Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu

Chương 109: Chương 87

/464


“Bà xã, trễ vậy rồi em còn chưa đi ngủ?” Đường Hạo Thiên gõ cửa thư phòng của ba mình.

Giang Mỹ Kỳ liền tranh thủ bỏ tờ báo vào trong ngăn kéo: “Cha vừa mới qua đời, trong công ty bây giờ có một đống lớn công việc cần xử lý, anh đi ngủ trước đi, em ở lại một lát rồi đi ngủ.”

Đường Hạo Thiên đi vào, những ngày qua mình nghỉ ngơi sớm, vợ mình lại phải bận rộn đến đêm khuya cũng có chút băn khoăn: “Bà xã, anh làm em vất vả rồi.”

“Chúng ta là người một nhà, vất vả gì chứ.” Giang Mỹ Kỳ săn sóc cười nói: “À, đúng rồi, ở đây có một phần văn kiện cần anh ký tên.”

Đường Hạo Thiên giống như trước đây chưa nhìn nội dung văn kiện đã lấy bút ký tên.

Bây giờ mặt ngoài Đường thị là do anh ta quản lý, thực chất anh ta chỉ cần ký tên, toàn bộ đều là do Giang Mỹ Kỳ đứng sau lưng quản lý.

“Em cũng đừng bận rộn quá, đi ngủ sớm một chút.” Đường Hạo Thiên ký xong nói.

“Được, em lập tức đi ngủ, anh đi ngủ trước đi.” Giang Mỹ Kỳ đuổi Đường Hạo Thiên đi, nhìn tài liệu trong tay giống như đnag tính toán gì đó, lấy tờ báo trong ngăn kéo ra, nhìn báo cáo ở trên, vẫn không cam lòng như cũ.

Cô ta vốn nên là thiếu phu nhân nhà họ Mộ, nữ chủ nhân của tập đoàn Mộ thị, nhưng bây giờ quá tiện nghi cho Giang Dĩ Mạch.

Trong lòng hối hận tím cả ruột.

Cửa thư phòng lại đột nhiên bị đẩy ra, Đường Hạo Thiên nói: “Bà xã, chúng ta cùng đi ngủ đi, có chuyện gì ngày mai xử lý cũng không muộn.”

Trên giường trong phòng ngủ, Giang Mỹ Kỳ nhìn Đường Hạo Thiên đang rất ra sức trên người mình, càng nhìn càng không vừa mắt, càng nghĩ càng không cam tâm.

Một ngàn người mới chọn được một người, kết quả là chọn được người chồng như vậy.

Cùng so với Mộ Thiên Thần giả ngây giả dại hơn hai mươi năm, quả thật không chịu nổi một kích.

Cha mình qua đời để lại một công ty lớn không có bản lĩnh xử lý, tất cả đều phải dựa vào cô ta một cô gái thay anh ta xử lý, hơn nữa đưa anh ta cái gì anh ta cũng ký, thật ngu xuẩn.

Đường Hạo Thiên ngẩng mặt nhìn cô, mắt nhỏ dài, môi đẹp mắt: “Em đang nghĩ gì vậy?”

Giang Mỹ Kỳ sững sờ, Mộ Thiên Thần?

“Kỳ Kỳ!” Đường Hạo Thiên lại gọi cô, Giang Mỹ Kỳ mới phục hồi tinh thần, thấy vẫn là Đường Hạo Thiên, là mình bị hoa mắt.

“Cái gì?”

“Tối nay em sao vậy? Sao lại không tập trung?” Đường Hạo Thiên cũng nhận thấy Giang Mỹ Kỳ không thích hợp.

“Em đang nghĩ tới một chuyện chưa được xử lý.” Giang Mỹ Kỳ tùy tiện kiếm cớ.

“Không cần gấp, ngày mai còn nhiều thời gian.” Đường Hạo Thiên cúi đầu, hai người lại quấn lấy nhau.

……….

Buổi chiều hôm sau, Giang Mỹ Kỳ trở về nhà họ Giang, thấy Giang Gia Kiệt nằm trên sô pha phòng khách, chân đạp trên bàn trà vừa cười vừa nói chuyện điện thoại: “Gia Kiệt, mẹ đâu?”

Giang Gia Kiệt chỉ về phòng mẹ mình, lực chú ý vẫn đặt trên điện thoại, không để ý đến chị gái khó có khi trở về nhà một lần.

