Bên Mạnh Đường Nghi cũng rộn ràng không kém hôm nay cô ấy là nhân vật chính của bữa tiệc. Từ sáng Đường Nghi đã bắt đầu chuẩn cho bản thân thật tỏa sáng hết mức có thể rồi, cô gái bộ dáng thanh lãnh cao quý đứng trước gương mà nhìn chín bản thân mình.
Mạnh Đường Nghi mặc một chiếc váy kiểu dáng công chúa xòe màu hồng nhạt, thân trên váy được đính đá pha lê màu hồng màu trắng. Thân dưới váy được tỉ mỉ phối vải hai màu hồng trắng, chân váy dưới cùng còn ẩn hiện lên những bông hoa baby.
Chiếc váy trễ vai lộ ra đôi vai trắng ngần và chiếc cổ thiên nga cao quý. Cô mang bộ trang sức đá quý mà Mạnh Dịch Luân mua tặng, mái tóc được uống xoăn phần đuôi nhẹ nhàng.
Đôi giày cao gót đắt tiền của thương hiệu Chanel cao cấp mang lên chân càng khiến cho đôi chân của Mạnh Đường Nghi thêm xinh đẹp hơn.
Gương mặt càng không phải nói so với thường ngày chỉ có đẹp hơn rực rỡ hơn chứ không kém.
" Cô chủ đẹp quá trông cô cứ như công chúa từ truyện bước ra vậy. "
Cô nhân viên vừa giúp cô chỉnh váy vừa tấm tắc khen Mạnh Đường Nghi. Mạnh nhị tiểu thư của chúng ta được khen rất hưởng thụ, vì cô nhận thức rõ bản thân mình đẹp thật sự.
" Cảm ơn em vì lời khen nhé! "
" Chị đẹp thật nên không cần cảm ơn em, em có thể chụp với chị một tấm ảnh được không ạ? "
Mạnh Đường Nghi thoải mái mà đồng ý, hai người vừa chụp xong ảnh thì anh đã dắt Lạc Hân đi vào.
Bàn tay anh đan chặt tay cô vui vẻ kéo cô tới xem cô em gái đã chuẩn bị thế nào, Lạc Hân trên tay còn cầm hộp quà đến tặng cho em gái Nghi Nghi.
" Anh dắt chị Hân tới rồi đây! Ô hôm nay em gái anh trông xinh quá ta, đúng là gen nhà họ Mạnh không thể xấu được. "
Anh nhìn đánh giá từ đầu đến chân cô em gái của mình, Đường Nghi thấy hai người đến liền xoay người đi tới ôm lấy cả hai cười đến tít cả mắt.
" Ô! Anh trai với chị Hân đã tới rồi, em còn tưởng một lát nữa khi bữa tiệc bắt đầu mới gặp hai người nữa chứ. "
Anh bất lực đem cô em gái mè nheo ôm anh đẩy nhẹ ra: " Em ôm như vậy sẽ bị hỏng lớp makeup đó, nhân vật chính hôm nay là em cần phải chú ý hình tượng. "
" Em biết rồi anh già cứ thích nói chọc em thế, chị Hân chị xem anh ấy kìa không biết tinh tế gì cả. "
Lạc Hân nhìn anh mỉm cười rồi nhìn Đường Nghi, cô đưa hợp quà tặng cho Nghi Nghi.
" Đừng để ý anh ấy, đây là quà sinh nhật chị chuẩn bị cho em hi vọng em sẽ thích nó. "
Mạnh Đường Nghi phấn khích mở hộp quà ra xem, bên trong là một chiếc vương miện lấp lánh đẹp đẽ. Đường Nghi nhét hộp rổng vào tay anh trai cầm lấy chiếc vương miện ngắm nhìn.
