Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 351: Giành lấy cổ phần.

/1680


 

Chương 351: Giành lấy cổ phần.

Nhiều năm như vậy, tài sản trong tay Mạc Lan đã tặng cũng không hề ít.

Mà sinh nhật của Cảnh Dật thần, bà lại tặng rất ít.

Gần đây kể cả bà tặng cái gì, Cảnh Dật Thần cũng chỉ cười lạnh thuận tay ném đi, từ khi Triệu Tình qua đời, Cảnh Dật Thần đã không tổ chức sinh nhật.

Trong lòng Mạc Lan biết rõ, dù bà cho Cảnh Dật Thần cái gì, hắn đều sẽ không cần, nhưng cho hắn cổ phần, hắn nhất định sẽ lấy, bởi vì cài này đại biểu cho quyền thừa kế Cảnh gia, không chỉ là tiền.

Cho nên bà mới muốn đưa 10% cổ phần này cho Cảnh Dật Thần, đây là thứ duy nhất hắn sẽ nhận.

Nhưng mà bây giờ đứa cháu trai mà bà yêu thương nhất cũng muốn.

Cổ phần chỉ có một chút, cho ai mới tốt?

Mạc Lan có chút khó xử.

Cảnh Dật Nhiên nhìn ra sự do dự trong mắt bà, cầm bàn tay già nua của bà nói: “Bà nội, cháu muốn một chút cổ phần này, chỉ để tự bảo vệ mình mà thôi. Không còn mẹ, cháu chỉ còn có một mình, cháu không còn gì cả……”

Giọng của hắn nhỏ dần.

Chương Dung chết, trong lòng hắn rất khổ sở, kể cả bà có một vạn cái không tốt thì cũng là mẹ hắn, làm sao có thể để người khác hại chết bà! Đặc biệt người hại chết bà lại là Cảnh Dật Thần!

“Cháu chỉ cảm thấy, thế lực của anh trai càng ngày càng lớn mạnh, thế lực của cháu lại càng ngày càng yếu, cháu từ nhỏ đã bị hắn đánh đến sợ, cảm thấy hắn về sau hắn sẽ không dễ dàng buông tha cho cháu. Cho nên cháu muốn có nhiều thứ bảo vệ mình một chút, như vậy hắn mới không dễ dàng đụng đến cháu. Không phải sao, bà nội?”

Mạc Lan nhìn cháu trai cực kì tuấn tú trước mắt, nhìn thấy sự bất an cùng khủng hoảng dưới đáy mắt hắn, trong lòng tức khắc mềm nhũn.

Cảnh Dật Nhiên nói cũng không có sai.

Hắn từ nhỏ không biết đã bị Cảnh Dật Thần đánh bao nhiêu lần, kể cả hiện tại cũng nói đánh là đánh, không quan tâm mặt mũi của hắn.

Cảnh Dật Nhiên đã lớn như vậy, cũng không phải đứa bé, làm sao có thể nói đánh là đánh, rất nhiều lần kém chút nữa giết chết hắn!

Về sau, Cảnh Dật Thần khẳng định sẽ tiếp tục đánh hắn, chờ đến khi bà chết, ai còn có thể che chở Cảnh Dật Nhiên?

Lão già cùng con trai đều chỉ nhận một mình Cảnh Dật Thần, bọn họ đều thiên vị Cảnh Dật Thần.

Cảnh Dật Nhiên nhìn Mạc Lan thương tiếc hắn, trong lòng vui vẻ, tiếp tục kể mình bị đối xử như nào, nói Cảnh Dật Thần có bao nhiêu tàn nhẫn.

Đương nhiên, hắn cũng không hề khoa trương, Cảnh Dật Thần đối với hắn cũng đủ tàn nhẫn.

Mạc Lan dần dần bị hắn thuyết phục, bà cảm thấy, có lẽ đem tất cả cổ phần cho Cảnh Dật Nhiên phòng thân, mới là chính xác nhất.

Nhưng mà trong lòng bà có chút loạn, vừa đau lòng lại cảm thấy áy náy với Cảnh Dật Nhiên, căn bản không thể quyết định được.

“A Nhiên, cháu hôm nay về trước đi, để bà nội suy nghĩ một chút, nghĩ kỹ rồi, bà nội liền đi tìm cháu. Cổ phần của Cảnh Thịnh, không phải là chuyện nhỏ, đây không chỉ vấn đề là tiền.”

Ngón tay Cảnh Dật Nhiên gắt gao nắm lại, lại vẫn lộ ra tươi cười với Mạc Lan: “Được, bà nội, cháu chờ ngài quyết định.”

Hắn nói xong, không hề tiếp tục làm phiền, bước ra ngoài.

Nhưng mà ngày hôm sau, hắn lại tiếp tục đến.

Hôm nay hắn không nói việc cổ phần, chỉ sang cùng Mạc Lan cho vẹt ăn, cùng bà ăn cơm, sau đó cùng bà ra cửa, cùng bà đi đánh bài với bạn bè.

Ba ngày sau, Mạc Lan gọi Cảnh Dật Nhiên tới chỗ mình, đem một phần cổ phần chuyển nhượng cho hắn.

