Editor: An Triệu
Giản Mạt có phần phản ứng không kịp, nghe di động truyền đến tiếng "Tút tút tút" thông báo cuộc gọi đã ngắt, theo bản năng cụp mắt xuống, khóe miệng không khống chế được mà run rẩy.
"Mạt tỷ..." Hướng Vãn tò mò nhìn Giản Mạt, "Làm sao vậy?"
Giản Mạt để điện thoại di động xuống, âm thầm cắn răng, tay vô thức siết chặt, đem chiếc điện thoại di động nắm chặt.
Hướng vãn cảm giác được trên người Giản Mạt có biến hóa kỳ lạ, càng thêm tò mò.
Giản Mạt âm thầm hít sâu vài cái, lúc này tâm tình cũng hơi hơi bình phục, giật giật khóe miệng: "Vẫn còn nửa tiếng, tự do hoạt động... Ừm, chờ lát nữa gặp ở phòng họp." Nói xong, cô cố tình đứng lên muốn đi thả lỏng một chút.
Hướng Vãn bĩu môi, cũng không thấy gì không ổn liền "Ồ" một tiếng.
Giản Mạt đi tới thang máy, nhìn con số tầng 79, tay liền nắm chặt, cuối cùng vẫn là ấn xuống... Dù sao, muốn gặp người ở tầng cao trên cùng thì nhiều nhất cũng chính là Tiêu Cảnh cùng Tô San, hai người này đối với thân phận của cô cũng biết rõ.
Một tiếng "Đinh" giòn giã vang truyền đến, ở trong không gian yên tĩnh như tầng lầu này thì đặc biệt đột ngột.
Ở thời khắc cửa thang máy mở ra Giản Mạt liền đi ra ngoài, đây là lần thứ hai cô đến đây... Lần trước đưa thức ăn nhanh "kiếm" hai trăm vạn đã tới một lần!
Thẳng hướng phòng làm việc Cố Bắc Thần mà đi, gõ gõ cửa, không có người đáp lại.
Giản Mạt khẽ đẩy cửa, phòng làm việc to như vậy mà lại vắng vẻ, Cố Bắc Thần đang ở nơi nào?
Trong lòng bất mãn, Giản Mạt âm thầm cười lạnh, rồi mới xoay người rời đi...
"Có phải hôm nay là một ngày đặc biệt may mắn nên em mới lên tìm anh không?"
Đột nhiên, thanh âm từ một bên truyền đến, trầm thấp mà lộ ra một tia nguy hiểm.
Giản Mạt hoảng sợ, theo bản năng hướng tới chỗ thanh âm truyền đến nhìn lại... Chỉ thấy trong tay Cố Bắc Thần đang bưng một ly trà, giương đôi mắt thâm thúy nhìn hắn, đồng tử sâu thẳm không thấy đáy.
"Đúng vậy..." Giản Mạt không ngại thừa nhận, "Dù sao, hôm nay cũng là một ngày quan trọng, Cố tổng có suy nghĩ muốn sử dụng quy tắc ngầm hay không?" Cô nhướng mày, "Đương nhiên, với cương vị là một đối tác hợp tác trong công việc với một người cao cao tại thượng như Cố tổng, nếu như ngài sử dụng quy tắc ngầm với tôi...Kỳ thật, tôi cũng cảm thấy vinh hạnh."
Đối với một tiếng "Cố tổng" từ trong miệng Giản Mạt nói ra, Cố Bắc Thần tỏ vẻ rất bất mãn.
"Quy tắc ngầm?" Cố Bắc Thần cười lạnh, "Em xứng sao?" Hắn lạnh lùng thu hồi tầm mắt xoay người vào phòng làm việc.
Giản Mạt hướng tới bóng dáng của hắn âm thầm chửi rủa, ở thời điểm rối rắm xem có nên đi vào hay không, thì một giọng nói lạnh lùng đã từ bên trong truyền ra: "Chờ anh mời em đi vào sao?"
Giản Mạt khẽ thở dài, rốt cuộc vẫn là phải đi vào...
"Không phải anh hẳn là nên xuống dưới ăn cơm sao?" Giản Mạt tìm đề tài hỏi.
"Bị người nào đó chọc cho tức đến no rồi."
