Hậu Cung Hi Phi Truyện

Chương 138 - Tâm Tư

/195


Buổi tối, Dận Chân mang theo bánh hạnh nhân tới thăm Lăng Nhã, hắn với tay lấy một miếng đút cho nàng, mấy ngày trước hắn nghe nàng bâng quơ nói rằng thèm bánh hạnh nhân đã từng ăn trong cung của Ngạch nương, nên hôm nay cố tình bảo Ngự Thiện phòng làm một phần mang về, nhân lúc còn nóng thì tranh thủ đưa tới ăn cho ngon miệng.

Nhìn ánh mắt chân thành của Dận Chân, bao nhiêu uất ức nín nhịn cả ngày biến thành nước mắt rơi xuống trên gương mặt xinh đẹp của Lăng Nhã, như trân châu, từng giọt từng giọt.

Dận Chân giật mình, vội đặt miếng bánh hạnh nhân trong tay xuống, hỏi: “Đang yên đang lành sao lại khóc? Có chuyện gì khiến nàng không vui sao?”

“Dạ không.” Lăng Nhã lắc đầu, nụ cười hiện lên trong tầng nước mắt, nàng cầm lấy bàn tay dày rộng của Dận Chân áp lên bên má: “Là tại thiếp thân vui quá, Tứ gia có nhiều chuyện quan trong phải lo mà vẫn nhớ một câu nói khi thuận miệng của thiếp thân, trong lòng thiếp thân cảm động lắm, nên mới không kìm được mà rơi nước mắt.”

“Nha đầu ngốc.” Dận Chân cười cười ngắt nhẹ mũi nàng: “Nàng đang mang hài tử của ta, ta quan tâm nàng là đúng rồi. Nhưng nàng đó, sắp làm Ngạch nương rồi mà động một chút là rơi nước mắt, coi chừng sau này hài tử sinh ra cũng giống nàng, là một tiểu mít ướt đó.”

Cảm nhận rõ ràng hơi ấm trên gò má, lòng Lăng Nhã đầy băn khoăn, thời khắc này thật sự rất yên bình. Vì tình cảm chân thành của Dận Chân, vì hài tử trong bụng, dù không muốn nàng cũng vẫn phải làm, vứt bỏ đi lòng khoan dung không cần thiết, vì sống còn mà tranh đấu, đến tận hơi thở cuối cùng...

Khi Lăng Nhã đứng trước mặt Qua Nhĩ Giai thị thêm một lần nữa, không cần nói Qua Nhĩ Giai thị cũng biết, nữ nhân này không còn là nữ nhân của hôm qua, nàng ta đã lựa chọn con đường cho mình, không đầu hàng số phận, mà cố gắng bằng mọi giá nắm giữ cho được vận mệnh của mình.

Sau khi bảo mấy người Lý Vệ lui ra, Lăng Nhã đích thân rót một chén trà cho Qua Nhĩ Giai thị, nhẹ nhàng mở miệng: “Đây là trà thảo dược, gồm cúc hoa, kê cốt thảo, kim tiền thảo ninh cùng với mật ong, sau đó để nguội, giúp tiêu đàm giảm ho, thích hợp dùng vào ngày hè oi bức, tỷ tỷ uống thử đi.”

“Muội muội muốn nói gì sao?” Nhận lấy chén trà từ tay Lăng Nhã, Qua Nhĩ Giai thị không uống ngay mà nhìn thẳng vào gương mặt không tỳ vết của Lăng Nhã, giống như muốn thấu triệt suy nghĩ của người trước mặt.

“Hôm qua đa tạ tỷ tỷ đã dắt muội ra khỏi mê cung, để muội biết rốt cuộc là ai đang âm thầm hãm hại mình, muội muội vô cùng cảm kích. Trà này, là muội cảm ơn tỷ tỷ.” Nàng nói, chuỗi ngọc đỏ như ẩn như hiện giữa những lớp tóc mây đen nhánh.

Nghe câu này, ánh mắt Qua Nhĩ Giai thị thoải mái hơn một chút, khẽ cười: “Nếu ta đã đồng ý giao dịch với muội, tất nhiên sẽ tuân thủ lời hứa, bây giờ muội muội không còn nghi ngời lời nói của ta nữa sao?”

