Hàn Quốc
Bùi Lập Dương cùng sếp của mình đi gặp đối tác bàn bạc kế hoạch cho sản xuất bộ sưu tập đá quý kỳ tiếp theo, điện thoại từ tài xế Lâm gọi đến điện thoại Mạnh Dịch Luân được cậu ta bắt máy, vì thế Lập Dương mới gọi báo cho Lưu Hậu Bắc tới lo cho Lạc Hân.
Mãi khi cuộc trao đổi kế hoạch kết thúc đối tác ra về, Bùi Lập Dương mới có cơ hội nói tình hình của Lạc Hân cho anh biết.
" Mạnh Tổng tôi mới nhận được cuộc gọi có liên quan tới phu nhân. "
" Liên quan tới vợ tôi thì nói đi, không cần ấp a ấp úng thế. "
" Chuyện là…phu nhân được người ta phát hiện ngất xỉu giữa đường "
Anh nghe hai chữ ngất xỉu thì đã không bình tĩnh nổi: " Ngất xỉu? Vợ tôi sao rồi, vì sao lại ngất xỉu giữa đường? Có ai bên cạnh chăm em ấy chưa? "
" Hậu Bắc nói tình trạng tạm thời đã ổn định, còn về nguyên do vì sao phu nhân lại ngất xỉu thì đợi phu nhân tỉnh lại mới biết được. Phu nhân vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, hơn nữa bác sĩ còn thông báo là phu nhân đã mang thai 2 tuần rồi, còn suýt bị xảy thai. "
" Vợ tôi mang thai? Mang thai hai tuần rồi, còn suýt bị xảy thai là ai đã làm cậu gọi cho Hậu Bắc điều tra cho tôi, dám đụng tới vợ của tôi, tôi sẽ không bỏ qua. "
Bà xã anh mang thai rồi, anh có con rồi. Mạnh Dịch Luân vui đến muốn khóc, những anh lại mang nổi lo vì khi không có mình bên cạnh cô lại gặp nguy hiểm, anh suy nghĩ đến những người có khả năng gây hại cho cô.
Ngoại trừ nhà họ Triệu và tên lần trước cưỡng hôn cô thì không còn ai khác, vừa nóng lòng vừa lo lắng. Nhưng công việc ở đây hiện tại ở đây anh không thể bỏ ngang mà về nước được, anh là một người có trách nhiệm. Anh phải đảm bảo cho gia đình của mình một cuộc sống sung túc dư giả.
Anh gọi điện thoại cho Đường Nghi nói cho em gái biết tình hình của Lạc Hân, Đường Nghi nghe chị dâu nhập viện liền đi tới bệnh viện mà chăm sóc.
Bệnh Viện X
Mạnh Đường Nghi từ công ty chạy tới bệnh viện, đi vào phòng thấy Lưu Hậu Bắc liền hỏi hang tình hình.
" Anh Hậu Bắc chị Hân sao rồi? Chị ấy còn chưa tỉnh lại ư? "
" Tình trạng đã ổn định rồi, chắc lát nữa Lạc Hân sẽ tỉnh lại thôi. "
Đường Nghi ngồi xuống ghế bên cạnh giường, nhìn Lạc Hân hôn mê chưa tỉnh cô ấy rất lo lắng.
" Đây là dấu tay sao? Là ai đã làm, anh đã tra ra chưa? "
" Vẫn đang tra chưa có thông tin gì, mà theo như lời Diệp Tổng nói là họ phát hiện Lạc Hân gần khu số 5, mà nhà họ Triệu cũng ở khu số 5, rất có khả năng là có liên quan đến nhà họ Triệu. "
Mạnh Đường Nghi cau mày, cô tức giận lại là nhà họ Triệu! Nhà họ Triệu năm lần bảy lượt làm tổn hại tới chị Lạc Hân, không thể nào bỏ qua chuyện này được.
Dư Lạc Hân lúc này mới tỉnh lại, cô mở mắt nhìn thấy khuôn mặt của Đường Nghi, cô cảm thấy đầu mình còn chút ê ẩm.
" Nghi Nghi? Anh Hậu Bắc? Đây là bệnh viện?"
