Đại hán Lý Uy sau khi thấy không còn nhiệm vụ của mình liền âm thầm rời đi.
Trong phòng luyện tập, nhân lúc Bùi Công Minh đang điều chỉnh một số thiết bị sử dụng để sát hạch, người đàn ông kia thì nhàn nhã ngồi uống trà trên sa lông, còn ba thiếu niên thiếu nữ tụ tập lại một góc cười nói, tán chuyện
Phạm Liên Hoa là một tiểu thiếu nữ dánh hình xinh xắn với khuôn mặt bầu bỉnh vô cùng đánh yêu, cười tít hai mắt nói “ Lôi Bân đại ca, viên Võ Khí Đan cao cấp mà huynh nhờ muội nói đấy, ông của muội đã đồng ý luyện chế giúp rồi, huynh tính cảm ơn muội thế nào đây”
Nghe Phạm Liên Hoa nói, Lôi Bân liền hét lớn một tiếng vui mừng trong lòng, viên Võ Khí Đan cao cấp này chính là tiền vốn để hắn đối đầu với Lôi Vũ trong cuộc tranh giành chiếc ghế thiếu tộc trưởng.
‘ Lôi Vũ, để xem lần này ngươi sẽ đấu với ta bằng cách nào’
Thầm cười lạnh đắc ý trong lòng nhưng vẻ mặt bên ngoài của Lôi Bân vẫn cực kỳ ôn hòa, hắn bạo gan nắm lấy đôi tay trắng mịn của Phạm Liên Hoa, tình tứ cười nói
“ Nàng còn muốn ta báo đáp cài gì? Đợi cho đến khi ta trở thành người thừa kế của Lôi gia thì nàng chắc chắn sẽ trở thành thiếu phu nhân của Lôi gia rồi, muốn gió có gió, múa mưa được mưa”
Phạm Liên Hoa bĩu môi nhõng nhẻo như con mèo con “ không muốn, đợi đến lúc đó thì biết đến khi nào chứ, muộn muốn ngay bây giờ cơ!”
Lôi Bân tỏ vẻ hết cách khẽ vuốt mái tóc mềm mại của nàng, cười nói “ được rồi, được rồi, ta thua nàng rồi đấy. Vậy thì thế này đi, nếu như hôm nay nàng thành công thông qua sát hạch võ giả, ta liền đưa nàng ra ngoài trấn đi dạo chơi một chuyến, ngắm sơn cảnh hữu tình, thế nào?”
Nghe được ra ngoài trấn chơi, hai mắt Phạm Liên Hoa liền sáng lên, vô cùng vui vẻ mà cười tươi “ Lôi Bân đại ca hứa rồi đấy nhé, không được nuốt lời đâu đấy. Hôm nay ta chắc chắn trăm phần trăm sẽ thông qua sát hạch võ giả”
Lôi Tấn đứng bên cạnh giơ ngón tay cái “ Hoa tỷ, ta tin ở tỷ, hai chúng ta hôm nay nhất định sẽ cùng thông qua sát hạch, trở thành những võ giả chính thức”
“ Còn cần tiểu quỷ như ngươi tin tưởng sao? Tỷ tỷ đây là thừa sức nhé” Phạm Liên Hoa ngúy Lôi Tấn một cái
Đến lúc này, nàng mới đánh chủ ý lên người Đăng Dương đang đứng xa xa, chớp chớp hai mắt tò mò hỏi
“ Này, hai người nói thử xem, cái tên cùng chúng ta tham gia khảo hạch đằng kia có thông qua được không nhỉ? Hơn nữa thanh kiếm của hắn cũng thật kỳ lạ, to như thế thì làm sao chiến đấu?”
Nghe Phạm Liên Hoa nói, hai người Lôi Bân cùng Lôi Tấn mới lần đầu tiên để mắt đến Đăng Dương, tuy nhiên cái nhìn của cả hai đều tràng ngập sự miệt thị và khinh thường.
Lôi Tấn ôm tay cười lạnh “ ta thấy hắn chính là đang cố gắng làm màu mà thôi. Cái thanh trọng kiếm đó, nếu là hàng thật thì ít nhất cũng ba bốn mươi cân, cầm lên còn chưa chắc đã được chứ đừng nói gì đến chiến đấu”
Lôi Bân coi rẽ nói “ tiểu Hoa, nàng chú ý đến loại dân thường thấp kém như thế làm gì, nhìn quần áo thôi cũng đủ biết là đám dân quê rồi. Những người như thế, không xứng để chúng ta để tâm đâu, biết không”
Phạm Liên Hoa nghe Lôi Bân đáp lại thì không phục lắm, ông của nàng khi xưa, lúc còn chưa phải là một Luyện Dược Sư cao cấp không phải cũng là một người nông dân trồng ruộng hay sao chứ? Chỉ là chuyện đó dù sao cũng lâu rồi, nàng không muốn vì một kẻ xa lạ lại trở nên bất hòa với vị hôn phu của mình.
