Ngẫm nghĩ nhớ lại cốt truyện cẩu huyết đó, ' xem nào, Lăng Triệt là vệ sĩ 24/ 24 của Dâ Hàn Lâm Tuyết cũ, từ nhỏ đã kí khế ước với Dạ Hàn Lâm Tuyết cũ, còn gì nữa nhỉ?!... ừm...a rất ghét Dạ Hàn Lâm Tuyết nè, rất yêu Mộ Lam Sắc, cũng bởi vì vậy mà mới hợp sức với các nam chủ hại chết cô... không được, cô phải tránh xa các nam chủ ra.
Để coi... Dạ Hàn Lâm Tuyết trêu chọc nhầm hắn nè, ... hắn.. cái gì năm... năm người. Dạ Hàn Lâm Tuyết ơi Dạ Hàn Lâm Tuyết, cô háo sắc , trêu chọc nhiều người như vậy chết là đáng à. Nhưng không sao, tôi lấy thân thể cô sài rồi thì sau này tôi sẽ bảo quản thật tốt thân thể này vào cái ghế tổng giám đốc nữa, cô yên nghỉ đi.
Cô thầm nghĩ trong lòng, cảm thấy thân thể này bỗng dưng nhẽ téch, thật thanh thản. Có lẽ là do oán hận cùng chấp niệm còn sót lại trong thân thể này cũng có thể là do cô tự làm mình cảm thấy thanh thản khi chiếm lấy thân xác người ta...
Mải suy nghỉ, cô thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng hom sau, một cô gái thân hình nóng bỏng, khuôn mặt thiên tiên xinh đẹp, quyến rũ đang say giấc nồng. “Ưm...” khẽ rên một tiếng nhỏ, cô gái mở mắt nhìn trần nhà sang trọng” thì ra đây không phải mơ...”
Cô cứ tương được trở về, trở về nơi đó, nơi có hắn. Bao lâu rồi mà còn đau vậy, thật đau. Nước mắt chảy dài qua đi những giấc mộng hành đêm hành hạ, cô úp mặt vào hai , nước mặt cô lại chảy, hắn không yêu cô, tại sao cô cố chấp yêu hắn như vậy. Tại sao chứ, cô muốn quên hắn đi...
Khóc chán khi nghĩ đến hắn, bụng cô biểu tình, xoa zoa cái bụng phẳng của mình, cô leo xuống giường, chân trần chạm đất, cảm giác lành lãnh này khiến cô thích thú. Cô đi vào nhà vệ sinh, đánh răng rửa mặt một chút cô đi ra ngoài.
Dưới lầu, Lăng Triệt đứng bên cạnh bàn ăn trên bàn, trước mặt là một đĩa bít tết thắng 6 phần chín. Thấy cô xuống lầu, hắn lập tức cung kính đứng lên, từ tốn kéo ghế cho cô ngồi. Cô nhìn món ăn trước mặt mà hài lòng, trước khi chết, cô cũng rất thích ăn bít chín 6 phần này, mỉm cười cô cầm dao nĩa lên cắt từng miếng nhỏ bỏ vào miệng. Lăng Triệt thấy cô cầm dao nĩa cắt thịt bò thì nhanh chóng lấy chai rượu đỏ năm 1965 rót vào ly thủy tinh mỏng đế dài. Cô cầm thành ly, nâng ly rượu lên miệng những giọt rượu đỏ óng được từ từ chảy qua đôi môi đỏ hồng quyến rũ từ từ chảy vào cổ họng trôi xuống bụng cô.
Ăn xong miếng bít tết, cô đứng dậy đi lên lầu. Lên lầu, cô mở tủ kiếm một bộ quần áo mặc vào để đi chơi. ' mẹ nó cái này là gì, cho người mặc à... hai ... đúng là cô nên đi mua sắm ít quần áo đã. Lục tung cái tủ, cô tìm được một bộ quần áo tạm được.
Cô bước ra ngoài với mái tóc dài xõa ngang lưng, áo ba lỗ sọc đen trắng cùng quần đùi đen.
Để coi... Dạ Hàn Lâm Tuyết trêu chọc nhầm hắn nè, ... hắn.. cái gì năm... năm người. Dạ Hàn Lâm Tuyết ơi Dạ Hàn Lâm Tuyết, cô háo sắc , trêu chọc nhiều người như vậy chết là đáng à. Nhưng không sao, tôi lấy thân thể cô sài rồi thì sau này tôi sẽ bảo quản thật tốt thân thể này vào cái ghế tổng giám đốc nữa, cô yên nghỉ đi.
Cô thầm nghĩ trong lòng, cảm thấy thân thể này bỗng dưng nhẽ téch, thật thanh thản. Có lẽ là do oán hận cùng chấp niệm còn sót lại trong thân thể này cũng có thể là do cô tự làm mình cảm thấy thanh thản khi chiếm lấy thân xác người ta...
Mải suy nghỉ, cô thiếp đi lúc nào không hay.
Sáng hom sau, một cô gái thân hình nóng bỏng, khuôn mặt thiên tiên xinh đẹp, quyến rũ đang say giấc nồng. “Ưm...” khẽ rên một tiếng nhỏ, cô gái mở mắt nhìn trần nhà sang trọng” thì ra đây không phải mơ...”
Cô cứ tương được trở về, trở về nơi đó, nơi có hắn. Bao lâu rồi mà còn đau vậy, thật đau. Nước mắt chảy dài qua đi những giấc mộng hành đêm hành hạ, cô úp mặt vào hai , nước mặt cô lại chảy, hắn không yêu cô, tại sao cô cố chấp yêu hắn như vậy. Tại sao chứ, cô muốn quên hắn đi...
Khóc chán khi nghĩ đến hắn, bụng cô biểu tình, xoa zoa cái bụng phẳng của mình, cô leo xuống giường, chân trần chạm đất, cảm giác lành lãnh này khiến cô thích thú. Cô đi vào nhà vệ sinh, đánh răng rửa mặt một chút cô đi ra ngoài.
Dưới lầu, Lăng Triệt đứng bên cạnh bàn ăn trên bàn, trước mặt là một đĩa bít tết thắng 6 phần chín. Thấy cô xuống lầu, hắn lập tức cung kính đứng lên, từ tốn kéo ghế cho cô ngồi. Cô nhìn món ăn trước mặt mà hài lòng, trước khi chết, cô cũng rất thích ăn bít chín 6 phần này, mỉm cười cô cầm dao nĩa lên cắt từng miếng nhỏ bỏ vào miệng. Lăng Triệt thấy cô cầm dao nĩa cắt thịt bò thì nhanh chóng lấy chai rượu đỏ năm 1965 rót vào ly thủy tinh mỏng đế dài. Cô cầm thành ly, nâng ly rượu lên miệng những giọt rượu đỏ óng được từ từ chảy qua đôi môi đỏ hồng quyến rũ từ từ chảy vào cổ họng trôi xuống bụng cô.
Ăn xong miếng bít tết, cô đứng dậy đi lên lầu. Lên lầu, cô mở tủ kiếm một bộ quần áo mặc vào để đi chơi. ' mẹ nó cái này là gì, cho người mặc à... hai ... đúng là cô nên đi mua sắm ít quần áo đã. Lục tung cái tủ, cô tìm được một bộ quần áo tạm được.
Cô bước ra ngoài với mái tóc dài xõa ngang lưng, áo ba lỗ sọc đen trắng cùng quần đùi đen.
/66
|