"..." Khóe miệng Giản Mạt co giật, cũng không nói chuyện, liền đứng tại chỗ.
Ánh mắt Cố Bắc Thần thâm thúy nhìn cô, đợi nửa ngày cũng không tiếng trả lời, ánh mắt híp lại liền lạnh giọng nói: "Em không có lời muốn nói?" thanh âm nhẹ đi nhưng vẫn có chút cảm xúc khó chịu truyền tới.
Giản Mạt mờ mịt nhìn về phía Cố Bắc Thần, không biết lời này của hắn có ý gì... Cô bị ánh mắt thâm thúy của Cố Bắc Thần nhìn đến hoảng sợ, nhưng lại thật sự không biết hắn muốn như thế nào?
Cố Bắc Thần nhìn bộ dáng Giản Mạt, trong lòng liền tức giận... Từ tối hôm qua điện thoại đến hôm nay gặp mặt, cô hoàn toàn trưng ra một bộ dáng không sao cả, căn bản đối với chuyện của hắn cùng Thẩm Sơ là không hề quan tâm.
Thậm chí... Người ta còn có khả năng là đang suy nghĩ rốt cuộc có muốn ly hôn nữa không nha!
"Giản Mạt, so với kết quả bản thảo này mà có được một phần tài sản ly hôn..." Cố Bắc Thần nhìn Giản Mạt, cố ý ngừng lại, muốn từ trên mặt cô nhìn ra cái gì đó, đáng tiếc, hắn nhìn trên mặt Giản Mạt cũng không để lộ quá nhiều cảm xúc:"...Như thế nào?"
Giản Mạt ngẩn người, nhướng mày nói: "Có phải nếu em không cần phần tài sản này, chúng ta liền không ly hôn" trong thanh âm cô lộ ra ý cười chế nhạo, che dấu đáy lòng chân chính bi thương.
Bộ dạng này của Giản Mạt đã được Cố Bắc Thần thường thấy nhất trong hai năm qua, không quan trọng, cái gì cũng đều có thể... Đối với hắn, xưa nay chưa từng thuận theo.
"Em không muốn ly hôn?" Cố Bắc Thần nhướng mày hỏi, trong lòng có một tia chờ mong.
Giản Mạt cười, "Giống như... Không phải vấn đề là em có muốn hay không." Cô nhún nhún vai, tiếp tục nói, "Chỉ có điều, em tưởng bằng thực lực của chính mình..." Có chút dừng lại, khóe miệng cô cười cười nói, "Kỳ thật chuyện ly hôn này không cần đến tài sản."
Cô nói như vậy, trong đầu lại nghĩ đến cuộc điện thoại tối hôm qua của Sở Tử Tiêu...Trước đó không nghĩ ra, nhưng Cố Bắc Thần nói so với bản thảo mà nhận được tài sản ly hôn.
Ha ha, xem ra... tối hôm qua Sở Tử Tiêu cũng đã biết, hôm nay so với bản thảo cô sẽ bị "Quy tắc ngầm" đi.
Cố Bắc Thần lạnh lùng,trên mặt đạm mạc như vậy, làm cho người ta nhìn không ra hắn lúc này đang suy nghĩ cái gì.
Giản Mạt không có đi phỏng đoán tâm tư của hắn, chỉ là nhìn thời gian, giờ nghỉ trưa sắp kết thúc chỉ còn mười phút, "Em phải đi xuống..."
"Giản Mạt!"
"Ừm" Giản Mạt nhướng mày.
"Tối hôm qua..." Cố Bắc Thần nói, đột nhiên dừng lại,khẽ chau mày kiếm.
Hắn muốn giải thích, thế nhưng, lại tựa như không rõ chính mình muốn giải thích cái gì, hoặc là vì cái gì mà giải thích.
Giản Mạt đợi vài giây sau nói: "Tối hôm qua sau khi tan làm cùng Cẩn Tịch bọn họ em liền trở về... Nếu anh muốn thì có thể hỏi Quân Ly" cô cười cười, nhướng mày, "Em cùng anh ta tạm thời là bằng hữu... Ân, đạo đức trong hôn nhân em vẫn phải có"
Dứt lời, Giản Mạt lại nhìn thời gian, cũng không chú ý ánh mắt Cố Bắc Thần hơi trầm xuống nói thẳng: "Em đi xuống trước...Lúc nào đó cùng anh nói chuyện li hôn, dù sao em cũng sẽ ký tên."
