô nhìn theo bóng hắn biến mất trong làn đường, khoé miệng cô cong lên một đường duyên dáng: ' Tôn Khắc Hi sao..? Khắc Hi.... thú vị lắm, nụ cười thần bí như đang tính toán chuyện gì.
- cút... ây da.... khắc hi, anh xem, nhìn cũng nhìn rồi, xem cũng xem rồi, anh 'nỡ ' lòng nào mà đuổi em đi.... hức ... hức...
- cô.. câm miệng..!
hắn quát to, những người xung quanh thấy vậy ngó qua xem vây quanh thành vòng lớn hóng chuyện. Dạ Hàn Lâm Tuyết thấy vậy khẽ mỉm cười ma mị. đúng như ý cô muốn, Tôn Khắc Hi lần này anh chết chắc.
hắn nhìn xung quanh, fan nữ, người muốn xem kịch,.... họ vây quanh 2 người. ánh mắt nữ nhìn hắn như muốn nuốt vào bụng, ánh mắt nam thì nhìn cô nhỏ nước miếng. hắn đen mặt nhìn cô chán nản. cô ta lại giở trò gì nữa... mặc dù khuôn mặt lạnh lùng xinh đẹp nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy nghi hoặc. kì lạ nha, nếu là trước kia, chỉ sợ cô ta đã tức giận nhảy lên trời, làm gì còn tâm trạng ở đây khua môi múa mép. thân hình hắn thẳng tắp nhìn cô, lạnh lùng hỏi:
- cô rốt cuộc có chuyện gì, nếu không có gì tôi đi trước.
hắn nói xong lại cảm thấy lạnh gáy bởi những ánh mắt của fan nữ cuồng. hắn là Tôn Khắc Hi, là một ca sĩ khiêm nhạc sĩ. hắn được nhận giải hiểm thi âm nhạc toàn thế giới, đoạt giải nhiều giải thưởng về âm nhạc.
- khắc hi, người ta nhớ người à...
cô nháy nháy mắt, khuôn mặt tỏ ra tinh kiết hoàn lương. khẽ cười thầm trong lòng nhưng ngoài mặt lại giả vờ không biết.
- Khắc Hi à, lần trước em coi anh tắm rửa, không cẩn thận bị Hoa Mạt Ly bắt gặp, lần này chúng ta tiếp tục được không?
- cô....
nghe tới chuyện đó, mặt Tôn Khắc Hi toát lên vẻ xấu hô và giận giữ. hắn hung hăng giận giữ liếc Dạ Hàn Lâm Tuyết một cái, quay gót chen khỏi đám fan cuồng rồi lên xe phóng đi mất. cô thấy hắn đi xa, xoay người ở đằng sau hét to gọi hắn:
- đợi một chút...
hắn không dừng xe, chỉ có cô nhìn theo bóng hắn biến mất trong làn đường, khoé miệng cô cong lên một đường duyên dáng: ' Tôn Khắc Hi sao..? Khắc Hi.... thú vị lắm, nụ cười thần bí như đang tính toán chuyện gì.
/66
|