" Chiếc vương miện này không phải là vương miện Ánh Mai hay sao? Chị Hân sao có thể lấy được nó làm quà tặng em hay vậy? Em được biết vương miện này là tác phẩm mới ra mắt của Cô Esther Yi nhà thiết kế trang sức cao cấp nổi tiếng của Singapore, chỉ có độc nhất 1 cái nghe nói cô ấy không bán mà? Chị làm cách nào mà có được nó hay vậy? "
Lạc Hân nhẹ cười: " Tất nhiên là chị có biện pháp riêng rồi, Nghi Nghi không cần để tâm em thích là được rồi. Để chị đội vương miện cho em nhé? "
Đường Nghi cũng không có ý hỏi thêm, gật đầu để cô đội vương miện cho mình.
" Thật đẹp! Đúng là hợp với em chị không nhìn sai mà. "
" Thật sự rất hợp với chiếc váy của em hôm nay, chị Hân thật có thẩm mỹ chiếc vương miện này đẹp quá. "
" Sắp tới giờ rồi Hân Hân em ra hội trường trước nhé, muốn ăn gì thì cứ ăn anh và Đường Nghi sẽ ra sau. "
Mạnh Dịch Luân nói vậy thì Lạc Hân nghe theo cô một mình đi tới hội trường nơi tổ chức bữa tiệc.
Cô nhìn xung quanh thấy mọi người cũng đã tới nhiều rồi, cô đưa thiệp mời cho nhân viên canh cửa rồi đi vào.
Nhìn khung cảnh sang trọng của bữa tiệc cô không thấy lạ lẫm, kiếp trước cô cũng nhiều lần đi tới những nơi như thế này rồi.
Đôi mắt cô chú ý tới những cái bánh tráng miệng đẹp đẽ trên bàn kia, Lạc Hân vui vẻ đi đến bàn đồ ăn mà cầm lấy chiếc bánh tráng miệng.
Ăn thử một miếng hai mắt cô mở to phấn khích đúng là ngon quá đi, cứ thế cô bị đắm chìm vào không gian thưởng thức mĩ vị của riêng mình.
Thật ra Dư Lạc Hân là một cô gái rất đơn giản cô đặt biệt có niềm yêu thích với món ngon. Khi áp lực hay có chuyện không vui thì sẽ ăn đồ ngọt hoặc ăn thật no như vậy tâm trạng cô sẽ trở nên tốt hơn.
Từ xa một đôi mắt xa lạ đang để ý đến cô, Lạc Hân vẫn không hay biết gì vẫn vui vẻ ăn mấy món tráng miệng.
Hai bàn tay chạm nhau Lạc Hân giật mình ngẩn đầu nhìn người đàn ông trước mắt cô không quen.
" Xin lỗi! Anh lấy đi tôi lấy cái khác."
Cô lịch sự ứng xử muốn lấy một cái bánh khác để ăn lại bất ngờ bị bàn tay của người đàn ông ngăn cản.
Cô rụt tay lại tò mò nhìn người đàn ông lạ mặt người đàn ông bổng cong môi cười với cô, Lạc Hân không thoải mái nên quay người định đi tới chỗ khác.
" Quý cô xinh đẹp chúng ta có thể làm quen không? "
Tay cô bị hắn nắm lại Lạc Hân rụt tay về nhìn hắn nghi hoặc đánh giá sơ vẻ bề ngoài thì cũng trông là người có tiền bạc đó, nhưng sao lại tìm đến bắt chuyện với cô?
" Xin lỗi! Tôi không quen nói chuyện với người lạ anh nên tìm người khác thì hơn. "
" Tôi là Triệu Quý Tân tổng giám đốc của công ty con thuộc tập đoàn Thịnh Phú Vi Sang. Tôi cảm thấy khá thích cô hi vọng chúng ta có thể làm quen với nhau. "
Cô phớt lờ lời nơi của hắn quay người rời đi, Triệu Quý Hàn nhìn bóng lưng của cô rồi cong môi nhẹ cười.
* Đúng là cô rồi Dư Lạc Hân! *
Lạc Hân đi tới ngồi xuống một bàn trống, cô không biết mình sẽ ngồi chỗ nào nên đành ngồi tạm một chỗ.
Một đôi nam nữ đi vào thu hút sự chú ý của mọi người, hai người có vẻ bề ngoài rất sáng người đàn ông thì phong độ điển trai, người phụ nữ thì xinh đẹp ngọt ngào.