Cố Bắc Thần cười lạnh một tiếng, không nói gì, chỉ nhìn Giản Mạt bởi vì thời gian sắp hết mà bóng lưng rời đi có chút vội vã, mắt ưng thâm thúy như mạch nước ngầm.
Cô cứ như vậy không kịp chờ đợi muốn ly hôn?
Là bởi vì tìm được một chỗ dựa như Tô Quân Ly, phải không?
Đạo đức trong hôn nhân?
Ha ha, là đang trông chờ vào ly hôn để có thể mau chóng té nhào vào trong ngực nam nhân khác a.
Cố Bắc Thần nghĩ đến đây, tâm tình bắt đầu ủ dột, thế nhưng là, vì cái gì... Hắn không có suy nghĩ, cũng không muốn suy nghĩ rốt cuộc vì sao cảm xúc lại như vậy?
Thời điểm Giản Mạt tới phòng họp chỉ còn một phút đồng hồ nữa là liền phải tiếp tục quá trình mà buổi sáng chưa hoàn thành...
So với bản thảo đã tiến hành đến tầng thứ mười, Giản Mạt nhìn mọi người thiết kế đồ họa 3D mà thất thần.
Cố Bắc Thần kêu cô đi lên, chính là vì muốn nói đến việc ly hôn này đi?
Kỳ thật, hắn không cần phải nói... Ngày hôm qua khi Thẩm Sơ phát hiện thân phận của cô, cô cũng đã biết, một bước này chỉ sợ phải đẩy nhanh tốc độ rồi.
Cô thừa nhận, lúc nãy ở trên lầu biểu tình cùng với lời nói của cô có phần tức giận... Cô không có năng lực khống chế tình cảm là đáng đời cô, cô còn có thể giả vờ không thèm để ý sao?
"Sáng ý tầng 17 này thật độc đáo..." Hướng Vãn đột nhiên cảm thán một tiếng.
Suy nghĩ của Giản Mạt bị quấy nhiễu, theo bản năng hướng tới màn hình lớn nhìn lại... Chỉ thấy trên màn hình chính đang chiếu phương án thiết kế tầng 17.
Toàn bộ là chế tạo bằng pha lê, từ bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng bên ngoài lại không nhìn thấy bên trong, làm người ta có cảm giác không gian thật rộng lớn, nhưng kỳ thật lại là độc lập phong bế... Cái loại bừa bãi này lộ ra cảm giác bên trong rất đẹp, quả nhiên khiến người ta có cảm giác mới mẻ.
Thiết kế này, kỳ thật chính yếu chính là bắt được tâm lý khác người của người hiện đại... Phòng vệ sinh cũng là thiết kế như thế này.
Giản Mạt cơ hồ có thể tưởng tượng, cái loại này... Người ngồi ở trên bồn cầu sẽ cảm giác bị người bên ngoài tùy ý nhìn thấy,nhưng thật ra lại đem tới một phản ứng tâm lý khá kích thích... Nhất định có thể làm người ta hưng phấn.
"Cám ơn mọi người..." Đại biểu cho thiết kế này sau khi giảng giải xong thì hơi hơi khom người mỉm cười nói, ngay sau đó liền ngồi xuống.
"Tiếp theo là ba người thiết kế tầng 18..." tầm mắt Thượng Tuấn Hào lướt qua trên người ba nhà thiết kế tham dự thiết kế tầng 18: "Như cũ là rút thăm quyết định, ai trước thì bắt đầu!"
Giản Mạt cùng hai nhà thiết kế đại biểu Harchitects, CCD tiến lên rút thăm... Cùng lúc đó, ở phòng làm việc tổng tài trên tầng cao nhất, đoạn video của văn phòng ở trên tầng thượng, đã cắt hình ảnh ra, sau đó được chiếu trong phòng họp.
Đôi mắt như ưng của Cố Bắc Thần dần trở nên thâm thúy, chỉ là liếc mắt một cái, tầm mắt đã nhìn thấy thân ảnh Giản Mạt...