“A Nhiên, mấy ngày nay cháu vất vả rồi, cả ngày ở cùng với bà già không thú vị này. Được rồi, bà quyết định rồi, tất cả cổ phần đều cho cháu, không cho anh cháu.”

Trong lòng Cảnh Dật Nhiên tức khắc mừng như điên!

Tươi cười trên mặt hắn làm sao cũng không che dấu được, ôm chặt Mạc Lan, cười to nói: “Bà nội, cám ơn bà! Bà là người phụ nữ đẹp nhất trên đời, cháu yêu bà nhất!”

Mạc Lan cũng cười.

Bà vỗ nhẽ lưng cháu trai, cười nói: “Tiểu tử này, cứ dỗ bà vui vẻ, bà đã bảy tám chục tuổi, thật sự tốt như vậy sao!”

Trên mặt bà cười, trong lòng lại cảm thấy có chút bất an.

Bà không biết, bà quyết định như vậy có xảy ra vấn đề gì không.

Cảnh Dật Nhiên ở lại chốc lát, sau đó liền cầm giấy tờ chuyển nhượng đi rồi.

Nhưng việc hắn lấy cổ phần từ chỗ Mạc Lan căn bản không thể hoàn toàn che dấu.

Người hầu là người đầu tiên biết chuyện, lặng lẽ báo cho quản gia biết.

Quản gia chỉ thoáng do dự trong chốc lát, liền vào thư phòng, gọi điện thoại đem mọi việc nói cho Cảnh Trung Tu biết.

Phòng sách của Cảnh Trung Tu đã được xử lí đặc biệt, cực kì an toàn, sẽ không bị người khác nghe được.

Trong nhà này người có thể ra vào, trừ Cảnh Thiên Viễn cùng Cảnh Dật Thần thì chỉ còn lại một mình quản —— ông tuy rằng chỉ là quản gia Cảnh gia, nhưng vẫn luôn chỉ nguyện trung thành với một mình Cảnh Trung Tu.

Cảnh Trung Tu đang ở Anh quốc, bởi vì tháng sau chính là đám cưới của Cảnh Dật Thần, ông phải tự mình đi xem xét chuẩn bị cho đám cưới.

Nghe quản gia nói xong, ông im lặng rất lâu, sau đó mới nói: “Ông đem chuyện này nói cho lão gia tử và thiếu gia một tiếng.”

Cổ phần của Cảnh Thịnh không thể đưa cho Cảnh Dật Nhiên.

Hắn không phải người thừa kế Cảnh gia, không có quyền tiếp quản Cảnh Thịnh.

Vậy thì hắn hao hết tâm tư cướp đoạt cổ phần làm gì?

Chỉ có một khả năng, hắn muốn khống chế Cảnh Thịnh.

Quản gia nghe Cảnh Trung Tu phân phó, lập tức đồng ý, lập tức ngắt điện thoại gọi cho Cảnh Thiên Viễn và Cảnh Dật Thần, đem việc cổ phần nói rõ một lần.

Cảnh Dật Thần cũng không có phản ứng gì, chỉ nói câu “Tôi đã biết” liền cúp máy.

Nhưng Cảnh Thiên Viễn lại rất tức giận, lúc đó ông đang ở chỗ Mộc Vấn Sinh còn tức giận đập bàn một cái.

Sau khi cúp điện thoại Mộc Vấn Sinh lập tức chê cười ông: “Thì ra cháu ông cũng không phải người có thể quản lí được, trước đó vài ngày còn chê cười tôi, phong thuỷ luân chuyển, tôi cũng có thể cười nhạo ông! Ông nhìn xem, ông đã giáo dục ra cái dạng gì rồi, vì tài sản mà anh em đấu đá lẫn nhau đến mức anh chết tôi sống! Nhìn con trai và cháu trai tôi xem, không thèm cướp đoạt, còn nhường nhịn lẫn nhau, bầu không khí gia đình hài hòa đến mức nào!”

Cảnh Thiên Viễn đã sớm quen lời nói độc địa của Mộc Vấn Sinh, giờ phút này cũng không để trong lòng, chỉ oán hận mắng.

“Bà già chết tiệt này, càng già càng hồ đồ!”

“Chỉ biết yêu thương tên tiểu tử khốn kiếp kia, cũng không nhìn xem gần đây hắn đã làm những chuyện gì! Dật Thần liều mạng thay hắn sắp xếp mọi chuyện, hắn thì tốt rồi, cả ngày ở sau lưng chờ đâm một dao! Nếu không phải bởi vì hắn, Dật Thần làm sao lại không có cách nào!”

“Thật muốn một phát đá hắn ra khỏi Cảnh gia! Dáng vẻ lớn lên không giống người nhà Cảnh gia còn chưa tính, tính tình cũng hoàn toàn không giống, giống y hệt mẹ của hắn, cả ngày chỉ biết đi đường ngang ngõ tắt, không lên được mặt bàn!”

Chuyện của Cảnh gia rối tinh rối mù, Mộc Vấn Sinh đương nhiên biết rõ ràng, vì chuyện này, Cảnh Thiên Viễn đã tức giận rất nhiều lần.

Có khoảng thời gian, không thèm trở về Cảnh gia thường xuyên ở lại chỗ ông.




/1680

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status