Có vài người đã nhận ra thân phận của hai người đó liền xì xào bàn tán.
" Woa hai người đó là ai vậy? Trông khí chất cũng không phải dạng vừa đâu. "
" Đây hình như là Diệp thiếu gia và Diệp tiểu thư của tập đoàn Vân Đỉnh hay sao? "
" Hai người họ cũng đến tham dự tiệc sinh nhật của tiểu thư Mạnh? "
" Anh không biết sao Thịnh Phú và Vân Đỉnh mới ký hợp tác hộp đồng lâu dài đó, nên đương nhiên là sẽ qua lại giao tiếp rồi. "
" Diệp tiểu thư Diệp Nhạn Vân gặp ngoài đời trông còn đẹp hơn trong ảnh nữa. Cô ấy còn là vị hôn thê của Thịnh thiếu gia người thừa kế của tập đoàn Tinh Hòa đấy. "
" Thịnh thiếu gia với Diệp tiểu thư đúng là trai tài gái sắc "
Lạc Hân cũng bị thu hút hai người họ trông khác hẳn khí chất so với cô.
MC từ trong bước ra đứng giữa bục cầm micro mà bắt đầu bữa tiệc.
" Xin chào các vị khách quý đã đến dự tiệc sinh nhật của cô Mạnh. Mạnh Tổng đã đặc biệt tổ chức bữa tiệc này cho em gái ngài ấy, nhân hôm nay ngài ấy sẽ giới thiệu em gái cho mọi người biết. Cũng đã đến giờ rồi chúng ta cùng nhau chào đón nhân vật chính của bữa tiệc này xin mời Mạnh tiểu thư cô Mạnh Đường Nghi xuất hiện! "
Đèn trong phòng chuyển sắc sang màu tối xanh dương, một luồn sáng hướng về trước cửa chiếu rọi lên hai người một nam một nữ từ từ đi vào.
Mọi người hòa cùng nhau vỗ tay chào mừng nhân vật chính xuất hiện, Mạnh Đường Nghi khác tay Mạnh Dịch Luân từng bước đi lên bục cạnh MC.
" Đây là Mạnh tiểu thư sao? Woa xinh đẹp quá so với Diệp tiểu thư không hơn không kém! "
" Người đi bên cạnh Mạnh Tiểu thư là ai vậy? Trông rất khí chất đó, nhưng sao người đó lại mang mặt nạ? "
Diệp Nghị và Diệp Nhạn Vân đứng một bên nhìn lên sân khấu, Nhạn Vân mỉm cười nói nhỏ bên tai anh trai.
" Anh! Tiểu Nghi đẹp đúng không? Anh rung động rồi đúng không? "
Diệp Nghị vẻ mặt vẫn lạnh lùng nhàn nhạt đáp lời em gái: " Đúng là đẹp nhưng mà em gái anh đẹp hơn. "
Nhạn Vân bất lực lườm ông anh trai, cô biết thừa ông anh trai đang nói dối rõ ràng là rung động con gái nhà người ta rồi mà còn cứng miệng. Lúc nãy khi Đường Nghi xuất hiện ông anh trai này của cô còn không bị hút hồn đến ngẩn người à, cô nhìn thấy rồi đó.
Diệp Nghị đôi mắt hướng về người con gái trên sân khấu, hôm nay cô bé nhỏ lại trở nên trưởng thành quyến rủ tỏa sáng đến thế. Diệp Nghị vô thức còn nhẹ môi ký ức đêm hôm trước lại thấp thoáng xuất hiện trong đầu anh ta.
" Hôm nay là một ngày vui của Mạnh Đường Nghi tôi, cảm ơn mọi người đã có mắt tại đây cùng tôi chia sẽ niềm vui này. Cảm ơn anh trai đã vì em chuẩn bị hết tất cả, em thật sự rất hạnh phúc vì là em gái của anh. "
Mạnh Dịch Luân lúc này đã đi xuống đến bên cạnh Lạc Hân rồi, anh cưng chiều nhìn cô em gái nhở.