Bởi vì một ngàn hai trăm vạn của nhà họ Giang bị nhà họ Đường nuốt trọn, mà Đường Chấn chết rồi, cũng không nói trả tiền cho nhà họ Giang, thật tức giận.

Giang Mỹ Kỳ cũng không muốn tranh chấp với em trai, xoay người đi vào phòng mẹ, vô tình thấy Giang Dĩ Mạch xuống lầu, kinh ngạc hỏi: “Sao cô lại ở trong nhà tôi?”

Giang Dĩ Mạch tò mò: “Đây là nhà của tôi, khi nào đã trở thành nhà của cô rồi?”

Giang Mỹ Kỳ cố ý giễu cợt: “Tôi thấy cô là bị người ta đuổi ra khỏi nhà họ Mộ rồi? Cũng chỉ có tên ngốc mới đồng ý cưới cô làm vợ, một khi không ngốc nữa, sao lại xem trọng mặt hàng như cô?”

“Vậy cũng tốt hơn cô, hôn lễ chưa kết thúc đã không đợi kịp làm loạn ở phòng vệ sinh với người đàn ông khác rồi.”

Giang Dĩ Mạch cố ý đâm vào chỗ đau của cô ta, Giang Mỹ Kỳ giận dữ sầm mặt lại.

“A!” Giang Dĩ Mạch cố ý vuốt bụng mình: “Bảo bảo, con lại bướng bỉnh rồi, phải ngoạn một chút, đừng nghịch ngợm nha!”

“Giang Dĩ Mạch, cô giả vờ tinh khiết cái gì, trước kia còn không phải để cho một tên ngốc cưỡi, mang một đứa bé ngốc, bây giờ lớn bụng bị đuổi ra ngoài, có gì tốt đâu!” Trong lòng Giang Mỹ Kỳ ghen tỵ, hừ một tiếng đi đến phòng Thiệu Thiến.

“Mẹ, sao người lại để cho Giang Dĩ Mạch trở về nhà họ Giang hả?” Giang Mỹ Kỳ bất mãn hỏi.

“Nơi này vốn là nhà của cô ta, sao mẹ có thể đuổi cô ta đi?” Thiệu Thiến hỏi ngược lại: “Sao hôm nay con lại trở về? Lại cãi nhau với Hạo Thiên?”

“Sao lại thế này!” Giang Mỹ Kỳ khinh thường nói: “Bây giờ Đường Hạo Thiên cái gì cũng phải dựa vào con, sao anh ta dám gây gổ với con, sau khi cha anh ta chết, nếu không phải nhờ con một mực xử lí giúp anh ta, chỉ bằng anh ta, tập đoàn Đường thị chỉ sợ bị anh ta phá hủy, bây giờ anh ta không dám nói chuyện ly dị với con, còn có mẹ anh ta cũng không dám làm sắc mặt cho con nhìn.

“Chữ ký của nó thì sao?”

“Ký, ngay cả nhìn anh ta cũng không nhìn liền ký tên, thật ngu ngốc, bị người ta bán cũng không biết.” Ở trước mặt mẹ, Giang Mỹ Kỳ không chút nào che giấu khinh thường và chán ghét đối với Đường Hạo Thiên.

“Có thể nha, con gái, mạnh hơn mẹ năm đó nhiều, nhanh như vậy đã có được nhà họ Đường.”

Giang Mỹ Kỳ không muốn nói tới chuyện cấp bậc, thấy mẹ mình nói vậy, trong lòng mất hứng, bĩu môi, nhưng không biểu hiện ra.

“Mẹ, cha Hạo Thiên có phải là cố nhân của mẹ làm không?” Giang Mỹ Kỳ lại hỏi.

“Con hỏi cái này làm gì? Không phải nói con đừng nói tới à?” Thiệu Thiến nói.

“Mẹ, mẹ nói cho con biết đi, con là con gái mẹ, có gì không thể nói với con chứ!”

“Bảo con đừng động tới nhiều như vậy, con cũng đừng xen vào nhiều như vậy, làm thiếu phu nhân Đường gia thật tốt đi.”

Thiệu Thiến thế nào cũng không chịu nói, không phải là bà không tin con gái mình, mà là bà hiểu rõ đứa con gái này, qua cầu rút ván, hám lợi, lục thân bất nhận, căn bản không thể tin.

Khi kết hôn liền rõ ràng tất cả.

Ngoài mặt Đường Chấn muốn nuốt gia sản của nhà họ Giang, trên thực tế là đứa con gái này muốn nuốt trọn cả nhà họ Giang.

