Theo An An biết được thì Hiểu Nhiên cùng Bắc Viễn đang trên đường trở về, bọn người của Đằng Vân Các cùng các môn phái nhỏ khác cũng chưa dám phát động tấn công, hôm đó An An nhớ đến việc bọn người của Đằng Vân Các tung tin về việc Bắc Viễn bị đánh rơi xuống vực không rõ sống chết xem như Thất Dương Cung mất một cánh tay sẽ dễ dàng bị đánh bại nhưng bọn chúng không ngờ tới, An An đã đi trước một bước cô cố tình để lộ hành tung của Bắc Viễn và Hiểu Nhiên cho người trong giang hồ biết để các môn phái không dám manh động.
Mấy ngày qua Cố Nam Viễn thấy cô vẫn còn suy nghĩ về việc của Thất Dương Cung hắn ôm cô âu yếm nói:
- Ta thật sự rất may mắn khi gặp được nàng! Đợi ta nhé, chúng ta cùng nhau giải độc cho Bắc Viễn rồi sẽ thành thân được không?
An An cười thật tươi rồi nói:
- Để ta xem thái độ của huynh thời gian tới như thế nào! hiii…
Lộ Nhi từ cửa lớn bước vào cúi chào Cố Nam Viễn rồi bắt đầu báo cáo tình hình của Bắc Viễn, hiện tại mọi việc vẫn thuận lợi không có gì trở ngại, ngồi nghe bọn họ nói chuyện công vụ An An cảm thấy buồn chán nên cô nói nhỏ bên tai Cố Nam Viễn rồi đứng dậy rời đi.
An An quyết định bỏ qua chuyện của Hiểu Nhiên và Bắc Viễn, dù sao cuối cùng thì họ cũng sẽ đến được với nhau kết thúc viên mãn, nên cô sẽ không can thiệp vào cốt truyện nữa, giống như lần trước không những không giúp được cho họ mà còn xém chút đã bị sói ăn thịt, khó khăn lắm mới nhặt về được cái mạng nhỏ này, haiza…
Hai ngày sau Cố Bắc Viễn và Hiểu Nhiên cũng về đến An Thành, họ dừng chân ở đó thêm vài ngày để Hiểu Nhiên đến dự lễ thành thân củaTrần Y Vân và Tống Tử Mộ (nói về hai người này thì họ là thanh mai trúc mã của nhau một là thiếu niên anh hùng và hai là mỹ nhân khuynh thành, đôi uyên ương có hẹn ước với nhau nhưng do Đại Cung Chủ là Cố Nam Viễn vì muốn hái Hoàng Kim Sa để làm thuốc dẫn giải độc cho đệ đệ của mình là Cố Bắc Viễn nên cố tình kết thông gia cùng Trần Gia Trang nhằm để thuận lợi đợi hoa nở và hái đem về Thất Dương Cung nên giờ mới xảy ra cớ sự hôm nay). Trần Y Vân lấy chồng lần thứ 2 (lần thứ 1 gả cho Cố Bắc Viễn hữu danh vô thực, chỉ mang tiếng gả đi nhưng cô và Bắc Viễn còn chưa gặp mặt, bái đường cũng không), nhưng ở thời đại này nếu đã xuất giá thì xem như hết một đời chồng, nên cô chỉ thông báo cho Hiểu Nhiên và An An đến dự, họ quen nhau ở Thất Dương Cung xem như cũng thân thiết! Khi An An nhận được lời mời thì thấy hình như có gì đó hơi sai sai nhưng cô không nhớ là sai ở chỗ nào, nhưng cô vẫn lên đường đến dự đám cưới của Trần Y Vân, cô nhìn tấm thiệp hỷ trên bàn mà cười híp cả mắt, cô nói:
- Huynh có đi cùng ta không, chuộc lại lỗi lầm của huynh, xém tý phá vỡ một đôi uyên ương rồi!
Cố Nam Viễn ôm nàng ngồi lên đùi hắn, giọng nhẹ nhàng nói:
- Nàng đi đi, ta sẽ cho thêm người hộ tống nàng đến đó, ở đó có Bắc Viễn ta cũng an tâm phần nào! Nàng muốn tặng họ quà gì thì bảo với quản sự!
An Thành là nơi thuộc địa phận của Thất Dương Cung cũng xem như an toàn vả lại còn có nhị đệ Bắc Viễn ở đó nên Cố Nam Viễn cho An An đi một chuyến, trươca khi lên đường hắn đặc biệt phân phó kỹ càng Lộ Nhi và Mạc Tứ theo hộ tống cho cô. Đối với hai người này An An đánh giá rất cao bọn họ, tuổi trẻ tài cao, võ công cũng thượng thừa nói chung đi với họ cô an tâm rất nhiều, trước khi đi Cố Nam Viễn cũng đã khoác thêm áo cho cô rồi dặn đi dặn lại đi sớm về sớm, ở nhà hắn nhớ cô rất nhiều.