Hiện tại em gái nhỏ của anh đã trưởng thành đến mức này rồi, trở thành một quý cô độc lập tự tin không còn là một cô bé yếu ớt thích khóc của trước kia nữa.
Sau đó khách mời lần lượt tặng quà chúc mừng sinh nhật Mạnh Đường Nghi. Nghi thức kết thúc tới lúc dùng tiệc, nhân viên lần lượt bưng lên các món chính khách mời ngồi xuống bàn vui vẻ mà ăn tiệc.
Lạc Hân ăn được một chút thì bụng cảm thấy không ổn nên cô xin phép rời đi trước, cô đi vào nhà vệ sinh bụng cô càng ngày càng đau.
Cảm giác khó chịu tử bụng truyền lên cô ôm bụng nhịn không được mà nôn ra, nôn hết tất cả mới cảm thấy đỡ hơn một chút. Lạc Hân rửa tay dùng khăn giấy lau miệng, chặt vật đi ra khỏi nhà vệ sinh.
Cô lấy điện thoại nhắn tin: " Em về nhà trước, anh không cần lo cho em cứ ở lại cùng Nghi Nghi hết bữa tiệc rồi về nhé. "
Cô đi được mấy bước cảm thấy đầu mình ong ong cô dựa vào tường liên tục trấn tỉnh bản thân, Triệu Quý Hàn bất ngờ xuất hiện từ sau ôm lấy cô Lạc Hân mơ hồ không còn sức lực chỉ kịp nhìn thấy một bóng hình không rõ.
Cô được Triệu Quý Hàn bế đi xuống bãi đổ xe rồi lái xe chở cô đi mất.
" Alo tôi đã tìm được người rồi nè cậu chắc chắn sẽ thích. "
Người đàn ông bên kia đáp lại: " Lại đi tìm phiền phức cho tôi đúng không? Tôi không rảnh chơi với cậu đâu nhé. "
Triệu Quý Hàn cười: " Không không! Là người cậu luôn tìm kiếm đó tôi có lòng tốt mang người về giúp ông không cảm ơn còn chê tôi phiền. "
" Cậu nói là cô ấy sao? "
" Đúng vậy! "
Mạnh Đường Nghi mặc một chiếc váy kiểu dáng công chúa xòe màu hồng nhạt, thân trên váy được đính đá pha lê màu hồng màu trắng. Thân dưới váy được tỉ mỉ phối vải hai màu hồng trắng, chân váy dưới cùng còn ẩn hiện lên những bông hoa baby.
Chiếc váy trễ vai lộ ra đôi vai trắng ngần và chiếc cổ thiên nga cao quý. Cô mang bộ trang sức đá quý mà Mạnh Dịch Luân mua tặng, mái tóc được uống xoăn phần đuôi nhẹ nhàng.
Đôi giày cao gót đắt tiền của thương hiệu Chanel cao cấp mang lên chân càng khiến cho đôi chân của Mạnh Đường Nghi thêm xinh đẹp hơn.
Gương mặt càng không phải nói so với thường ngày chỉ có đẹp hơn rực rỡ hơn chứ không kém.
" Cô chủ đẹp quá trông cô cứ như công chúa từ truyện bước ra vậy. "
Cô nhân viên vừa giúp cô chỉnh váy vừa tấm tắc khen Mạnh Đường Nghi. Mạnh nhị tiểu thư của chúng ta được khen rất hưởng thụ, vì cô nhận thức rõ bản thân mình đẹp thật sự.
" Cảm ơn em vì lời khen nhé! "
" Chị đẹp thật nên không cần cảm ơn em, em có thể chụp với chị một tấm ảnh được không ạ? "
Mạnh Đường Nghi thoải mái mà đồng ý, hai người vừa chụp xong ảnh thì anh đã dắt Lạc Hân đi vào.
Bàn tay anh đan chặt tay cô vui vẻ kéo cô tới xem cô em gái đã chuẩn bị thế nào, Lạc Hân trên tay còn cầm hộp quà đến tặng cho em gái Nghi Nghi.