Giản Mạt có phần phản ứng không kịp, nghe di động truyền đến tiếng "Tút tút tút" thông báo cuộc gọi đã ngắt, theo bản năng cụp mắt xuống, khóe miệng không khống chế được mà run rẩy.
"Mạt tỷ..." Hướng Vãn tò mò nhìn Giản Mạt, "Làm sao vậy?"
Giản Mạt để điện thoại di động xuống, âm thầm cắn răng, tay vô thức siết chặt, đem chiếc điện thoại di động nắm chặt.
Hướng vãn cảm giác được trên người Giản Mạt có biến hóa kỳ lạ, càng thêm tò mò.
Giản Mạt âm thầm hít sâu vài cái, lúc này tâm tình cũng hơi hơi bình phục, giật giật khóe miệng: "Vẫn còn nửa tiếng, tự do hoạt động... Ừm, chờ lát nữa gặp ở phòng họp." Nói xong, cô cố tình đứng lên muốn đi thả lỏng một chút.
Hướng Vãn bĩu môi, cũng không thấy gì không ổn liền "Ồ" một tiếng.
Giản Mạt đi tới thang máy, nhìn con số tầng 79, tay liền nắm chặt, cuối cùng vẫn là ấn xuống... Dù sao, muốn gặp người ở tầng cao trên cùng thì nhiều nhất cũng chính là Tiêu Cảnh cùng Tô San, hai người này đối với thân phận của cô cũng biết rõ.
Một tiếng "Đinh" giòn giã vang truyền đến, ở trong không gian yên tĩnh như tầng lầu này thì đặc biệt đột ngột.
Ở thời khắc cửa thang máy mở ra Giản Mạt liền đi ra ngoài, đây là lần thứ hai cô đến đây... Lần trước đưa thức ăn nhanh "kiếm" hai trăm vạn đã tới một lần!
Thẳng hướng phòng làm việc Cố Bắc Thần mà đi, gõ gõ cửa, không có người đáp lại.
Giản Mạt khẽ đẩy cửa, phòng làm việc to như vậy mà lại vắng vẻ, Cố Bắc Thần đang ở nơi nào?
Trong lòng bất mãn, Giản Mạt âm thầm cười lạnh, rồi mới xoay người rời đi...
"Có phải hôm nay là một ngày đặc biệt may mắn nên em mới lên tìm anh không?"
Đột nhiên, thanh âm từ một bên truyền đến, trầm thấp mà lộ ra một tia nguy hiểm.
Giản Mạt hoảng sợ, theo bản năng hướng tới chỗ thanh âm truyền đến nhìn lại... Chỉ thấy trong tay Cố Bắc Thần đang bưng một ly trà, giương đôi mắt thâm thúy nhìn hắn, đồng tử sâu thẳm không thấy đáy.
"Đúng vậy..." Giản Mạt không ngại thừa nhận, "Dù sao, hôm nay cũng là một ngày quan trọng, Cố tổng có suy nghĩ muốn sử dụng quy tắc ngầm hay không?" Cô nhướng mày, "Đương nhiên, với cương vị là một đối tác hợp tác trong công việc với một người cao cao tại thượng như Cố tổng, nếu như ngài sử dụng quy tắc ngầm với tôi...Kỳ thật, tôi cũng cảm thấy vinh hạnh."
Đối với một tiếng "Cố tổng" từ trong miệng Giản Mạt nói ra, Cố Bắc Thần tỏ vẻ rất bất mãn.
"Quy tắc ngầm?" Cố Bắc Thần cười lạnh, "Em xứng sao?" Hắn lạnh lùng thu hồi tầm mắt xoay người vào phòng làm việc.
Giản Mạt hướng tới bóng dáng của hắn âm thầm chửi rủa, ở thời điểm rối rắm xem có nên đi vào hay không, thì một giọng nói lạnh lùng đã từ bên trong truyền ra: "Chờ anh mời em đi vào sao?"
Giản Mạt khẽ thở dài, rốt cuộc vẫn là phải đi vào...
"Không phải anh hẳn là nên xuống dưới ăn cơm sao?" Giản Mạt tìm đề tài hỏi.
"Bị người nào đó chọc cho tức đến no rồi."