Có thể xem như con gái không có lòng tham, lại hung ác, nhưng cũng là con gái ruột thịt của bà, bà vẫn hi vọng con gái sống tốt, lấy được thứ nó muốn.

“Con quyết định chuẩn bị ly hôn với Đường Hạo Thiên.” Giang Mỹ Kỳ nói.

“Con đang mạnh khỏe còn muốn ly hôn làm gì? Bây giờ con đã lấy được nhà họ Đường, còn muốn…” Đột nhiên Thiệu Thiến đột nhiên cắt ngang: “Kỳ Kỳ, như vậy cũng không tốt, đêm đó trước hôn lễ làm chuyện đó với Mộ Tử Duệ ở phòng vệ sinh bị đăng báo, bây giờ lừa gạt Đường Hạo Thiên kí tên chuyển tất cả gia sản của nhà họ Đường sang tên con, sau đó ly hôn, nếu cái này truyền ra sẽ lưu lại tiếng xấu.”

“Vì thế, mẹ, con mới hỏi Đường Chấn có phải do cố nhân của mẹ giết không?” Giang Mỹ Kỳ nói.

“Sao vậy? Chẳng lẽ con còn muốn giết Đường Hạo Thiên hay sao?”

“Con điên rồi!”

“Dù sao giết một người cũng là giết, giết hai người cũng là giết.”

“Mẹ con sẽ không làm chuyện này, muốn cố nhân tự con mướn đi.” Trái tim Thiệu Thiến băng giá, đứa con gái này thật tốt, sợ làm dơ tay mình, liền bảo mình người mẹ này thay nó giết người.

“Mẹ, mẹ giúp con lần này đi!”

“Đường Hạo Thiên có gì không tốt? Con vừa đến gả đến nhà họ Đường liền lập tức muốn ly hôn với nó, truyền đi người ta nói thế nào về con? Con không cần danh tiếng sao?”

“Anh ta và phế vật có gì khác nhau? Cả ngày chỉ biết dựa vào con, không phải phụ nữ luôn thích đàn ông mạnh hơn mình sao?”

“Không phải là Mộ Tử Duệ chứ? Mẹ cho biết, Kỳ Kỳ, Mộ Tử Duệ và mẹ nó bây giờ đã bị Mộ Thiên Thần đuổi ra khỏi nhà họ Mộ rồi, bây giờ nó đã mất tất cả rồi!”

“Con chỉ là bị Mộ Tử Duệ lừa mới nhất thời hồ đồ.” Giang Mỹ Kỳ giải thích.

“Vậy sao bây giờ con lại vội vã muốn ly hôn với Đường Hạo Thiên? Bây giờ con là chủ nhân nhà họ Đường, không ai dám làm gì con, con có gì bất mãn?”

“Có thể xứng với Giang Mỹ Kỳ con phải là người đàn ông cường đại!”

Ý tưởng của Thiệu Thiến lóe lên trong đầu, đột nhiên hiểu ra điều gì: “Sẽ không phải là để mắt đến Mộ Thiên Thần chứ? Nhưng anh ta là chồng của Giang Dĩ Mạch!”

“Cái gì gọi là lại để mắt tới? Anh ấy vốn là vị hôn phu của con, là Giang Dĩ Mạch đoạt anh ấy đi! Lại nói không phải Giang Dĩ Mạch bị anh ấy đuổi ra khỏi nhà họ Mộ rồi sao? Nói rõ bọn họ sẽ nhanh chóng ly hôn, chỉ có người phụ nữ như con mới xứng với anh ấy.”

“Kỳ Kỳ, mẹ khuyên con đừng quá tham lam.”

“Con nào có lòng tham, con chỉ tranh thủ hạnh phúc cho mình là có lỗi sao?” Giang Mỹ Kỳ bất mãn nói: “Mẹ, mẹ giúp con một lần thôi.”

“Không phải mẹ không giúp con, là mẹ không giúp được con. Còn côn bây giờ cũng không thể ly hôn với Đường Hạo Thiên, bằng không dang tiếng của con sẽ rất xấu. Đường Hạo Thiên dầu gì cũng là đại thiếu gia nhà họ Đường, là do một tay Đường Chấn nuôi lớn, không yếu đến mức dễ dàng bị giết.”

Giang Mỹ Kỳ không thể thuyết phục mẹ mình, có chút không vui rời khỏi.

Trở về nhà họ Đường, đặt mông trên ghế sô pha, vẫn còn buồn bực.

Mẹ Đường đi tới: “Kỳ

/464

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status