" Anh dắt chị Hân tới rồi đây! Ô hôm nay em gái anh trông xinh quá ta, đúng là gen nhà họ Mạnh không thể xấu được. "
Anh nhìn đánh giá từ đầu đến chân cô em gái của mình, Đường Nghi thấy hai người đến liền xoay người đi tới ôm lấy cả hai cười đến tít cả mắt.
" Ô! Anh trai với chị Hân đã tới rồi, em còn tưởng một lát nữa khi bữa tiệc bắt đầu mới gặp hai người nữa chứ. "
Anh bất lực đem cô em gái mè nheo ôm anh đẩy nhẹ ra: " Em ôm như vậy sẽ bị hỏng lớp makeup đó, nhân vật chính hôm nay là em cần phải chú ý hình tượng. "
" Em biết rồi anh già cứ thích nói chọc em thế, chị Hân chị xem anh ấy kìa không biết tinh tế gì cả. "
Lạc Hân nhìn anh mỉm cười rồi nhìn Đường Nghi, cô đưa hợp quà tặng cho Nghi Nghi.
" Đừng để ý anh ấy, đây là quà sinh nhật chị chuẩn bị cho em hi vọng em sẽ thích nó. "
Mạnh Đường Nghi phấn khích mở hộp quà ra xem, bên trong là một chiếc vương miện lấp lánh đẹp đẽ. Đường Nghi nhét hộp rổng vào tay anh trai cầm lấy chiếc vương miện ngắm nhìn.
" Chiếc vương miện này không phải là vương miện Ánh Mai hay sao? Chị Hân sao có thể lấy được nó làm quà tặng em hay vậy? Em được biết vương miện này là tác phẩm mới ra mắt của Cô Esther Yi nhà thiết kế trang sức cao cấp nổi tiếng của Singapore, chỉ có độc nhất 1 cái nghe nói cô ấy không bán mà? Chị làm cách nào mà có được nó hay vậy? "
Lạc Hân nhẹ cười: " Tất nhiên là chị có biện pháp riêng rồi, Nghi Nghi không cần để tâm em thích là được rồi. Để chị đội vương miện cho em nhé? "
Đường Nghi cũng không có ý hỏi thêm, gật đầu để cô đội vương miện cho mình.
" Thật đẹp! Đúng là hợp với em chị không nhìn sai mà. "
" Thật sự rất hợp với chiếc váy của em hôm nay, chị Hân thật có thẩm mỹ chiếc vương miện này đẹp quá. "
" Sắp tới giờ rồi Hân Hân em ra hội trường trước nhé, muốn ăn gì thì cứ ăn anh và Đường Nghi sẽ ra sau. "
Mạnh Dịch Luân nói vậy thì Lạc Hân nghe theo cô một mình đi tới hội trường nơi tổ chức bữa tiệc.
Cô nhìn xung quanh thấy mọi người cũng đã tới nhiều rồi, cô đưa thiệp mời cho nhân viên canh cửa rồi đi vào.
Nhìn khung cảnh sang trọng của bữa tiệc cô không thấy lạ lẫm, kiếp trước cô cũng nhiều lần đi tới những nơi như thế này rồi.
Đôi mắt cô chú ý tới những cái bánh tráng miệng đẹp đẽ trên bàn kia, Lạc Hân vui vẻ đi đến bàn đồ ăn mà cầm lấy chiếc bánh tráng miệng.
Ăn thử một miếng hai mắt cô mở to phấn khích đúng là ngon quá đi, cứ thế cô bị đắm chìm vào không gian thưởng thức mĩ vị của riêng mình.
Thật ra Dư Lạc Hân là một cô gái rất đơn giản cô đặt biệt có niềm yêu thích với món ngon. Khi áp lực hay có chuyện không vui thì sẽ ăn đồ ngọt hoặc ăn thật no như vậy tâm trạng cô sẽ trở nên tốt hơn.
Từ xa một đôi mắt xa lạ đang để ý đến cô, Lạc Hân vẫn không hay biết gì vẫn vui vẻ ăn mấy món tráng miệng.