"..." Khóe miệng Giản Mạt co giật, cũng không nói chuyện, liền đứng tại chỗ.
Ánh mắt Cố Bắc Thần thâm thúy nhìn cô, đợi nửa ngày cũng không tiếng trả lời, ánh mắt híp lại liền lạnh giọng nói: "Em không có lời muốn nói?" thanh âm nhẹ đi nhưng vẫn có chút cảm xúc khó chịu truyền tới.
Giản Mạt mờ mịt nhìn về phía Cố Bắc Thần, không biết lời này của hắn có ý gì... Cô bị ánh mắt thâm thúy của Cố Bắc Thần nhìn đến hoảng sợ, nhưng lại thật sự không biết hắn muốn như thế nào?
Cố Bắc Thần nhìn bộ dáng Giản Mạt, trong lòng liền tức giận... Từ tối hôm qua điện thoại đến hôm nay gặp mặt, cô hoàn toàn trưng ra một bộ dáng không sao cả, căn bản đối với chuyện của hắn cùng Thẩm Sơ là không hề quan tâm.
Thậm chí... Người ta còn có khả năng là đang suy nghĩ rốt cuộc có muốn ly hôn nữa không nha!
"Giản Mạt, so với kết quả bản thảo này mà có được một phần tài sản ly hôn..." Cố Bắc Thần nhìn Giản Mạt, cố ý ngừng lại, muốn từ trên mặt cô nhìn ra cái gì đó, đáng tiếc, hắn nhìn trên mặt Giản Mạt cũng không để lộ quá nhiều cảm xúc:"...Như thế nào?"
Giản Mạt ngẩn người, nhướng mày nói: "Có phải nếu em không cần phần tài sản này, chúng ta liền không ly hôn" trong thanh âm cô lộ ra ý cười chế nhạo, che dấu đáy lòng chân chính bi thương.
Bộ dạng này của Giản Mạt đã được Cố Bắc Thần thường thấy nhất trong hai năm qua, không quan trọng, cái gì cũng đều có thể... Đối với hắn, xưa nay chưa từng thuận theo.
"Em không muốn ly hôn?" Cố Bắc Thần nhướng mày hỏi, trong lòng có một tia chờ mong.
Giản Mạt cười, "Giống như... Không phải vấn đề là em có muốn hay không." Cô nhún nhún vai, tiếp tục nói, "Chỉ có điều, em tưởng bằng thực lực của chính mình..." Có chút dừng lại, khóe miệng cô cười cười nói, "Kỳ thật chuyện ly hôn này không cần đến tài sản."
Cô nói như vậy, trong đầu lại nghĩ đến cuộc điện thoại tối hôm qua của Sở Tử Tiêu...Trước đó không nghĩ ra, nhưng Cố Bắc Thần nói so với bản thảo mà nhận được tài sản ly hôn.
Ha ha, xem ra... tối hôm qua Sở Tử Tiêu cũng đã biết, hôm nay so với bản thảo cô sẽ bị "Quy tắc ngầm" đi.
Cố Bắc Thần lạnh lùng,trên mặt đạm mạc như vậy, làm cho người ta nhìn không ra hắn lúc này đang suy nghĩ cái gì.
Giản Mạt không có đi phỏng đoán tâm tư của hắn, chỉ là nhìn thời gian, giờ nghỉ trưa sắp kết thúc chỉ còn mười phút, "Em phải đi xuống..."
"Giản Mạt!"
"Ừm" Giản Mạt nhướng mày.
"Tối hôm qua..." Cố Bắc Thần nói, đột nhiên dừng lại,khẽ chau mày kiếm.
Hắn muốn giải thích, thế nhưng, lại tựa như không rõ chính mình muốn giải thích cái gì, hoặc là vì cái gì mà giải thích.
Giản Mạt đợi vài giây sau nói: "Tối hôm qua sau khi tan làm cùng Cẩn Tịch bọn họ em liền trở về... Nếu anh muốn thì có thể hỏi Quân Ly" cô cười cười, nhướng mày, "Em cùng anh ta tạm thời là bằng hữu... Ân, đạo đức trong hôn nhân em vẫn phải có"
Dứt lời, Giản Mạt lại nhìn thời gian, cũng không chú ý ánh mắt Cố Bắc Thần hơi trầm xuống nói thẳng: "Em đi xuống trước...Lúc nào đó cùng anh nói chuyện li hôn, dù sao em cũng sẽ ký tên."
