Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 29 - Chương 27

/195


Nhắc tới cũng thật kỳ lạ, dù chỉ gặp nhau có vài lần nhưng Hoằng Huy và Lăng Nhã lại rất hợp nhau, Hoằng Huy thường quấn lấy nàng chơi đùa, còn phá lệ gọi nàng một tiếng ‘di nương’. Tám tuổi là độ tuổi cực kỳ hoạt bát hiếu động, tiếc rằng thân mình Na Lạp thị không khỏe, không thể cùng Hoằng Huy chơi đùa, còn mấy người Lý thị và Niên thị thì hắn lại không thích, ngoại trừ nhũ mẫu và nha đầu Hòa Phục chuyên hầu hạ bên cạnh hắn ra thì chẳng có ai chơi với hắn cả. Lần đầu tiên gặp Lăng Nhã hắn thấy rất thích, thế nên cứ quấn lấy không buông, thường xuyên đi đến Tịnh Tư cư.

Khi vừa chào đời, Hoằng Huy vốn nhờ vào thân phận đích trưởng tử mà được lưu tên vào gia phả với danh phận thế thử phủ bối lặc, sau một thân phận hiển hách tôn quý thường là sự cô đơn quạnh quẽ, thân phận đã định hắn không thể tùy ý chơi đùa như những hài tử cùng tuổi, càng không thể ra khỏi phủ. Chuyện này làm cho Lăng Nhã hơi tiếc cho hắn, đợi hắn đọc sách tập võ xong thì cùng hắn chơi đá cầu, chơi ngựa tre, còn bảo Tiểu Lộ Tử và Tiểu Tràng Tử làm một cái xích đu trong Tịnh Tư cư, cùng hắn chơi đánh đu.

Một hôm sau giờ học, Hoằng Huy nôn nóng chạy tới Tịnh Tư cư. Hôm qua Lăng di nương nói chỉ cần hôm nay hắn học thuộc ‘Hiếu kinh’ mà Tôn tiên sinh dạy, thì nàng sẽ cho hắn một sự bất ngờ. Vì vậy mà hôm qua hắn miệt mài ngồi học tới giờ Hợi mới ngủ.

Tuy ‘Hiếu kinh’ chỉ có một ngàn chín trăm lẻ ba chữ, nhưng lại chia thành nhiều đoạn, mỗi đoạn không liên quan gì với nhau, muốn học thuộc hết quả là một chuyện khó khăn vô cùng. Tôn tiên sinh cũng không bắt hắn phải học thuộc trong một đêm, chỉ mong đến cuối tháng thuộc được mười hay bảy tám đoạn cũng tốt rồi.

Hoằng Huy nhớ lại biểu hiện kinh ngạc của Tôn tiên khi sinh nghe hắn đọc ‘Hiếu kinh’ làu làu không sót một chữ thì không nhịn được cười, miệng mở to như vậy cũng không sợ bị ruồi bọ bay vào.

Chạy một mạch tới Tịnh Tư cư, Hoằng Huy cảm thấy có gì đó khác thường, bình thường, vào giờ này phải có người quét dọn ở đình viện mới đúng, sao bây giờ không có một ai, đi đâu hết rồi? Nghi vấn của Hoằng Huy được giải đáp ngay khi hắn bước vào đại sảnh, Niên thị y phục hoa lệ lộng lẫy ung dung ngồi trên chiếc ghế gỗ lê hoa, chuỗi ngọc trên cây trâm rồng phượng rũ xuống bên tai, xa hoa lóa mắt. Lăng Nhã thì đang quỳ trên mặt đất, toàn bộ hạ nhân ở Tịnh Tư cư cũng quỳ, trước mặt bọn họ là xác một con mèo, là Nhung Cầu mà Niên thị hay ôm trong lòng.

Không hay rồi, đã xảy ra chuyện! Hoằng Huy cả kinh, định lặng lẽ quay về nói với ngạch nương, không ngờ thị nữ Lục Ý bên cạnh Niên thị nhìn thấy hắn chuẩn bị chạy đi thì kêu lên: “Thế tử.”

Hành tung bại lộ, Hoằng Huy đành phải gồng mình đi vào quy quy củ củ hành lễ: “Hoằng Huy gặp qua Niên di nương, Niên di nương vạn an.”

Sắc mặc Niên thị dần tái lại, vẫy tay ý bảo hắn tới gần: “Thế tử cũng tới đây ư, đúng lúc, con giúp di nương nghĩ xem, có người nhẫn tâm độc chết Nhung Cầu của di nương đã nuôi mấy năm, con nghĩ nên xử trí ra sao?”

Hoằng


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status