Hai bàn tay chạm nhau Lạc Hân giật mình ngẩn đầu nhìn người đàn ông trước mắt cô không quen.
" Xin lỗi! Anh lấy đi tôi lấy cái khác."
Cô lịch sự ứng xử muốn lấy một cái bánh khác để ăn lại bất ngờ bị bàn tay của người đàn ông ngăn cản.
Cô rụt tay lại tò mò nhìn người đàn ông lạ mặt người đàn ông bổng cong môi cười với cô, Lạc Hân không thoải mái nên quay người định đi tới chỗ khác.
" Quý cô xinh đẹp chúng ta có thể làm quen không? "
Tay cô bị hắn nắm lại Lạc Hân rụt tay về nhìn hắn nghi hoặc đánh giá sơ vẻ bề ngoài thì cũng trông là người có tiền bạc đó, nhưng sao lại tìm đến bắt chuyện với cô?
" Xin lỗi! Tôi không quen nói chuyện với người lạ anh nên tìm người khác thì hơn. "
" Tôi là Triệu Quý Tân tổng giám đốc của công ty con thuộc tập đoàn Thịnh Phú Vi Sang. Tôi cảm thấy khá thích cô hi vọng chúng ta có thể làm quen với nhau. "
Cô phớt lờ lời nơi của hắn quay người rời đi, Triệu Quý Hàn nhìn bóng lưng của cô rồi cong môi nhẹ cười.
* Đúng là cô rồi Dư Lạc Hân! *
Lạc Hân đi tới ngồi xuống một bàn trống, cô không biết mình sẽ ngồi chỗ nào nên đành ngồi tạm một chỗ.
Một đôi nam nữ đi vào thu hút sự chú ý của mọi người, hai người có vẻ bề ngoài rất sáng người đàn ông thì phong độ điển trai, người phụ nữ thì xinh đẹp ngọt ngào.
Có vài người đã nhận ra thân phận của hai người đó liền xì xào bàn tán.
" Woa hai người đó là ai vậy? Trông khí chất cũng không phải dạng vừa đâu. "
" Đây hình như là Diệp thiếu gia và Diệp tiểu thư của tập đoàn Vân Đỉnh hay sao? "
" Hai người họ cũng đến tham dự tiệc sinh nhật của tiểu thư Mạnh? "
" Anh không biết sao Thịnh Phú và Vân Đỉnh mới ký hợp tác hộp đồng lâu dài đó, nên đương nhiên là sẽ qua lại giao tiếp rồi. "
" Diệp tiểu thư Diệp Nhạn Vân gặp ngoài đời trông còn đẹp hơn trong ảnh nữa. Cô ấy còn là vị hôn thê của Thịnh thiếu gia người thừa kế của tập đoàn Tinh Hòa đấy. "
" Thịnh thiếu gia với Diệp tiểu thư đúng là trai tài gái sắc "
Lạc Hân cũng bị thu hút hai người họ trông khác hẳn khí chất so với cô.
MC từ trong bước ra đứng giữa bục cầm micro mà bắt đầu bữa tiệc.
" Xin chào các vị khách quý đã đến dự tiệc sinh nhật của cô Mạnh. Mạnh Tổng đã đặc biệt tổ chức bữa tiệc này cho em gái ngài ấy, nhân hôm nay ngài ấy sẽ giới thiệu em gái cho mọi người biết. Cũng đã đến giờ rồi chúng ta cùng nhau chào đón nhân vật chính của bữa tiệc này xin mời Mạnh tiểu thư cô Mạnh Đường Nghi xuất hiện! "
Đèn trong phòng chuyển sắc sang màu tối xanh dương, một luồn sáng hướng về trước cửa chiếu rọi lên hai người một nam một nữ từ từ đi vào.
Mọi người hòa cùng nhau vỗ tay chào mừng nhân vật chính xuất hiện, Mạnh Đường Nghi khác tay Mạnh Dịch Luân từng bước đi lên bục cạnh MC.