Ở đằng xa, Đăng Dương đanh hứng thú chăm chú quan sát Bùi quản lý điều chỉnh cách thiết bị thì bổng nhiên cảm thấy đang có vài ánh mắt chiếu vào mình, hắn quay đầu lại xem thì thấy ba người Phạm Liên Hoa đang nhìn về phía hắn to nhỏ cái gì đó.
Đã đến được nơi đây, mọi người đa phần đều là những võ giả tương lai nên Đăng Dương cố tỏ ra thân thiện một chút mà lịch sự gật đầu xem như chào hỏi. Tuy nhiên đáp lại hắn chỉ là tiếng hừ lạnh của Lôi Tấn và ánh mắt lạnh lẽo của Lôi Bân.
‘ Khinh ta à? Vậy thì thôi, đúng là bọn nhà giàu, nhìn đời bằng nửa con mắt’
Đăng Dương nhún vai, hắn còn định móc nối làm quen một chút để lát nữa khi sát hạch có thể giúp đỡ nhau đôi chút, thế nhưng người ta đã không thèm thì thôi vậy, hắn cũng chả để tâm lắm.
Đến lúc này, Bùi Công Minh đã hiệu chỉnh xong máy móc dùng cho việc sát hạch, phủi tay nói lớn
“ Mọi người lại đây nào, sát hạch võ giả của Võ Thần Điện chuẩn bị bắt đầu”
Nghe thế, Đăng Dương và ba người Lôi Bân liền tập hợp lại.
Vị nam tử đang thưởng trà cũng đứng lên, đi về phía này. Ông ta vỗ vai Lôi Tấn cười nói
“ Tiểu Tấn, cố gắng thông qua sát hạch, ta tin ở con”
Lôi tấn liền gật đầu, ánh mắt tràng ngập tự tin “ cha, người cứ yên tâm, qua hôm nay, con chắc chắn sẽ trờ thành một võ giả”
“ Ha ha, tiểu Tấn, có tự tin như thế là rất tốt đấy, tuy nhiên ta cũng không bời vì giao tình với cha ngươi mà nhẹ tay đâu” Bùi Công Minh đứng bên cạnh cười nói, ánh mắt thưởng thức nhìn Lôi Tấn
Lôi Tấn vội càng cuối đầu “ chú Bùi quá lời, muốn trờ thành võ giả phải bằng vào sức mạnh của mỗi người, con làm sao lại đánh chủ ý nhờ vả chú chứ”
Nghe vậy, Bùi Công Minh lại càng cảm thấy hợp nhãn với Lôi Tấn hơn
“ Này, chú Bùi, rốt cuộc là chúng ta có sát hạch không thế, hay là đứng nói chuyện” Phạm Liên Hoa mất kiên nhẫn chu đôi môi anh đào nói
“ Được rồi, tiểu Liên Hoa của chúng ta đã gấp không chịu được nữa rồi, vậy thì bắt đầu thôi” Bùi Công Minh bậc cười
“ Liên Hoa, Lôi Tấn, và ngươi… ư … Đăng Dương đúng không? Cả ba người các ngươi nghe rõ đây.”
“ Bời vì cấp bậc Võ Giả không có khả năng đấu khí ngoại phóng nên ta không thể dựa vào cường độ đấu khí của các ngươi để xác định cấp bậc được. Thay vào đó ta sẽ kiểm tra thông qua quy trình sát hạch”
“ Mà quy trinh sát hạch sẽ được chia làm ba phần, thứ nhất là kiểm tra sức mạnh, thứ hai là kiểm tra tốc độ và thứ ba là kiểm tra thực chiến”.
“ Đối với kiểm tra sức mạnh, chúng ta sẽ dùng bia đo lực quyền. Đối với tốc độ sẽ là khả năng bắt bóng trong lồng sắt. Còn về kiểm tra thực chiến, thì mỗi người các ngươi phải trực tiếp chiến đấu với một con quái thú bâc 1, nếu chiến thắng sẽ được tính là thông qua”
“ Đã rõ cả chưa!”
“ Rõ!”
Cả ba đứa đều gật đầu, đến cả Phạm Liên Hoa đáng yêu cũng vô cùng nghiêm túc.