Lưu Hậu Bác gật đầu trả lời: " Đúng thế đây là bệnh viện, em cảm thế cơ thể thế nào rồi có đau chỗ nào không? "
" Chị Hân chị tỉnh rồi, chị nói cho em biết chuyện gì đã xảy ra đi…"
" Em chỉ thấy đầu có hơi choáng một chút, à là ai đã đưa em tới đây vậy? Em nhớ sau khi chạy thoát thì đi được một đoạn thì đau đầu sau đó không còn ấn tượng gì nữa. "
" Là Diệp Tổng bên Vân Đỉnh đã phát hiện em ngất giữa đường và họ đã đưa em tới bệnh viện đó, cũng may nhờ họ đưa em đến bệnh viện kịp thời nếu không cục cưng trong bụng gặp nguy hiểm rồi. "
Cô tròn mắt ngạc nhiên cúi đầu nhìn xuống bụng mình, đặt tay lên bụng thử cảm nhận, cô mang thai rồi, trong bụng cô đang tồn tại một bảo bối nhỏ ư!
Lạc Hân mở miệng cười không giấu nổi sự hạnh phúc này, cô được làm mẹ rồi cô có cục cưng của cô và anh rồi.
" Em có con rồi! Nghi Nghi nghe thấy không chị có bé cưng rồi, là con của chị với anh Luân, chị hạnh phúc quá. Là do mẹ không tốt, suýt chút nữa hại tới bảo bối rồi. "
" Ừ! Em có cháu rồi! Chị từ ngày hôm nay em sẽ thay anh trai ở bên cạnh chăm sóc chị và cháu, anh ấy đã dặn em rồi nên em phải cố gắng hết sức vì sứ mệnh được giao này. "
" Luân biết chuyện này rồi ư? "
" Biết rồi chính anh ấy gọi cho em dặn dò em tới chăm sóc chị á, anh trai tạm thời không thể về ngay được, anh ấy nói sẽ tranh thủ làm xong công việc rồi về với hai mẹ con chị đó "
Lưu Hậu Bắc đưa cho cô một cốc nước lọc để uống rồi nói: " Là anh đã nói đó, bác sĩ dặn em phải ăn uống bồi bổ vào, vì giờ là hai người không phải một, em muốn ăn gì nào để anh đi mua cho? "
Cô nhận lấy ly nước, đúng lúc miệng cô hơi khô nên cầm uống liền, muốn ăn gì sao? Ừm bây giờ nếu có cháo sườn với trái cây thì đã quá nhỉ?
Cô nhẹ cười ngại ngùng nhìn Lưu Hậu Bắc, vì Hậu Bắc lớn tuổi hơn cô nên cô xem cậu như anh trai, Lạc Hân là chị cả nên cô cũng muốn mình trải nghiệm được cảm giác có anh trai mà dựa giẫm, bảo vệ.
" Anh Hậu Bắc em muốn ăn cháo sườn với trái cây có được không? "
Lưu Hậu Bắc cười cười: " Được chứ! Để anh đi mua Tiểu Nghi chăm sóc Lạc Hân nhé anh đi chút rồi về. "
" Anh đi đi, chị Hân em chăm được! "
Sau khi Lưu Hậu Bắc rời đi thì, Mạnh Đường Nghi lên tiếng hỏi: " Chị nói cho em biết có phải là nhà họ Triệu gây nên không? "
Cô kể lại tất cả mọi chuyện, Mạnh Đường Nghi nghe xong thì không chịu nổi nữa muốn đi tính sổ với nhà họ Triệu.
" Em tính đi đâu vậy? "
" Em đi tìm nhà họ Triệu tín sổ bọn họ dám bắt cóc chị còn muốn…còn xém xíu hại tới cháu em nữa. Người nhà họ Mạnh đâu phải ai cũng bắt nạt được. "
Lúc này Lưu Hậu Bắc đã trở lại trên tay cầm cháo và trái cây, đặt đồ ăn lên bàn rồi nói:
" Em tính đi đâu Mạnh Tổng không cho làm chuyện nóng vội đâu "
Mạnh Đường Nghi không vui nhìn Lưu Hậu Bắc: " Anh cản em à! Anh không thấy chị Hân phải nằm đây à, nếu chị ấy không biết võ thì chuyện gì sẽ xảy ra chứ! Em mặc kệ em, em không thể bỏ qua chuyện này được. "
Lưu Hậu Bắc định ngăn lại nhưng Mạnh Đường Nghi không nghe một mạch đi vút.