" Đây là Mạnh tiểu thư sao? Woa xinh đẹp quá so với Diệp tiểu thư không hơn không kém! "
" Người đi bên cạnh Mạnh Tiểu thư là ai vậy? Trông rất khí chất đó, nhưng sao người đó lại mang mặt nạ? "
Diệp Nghị và Diệp Nhạn Vân đứng một bên nhìn lên sân khấu, Nhạn Vân mỉm cười nói nhỏ bên tai anh trai.
" Anh! Tiểu Nghi đẹp đúng không? Anh rung động rồi đúng không? "
Diệp Nghị vẻ mặt vẫn lạnh lùng nhàn nhạt đáp lời em gái: " Đúng là đẹp nhưng mà em gái anh đẹp hơn. "
Nhạn Vân bất lực lườm ông anh trai, cô biết thừa ông anh trai đang nói dối rõ ràng là rung động con gái nhà người ta rồi mà còn cứng miệng. Lúc nãy khi Đường Nghi xuất hiện ông anh trai này của cô còn không bị hút hồn đến ngẩn người à, cô nhìn thấy rồi đó.
Diệp Nghị đôi mắt hướng về người con gái trên sân khấu, hôm nay cô bé nhỏ lại trở nên trưởng thành quyến rủ tỏa sáng đến thế. Diệp Nghị vô thức còn nhẹ môi ký ức đêm hôm trước lại thấp thoáng xuất hiện trong đầu anh ta.
" Hôm nay là một ngày vui của Mạnh Đường Nghi tôi, cảm ơn mọi người đã có mắt tại đây cùng tôi chia sẽ niềm vui này. Cảm ơn anh trai đã vì em chuẩn bị hết tất cả, em thật sự rất hạnh phúc vì là em gái của anh. "
Mạnh Dịch Luân lúc này đã đi xuống đến bên cạnh Lạc Hân rồi, anh cưng chiều nhìn cô em gái nhở.
Hiện tại em gái nhỏ của anh đã trưởng thành đến mức này rồi, trở thành một quý cô độc lập tự tin không còn là một cô bé yếu ớt thích khóc của trước kia nữa.
Sau đó khách mời lần lượt tặng quà chúc mừng sinh nhật Mạnh Đường Nghi. Nghi thức kết thúc tới lúc dùng tiệc, nhân viên lần lượt bưng lên các món chính khách mời ngồi xuống bàn vui vẻ mà ăn tiệc.
Lạc Hân ăn được một chút thì bụng cảm thấy không ổn nên cô xin phép rời đi trước, cô đi vào nhà vệ sinh bụng cô càng ngày càng đau.
Cảm giác khó chịu tử bụng truyền lên cô ôm bụng nhịn không được mà nôn ra, nôn hết tất cả mới cảm thấy đỡ hơn một chút. Lạc Hân rửa tay dùng khăn giấy lau miệng, chặt vật đi ra khỏi nhà vệ sinh.
Cô lấy điện thoại nhắn tin: " Em về nhà trước, anh không cần lo cho em cứ ở lại cùng Nghi Nghi hết bữa tiệc rồi về nhé. "
Cô đi được mấy bước cảm thấy đầu mình ong ong cô dựa vào tường liên tục trấn tỉnh bản thân, Triệu Quý Hàn bất ngờ xuất hiện từ sau ôm lấy cô Lạc Hân mơ hồ không còn sức lực chỉ kịp nhìn thấy một bóng hình không rõ.
Cô được Triệu Quý Hàn bế đi xuống bãi đổ xe rồi lái xe chở cô đi mất.
" Alo tôi đã tìm được người rồi nè cậu chắc chắn sẽ thích. "
Người đàn ông bên kia đáp lại: " Lại đi tìm phiền phức cho tôi đúng không? Tôi không rảnh chơi với cậu đâu nhé. "
Triệu Quý Hàn cười: " Không không! Là người cậu luôn tìm kiếm đó tôi có lòng tốt mang người về giúp ông không cảm ơn còn chê tôi phiền. "
" Cậu nói là cô ấy sao? "
" Đúng vậy! "
/43
|