Cố Bắc Thần cười lạnh một tiếng, không nói gì, chỉ nhìn Giản Mạt bởi vì thời gian sắp hết mà bóng lưng rời đi có chút vội vã, mắt ưng thâm thúy như mạch nước ngầm.
Cô cứ như vậy không kịp chờ đợi muốn ly hôn?
Là bởi vì tìm được một chỗ dựa như Tô Quân Ly, phải không?
Đạo đức trong hôn nhân?
Ha ha, là đang trông chờ vào ly hôn để có thể mau chóng té nhào vào trong ngực nam nhân khác a.
Cố Bắc Thần nghĩ đến đây, tâm tình bắt đầu ủ dột, thế nhưng là, vì cái gì... Hắn không có suy nghĩ, cũng không muốn suy nghĩ rốt cuộc vì sao cảm xúc lại như vậy?
Thời điểm Giản Mạt tới phòng họp chỉ còn một phút đồng hồ nữa là liền phải tiếp tục quá trình mà buổi sáng chưa hoàn thành...
So với bản thảo đã tiến hành đến tầng thứ mười, Giản Mạt nhìn mọi người thiết kế đồ họa 3D mà thất thần.
Cố Bắc Thần kêu cô đi lên, chính là vì muốn nói đến việc ly hôn này đi?
Kỳ thật, hắn không cần phải nói... Ngày hôm qua khi Thẩm Sơ phát hiện thân phận của cô, cô cũng đã biết, một bước này chỉ sợ phải đẩy nhanh tốc độ rồi.
Cô thừa nhận, lúc nãy ở trên lầu biểu tình cùng với lời nói của cô có phần tức giận... Cô không có năng lực khống chế tình cảm là đáng đời cô, cô còn có thể giả vờ không thèm để ý sao?
"Sáng ý tầng 17 này thật độc đáo..." Hướng Vãn đột nhiên cảm thán một tiếng.
Suy nghĩ của Giản Mạt bị quấy nhiễu, theo bản năng hướng tới màn hình lớn nhìn lại... Chỉ thấy trên màn hình chính đang chiếu phương án thiết kế tầng 17.
Toàn bộ là chế tạo bằng pha lê, từ bên trong có thể nhìn thấy bên ngoài, nhưng bên ngoài lại không nhìn thấy bên trong, làm người ta có cảm giác không gian thật rộng lớn, nhưng kỳ thật lại là độc lập phong bế... Cái loại bừa bãi này lộ ra cảm giác bên trong rất đẹp, quả nhiên khiến người ta có cảm giác mới mẻ.
Thiết kế này, kỳ thật chính yếu chính là bắt được tâm lý khác người của người hiện đại... Phòng vệ sinh cũng là thiết kế như thế này.
Giản Mạt cơ hồ có thể tưởng tượng, cái loại này... Người ngồi ở trên bồn cầu sẽ cảm giác bị người bên ngoài tùy ý nhìn thấy,nhưng thật ra lại đem tới một phản ứng tâm lý khá kích thích... Nhất định có thể làm người ta hưng phấn.
"Cám ơn mọi người..." Đại biểu cho thiết kế này sau khi giảng giải xong thì hơi hơi khom người mỉm cười nói, ngay sau đó liền ngồi xuống.
"Tiếp theo là ba người thiết kế tầng 18..." tầm mắt Thượng Tuấn Hào lướt qua trên người ba nhà thiết kế tham dự thiết kế tầng 18: "Như cũ là rút thăm quyết định, ai trước thì bắt đầu!"
Giản Mạt cùng hai nhà thiết kế đại biểu Harchitects, CCD tiến lên rút thăm... Cùng lúc đó, ở phòng làm việc tổng tài trên tầng cao nhất, đoạn video của văn phòng ở trên tầng thượng, đã cắt hình ảnh ra, sau đó được chiếu trong phòng họp.
Đôi mắt như ưng của Cố Bắc Thần dần trở nên thâm thúy, chỉ là liếc mắt một cái, tầm mắt đã nhìn thấy thân ảnh Giản Mạt...
/265
|