" Anh Hậu Bắc đuổi theo Nghi Nghi đi nhà họ Triệu sẽ làm hại tới em ấy đấy. "
" Nhưng mà em ở đây anh không thể đi được, anh Mạnh dặn anh phải bên cạnh bảo vệ chăm sóc em. "
" Cậu đi đi! Để Hân Hân tôi sẽ chăm sóc! " Cán cửa mở ra, Đường Như Nguyệt bước vào, hai người họ ngạc nhiên khi bà xuất hiện.
" Bác Đường "
" Mẹ "
" Cậu đi đi canh chừng con bé, đửng để con bé bị thương là được "
Hậu Bắc nghe trong câu nói có ý tứ, cậu đầu nãy số hiểu ý liền chào hai người rồi đuổi theo Mạnh Đường Nghi.
Bà Đường ngồi xuống bên cạnh cô, bà nhẹ nhàng nằm lấy hai bàn tay cô vỗ vỗ dịu dàng nói: " Luân đã nói cho mẹ biết rồi, bây giờ con đang mang thai phải nghỉ ngơi ăn uống đầy đủ, con về nhà mẹ ở nhé mẹ sẽ tiện chăm sóc con hơn. Đợi đến khi Luân nó đi công tác về sẽ đón con về nhà. "
Thấy cô còn do dự không quyết định, bà nói tiếp: " Ba con cũng biết rồi, ông ấy mong gặp con dâu lắm đó. Ba con tính tình ôn hòa, so với mẹ còn hiền hơn nữa, con đừng e dè hay ngại gì. "
Lạc Hân suy nghĩ một lát thì cũng quyết định nghe theo lời mẹ chồng, dù sao cô cũng không thể an tâm khi ở nhà một mình, có lẽ Triệu Hoàng đã biết được địa chỉ cô sống. Hắn ta điên như vậy cô sợ mình và con sẽ nguy hiểm.
Bùi Lập Dương cùng sếp của mình đi gặp đối tác bàn bạc kế hoạch cho sản xuất bộ sưu tập đá quý kỳ tiếp theo, điện thoại từ tài xế Lâm gọi đến điện thoại Mạnh Dịch Luân được cậu ta bắt máy, vì thế Lập Dương mới gọi báo cho Lưu Hậu Bắc tới lo cho Lạc Hân.
Mãi khi cuộc trao đổi kế hoạch kết thúc đối tác ra về, Bùi Lập Dương mới có cơ hội nói tình hình của Lạc Hân cho anh biết.
" Mạnh Tổng tôi mới nhận được cuộc gọi có liên quan tới phu nhân. "
" Liên quan tới vợ tôi thì nói đi, không cần ấp a ấp úng thế. "
" Chuyện là…phu nhân được người ta phát hiện ngất xỉu giữa đường "
Anh nghe hai chữ ngất xỉu thì đã không bình tĩnh nổi: " Ngất xỉu? Vợ tôi sao rồi, vì sao lại ngất xỉu giữa đường? Có ai bên cạnh chăm em ấy chưa? "
" Hậu Bắc nói tình trạng tạm thời đã ổn định, còn về nguyên do vì sao phu nhân lại ngất xỉu thì đợi phu nhân tỉnh lại mới biết được. Phu nhân vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, hơn nữa bác sĩ còn thông báo là phu nhân đã mang thai 2 tuần rồi, còn suýt bị xảy thai. "
" Vợ tôi mang thai? Mang thai hai tuần rồi, còn suýt bị xảy thai là ai đã làm cậu gọi cho Hậu Bắc điều tra cho tôi, dám đụng tới vợ của tôi, tôi sẽ không bỏ qua. "
Bà xã anh mang thai rồi, anh có con rồi. Mạnh Dịch Luân vui đến muốn khóc, những anh lại mang nổi lo vì khi không có mình bên cạnh cô lại gặp nguy hiểm, anh suy nghĩ đến những người có khả năng gây hại cho cô.