Trong phòng luyện tập, nhân lúc Bùi Công Minh đang điều chỉnh một số thiết bị sử dụng để sát hạch, người đàn ông kia thì nhàn nhã ngồi uống trà trên sa lông, còn ba thiếu niên thiếu nữ tụ tập lại một góc cười nói, tán chuyện
Phạm Liên Hoa là một tiểu thiếu nữ dánh hình xinh xắn với khuôn mặt bầu bỉnh vô cùng đánh yêu, cười tít hai mắt nói “ Lôi Bân đại ca, viên Võ Khí Đan cao cấp mà huynh nhờ muội nói đấy, ông của muội đã đồng ý luyện chế giúp rồi, huynh tính cảm ơn muội thế nào đây”
Nghe Phạm Liên Hoa nói, Lôi Bân liền hét lớn một tiếng vui mừng trong lòng, viên Võ Khí Đan cao cấp này chính là tiền vốn để hắn đối đầu với Lôi Vũ trong cuộc tranh giành chiếc ghế thiếu tộc trưởng.
‘ Lôi Vũ, để xem lần này ngươi sẽ đấu với ta bằng cách nào’
Thầm cười lạnh đắc ý trong lòng nhưng vẻ mặt bên ngoài của Lôi Bân vẫn cực kỳ ôn hòa, hắn bạo gan nắm lấy đôi tay trắng mịn của Phạm Liên Hoa, tình tứ cười nói
“ Nàng còn muốn ta báo đáp cài gì? Đợi cho đến khi ta trở thành người thừa kế của Lôi gia thì nàng chắc chắn sẽ trở thành thiếu phu nhân của Lôi gia rồi, muốn gió có gió, múa mưa được mưa”
Phạm Liên Hoa bĩu môi nhõng nhẻo như con mèo con “ không muốn, đợi đến lúc đó thì biết đến khi nào chứ, muộn muốn ngay bây giờ cơ!”
Lôi Bân tỏ vẻ hết cách khẽ vuốt mái tóc mềm mại của nàng, cười nói “ được rồi, được rồi, ta thua nàng rồi đấy. Vậy thì thế này đi, nếu như hôm nay nàng thành công thông qua sát hạch võ giả, ta liền đưa nàng ra ngoài trấn đi dạo chơi một chuyến, ngắm sơn cảnh hữu tình, thế nào?”
Nghe được ra ngoài trấn chơi, hai mắt Phạm Liên Hoa liền sáng lên, vô cùng vui vẻ mà cười tươi “ Lôi Bân đại ca hứa rồi đấy nhé, không được nuốt lời đâu đấy. Hôm nay ta chắc chắn trăm phần trăm sẽ thông qua sát hạch võ giả”
Lôi Tấn đứng bên cạnh giơ ngón tay cái “ Hoa tỷ, ta tin ở tỷ, hai chúng ta hôm nay nhất định sẽ cùng thông qua sát hạch, trở thành những võ giả chính thức”
“ Còn cần tiểu quỷ như ngươi tin tưởng sao? Tỷ tỷ đây là thừa sức nhé” Phạm Liên Hoa ngúy Lôi Tấn một cái
Đến lúc này, nàng mới đánh chủ ý lên người Đăng Dương đang đứng xa xa, chớp chớp hai mắt tò mò hỏi
“ Này, hai người nói thử xem, cái tên cùng chúng ta tham gia khảo hạch đằng kia có thông qua được không nhỉ? Hơn nữa thanh kiếm của hắn cũng thật kỳ lạ, to như thế thì làm sao chiến đấu?”
Nghe Phạm Liên Hoa nói, hai người Lôi Bân cùng Lôi Tấn mới lần đầu tiên để mắt đến Đăng Dương, tuy nhiên cái nhìn của cả hai đều tràng ngập sự miệt thị và khinh thường.
Lôi Tấn ôm tay cười lạnh “ ta thấy hắn chính là đang cố gắng làm màu mà thôi. Cái thanh trọng kiếm đó, nếu là hàng thật thì ít nhất cũng ba bốn mươi cân, cầm lên còn chưa chắc đã được chứ đừng nói gì đến chiến đấu”
Lôi Bân coi rẽ nói “ tiểu Hoa, nàng chú ý đến loại dân thường thấp kém như thế làm gì, nhìn quần áo thôi cũng đủ biết là đám dân quê rồi. Những người như thế, không xứng để chúng ta để tâm đâu, biết không”
Phạm Liên Hoa nghe Lôi Bân đáp lại thì không phục lắm, ông của nàng khi xưa, lúc còn chưa phải là một Luyện Dược Sư cao cấp không phải cũng là một người nông dân trồng ruộng hay sao chứ? Chỉ là chuyện đó dù sao cũng lâu rồi, nàng không muốn vì một kẻ xa lạ lại trở nên bất hòa với vị hôn phu của mình.