“Dĩ nhiên là không.” Lăng Nhã cúi đầu cười, câu trả lời sắc bén, nụ cười lộ rõ ẩn ý: “Nhưng cho dù ta không đề nghị giao dịch với tỷ, sớm muộn gì tỷ cũng sẽ nói chuyện này với ta.” Nàng phủi phủi tay áo thêu hoa hải đường, đứng dậy: “Na Lạp thị hạ độc hại tỷ, tuy tỷ hận nàng ta thấu xương, nhưng vẫn sợ nàng ta hơn, cho dù giải được độc trong người, với sức của một mình tỷ, vốn không thể đối phó nổi nàng ta. Cho nên, từ lúc bắt đầu đặt chân vào Tịnh Tư cư, tỷ đã có ý đồ lôi kéo ta lên chung một thuyền với tỷ. Sở dĩ tỷ không chịu khai ra Na Lạp thị ngay từ đầu, là vì đang đợi thời cơ thích hợp mà thôi, đề nghị ta đưa ra đúng với ý đồ của tỷ, tỷ đã đạt được mục đích, dĩ nhiên, lúc đó câu trả lời của tỷ cũng sẽ không khiến ta nghi ngờ. Kế hoạch này đúng là hoàn hảo.”

“Ta không hiểu muội muội đang nói gì, nếu muốn cùng tiến cùng lui với muội thì chỉ cần nói thẳng chân tướng cho muội muội biết là được, cần gì phải rườm rà như thế.” Qua Nhĩ Giai thị ngước lên nhìn chằm chằm vào thân hình nhỏ nhắn nhưng cứng cỏi của Lăng Nhã.

“Không có gì rườm rà cả, bởi vì...” Hai mắt Lăng Nhã nhíu lại, hàng mi dài tựa cánh bướm rũ xuống: “Cái tỷ tỷ cần không phải là người cùng tiến cùng lui, mà là một quân cờ. Chỉ khi nào làm cho ta tin rằng tỷ vì bất đắc dĩ nên phải hợp tác với ta, thì ta mới lơ là cảnh giác với tỷ, bị tỷ lợi dụng mà cũng không biết.”

Những lời này vừa ra khỏi miệng Lăng Nhã, mặt Qua Nhĩ Giai thị lập tức biến sắc, nhưng cũng chỉ là trong chớp mắt, rất nhanh nàng đã tỏ ra như không có việc gì, đứng dậy vỗ tay nói: “Muội muội quả thật quá thông minh, không có gì qua mặt được muội cả, khiến tỷ tỷ ta cảm thấy vô cùng xấu hổ.” Thấy Lăng Nhã vẫn im lặng, nàng lại tiếp: “Thôi, chuyện này đúng là ta sai trước, nay ta đứng trước mặt muội muội nhận lỗi, mong muội muội đại nhân đại lượng, bỏ qua cho ta lần này, dù sao thì chúng ta cũng đang có chung một kẻ thù cần đối phó, ta đồng ý với muội, từ nay về sau, tỷ muội hai người chúng ta cùng tiến cùng lui, không phân biệt ta ngươi, được không?”

Lăng Nhã vẫn trầm ngâm không nói tiếng nào, trong suy nghĩ của nàng, Qua Nhĩ Giai thị là người bụng đầy tâm kế, tuyệt đối không đáng tin, nhưng tình cảnh trước mắt, muốn đối phó với Na Lạp thị, đồng minh tốt nhất không ai ngoài Qua Nhĩ Giai thị, chắc chắn nàng ta cũng đang có suy nghĩ như mình, nếu không cũng sẽ không chấp nhận hạ mình như vậy.

“Hi vọng đây chính là những lời thật lòng của tỷ tỷ.” Cân nhắc rất lâu, cuối cùng Lăng Nhã cũng gật đầu.

“Dĩ nhiên rồi.” Qua Nhĩ Giai thị lại mỉm cười, tuy không thể tính kế với Lăng Nhã cũng là một điều đáng tiếc, nhưng chuyện này có tính là gì so với việc đối phó Na Lạp thị


/195

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status