Ngoại trừ nhà họ Triệu và tên lần trước cưỡng hôn cô thì không còn ai khác, vừa nóng lòng vừa lo lắng. Nhưng công việc ở đây hiện tại ở đây anh không thể bỏ ngang mà về nước được, anh là một người có trách nhiệm. Anh phải đảm bảo cho gia đình của mình một cuộc sống sung túc dư giả.
Anh gọi điện thoại cho Đường Nghi nói cho em gái biết tình hình của Lạc Hân, Đường Nghi nghe chị dâu nhập viện liền đi tới bệnh viện mà chăm sóc.
Bệnh Viện X
Mạnh Đường Nghi từ công ty chạy tới bệnh viện, đi vào phòng thấy Lưu Hậu Bắc liền hỏi hang tình hình.
" Anh Hậu Bắc chị Hân sao rồi? Chị ấy còn chưa tỉnh lại ư? "
" Tình trạng đã ổn định rồi, chắc lát nữa Lạc Hân sẽ tỉnh lại thôi. "
Đường Nghi ngồi xuống ghế bên cạnh giường, nhìn Lạc Hân hôn mê chưa tỉnh cô ấy rất lo lắng.
" Đây là dấu tay sao? Là ai đã làm, anh đã tra ra chưa? "
" Vẫn đang tra chưa có thông tin gì, mà theo như lời Diệp Tổng nói là họ phát hiện Lạc Hân gần khu số 5, mà nhà họ Triệu cũng ở khu số 5, rất có khả năng là có liên quan đến nhà họ Triệu. "
Mạnh Đường Nghi cau mày, cô tức giận lại là nhà họ Triệu! Nhà họ Triệu năm lần bảy lượt làm tổn hại tới chị Lạc Hân, không thể nào bỏ qua chuyện này được.
Dư Lạc Hân lúc này mới tỉnh lại, cô mở mắt nhìn thấy khuôn mặt của Đường Nghi, cô cảm thấy đầu mình còn chút ê ẩm.
" Nghi Nghi? Anh Hậu Bắc? Đây là bệnh viện?"
Lưu Hậu Bác gật đầu trả lời: " Đúng thế đây là bệnh viện, em cảm thế cơ thể thế nào rồi có đau chỗ nào không? "
" Chị Hân chị tỉnh rồi, chị nói cho em biết chuyện gì đã xảy ra đi…"
" Em chỉ thấy đầu có hơi choáng một chút, à là ai đã đưa em tới đây vậy? Em nhớ sau khi chạy thoát thì đi được một đoạn thì đau đầu sau đó không còn ấn tượng gì nữa. "
" Là Diệp Tổng bên Vân Đỉnh đã phát hiện em ngất giữa đường và họ đã đưa em tới bệnh viện đó, cũng may nhờ họ đưa em đến bệnh viện kịp thời nếu không cục cưng trong bụng gặp nguy hiểm rồi. "
Cô tròn mắt ngạc nhiên cúi đầu nhìn xuống bụng mình, đặt tay lên bụng thử cảm nhận, cô mang thai rồi, trong bụng cô đang tồn tại một bảo bối nhỏ ư!
Lạc Hân mở miệng cười không giấu nổi sự hạnh phúc này, cô được làm mẹ rồi cô có cục cưng của cô và anh rồi.
" Em có con rồi! Nghi Nghi nghe thấy không chị có bé cưng rồi, là con của chị với anh Luân, chị hạnh phúc quá. Là do mẹ không tốt, suýt chút nữa hại tới bảo bối rồi. "
" Ừ! Em có cháu rồi! Chị từ ngày hôm nay em sẽ thay anh trai ở bên cạnh chăm sóc chị và cháu, anh ấy đã dặn em rồi nên em phải cố gắng hết sức vì sứ mệnh được giao này. "
" Luân biết chuyện này rồi ư? "
" Biết rồi chính anh ấy gọi cho em dặn dò em tới chăm sóc chị á, anh trai tạm thời không thể về ngay được, anh ấy nói sẽ tranh thủ làm xong công việc rồi về với hai mẹ con chị đó "
Lưu Hậu Bắc đưa cho cô một cốc nước lọc để uống rồi nói: " Là anh đã nói đó, bác sĩ dặn em phải ăn uống bồi bổ vào, vì giờ là hai người không phải một, em muốn ăn gì nào để anh đi mua cho? "
Cô nhận lấy ly nước, đúng lúc miệng cô hơi khô nên cầm uống liền, muốn ăn gì sao? Ừm bây giờ nếu có cháo sườn với trái cây thì đã quá nhỉ?