Ở đằng xa, Đăng Dương đanh hứng thú chăm chú quan sát Bùi quản lý điều chỉnh cách thiết bị thì bổng nhiên cảm thấy đang có vài ánh mắt chiếu vào mình, hắn quay đầu lại xem thì thấy ba người Phạm Liên Hoa đang nhìn về phía hắn to nhỏ cái gì đó.
Đã đến được nơi đây, mọi người đa phần đều là những võ giả tương lai nên Đăng Dương cố tỏ ra thân thiện một chút mà lịch sự gật đầu xem như chào hỏi. Tuy nhiên đáp lại hắn chỉ là tiếng hừ lạnh của Lôi Tấn và ánh mắt lạnh lẽo của Lôi Bân.
‘ Khinh ta à? Vậy thì thôi, đúng là bọn nhà giàu, nhìn đời bằng nửa con mắt’
Đăng Dương nhún vai, hắn còn định móc nối làm quen một chút để lát nữa khi sát hạch có thể giúp đỡ nhau đôi chút, thế nhưng người ta đã không thèm thì thôi vậy, hắn cũng chả để tâm lắm.
Đến lúc này, Bùi Công Minh đã hiệu chỉnh xong máy móc dùng cho việc sát hạch, phủi tay nói lớn
“ Mọi người lại đây nào, sát hạch võ giả của Võ Thần Điện chuẩn bị bắt đầu”
Nghe thế, Đăng Dương và ba người Lôi Bân liền tập hợp lại.
Vị nam tử đang thưởng trà cũng đứng lên, đi về phía này. Ông ta vỗ vai Lôi Tấn cười nói
“ Tiểu Tấn, cố gắng thông qua sát hạch, ta tin ở con”
Lôi tấn liền gật đầu, ánh mắt tràng ngập tự tin “ cha, người cứ yên tâm, qua hôm nay, con chắc chắn sẽ trờ thành một võ giả”
“ Ha ha, tiểu Tấn, có tự tin như thế là rất tốt đấy, tuy nhiên ta cũng không bời vì giao tình với cha ngươi mà nhẹ tay đâu” Bùi Công Minh đứng bên cạnh cười nói, ánh mắt thưởng thức nhìn Lôi Tấn
Lôi Tấn vội càng cuối đầu “ chú Bùi quá lời, muốn trờ thành võ giả phải bằng vào sức mạnh của mỗi người, con làm sao lại đánh chủ ý nhờ vả chú chứ”
Nghe vậy, Bùi Công Minh lại càng cảm thấy hợp nhãn với Lôi Tấn hơn
“ Này, chú Bùi, rốt cuộc là chúng ta có sát hạch không thế, hay là đứng nói chuyện” Phạm Liên Hoa mất kiên nhẫn chu đôi môi anh đào nói
“ Được rồi, tiểu Liên Hoa của chúng ta đã gấp không chịu được nữa rồi, vậy thì bắt đầu thôi” Bùi Công Minh bậc cười
“ Liên Hoa, Lôi Tấn, và ngươi… ư … Đăng Dương đúng không? Cả ba người các ngươi nghe rõ đây.”
“ Bời vì cấp bậc Võ Giả không có khả năng đấu khí ngoại phóng nên ta không thể dựa vào cường độ đấu khí của các ngươi để xác định cấp bậc được. Thay vào đó ta sẽ kiểm tra thông qua quy trình sát hạch”
“ Mà quy trinh sát hạch sẽ được chia làm ba phần, thứ nhất là kiểm tra sức mạnh, thứ hai là kiểm tra tốc độ và thứ ba là kiểm tra thực chiến”.
“ Đối với kiểm tra sức mạnh, chúng ta sẽ dùng bia đo lực quyền. Đối với tốc độ sẽ là khả năng bắt bóng trong lồng sắt. Còn về kiểm tra thực chiến, thì mỗi người các ngươi phải trực tiếp chiến đấu với một con quái thú bâc 1, nếu chiến thắng sẽ được tính là thông qua”
“ Đã rõ cả chưa!”
“ Rõ!”
Cả ba đứa đều gật đầu, đến cả Phạm Liên Hoa đáng yêu cũng vô cùng nghiêm túc.
/461
|