Mấy ngày qua Cố Nam Viễn thấy cô vẫn còn suy nghĩ về việc của Thất Dương Cung hắn ôm cô âu yếm nói:
- Ta thật sự rất may mắn khi gặp được nàng! Đợi ta nhé, chúng ta cùng nhau giải độc cho Bắc Viễn rồi sẽ thành thân được không?
An An cười thật tươi rồi nói:
- Để ta xem thái độ của huynh thời gian tới như thế nào! hiii…
Lộ Nhi từ cửa lớn bước vào cúi chào Cố Nam Viễn rồi bắt đầu báo cáo tình hình của Bắc Viễn, hiện tại mọi việc vẫn thuận lợi không có gì trở ngại, ngồi nghe bọn họ nói chuyện công vụ An An cảm thấy buồn chán nên cô nói nhỏ bên tai Cố Nam Viễn rồi đứng dậy rời đi.
An An quyết định bỏ qua chuyện của Hiểu Nhiên và Bắc Viễn, dù sao cuối cùng thì họ cũng sẽ đến được với nhau kết thúc viên mãn, nên cô sẽ không can thiệp vào cốt truyện nữa, giống như lần trước không những không giúp được cho họ mà còn xém chút đã bị sói ăn thịt, khó khăn lắm mới nhặt về được cái mạng nhỏ này, haiza…
Hai ngày sau Cố Bắc Viễn và Hiểu Nhiên cũng về đến An Thành, họ dừng chân ở đó thêm vài ngày để Hiểu Nhiên đến dự lễ thành thân củaTrần Y Vân và Tống Tử Mộ (nói về hai người này thì họ là thanh mai trúc mã của nhau một là thiếu niên anh hùng và hai là mỹ nhân khuynh thành, đôi uyên ương có hẹn ước với nhau nhưng do Đại Cung Chủ là Cố Nam Viễn vì muốn hái Hoàng Kim Sa để làm thuốc dẫn giải độc cho đệ đệ của mình là Cố Bắc Viễn nên cố tình kết thông gia cùng Trần Gia Trang nhằm để thuận lợi đợi hoa nở và hái đem về Thất Dương Cung nên giờ mới xảy ra cớ sự hôm nay). Trần Y Vân lấy chồng lần thứ 2 (lần thứ 1 gả cho Cố Bắc Viễn hữu danh vô thực, chỉ mang tiếng gả đi nhưng cô và Bắc Viễn còn chưa gặp mặt, bái đường cũng không), nhưng ở thời đại này nếu đã xuất giá thì xem như hết một đời chồng, nên cô chỉ thông báo cho Hiểu Nhiên và An An đến dự, họ quen nhau ở Thất Dương Cung xem như cũng thân thiết! Khi An An nhận được lời mời thì thấy hình như có gì đó hơi sai sai nhưng cô không nhớ là sai ở chỗ nào, nhưng cô vẫn lên đường đến dự đám cưới của Trần Y Vân, cô nhìn tấm thiệp hỷ trên bàn mà cười híp cả mắt, cô nói:
- Huynh có đi cùng ta không, chuộc lại lỗi lầm của huynh, xém tý phá vỡ một đôi uyên ương rồi!
Cố Nam Viễn ôm nàng ngồi lên đùi hắn, giọng nhẹ nhàng nói:
- Nàng đi đi, ta sẽ cho thêm người hộ tống nàng đến đó, ở đó có Bắc Viễn ta cũng an tâm phần nào! Nàng muốn tặng họ quà gì thì bảo với quản sự!
An Thành là nơi thuộc địa phận của Thất Dương Cung cũng xem như an toàn vả lại còn có nhị đệ Bắc Viễn ở đó nên Cố Nam Viễn cho An An đi một chuyến, trươca khi lên đường hắn đặc biệt phân phó kỹ càng Lộ Nhi và Mạc Tứ theo hộ tống cho cô. Đối với hai người này An An đánh giá rất cao bọn họ, tuổi trẻ tài cao, võ công cũng thượng thừa nói chung đi với họ cô an tâm rất nhiều, trước khi đi Cố Nam Viễn cũng đã khoác thêm áo cho cô rồi dặn đi dặn lại đi sớm về sớm, ở nhà hắn nhớ cô rất nhiều.
/55
|