Cô nhẹ cười ngại ngùng nhìn Lưu Hậu Bắc, vì Hậu Bắc lớn tuổi hơn cô nên cô xem cậu như anh trai, Lạc Hân là chị cả nên cô cũng muốn mình trải nghiệm được cảm giác có anh trai mà dựa giẫm, bảo vệ.
" Anh Hậu Bắc em muốn ăn cháo sườn với trái cây có được không? "
Lưu Hậu Bắc cười cười: " Được chứ! Để anh đi mua Tiểu Nghi chăm sóc Lạc Hân nhé anh đi chút rồi về. "
" Anh đi đi, chị Hân em chăm được! "
Sau khi Lưu Hậu Bắc rời đi thì, Mạnh Đường Nghi lên tiếng hỏi: " Chị nói cho em biết có phải là nhà họ Triệu gây nên không? "
Cô kể lại tất cả mọi chuyện, Mạnh Đường Nghi nghe xong thì không chịu nổi nữa muốn đi tính sổ với nhà họ Triệu.
" Em tính đi đâu vậy? "
" Em đi tìm nhà họ Triệu tín sổ bọn họ dám bắt cóc chị còn muốn…còn xém xíu hại tới cháu em nữa. Người nhà họ Mạnh đâu phải ai cũng bắt nạt được. "
Lúc này Lưu Hậu Bắc đã trở lại trên tay cầm cháo và trái cây, đặt đồ ăn lên bàn rồi nói:
" Em tính đi đâu Mạnh Tổng không cho làm chuyện nóng vội đâu "
Mạnh Đường Nghi không vui nhìn Lưu Hậu Bắc: " Anh cản em à! Anh không thấy chị Hân phải nằm đây à, nếu chị ấy không biết võ thì chuyện gì sẽ xảy ra chứ! Em mặc kệ em, em không thể bỏ qua chuyện này được. "
Lưu Hậu Bắc định ngăn lại nhưng Mạnh Đường Nghi không nghe một mạch đi vút.
" Anh Hậu Bắc đuổi theo Nghi Nghi đi nhà họ Triệu sẽ làm hại tới em ấy đấy. "
" Nhưng mà em ở đây anh không thể đi được, anh Mạnh dặn anh phải bên cạnh bảo vệ chăm sóc em. "
" Cậu đi đi! Để Hân Hân tôi sẽ chăm sóc! " Cán cửa mở ra, Đường Như Nguyệt bước vào, hai người họ ngạc nhiên khi bà xuất hiện.
" Bác Đường "
" Mẹ "
" Cậu đi đi canh chừng con bé, đửng để con bé bị thương là được "
Hậu Bắc nghe trong câu nói có ý tứ, cậu đầu nãy số hiểu ý liền chào hai người rồi đuổi theo Mạnh Đường Nghi.
Bà Đường ngồi xuống bên cạnh cô, bà nhẹ nhàng nằm lấy hai bàn tay cô vỗ vỗ dịu dàng nói: " Luân đã nói cho mẹ biết rồi, bây giờ con đang mang thai phải nghỉ ngơi ăn uống đầy đủ, con về nhà mẹ ở nhé mẹ sẽ tiện chăm sóc con hơn. Đợi đến khi Luân nó đi công tác về sẽ đón con về nhà. "
Thấy cô còn do dự không quyết định, bà nói tiếp: " Ba con cũng biết rồi, ông ấy mong gặp con dâu lắm đó. Ba con tính tình ôn hòa, so với mẹ còn hiền hơn nữa, con đừng e dè hay ngại gì. "
Lạc Hân suy nghĩ một lát thì cũng quyết định nghe theo lời mẹ chồng, dù sao cô cũng không thể an tâm khi ở nhà một mình, có lẽ Triệu Hoàng đã biết được địa chỉ cô sống. Hắn ta điên như vậy cô sợ mình và con sẽ nguy hiểm.
/43
|